Cái gọi là "Ngự từ" chính là thao túng từ trường, loại năng lực này cực kì khủng bố, cũng rất khó khống chế, cho dù là ở bên trong phái ngự vật cũng đều rất hiếm thấy.
Mục Cửu Ca chính là thông qua khống chế từ trường trong cơ thể, cải biến hoạt tính thân thể, từ đó thu hoạch được lực lượng và tốc độ cường đại.
Ở trong sát na vừa rồi kia, Mục Cửu Ca khống chế từ trường chung quanh Thanh Minh Long Viên, từ đó ảnh hưởng đến hành động của nó.
"Năng lực thật là kinh khủng.
" Vương Khung thì thầm.
Năng lực ngự từ đã tiếp cận phái siêu năng, còn đáng sợ hơn "Nước đen" nhiều.
Theo lời đồn luyện loại năng lực này đến cực hạn, thậm chí có thể đột phá ràng buộc sinh mệnh, hóa thành phái siêu năng.
"Ngươi vậy mà biết rõ năng lực của ca ta?" Mục An Kỳ kinh nghi mà nhìn Vương Khung, có một chút không dám tin tưởng.
Phải biết rằng năng lực "Ngự từ" cực kỳ hi hữu, dị năng giả bình thường cũng chưa chắc đã biết, loại kiến thức này tuyệt đối không nên xuất hiện ở trên người một gã nhà quê Tam Dương Trấn.
"Thiên phú của ca ngươi quả thật là đáng sợ.
" Vương Khung biểu lộ cảm xúc.
Hắn có thể xác nhận, năng lực của Mục Cửu Ca tuyệt đối đạt đến cấp Linh.
"Đó là đương nhiên, thiên phú của ca ta ở trong tộc cũng đều được tính là xuất chúng.
" Mục An Kỳ ưỡn ngực lên, ngạo nghễ nói.
"Y họ Mục, chẳng lẽ là người Mục Vương Thành?" Trong lòng Vương Khung thầm nhủ.
Thiên hạ có bốn mươi chín thành, ở dưới sự cai quản của Tần Hoàng Đình.
Trừ cái đó ra, còn có tám đại Vương Thành, siêu nhiên ở bên ngoài, truyền thừa chí ít bảy đời trở lên, không biết sinh ra bao nhiêu cao thủ vô thượng tiếng tăm lừng lẫy.
Coi như là Tần Hoàng Đình cũng đều tôn trọng có thừa.
Mục Vương Thành chính là một trong số đó.
"Nếu như là đệ tử Mục Vương Thành, có dạng thiên phú này cũng không tính là lạ!" Vương Khung khẽ nói, trong đầu óc hiện ra một bóng người xinh đẹp.
Nữ nhân kia cũng là đi ra từ một trong tám đại Vương Thành, cũng đều kinh diễm vô song, khiến cho người ta kinh hãi.
Nhưng bây giờ cảnh còn người mất, nàng có lẽ đã thật sự cho rằng mình chết rồi.
Hống! Nhưng vào lúc này, một tiếng rống đánh gãy suy nghĩ của Vương Khung.
Bụi đất bay loạn, Thanh Minh Long Viên lại triền đấu cùng một chỗ với Mục Cửu Ca một lần nữa.
Lực lượng cuồng bạo huy sái theo thiết bổng màu đen, lực lượng cuồng loạn ngang ngược, đại địa chấn động, liền ngay cả địa hình cũng đều nứt vỡ theo.
Đó chính là Long Viên, lực lượng mạnh mẽ, khó có thể tưởng tượng, vượt qua yêu thú bình thường.
Cho dù Mục Cửu Ca có thể thao túng từ trường, kích hoạt máu thịt, cũng dần dần lộ ra vẻ mệt mỏi.
Hai cánh tay y nổi lên màu đỏ thẫm, gân xanh hiển hiện, không ngừng run.
Thanh Minh Long Viên mang đến cho y áp lực khó có thể tưởng tượng.
Lúc này Mục Cửu Ca như thể đối mặt với một cỗ máy động cơ vĩnh cửu vĩnh viễn không biết mệt mỏi, lọt vào công kích không ngừng.
Phốc! Rốt cuộc, sắc mặt Mục Cửu Ca tái nhợt, máu tươi dâng trào ra.
"Ca! " Mục An Kỳ hoa dung thất sắc.
"Nguyên Từ Châu, tế!" Khuôn mặt của Mục Cửu Ca hiện ra một vệt thần sắc ngoan lệ.
Chín đạo lưu quang bay ra từ trong bàn tay y, phân biệt bay về các phương hướng khác nhau, nhập vào mặt đất.
Phanh! Mục Cửu Ca phi thân lui lại, chắp tay trước ngực, khóe miệng tràn ra vệt máu màu đỏ tươi.
"Ca, đừng, ngươi còn chưa thể! " Mục An Kỳ hoảng hồn.
Ầm ầm! Đột nhiên, đại địa kịch liệt chấn động, từng vết nứt hiển hiện, như đại xà không ngừng lan tràn.
Bên trong phương viên năm trăm mét, đại địa nứt thành từng khối đá cực lớn, chấn động không ngừng.
"Đây là! " Con ngươi của Vương Khung bỗng nhiên co lại.
Sự cường đại của người này vượt qua sức tưởng tượng của hắn.
Từ trường ở khắp mọi nơi, không chỉ là trong cơ thể, mà ở bên trong đại địa cũng tồn tại từ trường.
Năng lực của Mục Cửu Ca đã đạt đến trình độ cực kì khủng bố, mượn nhờ bảo khí, thậm chí có thể khống chế từ trường đại địa.
"Nguyên Từ Địa Bạo!" Mục Cửu Ca sắc mặt trắng bệch, khóe miệng không ngừng chảy ra máu tươi.
Hống! Thanh Minh Long Viên cảm nhận được nguy cơ to lớn, rống to một tiếng, huy động thiết bổng.
Phanh phanh Phanh! Vô số khối đá cực lớn trồi lên từ mặt đất, điên cuồng đánh về hướng Thanh Minh Long Viên.
Liền ngay cả mặt đất dưới chân nó cũng ầm ầm vỡ vụn, thân ảnh to lớn điên cuồng chìm xuống, đá vụn bay tán loạn, giống như mưa đá rơi đập.
"An Kỳ!" Mục Cửu Ca cắn răng quát.
"Viêm Bạo!" Quả bầu trong tay Mục An Kỳ bỗng nhiên mở ra, vô số hỏa quang bay ra từ bên trong, không ngừng đánh về hướng chỗ Thanh Minh Long Viên.
Trong khoảnh khắc, tia lửa gặp nhau, giống như thiên thạch, không ngừng nổ tung.
Thanh Minh Long Viên phát ra tiếng kêu thảm kinh thiên, đảo mắt liền bị hoa lửa cùng với cự thạch nuốt chửng.
Khí tức kinh khủng hùng hậu kia cũng suy yếu theo đó.
Hết thảy khôi phục lại bình tĩnh.
Mục Cửu Ca thấy thế, phun ra một ngụm máu tươi, rốt cuộc chống đỡ không nổi, ngồi bệt ở dưới đất.
"Ca!" Mục An Kỳ sắc mặt tái nhợt, vội vàng nhào tới.
"Ngươi không sao chứ!"Mục Cửu Ca lắc đầu.
"Ngươi quá mạo hiểm, một chiêu này ngươi căn bản cũng chưa có triệt để nắm giữ.
" Mục An Kỳ có một chút đau lòng nói.
"Không hổ là Long Viên, lực lượng quá mạnh, thể lực càng là gần như vô biên, nếu như không dùng chiêu này, hôm nay chúng ta sẽ phải chết ở nơi này.
" Mục Cửu Ca thở dài: "Là ta đã khinh thường, sớm biết nguy hiểm như vậy liền không nên mang ngươi tới.
""Ngươi còn nói, nếu ngươi xảy ra chuyện thì ta phải làm sao?" Mục An Kỳ nói, trong mắt lấp lóe lệ quang, vậy mà không nhịn được khóc lên.
Mục Cửu Ca thấy thế, ôm nàng vào trong ngực, từ nhỏ đến lớn, hai huynh muội bọn họ có cảm tình tốt nhất.
Nghe nàng nói như vậy, Mục An Kỳ tự nhiên chịu không được.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...