Hoa Hạ Giữa Xuân Ai Vẫn Chờ


Tháng đầu tiên sau khi quay lại Hồng Kông trôi qua rất nhanh, một buổi sáng ngày thứ bảy, Tiểu Khiết vừa cúi người đeo đôi giày cao gót vào chân, vừa chống tay lên cửa phòng, gọi to Lý Nhược cũng đang nhảy lo cò mang áo khoác và đeo mới được một chiếc giày cao gót, chiếc kia đang nằm chõng chơ gần chỗ cô đứng:

- Nhanh lên, chúng ta sắp trễ rồi, đêm qua mình đã bảo là đừng có uống chai đó mà không nghe, cứ bảo nước trái cây có cồn...là rượu trái cây đó trời...nhanh mang giày vào đi...

- Ai mà biết đâu, mình thấy nó khuyến mãi mua 1 tặng 1 nên mới rủ cậu uống...khoan khoan, đá chiếc giày qua cho mình với, mình quên điện thoại...- Lý Nhược vội nói rồi phóng về phòng lấy điện thoại.

- Mau lên...đi trễ là tiêu tùng...!- Tiểu Khiết ném chiếc giày đến chỗ Lý Nhược rồi xoay sang chỉnh lại chiếc váy trên người.

Chiều hôm qua, cả hai tan làm thì đã ghé vào một siêu thị gần khu chung cư, định mua ít trái cây và thức ăn tươi để tủ lạnh, thì được nhân viên siêu thị giới thiệu nhiều loại nước trái cây, rượu trái cây nhẹ, nước ép lên men.

Tiểu Khiết định không mua, nhưng Lý Nhược không chịu, nằng nặc đòi mua cho bằng được và khi về nhà còn cố cãi chỉ là nước trái cây lên men thì làm sao mà say được...hậu quả là sáng nay cả hai suýt trễ làm.

Chạy trên đôi cao gót vừa đau chân, vừa không thể dừng lại, đến khi leo lên xe buýt rồi mà cả hai vẫn còn cảm tưởng như bàn chân sắp đổ máu đến nơi, cũng may là không bị trễ giờ làm.
Đến chiều tan làm, Lý Nhược đã thong thả xách túi đi sang phòng Kế toán tìm cô bạn, đứng chống tay lên bàn làm việc của Tiểu Khiết, cô nói:

- Này, hôm nay được nghỉ sớm, mai còn được nghỉ làm, tụi mình bắt tàu điện ngầm sang thăm Vi Vi và Ái Lan không?

- Mà cậu nhắn cậu ấy chưa, lỡ bọn họ không biết rồi không ở nhà thì mình sang đấy lại thành công cốc.

– Tiểu Khiết vừa tắt máy tính vừa nói.

- Mình nhắn rồi, yên tâm, giờ về chúng ta chuẩn bị luôn, chiều mai mình về sớm để nghỉ ngơi.

– Lý Nhược xoay người tránh chỗ cho cô bạn đứng dậy dọn dẹp tài liệu gọn gàng.

- Thế tối nay ngủ ở đâu ? Khách sạn hả ?

- Vi Vi bảo bọn mình có thể ở lại nhà cậu ấy ngủ tạm, cả bọn ngủ phòng khách.

– Lý Nhược nói.

- Thế cũng được, chờ mình lấy áo khoác đã, lúc sáng bị đổ trà lên áo, đang còn treo trong nhà vệ sinh.

– Tiểu Khiết nói xong đi nhanh vào lấy áo khoác.

Từ chỗ hai người họ đang ở đến Thâm Thủy Bộ, gần chỗ Vi Vi ở khoảng 20km, đi tàu điện ngầm khoảng 10 phút.

Không xa lắm nếu đi tàu điện, về đến chung cư, lấy những thứ cần thiết cho vào chiếc balo nhỏ đeo sau lưng.

Lý Nhược đang ngồi đeo giày thể thao gần cửa vào, ngẩng đầu nhìn thấy Tiểu Khiết đang đứng búi tóc:

- Một lát bọn mình mua gì đến nhỉ?

- Chắc cũng như những lần trước thôi, cậu ấy ở tầng 12 đúng không? – Tiểu Khiết hỏi.

- Ừm, mình chuẩn bị xong rồi, cậu xong chưa để còn xuống trạm chờ.

– Lý Nhược đứng dậy.

- Xong rồi, bọn mình đi thôi.

Trạm tàu điện Tân Giới nằm dưới tầng hầm của một trung tâm thương mại lớn, rất đông người đứng chờ ở trạm, nhiều người túm tụm lại vừa cười vừa nói chuyện, có những người thì trông như mới vừa đi làm về, ai cũng tỏ vẻ gấp gáp khi cứ vài phút lại nhìn về đường ray lồi lại nhìn xuống xem giờ trên điện thoại hoặc đồng hồ trên tay.


Tàu vừa dừng, cửa tàu mở ra hai bên, bọn họ nhanh chân đi lên tàu, cả hai đứng sát vào nhau vì giờ này rất đông người tan tầm.

THÂM THỦY BỘ

Vừa xuống tàu ngay trạm, cả hai liền vội đi theo dòng người lên vài chục bậc thang để lên phía trên đường lớn, ngó nghiêng tìm các hàng thức ăn để mua mang đến nhà Vi Vi.

Đang đứng vứt rác, thì Vi Vi liền nghe giọng Lý Nhược gọi:

- Vi Vi...

- Ôi trời, hai cậu đến nhanh thật, mang gì đến mà nhiều vậy ? Mình vừa đi làm về, anh trai mình nghe hai cậu đến nên ảnh cũng đến, đang ở trong phòng ngồi chờ đó.

– Vi Vi đáp.

- Phiền cậu quá, bọn mình đến đây gần tháng nay rồi, nhưng chờ ổn định công việc hết thì mới báo cậu biết đó.

– Tiểu Khiết nói.

- Giờ hai cậu ở Tân Giới hả, bên đó chắc đỡ đông đúc hơn ở đây phải không? – Vi Vi hỏi.

- Mình thấy ở đâu cũng vậy, nhưng bên Tân Giới tập trung nhiều công ty hơn, còn ít các tụ điểm ăn chơi của giới siêu giàu như bên đây, cậu còn làm ở HuiDs hả? Có gì thay đổi không ? - Lý Nhược hỏi.

- Mình vẫn làm ở HuiDs, mọi thứ vẫn vậy thôi, con bé Ái Lan cũng được lên rót rượu rồi, quản lý Triệu thích nó lắm suốt ngày cứ gạ gẫm.

Mình phải can mấy lần thì ông ta mới chịu tránh xa con bé.

– Vi Vi nói.

- Nhắc đến quản lý Triệu là thấy bực mình.

– Lý Nhược nói.

- Thôi bọn mình lên phòng đi, anh cậu đang chờ mà đúng không? – Tiểu Khiết nói.

- Ừ...ừ, mình quên mất, bọn mình lên phòng thôi, đưa đồ đây mình xách phụ cho.

– Vi Vi nói rồi vươn tay lấy vài túi đồ trên tay Tiểu Khiết.

Sau đó, cả ba người cùng đi vào bên trong thang máy và lên lầu 12.

Tiếng mở cửa phòng vang đến, Âu Lực lúc này đang ngồi bệt dưới sàn xem một trận cầu lông trên điện thoại.

Anh không ngẩng đầu lên nhìn, vì cứ tưởng em gái đi đổ rác mới về.

Vi Vi thấy anh trai không nói gì, cô ấy liền nói:

- Anh xem ai đến này.

Lúc này Âu Lực mới ngẩng đầu lên, anh nhìn thấy Tiểu Khiết và Lý Nhược đã đứng ở cửa vào, sau lưng em gái, trên tay xách theo nhiều túi thức ăn.

Âu Lực vội đứng dậy đi ra lấy các túi đồ trên tay các cô gái rồi nói:


- Tụi em đến sao không lên tiếng, làm anh nghĩ chỉ có con bé Vi Vi.

Vẻ ngoài Âu lực vẫn như vậy không thay đổi gì nhiều, chỉ có mái tóc đã hơi dài nhưng được anh cột gọn ra phía sau đầu thành 1 chùm như lông gà ngắn ngủn, trông khá là dân chơi.

Đợi cả ba cô gái đi vào phòng thì Âu Lực mới đóng cửa lại, anh đặt các túi đồ lên bệ bếp rồi quay sang hỏi:

- Các em đến Hồng Kông lúc nào vậy, sao anh không nghe Vi Vi nói gì?

- Tụi em đến cả tháng nay rồi, hiện đang ở bên Tân Giới nhưng vì muốn ổn định công việc trước xong mới nói cho Vi Vi và anh biết.

– Tiểu Khiết nói.

- Các em đã tìm được việc ở Tân Giới chưa? Ở bên đấy không phức tạp như ở bên đây, anh nghĩ cả 2 sẽ sống tốt hơn.

– Âu Lực nói.

- Bọn em đều đã tìm được công việc phù hợp rồi, nên hôm nay mới đến thăm anh và Vi Vi đây.

Lần trước đi bọn em không tạm biệt 2 người được cũng rất là buồn.

– Tiểu Khiết nói.

- Công việc của anh dạo này như thế nào rồi ? – Lý Nhược hỏi.

- Anh vẫn phải làm ở bên khu Tiêm Sa Chủy, đi hơi xa một chút nhưng được tăng lương.

– Âu Lực đáp.

Trò chuyện qua lại một lúc thì cả bốn người bắt đầu ăn uống và cười giỡn rất vui vẻ, như lúc trước kia.

Nghĩ về quãng thời gian lúc trước khi mới quen biết Vi Vi và Âu Lực cả hai đều rất vô tư còn không nghĩ ngợi gì nhiều.

Nhưng hiện tại thì đã khác, sau khi ăn uống no nê, Âu lực vừa lái mô tô rời đi vì có việc riêng thì Vi Vi kéo tay hai cô bạn lại và nói:

- Bọn mình đi chơi đi, mình vừa phát hiện ra 1 chỗ ngắm cảnh rất đẹp.

- Đừng dẫn tụi mình đến mấy chỗ tìm người nhà giàu của cậu nhé, mình không có nhu cầu đâu.

– Lý Nhược nói.

- Yên tâm, mình không tìm người giàu nữa đâu vì bây giờ mình đã có người yêu rồi, các cậu yên tâm.

– Vi Vi nháy mắt rồi nói.

- Là ai vậy? – Tiểu Khiết hỏi.

- Để khi nào mình giới thiệu cho các cậu gặp, còn bây giờ là thời gian của chúng ta, vui vẻ thôi.

- Nhưng đến những chỗ đó bọn mình phải mặc cái gì, tụi mình không mang theo nhiều đồ đâu cũng không có váy nữa? – Tiểu Khiết nói.


- Đúng rồi, đúng rồi, mình chỉ mang theo những đồ bình thường hằng ngày thôi.

– Lý Nhược nói.
Vi Vi xoay 2 người kia lại rồi trầm ngâm 1 chút, cô ấy nói:

- Yên tâm, mình có 2 chiếc váy khá là công chúa, mình nghĩ sẽ hợp với 2 cậu, còn với mình thì chịu, mình không thích chúng, trước đây do mình hay chơi game nên được tặng, mình đành phải nhận.

Để mình vào lấy cho 2 cậu xem.

Một chiếc váy body màu đỏ rượu, hơi xòe một chút dưới phần chân váy, cúp ngực.

Vi Vi đưa cho Lý Nhược rồi nói:

- Cậu vừa cao vừa có vòng 1 đẹp nên mặc chiếc này là hợp nhất, mình nghĩ chắc là sẽ vừa đấy nếu không vừa thì ra ngoài đây mình chỉnh lại.

- Có quá sexy không vậy bà chị ? – Lý Nhược giơ chiếc váy lên nhìn và hỏi.

- Còn đây là của Tiểu Khiết.

– Vi Vi nói.

Nhìn chiếc váy xòe, có phần nơ bằng vải mềm mại trên vai, một chiếc váy công chúa màu xanh ngọc pha chút màu trắng sữa.

Tiểu Khiết cầm váy mà hoài nghi:

- Ai lại tặng cái váy bánh bèo này cho cậu vậy ?

- Ha ha, thì vì nó bánh bèo quá nên mình không nhìn tới đó, mình chỉ thích váy màu đen như này thôi.

– Vi Vi vừa cười gian xảo vừa giơ chiếc váy ngắn màu đen lên.

Cả ba đi vào thay đồ rồi mới quay trở ra, nhìn Lý Nhược trong chiếc váy body màu đỏ kia, cả hai người còn lại liền trầm trồ:

- Trời ơi, không nghĩ là Lý Nhược lại hợp với màu đỏ như vậy, trông cậu ấy thật quyến rũ.

- Đúng thật đấy, cậu rất là hợp với chiếc váy, mình cũng có 1 đôi giày cao gót màu đỏ đi kèm bộ váy, chân cậu size bao nhiêu? – Vi Vi hỏi.

- Mình và Tiểu Khiết đều size 37.

– Lý Nhược đáp.

- Ồ, vậy là cả ba chúng ta cùng size giày sao, thế thì quá tốt, để mình vào lấy giày cho các cậu, mỗi bộ váy được tặng này đều có giày cao gót đi kèm.

– Vi Vi nói rồi chạy tót vào phòng lục tìm.

Tiểu Khiết đang mặc chiếc váy xòe xanh ngọc đó, phần lưng trần hở tận eo, may có phần tóc dài che bớt, Lý Nhược chỉnh lại phần nơ trên vai áo cho Tiểu Khiết:

- Cậu đẹp thật, lần đầu tiên thấy cậu mặc váy như này đấy.

- Mình không nghĩ là tụi mình sẽ mặc hợp những loại váy này ấy chứ.

– Tiểu Khiết nói.

Vừa lúc đó Vi Vi cầm 2 hộp giày đi ra ngoài và đưa cho mỗi người 1 hộp, xong cô nàng cũng đi về phòng của mình và thay đồ chuẩn bị đi chơi cùng nhau.

Tiểu Khiết vừa mang đôi giày cao gót tận 10 phân kia vào, liền lảo đảo suýt ngã, nhìn sang Lý Nhược tự tin đi qua đi lại trong đôi giày cao gót 12 phân, Tiểu Khiết liền nói:

- Cậu đi giày cao gót giỏi thật đấy, giày của mình chỉ có 10 phân mà mình còn ngã tới ngã lui.

Lý Nhược xoay một vòng thật chuyên nghiệp rồi nói:


- Cậu đứng vững một chút là sẽ quen ngay, rất dễ đi.
Vừa mở cửa bước ra, Tiểu Khiết và Lý Nhược đã há hốc vì phong cách của Vi Vi quá là bốc lửa, cô nàng điện chiếc váy đen ngắn trên đùi, tóc được cột gọt ra phía sau, trên cổ đeo một sợi dây kim tuyến màu đen lấp lánh, chân mang đôi bốt cao gót, khoe cặp chân dài không kém cạnh Lý Nhược.

- Này 2 cậu có quá sexy không vậy, sao trong mình lại như bánh bèo thế? – Nhìn 2 người kia, Tiểu Khiết cười và hỏi.

- Mình thấy chiếc váy hợp với cậu, nhỏ nhắn như thế mặc những chiếc váy này không hợp đâu.

– Vi Vi nói, rồi lại lôi ra một hộp trang điểm.

- Trang điểm một chút đi các cậu.

Xong xuôi hết cả 3 người liền đi ra ngoài.

Và bắt taxi để đến nơi mà Vi Vi nói có thể ngắm cảnh đẹp.

Harbour City là một trung tâm mua sắm lớn ở Hồng Kông, chiếm các tầng thấp hơn của một loạt các khối văn phòng và khách sạn, bao gồm một số phần: Khách sạn Marco Polo , Ocean Terminal , Ocean Centre, Gateway và Pacific Club Kowloon.

Khu phức hợp nằm dọc theo phía tây của Đường Canton , trải dài từ Star House và Bến phà Star ở phía nam đến Thành phố Hồng Kông, là sự tái phát triển của Bến cảng Cửu Long hiện có và được hoàn thành theo nhiều giai đoạn.

Đứng nhìn tòa cao tầng trước mắt, Tiểu Khiết và Lý Nhược nhìn mỏi cả cổ, nơi này lớn quá, những chiếc siêu xe nối đuôi nhau dừng trước cổng bên cửa dành cho khách hạng sang, ngay cả những người bình thường đến vui chơi như ba người họ, ai cũng khoác trên người những bộ cánh xinh đẹp và lịch lãm.

Vi Vi chỉ vào tầng cao nhất là nói:

- Lên trên kia, hai cậu sẽ thấy Hồng Kông xinh đẹp như thế nào, vào thôi.

Lần đầu tiên được khoác trên người chiếc váy như thế này, lại đến những chỗ hào nhoáng như thế.

Cả ba cô gái cũng khá phấn khích, những thứ được trưng bày ở đây đều rất đắt đỏ, người bình thường không thể mua, dù mua được thì cũng không dám.

Đang đi, Lý Nhược liền nhìn thấy màn hình cực đại ở giữa sảnh tầng 3, cô quay sang nhìn Tiểu Khiết rồi nói:

- Xem kìa...

Nhìn về hướng Lý Nhược chỉ, đập vào mắt Tiểu Khiết là dáng vẻ đang bước đi của người đàn ông đó trong màn hình cực đại giữa sảnh, đám ký giả và chụp ảnh đi bên cạnh vừa đi vừa đặt nhiều câu hỏi về kinh doanh cho người đó.

Lý Nhược nhìn kỹ một chút, hình như thấy chỗ này quen mắt lắm, chẳng phải ngay sảnh tầng 1 dành cho khách VIP sao:

- Bên kia kìa, ra là ghi hình trực tiếp, mau lại đây, bọn họ phía dưới kìa.

Tiểu Khiết liền đi đến gần chỗ lan can bằng thủy tinh của sảnh, cô đưa mắt nhìn xuống dưới.

Đúng là anh thật, bên cạnh còn có Tần Vũ và vài người nữa, họ đang thảo luận gì đó nghe không rõ.

Vi Vi đang xem mấy chiếc túi xách bên này, thấy hai người kia nhìn gì đó không biết, liền gọi:

- Lại đây xem cái này nè hai cậu.

- Vi Vi gọi chúng ta kìa, đi thôi...!Tiểu Khiết...

Vừa nói Lý Nhược vừa kéo tay Tiểu Khiết đi đến chỗ Vi Vi đang đứng xem một số mẫu túi đang giảm giá mạnh.

- Thôi, Tiểu Khiết...đừng nhìn nữa...

- Ừ, mình biết rồi...!– Tiểu Khiết đáp, nhưng trong lòng cô thì nghĩ khác.

Sau đó, Vi Vi kéo cả hai người đi thang máy lên tầng cao nhất, ở trên tầng này còn cả kính thiên văn, ống nhòm cực đại, để dễ quan sát gần mọi thứ hơn.

Nhưng Tiểu Khiết không hào hứng lắm, Lý Nhược nhìn ra sự buồn bã của Tiểu Khiết nên cô đã tìm lý do để cả bọn ra về.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận