Hoa Đào Ba Kiếp Vẫn Cười Gió Đông
Lạc Hồng Đào nhờ vào dị năng được đột phá mà thẳng một đường xông ra khỏi căn phòng kia, lại tiếp tục thẳng một đường tiến tới nơi căn phòng mà Lãnh Đông Phong đang ẩn nấp cùng lũ quái vật không gian kinh tởm nọ. Khi Lạc Hồng Đào phá tung được cánh cửa bằng sắt vừa dày vừa nặng ra thì tầm mắt của cô vừa kịp nhìn thấy cảnh tượng đáng kinh tởm một cách trực tiếp. Thân thể của Lãnh Đông Phong đang run rẩy co giật không ngừng giữa vòng vây của những tên quái vật không gian. Những vòi trứng của bọn chúng đang bơm những quả trứng to tướng sần sùi vào khắp mọi ngõ ngách nơi cơ thể của Lãnh Đông Phong khiến hắn bị biến dạng hoàn toàn.
Những xúc cảm mãnh liệt kia khiến Lãnh Đông Phong đờ đẫn trong chất ngất khoái cảm và đau khổ. Tiếng động mạnh do cánh cửa sắt bị phá vỡ kia vốn không tác động được đến hắn quá nhiều. Tuy nhiên, khi khóe mắt mơ hồ nhìn thấy hình dáng của Lạc Hồng Đào, cơ thể của Lãnh Đông Phong run lên bần bật. Hắn hổn hển gào lên trong tiếng nấc nghẹn:
- Đừng nhìn! Hồng Đào! Đừng nhìn ta… Đừng nhìn…
Khi ấy, Lãnh Đông Phong cũng không rõ là hắn đang ra lệnh, đang yêu cầu hay đang cầu xin. Lạc Hồng Đào lại càng không thể xác định được. Tâm trí của cô đang vô cùng hỗn loạn. Lạc Hồng Đào buột miệng nói ra những điều mà bản thân không kịp suy nghĩ:
- Không muốn tao nhìn thấy thì mày đừng bắt tao về đây! Đồ bẩn thỉu, hèn hạ! Đồ quái vật kinh tởm! Mày không nên tồn tại trên cõi đời này! Hãy biến mất đi!
Lạc Hồng Đào vung mạnh tay, triển khai dị năng, bổ một tia sét thẳng đến giữa ngực của Lãnh Đông Phong. Một tiếng nổ đanh gọn vang lên. Lãnh Đông Phong bị hất văng về phía sau một quãng, nặng nề ngã ập xuống. Cơ thể của hắn đã bị căng tròn đến biến dạng, vốn không thể tự đứng dậy được, nay lại còn bị trúng thêm một tia sét được tạo ra từ dị năng của Lạc Hồng Đào có sức phá hủy cực lớn. Lãnh Đông Phong lăn lộn hồi lâu rồi nằm
im. Lũ quái vật không gian trong căn phòng gầm rú lên những âm thanh kỳ quái. Móng vuốt và răng nanh của bọn chúng đã bật ra, nhọn hoắt. Lạc Hồng Đào không hề nao núng. Cô vận sức, chuẩn bị bộc phát dị năng để tiếp tục tấn công. Thế nhưng đúng lúc này thì dường như dị năng của Lạc Hồng Đào lại biến mất. Cô đuối sức khụy xuống, tỏ vẻ tuyệt vọng nhìn lũ quái vật đang hầm hầm tiến tới.
Trong lòng Lạc Hồng Đào lúc này vừa nặng nề lại vừa nhẹ nhõm. Cô không muốn phải kết thúc sinh mạng trong tay của lũ quái vật không gian này một chút nào, nhất là khi cô vẫn còn chưa xác định được rằng đòn tấn công ban nãy của mình đã có thể kết liễu được Lãnh Đông Phong hay chưa. Tuy nhiên, so với việc phải tiếp tục sống với tiếng xấu đã từng phải làm đồi chơi cho một tên nô lệ của quái vật không gian chà đạp, Lạc Hồng Đào thà rằng cô không tồn tại nữa thì hơn. Huống hồ chi, trong một khoảnh khắc nhanh như tia chớp, dị năng của Lạc Hồng Đào lại đột ngột xuất hiện trở lại.
Lạc Hồng Đào nhếch môi cười. Nếu có thể cùng kết thúc tất cả với toàn bộ lũ quái vật hiếu chiến và hùng mạnh nhất không gian này thì Lạc Hồng Đào cô vẫn còn lời chán. Nghĩ là làm, Lạc Hồng Đào âm thầm vận sức, khởi phát toàn bộ dị năng của mình và chờ đợi lũ quái vật kia tiến đến gần hơn một chút. Khoảng cách càng gần thì phạm vi và lực sát thương của dị năng càng cao. Lạc Hồng Đào đã hạ quyết tâm tự kết liễu và mang theo mấy chục tên quái vật không gian này chôn cùng.
Thế nhưng, khi Lạc Hồng Đào vừa vung tay phóng ra di năng, những sợi tóc của cô tung bay phất phới thì Lãnh Đông Phong đã bò được dậy. Nhìn thấy tia chớp lóe lên sáng rực, Lãnh Đông Phong không kịp suy nghĩ gì cả, thân thể của hắn đã tự động luân chuyển toàn bộ dị năng của bản thân, bao bọc và hứng trọn đòn tấn công liều mạng của Lạc Hồng Đào. Lần này Lãnh Đông Phong ngã xuống đã không còn có thể gượng dậy được nữa. Lạc Hồng Đào nhìn thân thể của Lãnh Đông Phong nám đen và nứt toác ra trước mặt của mình là trong đầu bỗng nhiên trắng xóa. Từ những vết nứt trên cơ thể của Lãnh Đông Phong, nhưng quả trứng to tướng và sần sùi của quái vật không gian lồi ra, vỡ toạc. Những thứ chất lỏng nhầy nhụa nhiều màu trộn lẫn vào nhau, không rõ đó là dịch nhầy của trứng quái vật hay là máu của Lãnh Đông Phong.
Lũ quái vật không gian sau cơn chấn động vì đòn tấn công của Lạc Hồng Đào và sự hứng chịu của Lãnh Đông Phong thì lại tiếp tục gào lên những âm thanh thảm thiết. Bọn chúng không quan tâm đến Lạc Hồng Đào nữa mà xúm xít bên cạnh thân thể đã rách nát và bất động của Lãnh Đông Phong. Tiếp đó, từ nơi cánh cửa sắt đã bị phá hỏng, một gã quái vật khác hối hả tiến vào. Nhìn thấy cảnh tượng bên trong căn phòng, tên quái vật mới đến gào
lên một tràng the thé. Sau đó, gã ta túm lấy mái tóc đang xõa tung rũ rượi của Lạc Hồng Đào, thô bạo lôi cô xềnh xệch đến bên cạnh Lãnh Đông Phong. Mái tóc của Lạc Hồng Đào vốn là nơi chứa đựng năng lượng của dị năng. Nay những sợi sức mạnh kia bị túm lấy và lôi kéo như thế khiến Lạc Hồng Đào choáng váng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...