Hoa Hồng H


Kì Dĩ Ninh không biết mình ra khỏi toà nhà bằng cách nào, cô chỉ biết cúi đầu chạy , không biết từ khi nào nước mắt đã vương đầy trên má.

Uất ức có ,tủi hờn có,còn có cả ....thất vọng .Phải ..chính là thất vọng cùng cực.

Nhưng dù có như thế nào ,Kì Dĩ Ninh cũng không muốn Vũ Thần Dược nhìn thấy bộ dạng thảm hại này của mình .
Kì Dĩ Ninh cứ đi mãi ,tới lúc đôi chân đã mỏi nhừ ,kiệt sức không bước tiếp được nữa.

Kì Dĩ Ninh quay đầu lại nhìn mình đã đi một đoạn khá xa.

Dường như không chịu nổi sự đau đớn dày vò trong tâm trí nữa ,Kì Dĩ Ninh ngồi bó gối xuống đường khóc.

Dù cho Kì Dĩ Ninh có mạnh mẽ thế nào đi chăng nữa ,cô cũng biết đau mà ,cũng biết khóc mà ."Ai cũng biết chỉ có cô là không biết ".
Câu nói của Sở Nghiên cứ quanh quẩn trong đầu cô ,từng bước gặm nhấm Kì Dĩ Ninh.

Kì Dĩ Ninh cứ vậy ngồi bên lề đường khóc thút thít,cô đã quá mệt mỏi rồi , không còn sức để quan tâm đến sự bàn tán của mọi người xung quanh về mình nữa .
Hà..nở một nụ cười tự giễu , Kì Dĩ Ninh cố nuốt nước mắt vào trong.


Hai người họ ngay từ đầu chính là như vậy , Vũ Thần Dược cũng đã từng nói anh sẽ không chịu trách nhiệm với bất cứ ai.
Vả lại...anh cũng đâu có yêu cô , là cô tự mình đa tình mà thôi.

Ai yêu trước thì người đó thua, yêu càng sâu càng đậm thì nỗi đau càng lớn gấp vạn lần.

Và tất nhiên kẻ thua cuộc là Kì Dĩ Ninh cô rồi , mọi đau đớn Kì Dĩ Ninh đều nhận đủ cả .
Là do cô quá ngây thơ rồi ,đến cả bông tuyết xinh đẹp như vậy cũng bị vấn đục thì con người cũng vậy thôi.

Vũ Thần Dược còn trẻ tuổi như vậy mà đã nắm trong mình quyền lực khủng khiếp như vậy ...chả trách ...
Nếu nói về đoạn tình duyên giữa anh và cô thì có lẽ ....đây chính là nghiệt duyên .
Dù có yêu sâu đậm ,lâu dài đến đâu đi chăng nữa thì chắc gì anh và cô đã được ở bên nhau .
Ngốc thật! Đây là hiện thực chứ không phải ngôn tình để mày ảo tưởng Kì Dĩ Ninh ạ .
Chỉ có cô là ngu ngốc ,không biết gì cả.

Ngỡ mình có hết thảy nhưng nhìn lại ...một chút cũng không dành cho cô.


Kì Dĩ Ninh đã từng nghe câu thế này"Yêu là do duyên phận , ở là do cái nợ đời ."
Bây giờ đã được kiểm chứng rồi nhỉ ,chắc chắn rằng sau này sẽ không bao giờ có chuyện cả hai người đều yêu đối phương như nhau ,tình yêu chỉ có hơn chứ không có kém.Ngay tại thời điểm này,cô yêu anh nhiều hơn là cô đã thua.Dù bây giờ Kì Dĩ Ninh có chia tay ,buông bỏ đi chăng nữa thì cô vẫn sẽ mãi là kẻ thua cuộc .
Kì Dĩ Ninh bất chợt rùng mình,buông bỏ sao? Liệu cô có làm được không ...
.Kì Dĩ Ninh không muốn đánh mất mối tình này của anh và cô ,càng không muốn rời xa anh.

Nhưng nếu không làm vậy ,chẳng phải người đau khổ vẫn sẽ là cô sao,cả hai cũng đều khó xử .
Nở một nụ cười chua chát.

Phải ..cô tự hành hạ mình giằn vặt mình còn hơn để cả hai phải khó xử ..
Lí do ư ! Vì anh lừa dối cô hay Kì Dĩ Ninh không muốn chấp nhận sự thật phũ phàng này.

Tại Sao người đó lại là Vũ Thần Dược cơ chứ.

Kì Dĩ Ninh vô cùng căm ghét những người làm trái pháp luật , bây giờ anh lại chính là kẻ cô ghét.
Nhưng dù sao đi chăng nữa, Kì Dĩ Ninh tự giễu ..

cô không thể nào ghét anh được , dù chỉ một chút thôi.

Kì Dĩ Ninh cũng chưa từng nghĩ đến chuyện sẽ ghét bỏ anh .


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận