Hóa Đơn Tam Khúc


Thứ 7.

Chủ nhật.

Cả lũ ở nhà, ông bách khoa cũng ở nhà bảo luyện thi, thứ 3 tuần tới là hắn thi 1 môn.

Hắn nợ 2 môn thì cái môn sắp tới thi đây đã thi 5 lần rồi vẫn trượt.

Tao gặp chỉ động viên bảo anh cố lên, bọn bách khoa đầu cũng toàn có sỏi rồi, chắc do không chỉn chu ôn luyện thôi.
Tối thứ 2, tao chở cô chị đến nhà học sinh tao, giới thiệu qua loa với phụ huynh rồi tao đưa lên gặp học sinh, làm quen 1 lúc rồi cô chị bắt đầu dạy, thằng ranh thi thoảng hỏi nhí nhố nhưng tao ở đấy rồi nên tao quát cho.

Đéo hiểu sao thằng này nghe lời tao lắm, tao đứng kèm cùng, vậy là 2 giáo viên dạy 1 học sinh.

Được hơn tiếng thì tao lên tầng, chơi với đứa chị học sinh, thấy đang ngồi máy tính chat xoành xoạch.

Tao trêu chat chit thế này thì đỗ đại học thế nào.

Con bé quay ra thấy tao bèn đứng dậy luôn nói, hôm qua em hỏi ý kiến bố mẹ em rồi, bố mẹ em cũng ủng hộ quan điểm học đại học, có lẽ em sẽ nghỉ để ở nhà ôn.

Tao bảo cần gì phải nghỉ, vừa học vừa ôn được mà.

Đúng là khi học đại học mới thấy khối lượng kiến thức để ôn thi đại học thật quá nhỏ bé, tao nghĩ có khi chỉ cần ôn 3 tháng cũng đỗ đại học.

Nói vậy ai ngờ con bé kêu em sẽ suy nghĩ thêm, rồi nó bảo anh gia sư cho em môn lý nhé.

Tao hơi bất ngờ, thực ra luyện thi đại học dễ hơn nhiều với dạy bọn học sinh.

Tao bảo anh đang dạy cu cậu kia rồi mà, con bé bảo thì chuyển lịch dạy thêm em 2 buổi nữa.

Tao trả lời thế thì anh còn đâu thời gian tán gái, con bé cười nói em đầy bạn xinh đẹp, anh thích em giới thiệu cho luôn…

Hết buổi, tao lại chở cô chị Hải Dương về, hỏi có dạy được không thì cô chị bảo tớ dạy tốt.

Tao còng lưng đạp xe, cô chị ngồi sau cứ khen vào buổi tối đi đường Hà Nội thích thật.

Lão bách khoa đi thi về mặt phấn khởi lắm, có vẻ làm được bài.

Hắn kêu lần này chắc chắn qua, ít cũng phải 7 điểm.

Tao cũng mừng lây.

Buổi tối thằng giao thông đi dạy, tao sang ăn cơm với 2 chị em, cô chị sau hôm tao đưa đi dạy thì đã nói chuyện với tao nhiều hơn, cậu cậu tớ tớ nhiều hơn.

Ăn xong tao với cô em tranh thủ về phòng tao, đóng cửa, táy máy tò mò, cô em bảo đến tuần nguy hiểm, dễ dính lắm, anh không được manh động.

Tao nghe nói vậy cũng đéo dám làm càn, chỉ xoa ngực, móc lốp nhoe nhoét xong thì thôi.

Sướng ra phết.

Sang tuần mới, tao lại đèo cô chị đi dạy, tao lại đứng kèm.

Chuyện với con chị vài câu thì bố mẹ nó gọi xuống, bảo cháu dạy thêm cho đứa chị 2 buổi lý nữa 1 tuần được không, nó muốn thi lại đại học.

Phụ huynh còn bảo thằng cu con khen cô dạy toán mới dễ hiểu hơn, có anh đứng kèm nên nó học đâu nhớ đấy.

Vl thằng ôn con, mới học 1 buổi mà chém ác phết.

Hết tuần đầu tháng 11 thì tao chính thức nhận dạy thêm con chị, và cô chị Hải Dương cũng chính thức nhận dạy toán cho thằng em, sắp xếp thời gian dạy trùng nhau để tao đi cùng cô chị Hải Dương.

Tao đi dạy thành ra tuần 4 buổi, lương đứa chị là 60, thằng em là 40, tính ra 1 tuần được 200k.

1 tháng 800k, bằng với số tiền xin gia đình, kể ra với sinh viên như thế cũng là rủng rỉnh.

Tao nhớ chở cô chị đi dạy đến buổi thứ 6 thì cô chị ngồi sau đã nắm vào eo tao, không chống tay vào gác ba ga để cách 1 khoảng như hôm đầu nữa.

Tao thấy ấm áp cơ mà cũng ngại ngùng bỏ mẹ…

Tao với cô em công khai quan hệ, cả xóm biết, đương nhiên cô chị cũng biết.

Cũng chẳng có gì phải giấu đố mà cũng không giấu được, 2 đứa suốt ngày ríu rít anh anh em em.

Ông bách khoa cũng bảo anh đéo nghĩ mày khá thế đâu thằng em ạ.

Tao bảo em bị gái lừa mà anh, khá khẩm nỗi gì, lão cười bảo tao cũng muốn được lừa như mày, hay là mày giả nai đấy.

Tao không nói gì, cũng chả hiểu vì sao yêu đương nhanh thế, có lẽ là tao nhút nhát nên bị gái chăn chăng.

Thôi kệ mẹ, tao cũng thích em thật, dễ thương vl.

Hết tháng 11 thì cô chị đã ôm eo tao mỗi lần tao chở đi dạy.


Buổi dạy cuối tháng cũng là buổi lĩnh lương.

Tao dạy đứa chị có cô chị dạy thằng em.

Nữ học sinh của tao cũng thông minh phết, thế mà đéo hiểu sao thi đại học được có 10 điểm 3 môn.

Kém tao có 1 tuổi thôi, nó cũng gọi thầy mà lúc thì thầy, lúc thì anh, thái độ học tập khá nghiêm túc.

Nó bảo học toán ở trung tâm, hóa thì cũng bảo ngay cái chị gia sư hóa cho thằng em dạy luôn, tuần 2 buổi.

Nhờ 2 chị em nhà này mà tao mở mang thêm kiến thức nhiều điều, đúng là dân Hà Nội vẫn văn minh hiện đại hơn dân quê nhiều lần.

Lĩnh lương 800k, chở cô chị Hải Dương về tao bảo mới nhận lương, mời cậu vào ăn ốc ếch, cô chị cười bảo tớ cũng có lương mà.

Tạt vào quán ốc, gọi tí lằng nhằng.

Cô chị hỏi tao yêu em gái nó từ khi nào, tao trả lời thật thà rằng từ khi biết có họ mà nó gọi bằng anh đấy, cô chị tủm tỉm cười bảo thế thì có khi tớ cũng gọi cậu là anh.

Tao khi này đã dạn dày hơn nên bảo đúng là nên xưng hô như thế, đổi luôn từ giờ nhé.

Cô chị mỉm cười.

Ăn xong tao trả tiền rồi lại cong đít đạp xe chở cô chị, tao hỏi sao 2 chị em giống nhau như sinh đôi thế thì ẻm trả lời hỏi thế bố em cũng không trả lời được.

Cũng giống với cô em, mới xưng hô anh em thấy ngượng ngượng.

Lúc này đầu óc tao không đen tối như sau này nên cũng chẳng nghĩ gì, nghĩ là yêu cô em, bạn bè với cô chị thôi.

Về gần đến nhà cô chị bảo em có lương tháng đầu, muốn mua gì đó về xóm tụ tập.

Vậy là vào quán tạp hóa mua các đồ bánh kẹo linh tinh, tao cũng mua ít hoa quả và can rượu Hà Nội 2 lít.

Mua để đấy cho tiện.

Về xóm hô mọi người sang phòng 2 chị em ăn quà tháng lương đầu, hôm nay thế đéo nào đông đủ thế.

Cả lão bách khoa cũng ở nhà.

Chật chỗ, lại ra sân trải chiếu.

Cô chị bảo tao: “Anh lên gọi 2 tên đồng môn của anh đi cho vui”.

Cả xóm trố mắt, cô em cũng trố mắt.

Cô chị bảo mới nhận họ hàng, đúng là có họ.

Lại 5 nam 5 nữ, nữ uống nước ngọt, nam uống rượu cồn.

Rồi tao vác đàn ra bật, cả xóm vỗ tay hát vài bài sinh viên, mãi đến gần 12h mới tan.

Vào ngủ, thằng thông hỏi ê mày định xơi cả cụm à, tao bảo đm vớ vẩn, trêu nhau gọi cho vui thôi, mỡ đấy mà húp.

Thằng thông bảo mày mà làm cho con Luật Bắc Ninh gọi mày là anh thì bố cũng gọi mày là anh luôn đấy thằng lồn.

Tao bảo đéo chơi, hàng của mày tao không dám động.

Thằng thông lại bảo hàng của tao cái loằn, tao chán rồi.

Đéo tốn thời gian vô ích với nó nữa đâu.

Mấy hôm sau thằng thông đi dạy, tao ở nhà ăn cơm với 2 chị em.

Tao cũng kể chuyện thằng thông với con Luật cho chị em nó nghe, 2 chị em cùng bảo ui con Luật quái lắm, không dễ xơi đâu, tính nó phải thích đối tượng có điều kiện cơ.

Tao gật gù, có lẽ là thế, con Luật ăn mặc diện nhất xóm, quần quần áo áo rất nhiều.

Gia cảnh không biết ra sao nhưng so với mặt bằng chung sinh viên thì trông nó có vẻ sành điệu hơn hẳn, các cụ đã bảo người đẹp vì lụa, vậy nên nhìn nó cũng ngon hơn hẳn.

Tao hỏi 2 nàng là tính cách con Luật thế nào thì cô em trả lời em thấy cũng bình thường, chỉ có điều lại nó chịu khó đầu tư vào ăn mặc, còn nó cũng tốt tính mà.

Cô chị thì nói con đấy đua đòi, không hợp với thằng thông đâu…

Ăn xong theo thói quen thì tao lại về phòng và cô em lại sang, 2 đứa chuyện trò hú hí.

Từ ngày yêu em, được bóp thoải mái, thật sảng khoái đôi bàn tay.

Cô em hỏi sao chị em lại gọi anh là anh, anh ít tuổi hơn mà.

Tao trả lời ơ thế chẳng phải có họ sao.

Cô em cười hiho bảo họ cái đầu anh.


Tao hỏi lại đầu trên hay đầu dưới, cô em bảo đồ dê xồm… Dê thì dê luôn, ra chốt cửa, tụt quần em xuống và đâm vào, cô em 1 tay chống tường, 1 tay bịt miệng không dám kêu to, tuổi đôi mươi đang sung sức, tao dã tới tấp rồi phụt phụt phụt… Rửa ráy xong lại ra ngồi, nói chuyện như chưa hề có cuộc dâm thi.

1 lúc thì cô em về phòng, thằng thông về, kêu vừa lấy lương, rủ tao đi uống rượu.

Tao cười bảo lương mày chưa bằng nửa lương tao, thằng thông gật gù bảo sắp tới kiếm việc gì làm thêm cho đỡ buồn, Luật với chả lá như cặc…

Đợt thi cuối kỳ.

Trời lạnh vl, xóm trọ phòng nào cũng đóng cửa kín mít.

Tao với thằng thông cày đầu vào ôn thi, bọn tao học 7 môn thi trong vòng khoảng 20 ngày.

Thằng thông cũng khoảng đấy.

Đợt thi thì không phải đi học, ở nhà suốt ngày loanh quanh ăn với ôn.

Tối thì vẫn 4 buổi đi dạy.

Mùa đông lạnh buốt, 2 hôm có cô chị đi cùng còn vui, 2 hôm đi một mình đạp xe oải ra phết.

Thằng học sinh tổng kết kỳ 1 được 7.5 lý, có lẽ là cú sốc quá lớn với gia đình nó, mẹ nó đi họp phụ huynh về kể thằng ku được khen vì học tập tiến bộ.

Con chị thì hôm đéo nào tao đến dạy cũng đang chat chat chit chit.

Nó khoe là có mấy phòng chat room yahoo vui lắm, tao cũng chả để ý.

Thi thoảng ra quán net ngồi thì mở yahoo lên tào lao lúc thôi chứ chưa biết món chơi room nọ kia.

Con bé giới thiệu cho tao tỉ mỉ là thường vào room Hà Nội 8, thường xuyên vào đó và cũng gặp nhiều đồng chí thường xuyên vào, thế là thành quen nhau, thành những người bạn ảo…

Tao dạy cô chị kiến thức cơ bản trong sách giáo khoa từ đầu, xác định hết tháng 1, sau đó từ tháng 2 đến tháng 7 mới là luyện thi.

Nhà nó xem ra tin tưởng tao lắm nên quyết định cho đứa chị nghỉ hẳn trường cao đẳng, bảo tập trung ở nhà mà học, bây giờ đại học đầy kia còn chưa ăn ai mà lại còn học cao đẳng gì nữa.

Đi dạy về mà rét run, chui luôn lên giường nằm.

Thằng thông lại đi đéo đâu không biết, rét mướt này mà vẫn tài đi thật.

Cô chị sang gọi tao hỏi bọn học sinh hết kỳ rồi có thấy bố mẹ nó bảo tạm nghỉ dạy không, tao bảo cửa khép tự đẩy vào cho trong nhà cho ấm.

Cô chị đi vào, tao cứ nằm trong chăn, tay cầm quyển sách cơ học đéo gì đấy, đang ôn thi mà.

Cô chị ngồi ghế hỏi lại câu hỏi, tao bảo anh không thấy bố mẹ nó nói gì, có bảo gì em không.

Cô chị bảo em cũng không nên mới sang hỏi anh.

Tao trả lời ơ thế thì kệ cứ dạy bình thường chứ.

Cảm thấy hơi bất lịch sự nên tao ngồi dậy, ra kéo ghế ngồi vào bàn học.

Cô chị ngồi cạnh.

Tao bảo hôm nào đi cùng em còn thấy ấm, hôm nào đi 1 mình lạnh vãi.

Cô chị cười nhẹ, tao nói tiếp vì đi cùng em anh phải cong mông lên đạp, người gì mà nặng thế, béo thế.

Cô chị cãi ngay ai bảo em béo, có 50 cân, dáng chuẩn chứ béo gì, mùa đông mặc nhiều quần áo nên nhìn thế thôi.

Tao nghĩ bụng đéo gì phải thanh minh ghê thế, nói vui tí thôi mà.

Tao hỏi cô em đâu thì cô chị bảo nó đi cùng thằng thông với mấy đứa Bắc Ninh đi đâu mà… Ô mẹ, tranh thủ mình đi dạy bọn này lại đi oánh chén ở đâu rồi.

Gió lạnh lùa qua cửa, đẩy mở bung cánh cửa, run hết người.

Tao đứng dậy khép cửa và tiện tay chốt luôn, bỗng dưng thấy có người ôm chặt từ phía sau.

Là cô chị.

Tao bất ngờ nghĩ mình đang bị tấn công đột ngột.

Chỉ biết đứng im chịu trận.

Đứng im như thế 5 phút, thấy người nóng, ấm lên.

Tao xoay người lại, cô chị cúi gầm mặt, tai đỏ lừ.

Tao bảo em lạnh quá à, cô chị nói nhỏ tí là em xin lỗi, rồi lại ra ghế ngồi.


Tao lúc này còn non trẻ, lý trí còn yếu mềm.

Lúc đấy không hiểu sao lại thở ra 1 câu em lạnh thì để anh ôm cho ấm nhé, rồi kéo em ấy lại.

Rồi môi gần nhau, rồi môi chạm nhau, rồi hôn nhau.

Người con gái thứ 2… chỉ hôn thôi, tay chân tao chưa dám đụng chạm gì, vẫn còn non nớt mà, cứ đứng ấp nhau thế, cô chị bảo thôi để em về phòng, em gái em về nó biết thì chết.

Tao cũng thấy có gì đó không ổn ở đây, khẽ hỏi em thích anh à.

Mẹ, hỏi ngu ngơ vãi.

Cô chị gật đầu, 1 lúc sau nói em thích vẻ thư sinh, hiền hiền của anh.

Tao hỏi lại chỉ thế thôi sao.

Cô chị nói tiếp, em không rõ nữa nhưng em ấn tượng với anh từ ngày đầu gặp, hic hic, vậy mà anh lại cua em gái em nhanh quá.

Tao bảo anh bị em gái em cua thì có… Tao hôn chụt vào má phát rồi bảo tối 2 chị em bàn bạc với nhau đi.

Hihi.

Cô chị bảo em chịu thôi rồi quay lưng về phòng.

Gần 11h mới thấy tiếng ríu rít của bầy chim bầy bướm về.

Thằng thông vào phòng, mặt buồn rũ rượu.

Bảo tỏ tình thất bại.

Em Luật trả lời rõ ràng chỉ coi là bạn thân.

Tao bảo có đéo gì mà buồn, đã yêu nhau bao giờ đéo đâu, đừng hy vọng quá làm gì…

Thằng thông thi xong trước, thứ 7 nó về quê.

Tao còn 1 môn nữa thứ 3 tuần sau mới thi.

Cô em cũng về quê.

Bên 3 đứa Bắc Ninh thì 2 đứa về, còn lại mỗi em Luật…

Ngày đấy tao nghĩ ngắn, chưa được trải đời nên chả thấu đáo gì.

Buổi trưa ăn cơm với cô chị xong, ngồi nói chuyện linh tinh.

Cô chị hỏi dò tao kiểu đã làm gì cô em gái nó chưa, tao thẳng thật vl trả lời là có làm rồi, vài chục lần rồi.

Cô chị mặt đỏ bừng, đéo nói thêm câu nào.

Tao hỏi han vài câu chuyện thi cử rồi về phòng.

Tao lại sang phòng ông bách khoa mở nhạc, chơi game.

Con bé Luật mò sang bảo cậu mở nhạc to quá tớ không ngủ được.

Tao xin lỗi bảo để tôi mở nhỏ thì Luật kêu tớ tỉnh ngủ rồi, thôi cứ để thế, bài này đúng bài nó thích.

Con Luật vào phòng, ngồi mép giường xem tao bắn beachhead, nghe vài bài hát thì nó bảo gu nghe nhạc của cậu có vẻ giống của tớ, toàn bài tớ thích.

Cái thời đấy chỉ Đan Trường, Cẩm Ly, đứa đéo nào chả nghe chứ có phải mỗi tao đâu.

Tao gật gù hỏi sao thằng thông nó lẽo đẽo theo suốt mà lại chê nó à, con Luật nhíu mày hỏi cậu cũng biết chuyện sao.

Tao nhếch mép bảo thằng thông với tôi là bạn nối khố, có gì chả kể nhau nghe, nó còn kể chưa được sờ tay bà bao giờ, éo gì mà ghê thế.

Luật phì cười, bảo cũng quý thông nhưng để yêu thì không hợp, còn không hợp cụ thể cái gì thì cũng khó nói.

Tao tâng bốc thằng thông vài câu, Luật bảo tớ cũng biết mà, có điều không hiểu sao không nảy sinh tình cảm hơn được.

Luật quay sang hỏi chuyện tao với cô em Hải Dương thế nào.

Tao vốn không ưa Luật lắm nên cũng trả lời thủng thẳng là không thể nào, thích nhau thì yêu, yêu nhau thì chén.

Luật bảo điêu vãi, chén được cơ.

Tao bảo ơ không tin hôm nào hỏi nó, chén nhau suốt ngày mà, yêu thì phải chén chứ.

Luật im lặng, không nói gì nữa.

Thêm 1 lúc, Luật vẫn ngồi đó, tao bảo bà chơi không, tôi về ngủ đây.

Luật lắc đầu bảo chỉ nghe nhạc thôi, tao bảo thế ngồi đấy nghe, tôi về ngủ, khi nào nghe chán thì gọi tôi dậy khóa cửa cho.

Luật bảo nghe 1 mình chán lắm, chỉ nghe thêm lúc nữa thôi, cậu ở đây nghe với tớ.

Đm, mớ bòng bong tao mắc vào từ đây…

Đéo hiểu tại sao và đéo hiểu thế nào, giờ nghĩ lại tao cũng không hiểu.

Chỉ nhớ khoác vai nó, rồi lần mò kiểu gì lột mẹ hết quần áo, địt em Luật luôn tại phòng lão bách khoa.

Địt xong thì áy náy vô cùng, tao gượng gạo, nó cũng mất tự nhiên.


Luật về phòng Luật, tao về phòng tao.

30p sau tao sang gõ cửa phòng Luật, Luật mở cửa, mắt long lanh.

Tao bảo xin lỗi, Luật bảo xin lỗi vì điều gì, tao trả lời khi nãy không kiềm chế được.

Luật bảo quên chuyện đó đi…

Tao về phòng, cảm giác trống rỗng, hoang mang thế đéo nào ý.

Trời lạnh mà thấy mồ hôi vẫn lấm tấm trên trán.

Sang phòng cô chị gõ cửa, cô chị mở cửa ra hỏi anh sao thế, sốt à.

Tao lắc đầu, đi vào, nằm luôn vào giường, ngủ, cảm giác an tâm hơn.

Cô chị ngồi bàn học, chắc vẫn học nhưng tao đoán đéo vào đầu.

Ngủ tầm hơn tiếng thì tao tỉnh dậy.

Đã 4h chiều, cô chị bảo đi chợ với em.

Thì đi, trong đầu vẫn tràn ngập hình ảnh thân thể nàng Luật, cô chị hỏi anh có chuyện gì thế, tao bảo không, chắc lạnh nên thấy mệt mệt.

Đi chợ về, tao nhóm bếp than tổ ong.

Xóm trọ mua chung cái bếp than tổ ong với cái nồi to, đúng ra là tao với thằng giao thông góp tiền mua nhưng cả xóm dùng chung.

Cứ nấu suốt để lấy nước tắm, mấy đứa con gái hôm đéo nào cũng tắm, tao với thằng thông thì 2 ngày mới tắm 1 lần.

Luật ra hỏi có nước chưa cậu, tao bảo ok rồi, tắm thì lấy đi để tôi cho thêm.

Tao lảng tránh, vào phòng ngồi.

Luật lấy nước xong thì về phòng, đầu kia cô chị gọi với ra có nước chưa anh.

Tao gật, cô chị bảo xách hộ em vào với em đang nấu dở.

Tao lục đục trút cả nồi nước vào xô xách vào trong phòng tắm, thấy dây dợ đã treo đầy đủ rồi.

Cô chị bảo anh trông giúp em bếp, 5p nữa thì tắt rồi vào phòng tắm.

Tao ở ngoài nghe tiếng dội nước ào ào, lòng cũng hừng hực…

Tao tắt bếp bảo anh tắt rồi, anh về tắm đây.

Về phòng, nước mới cho vào khi nãy đã kịp nóng đâu.

Lại nằm chờ, đang nằm thì Luật lại chạy ra bảo tớ xin ít nước nữa nhé, giặt quần áo, lạnh quá.

Tao vẫn nằm bảo cứ lấy đi.

Tắm táp xong sang phòng Hải Dương ăn cơm.

Làm 2 bát, ăn xong đang định về thì cô chị bảo ấy đi đâu vội thế, rửa bát đã, quen được chiều rồi phải không.

Mẹ, đúng là từ ngày yêu cô em, tao không phải rửa bát bao giờ, không phải làm gì luôn.

Quần áo tao thậm chí cô em còn sang giặt hộ.

Tao ái ngại, cô chị hỏi thế rửa bát hay giặt quần áo, rồi nói tiếp mang quần áo sang em giặt luôn cho.

À thế thì được.

Về lấy quần áo, trút nốt nước sang vừa rửa bát vừa cho cô chị giặt.

Tao rửa bát tí thì xong, ngồi bàn học sờ sờ mấy cuốn tiểu thuyết, chị em nhà này có vẻ thích đọc tiểu thuyết, phải đến hơn chục quyển khác nhau.

Tao hỏi sao không lên thư viện mà mượn thì cô chị nói bọn em toàn mua luôn, thư viện không có.

Cô chị bảo ra phơi quần áo cùng cho nhanh đê, tao ra cửa, cô chị bê chậu quần áo, tao nhặt ngay đúng cái quần lót, ngượng quá đành chữa ngượng nói cái này của em hay của em gái.

Cô chị bảo thôi ông đi vào, đi vào.

Tao gãi đầu gãi tai đi vào, leo lên giường.

Cô chị đi vào thấy tao nằm trên giường bảo dậy đi ông kễnh, nằm cả chiều ở đấy rồi, không định cho tôi nằm à.

Tao chần chừ bảo đang ấm, nằm tí đã.

Cô chị cất đồ rồi ra ngồi cạnh giường, im lặng 1 lúc rồi bảo anh định ăn cả 2 chị em nhà em à.

Tao không nói gì, cô chị nói tiếp nếu em gái em biết em thích anh thì sẽ thế nào, tao vẫn im lặng.

Biết nói gì bây giờ, cô chị rớm lệ hỏi câu nữa, sao em lại thích anh không biết, anh kém tuổi, lại là người yêu của em gái em, em có phải khốn nạn quá không.

Nước mắt tuôn rơi, tao chưa nghĩ đến cảnh này và cũng chưa gặp bao giờ, ngồi dậy choàng chăn cho cô chị.

Cô chị quay sang ôm chầm lấy tao, 2 đứa ngã ra giường, hôn nhau muốn ngạt thở.

Mùi thơm da thịt, mùi thơm xà phòng dầu gội lẫn lộn.

Tao đưa tay mần mò, cô chị rùng mình bảo không được anh ơi, anh là người yêu em gái em mà, tao im lặng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui