Hoa Hồng Là Em
Hình ảnh mang tính chất minh họa nội dung thôi các bạn ạ.......
Từ ngày nó trở về cũng đã được một tuần, hôm nay nó sẽ đến gặp Mỹ Kim. Lúc hắn vô cứu nó, ả ta càng căm thù nó hơn, ả muốn nó chết,muốn nó tránh xa hắn ra.
Hôm qua....
......Hey baby, when we are together, doing things that we love.
Every time you're near I feel like I'm in heaven, feeling high
I don't want to let go, girl.
I just need you to know girl.
I don't wanna run away, baby you're the one I need tonight,
No promises.
Điện thoại nó đổ chuông là một số lạ. Nó bắt máy ngay nhưng im lặng chờ đợi người bên kia lên tiếng..
- Chào cô, Bảo Anh...
Nó nheo mắt và cố nhớ giọng đó của ai rất quen thuộc là giọng nữ......
- Ai? Chỉ một chữ và chất giọng lạnh lùng làm cho người bên kia phải chợt rùng mình.
- Cô không nhớ ra tôi à? Hahahahaha
Tiếng cười đó.....không phải của Mỹ Kim sao. Cô ta không xuất hiện mấy ngày nay rồi,sao hôm nay lại liên lạc với nó,cô ta muốn gì đây.
- Mỹ Kim...
- Nhận ra rồi hả? Được ngày mai tại sân banh sau trường 5h ok?
Nó không suy nghĩ màđồng ý ngay, nó muốn giải quyết nhanh chuyện này để không ảnh hưởng kế hoạch của nó. Và nó muốn xem thử cô ta muốn gì.
Cùng lúc đó, cả Như và Tuyết cũng nhận được cuộc gọi từ Uyển Nhi và Ái Hy cùng thời gian và địa điểm đó. Bọn họ muốn làm gì đây.
Trước giờ hẹn 30ph tại sân banh.
- Các người trốn kĩ vào đừng để bọn nó biết, khi nào tao ra hiệu thì mới xuất hiện nghe chưa?
- Dạ... cả nhóm người đồng thanh trả lời sau đó họ tản ra vào đúng vị trí.
- Chiếc dao thế nào rồi em? Uyển Nhi hỏi Mỹ Kim
- Dạ xong rồi chị đợi lúc dùng thôi.
- Chị định xử con nhỏ bám theo anh Khánh như thế nào vậy? Uyển Nhi quay qua hỏi Ái Hy nhưng cô ta không trả lời mà quay bước đi trên tay cầm một chiếc súng mini đã ngăn cách âm. 3 khuôn mặt khả ái nhưng tâm địa còn ác hơn quỷ.
Đúng 5h, bọn nó đã có mặt tại đấy, cả 3 rất ngạc nhiên nhưng cũng hiểu ra vấn đề. Hắn khi từ một quán cafera thấy nó đang bước vào trường" giờ này cô vào trường làm gì nữa" nghĩ thấy nghi nên hắn đi theo nó. Vừa vào thấy 2 người kia cũng có mặt tại đó, cảm thấy chuyện chẳng lành hắn gọi cho Khánh và Nam đến chỗ bọn nó.
- Đến đúng giờ lắm. 3 ả bước ra hôm nay họ mặc chiếc váy ngắn ôm eo nhìn rất gợi cảm. Ngược lại bọn nó với bộ đồ đen quầnđen áo đen đeo kính đen nốt.
- Muốn gì nói lẹ đi. Tuyết khinh khỉnh nói.
- Tao muốn tụi mày phải chết. Tao đã nhắc tụi mày nhưng mày lại không nghe h chịu chết đi. Uyển Nhi nói chua chát.
- Lần trước mày không chết lần này mày phải chết.Mỹ Kim chỉ vào mặt nó và ra hiệu gì đó. Sau đó bốn phía xuất hiện rất nhiều người có khoảng 300 thằng.
- khoảng 300 hai người xử nổi không?
Như cười gật đầu, nó không nói gì khẽ nhếch mép cười.
- Đánh chết nó cho tao.
Uyển Nhi ra hiệu cho bọn họ rồi 3 ả lùi ra sau. Hắn thấy bọn nó đang gặp nguy hiểm định ra tay thì Nam và Khánh xuất hiện kéo tay ra hiệu không nên. Hắn đành thôi.
Thật ra cả Khánh và Nam đều đang lo lắng cũng như hắn nhưng họ không thể ra mặt ngay được.
Khi bọn họ xông lên chỗ tụi nó. Như và Tuyết xông lên đánh họ tới tấp còn nó đứng vào góc khuất đọc thần chú để xuất hiện roi cho nó. Cũng như lần trước chiếc roi tẩm độc nhưng nó có màu đỏ chứ không phải xanh.
Được 5 phút Như và Tuyết đã xử được một nữa nhưng đã thương tích đầy người. Bọn chúng cầm đao, gậy đánh còn hai nhỏ thì tay không như vậy là qus đỉnh rồi. Bọn hắn thấy lạ tại sao nó không đánh mà để hai người kia đánh, dang định xông ra thì nó lên tiếng nói hai người bạn của mình:
- Hai người ra phía sau tôi đi.
- Nhưng cậu không đánh lại họ đâu.
- Nhanh.
Thấy thái độ lạnh lùng mà chắc chắn của nó, hai người ngậm ngùi ra sau, bọn hắn khựng lại muốn xem nó làm gì nên không ra.
- Xông lên một lượt đi.
-Cô em không biết sợ à được bọn anh sẽ cho em toại nguyện...
Một tên trong số tên còn lại lên tiếng chưa kịp nói hết câu đã bị roi nó giết chết. Thấy người của mình chết thê thảm nên bọn chúng xông lên.
Tích...tắc...tích...tắc...cả bọn đã nằm rạp chết một cách đau đớn hơn nhưng người ở vụ bắt cóc( ai không nhớ thì xem lại nha). Tất cả đếu ngạc nhiên về độ tàn nhẫn của nó. Thật không ngờ một thân hình mảnh dẻ chỉ trong vài phút đã giết sạch nhưng tên đô con.
- 3 cô định trốn bao giờ nữa ra đi nếu không sẽ giống bọn chúng thôi.
Nó lên tiếng kêu 3 ả ra độ lạnh làm cả 3 phải đông cứng vài giây.Rồi một nụ cười hiểm vang lên.
- Tuyết.....nguy hiểm....
Khánh chạy ra ôm lấy nhỏ và sau đó...
PẰNG...
Máu phun ra từ bụng của cậu . Từ từ ngã xuống cậu mấp máy:
- xin lỗi em Tuyết anh xin lỗi vì đã làm em đau biết....em thích anh.....nhưng anh lại trốn tránh nó....
- Không anh không sai,hix.. em sẽ cứu anh hix...anh phải nghe em nói câu đó chứ....hix.. đừng anh đừng ngủ,đừng nhắm mắt mà...hix ...
Nhỏ nói gì nữa cậu không biết cậu biết rằng cậu đang rất mệt muốn ngủ thôi. Cậu cảm nhận được những giọt nước mắt ấm ấy đang rơi xuống mặt cậu.....nhưng cậu không thể...
- Em đưa nó đi đi còn lại để tụi anh lo. Nam nói và vỗ vai Như cô giờ đang rất sock nước mắt trực trào. Cô kêu xe rồi đưa cậu đến bệnh viện ngay.
- Thật bỉ ổi các cô phải chết. Nó nói từng từ làm cho người nghe phải rung sợ vì đã đụng nhằm người.
- Tại tụi mày mà anh Khánh phải trúng đạn là do tụi mày không phải do tao.
Ái Hy vừa nói vừa khóc,ả nghĩ là do bọn nó,ả phủ nhận tội lỗi của mình. Nó đi lại đỡ ả ta dậy và vung tay tát ả.
- Cô tỉnh lại đi. Chính cô ngu muội chím đắm vào thứ tình yêu ảo tưởng. Cô đúng là ngu ngốc.
Nó xoay lưng, Mỹ Kim thừa cơ hội rút con dao từ tay áo ra đâm nó. Ánh sáng từ chiếc dao chiếu vào mắt hắn làm hắn kêu thét lên
- Bảo Anh.......
- Hôm nay cô phải chết Bảo Anh à.......
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...