Hoa Khôi Nắm Quyền: Vương Gia Người Thật Xấu!!
A! Phục hồi lại tinh thần, Thủy Liên Y cảm ơn hai người bọn họ.
""Hai vị tỷ tỷ! Ta muốn hỏi một chút! Hôm qua Sở Mị Dạ đi đâu?"" Nàng có chút tức giận, đêm qua nàng bị thương như vậy, hắn lại dám bỏ nàng mà đi! Không thèm đợi nàng tỉnh lại!
Người vừa kêu các nàng là tỷ tỷ? ""Nô tỳ không gánh nổi đâu!"" Nha hoàn mặc bộ đò màu đỏ như muốn quỳ xuống, ""Sáng sớm vương gia nhận được tin trong cung cho truyền nên đã tiến cung rồi!""
Thì ra là hắn không cố ý mất tích vào sáng sớm! Sự nghi ngờ trong lòng nàng tan rồi!
Đột nhiên nàng nghĩ tới tiểu Kinh. Trời ạ! Ngày hôm qua nàng bị Sở húc Nhật bắt cóc, nhất định là tiểu Kinh bị một phen hoảng sợ rồi!
""Hai vị tỷ tỷ! Ta muốn hỏi thêm một điều nữa! Tiểu Kinh vẫn luôn đi bên cạnh ta đã trở về chưa?""
""À! Vương phi nói tiểu Kinh cô nương! Nàng ta đã trở lại, nhưng hình như bị thương, nằm ở trên giường thì phải!"" Nha hoàn mặc bộ đồ màu xanh lục nói.
""Tiểu Kinh!"" Thủy Liên Y túm váy dài lên, ""Ta muốn đi thăm tiểu Kinh!"" Trời ạ! Ngày hôm qua tiểu Kinh bị Sở Húc Nhật đả thương, không biết có nặng lắm không mà hôm nay không dậy nổi!
""Vương phi! Vương gia nói người phải nghỉ ngơi thật tốt! Vương gia đã cho người đi xem qua thương thế cho tiểu Kinh cô nương rồi, không có gì nghiêm trọng cả!""
""Ta vẫn còn lo lắng!"" Thủy Liên Y xắn cao váy, ""Ta muốn đi thăm!""
Hai nha hoàn thấy nàng quyết tâm như thế, chỉ có thể đành cùng Thủy Liên Y đi về phía phòng của tiểu Kinh.
""Tiểu Kinh!"" Tủy Liên Y đẩy cửa bước vào, nhìn tiểu Kinh tái nhợt nằm trên giường.
""Tiểu thư!"" Tiểu Kinh nhìn thấy Thủy Liên Y, cố gắng chống tay gượng dậy. ""Tiểu thư, người bình an rồi! Ơn trời!"" Tiểu Kinh ôm Thủy Liên Y khóc lớn!
Sự càm động nói không nên lời! Mắt Thủy Liên Y cũng ươn ướt!
""Tiểu thư! Nô tỳ rất khỏe! Không có gì đâu, thật đấy!""
""Xin lỗi tiểu thư! Tiểu Kinh không thể bảo vệ người thật tốt!"" Tiểu Kinh khóc to hơn.
""Tiểu Kinh! Ta không có sao! Sở Mị Dạ chạy tới đúng lúc. Hắn đã cứu ta!"" Thủy Liên Y vừa nói vừa lộ vẻ mặt ngọt ngào.
""Trời ạ!"" Tiểu Kinh lấy hai tay bụm miệng lại, ""May mắn là Vương gia xuất hiện kịp lúc, nếu không thê thảm rồi."" Vừa nghĩ tới cảnh Vương gia cứu tiểu thư, nàng thật vui vẻ: ""Vương gia vẫn rất thích tiểu thư.""
Thủy Liên Y đỏ mặt, nàng còn chưa kể chuyện xảy ra đêm qua đâu.
Hình như tiểu Kinh phát hiện ra điều gì đó: ""Tiểu thư! Sao mặt của người đỏ vậy? Hay là...." "Nàng như tỉnh từ trong mộng, nhìn chằm chằm tiểu thư: ""Ngày hôm qua, sau khi Vương gia làm anh hùng cứu mỹ nhân xong, hai người đã xảy ra chuyện gì?""
Thủy Liên Y nhanh chóng lắc đầu.
Tiểu Kinh vẫn không chịu buông tha, lắc lắc cánh tay của nàng, ""Uổng cho ta vì người mà bị dọa chết khiếp, còn chuẩn bị chôn cùng người! Tiểu thư lại có bí mật với ta ư?""
Đã theo hầu hạ tiểu thư từ lúc năm tuổi cho tới nay, chưa bao giờ người gạt nàng! Nhưng từ khi tiểu thư được gả cho Sở mặc quốc thì giấu nàng một bí mật cực lớn. Tiểu thư có người trong lòng không thèm nói cho nàng biết, cho đến khi bị Vương gia ném đến Túy Phương viện, nàng mới biết được, thì ra tiểu thư vì người trong lòng mà dám chống đối Vương gia!
Lúc này, nhất định là tiểu thư cũng đang giấu giếm gì đó!
Thủy Liên Y giấu đầu trong chăn, chậm rãi nói cho tiểu Kinh biết, đêm qua nàng bị Sở Mị Dạ sủng hạnh rồi.
Á! Tiểu Kinh há miệng thật to, mắt trợn tròn! Trời ạ!
""Tiểu thư! Rốt cuộc người cũng đã nghĩ thông rồi sao!"" Nàng phấn khởi ôm lấy Thủy Liên Y.
Ừ! Thủy Liên Y bị nàng ôm đến đau cả người, nhíu mày lại.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...