Hoa hồng không tàn úa

 
Miệng Mục Châu nói không mệt, cơ mà lúc phim bắt đầu chiếu được mười phút thì anh đã ngủ rồi.
 
Ny Na biết mấy ngày nay Mục Châu gần như không ngủ, cẩn thận không làm ồn tránh đánh thức anh.
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Phim mà hai người xem là phim hài kịch, cả khán phòng liên tục cười ồ lên, tiếng cười đinh tai nhức óc khiến người đàn ông đang ngủ say chau mày, loáng thoáng có dấu hiệu tỉnh giấc. Nhưng trong tích tắc, tiếng ồn chói tai bỗng nhiên chìm xuống, bớt sự làm phiền quá đáng, anh tiếp tục chìm vào giấc ngủ sâu. 
 
Lúc bộ phim sắp kết thúc, cuối cùng Mục Châu đã tỉnh.
 
Hình như có cái gì đó mềm mềm nhẹ nhàng che bên tai anh, anh nhìn xuống hai cánh tay mảnh mai trước người, Ny Na cứ giữ nguyên tư thế che tai giúp anh suốt, hai cánh tay đã mỏi nhừ, cứng đơ song cô vẫn kiên trì.
 
Ánh sáng trong rạp chiếu phim rất yếu, ánh đèn lập loè trên màn hình soi rõ khuôn mặt tươi cười của cô ở góc nghiêng.
 
Rõ ràng, tính cô trẻ con y như con nít nhưng lại có một trái tim trưởng thành và ấm áp.
 
Tim của Mục Châu cũng đang nhảy nhót trong ngọn lửa rực cháy, vành mắt thấy nóng nóng.

 
Người anh khẽ động đậy, Ny Na để ý thấy bèn quay đầu lại, đối diện với đôi mắt chứa đầy tình cảm dịu dàng.
 
“Anh…”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Mặc dù cô hành động theo phản ứng bản năng nhưng bị anh bắt gặp, Ny Na vẫn thấy hơi xấu hổ, cô đỏ mặt định buông tay. Người đàn ông lại khăng khăng giữ chặt, tiện đà kéo cô vào lòng, anh cúi đầu hôn lên đôi môi hơi hé của cô.
 
Nụ hôn này không kéo dài quá lâu mà cô vẫn cứ bị kỹ năng hôn thành thục của Mục Châu làm cho ánh mắt rã rời.
 
Đôi môi và cái lưỡi nóng như lửa men theo khoé miệng hôn tỉ mỉ đến sau tai. Trong không gian khép kín, tất cả mọi người xung quanh đang cười vui vẻ nhưng cô vẫn nghe thấy rõ ràng giọng nam trong trẻo, êm dịu lọt vào tai mình.
 
Hệt như làn gió ấm thổi qua cánh đồng, hoa bồ công anh tung bay trong không trung, bù nhìn lung lay theo gió và những chú chim bay qua bên tai, chúng mang đến lời tỏ tình xúc động nhất.
 
“Anh yêu em, Ny Na.”
 

 
Trên đường về, cô nàng ngồi bên ghế lái phụ nghiêng người nhìn ra ngoài cửa sổ xe, giữ im lặng suốt cả hành trình.
 
Mục Châu có hơi hứng thú, thưởng thức dáng vẻ tai cô đỏ bừng, biết rõ mà còn cố ý hỏi trêu cô: “Xấu hổ à?”
 
“Em không thèm.”
 
Cô vẫn già mồm như cũ nhưng giọng nói cất lên quá đỗi êm tai, nghe chẳng có sức thuyết phục nào cả: “Em… Em…”
 
Vốn muốn biện minh cho sự thẹn thùng không thể kiểm soát của mình, kết quả là cô nói năng lộn xộn thành nói lắp luôn.
 
Xấu hổ chết mất thôi.

 
Người đàn ông đưa tay xoa đầu cô, khoé môi nhếch lên, vừa đắc ý lại vừa thiếu đòn: “Thì ra thỏ con nhà anh thích nghe câu này, anh biết rồi, sau này y theo đó tỏ tình ngày ba bữa, trên giường thì nhiều thêm một lần.”
 
“Mục Châu…”
 
Ny Na vừa tức vừa thẹn, vờ vĩnh hừ giận. Bình thường da mặt cô còn dày hơn thỏ trên tường thành, hiếm khi thấy xấu hổ như con chim cút.
 
Anh thích dáng vẻ nàng dâu nhỏ ngượng ngùng của cô, đầu ngón tay lướt qua thuỳ tai nóng rực, véo khuôn mặt nhỏ đỏ bừng của cô, anh cười càng lúc càng thiếu đứng đắn.
 
Cô nâng tay che mặt, kìm nén cả buổi, cầm lòng chẳng đặng mà bật cười.
 
Tình yêu thật sự rất quý giá.
 
Trong trái tim cô, nó cao xa hơn từ thích cả ngàn cả vạn lần.
 
Ny Na cười tít mắt, đánh vào tay anh rồi nắm lấy thật chặt, cúi đầu tách ngón tay anh ra nghịch.
 
“Tối nay em muốn ăn cơm risotto hải sản của Ý.”
 
Mục Châu nhìn giờ, bây giờ chắc đi siêu thị không kịp, anh nhẫn nại thương lượng với cô: “Đổi món khác đơn giản hơn nhé?”
 

“Cơm chiên giăm bông với hai quả trứng.”
 
“Chốt đơn.”
 

 
Đêm tuyết rơi, xe và người trên đường khá thưa thớt.
 
Trong ga-ra đã chật kín xe, xe công vụ chạy đến gần khu chung cư. Mục Châu xuống xe trước, đi vòng qua mở cửa cho Ny Na, lúc xuống xe không quên đội mũ cẩn thận cho cô, cũng đeo luôn găng tay và khăn quàng cổ.
 
“Sắp vào nhà ngay ấy mà.”
 
Ny Na liếc mắt nhìn cửa chung cư gần ngay trước mắt, bảo anh không cần phải quấn người cô như cái bao.
 
“Cẩn thận mới dùng thuyền được vạn năm.”
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận