Giới thiệu:Là có dính đến anh Hiên Viên Tuyệt của chương 5 nha ... Sơ Sơ chính là :
Tâm tâm niệm niệm một nam nhân suốt 4 năm , cho nên khi hắn đoạt đi trong sạch của nàng , nàng không tiếng oán than , ngoan ngoãn về làm trắc phi của hắn .
Nhưng đêm động phòng của nàng và hắn , lại là huynh trưởng của hắn thay hắn cùng nàng triền miên ...
Nàng ngu ngốc ,cố gắng che giấu đi chuyện do chính hắn sắp đặt , hết lần này đến lần khác cam chịu hạ mình hầu hạ huynh trưởng của hắn , chỉ mong đổi lại sự im lặng cho một bí mật mà nàng nghĩ rằng hắn không biết ...
Vì tìm cho hắn một con đường sống , nàng bất chấp cởi đi y phục , quyến rũ ám vệ ...
Vì hắn ... Nàng vì hắn trong sạch mất đi , tôn nghiêm mất đi , tất cả đều mất đi , đổi lại chính là trong tim hắn chỉ tồn tại hình bóng của tỷ tỷ nàng .
Nhưng điều ông trời trớ trêu nhất với nàng chính là thì ra người nàng nên tâm tâm niệm niệm suốt 4 năm vốn không nên là hắn .
Ân nhân của nàng , nam nhân cứu nàng , đến cuối cùng , nàng lại không thể đền đáp gì cho hắn .....
" Thái tử , cung yến đã sắp bắt đầu , chi bằng chúng ta quay lại ... "
Nam nhân mang theo cái nhếch môi khinh thường , hoàn toàn không có ý gì muốn đứng dậy , tay luồng vào trong y phục của nữ tử hết xoa bên trái lại dời qua bên phải, ngón tay thỉnh thoảng kẹp lấy đỉnh nhũ hoa , miết thật mạnh , khiến nữ tử kêu lên từng tiếng kêu rên rỉ , lưng dựa càng thêm sát vào lòng ngực rắn chắc , không ngừng đung đưa thân mình . Đầu nàng cố gắng quay ra sau , tìm tòi bờ môi nam tử nhưng cố thế nào cũng không chạm đến được .
Một tay nam tử vẫn bóp chặt lấy ngực nữ tử , một tay tháo ra thắt lưng nàng , lần mò vào bên trong tiết khố nhưng hai tay nử tữ lại giữ chặt lấy tay hắn , tỏ ý chống cự .
" Thái tử , ta... ta còn chưa làm lễ cập kê "
Hiên Viên Triệt thu lại hai tay mình , gương mặt không mang theo một chút biểu cảm , sau đó y phủi tay , cố ý không muốn lưu lại nữ nhân kia trong lòng .
" Vậy nàng nên quay về yến hội thì hơn , vị trí thái tử phi , ta tự sẽ tìm được người thích hợp
Đột ngột nghe được lời này ,Diệp Uyển Thanh cảm thấy bối rối vô cùng , nàng quả thật chưa đến tuổi cập kê nhưng cũng chỉ còn vài tháng nữa thôi , mặc dù nàng được xưng tụng là mỹ nhân chốn kinh thành nhưng vị trí thái tử phi có bao nhiêu sức quyến rũ , bao nhiêu hấp dẫn , bao nhiêu người thèm khát , nàng biết rõ . Hai tay nàng vòng qua cổ Hiên Viên Triệt , đung đưa bầu ngực vẫn còn chưa phát triển hết vào lòng hắn , giọng điệu nỉ non .
" Thái tử điện hạ , lại đi chấp tính trẻ con của Uyển Thanh như vậy sao ? "
" Đứng dậy đi , bổn thái tử cám thấy rất mất hứng "
" Vậy để Uyển Thanh hầu hạ ngườii " . Vừa nói Diệp Uyển Thanh vừa đưa tay cởi đi y phục trên người , da thịt trắng nõn cứ như vậy dán sát lên người Hiên Viên Triệt . Tay nàng lần theo cổ áo hắn nhưng lại bị hắn giữ chặt , ánh mắt hắn nhìn nàng , có một chút đáng sợ , một chút uy hiếp . Hắn kéo nàng đứng dậy , sau đó moi ra từ trong quần nhục bổng vừa thô vừa to , tay hắn bắt đầu cầm lấy nhục bổng vuốt ve sau đó là nhìn nàng .
" Vậy phải xem tiểu thư của phủ đại học sĩ hầu hạ như thế nào ? "
Diệp Uyển Thanh cảm thấy vô cùng xấu hổ , tay nàng cũng học theo cầm lấy nhục bổng mà vuốt ve nhưng chưa được vài lần đã bị Hiên Viên Triệt tỏ ý chán ghét , hắn ngồi xuống chiếc ghế dài , một chân buông xuống đất , một chân co lên đặt trên ghế . " Hầu hạ như vậy , muốn làm thiếp xem ra cũng là hơi khó khăn so với nàng rồi ... Cái ta muốn là ngậm nó "
Diệp Uyển Thanh trên mặt hiện rõ nét phân vân , chuyện này vượt quá khả năng của một tiểu thư khuê cát như nàng nhưng nam nhân này nàng muốn , vị trí thái tử phi nàng càng muốn . Nghĩ đến đây , nàng chỉ có thể vứt bỏ tôn nghiêm quỳ xuống giữa hai chân Hiên Viên Triệt , há miệng ngậm lấy nhục bổng của hắn , cảm giác đầu tiên chính là vừa khó chịu vừa buồn nôn nhưng hắn dường như không biết điều này , tay hắn nắm lấy phía sau gáy nàng ép sát vào nhục bổng , khiến nhục bổng như muốn đâm xuyên qua cổ họng nàng . Vậy mà bất chấp vẻ khó chịu trên mặt nàng , tay hắn cứ luận động bắt nàng ngậm vào nhả ra nhục bổng cho đến khi một dòng chất lỏng nóng ấm phun thẳng vào miệng nàng , tràn ra khỏi khóe môi rơi từng giọt lên cổ lên ngực nàng .
Vội lau đi vệt lỏng trên khóe môi , Diệp Uyển Thanh ngẩng mặt lên nhìn Hiên Viên Triệt , chỉ thấy hắn hai mắt khép hờ , tỏ vẻ hài lòng .
" Thái tử , ngài như vậy vừa lòng chứ "
" Không tệ ! "
Còn chưa cảm thấy nhẹ nhõm một chút , Diệp Uyển Thanh đã bị Hiên Viên Triệt lôi dậy , hắn ép nàng quay người dựa vào một cây cột trong đình .
" Thái tử , ngài ... á.....á..aa... "
Hạ thân bị xé rách đột ngột khiến Diệp Uyển Thanh đau đớn vô cùng , một tay Hiên Viên Triệt giữ lấy vai nàng , ép nàng khom người , một tay hắn nắm chặt lấy hông nàng để mặc cho hạ thân hắn phóng túng đưa đẩy ra vào tiểu huyệt . Nhục bổng cọ sát lấy hai bên vách thịt khiến nàng không tự chủ mà rên rỉ không ngừng .
" A... ân ... nhanh nữa lên ... aa...aaaa... "
Hiên Viên Triệt không hề đáp lại lời nàng nhưng động tác thì ngày càng nhanh hơn như muốn đẩy mạnh nàng vào cây cột , tay hắn thỉnh thoảng vỗ lên cặp mông trắng như tuyết khiến nó từ từ đỏ ửng .
Đôi lúc Diệp Uyển Thanh lại muốn thẳng người , muốn giương tay chạm đến hắn đều bị hắn giữ chặt lại , hắn muốn nàng khom người , hắn không cảm thấy muốn nàng ngang hàng với hắn , dù là ân ái , nàng cũng chỉ là thứ để hắn phát tiết . Còn vì sao chọn nàng ? Buồn cười , còn không phải vì nàng được hoàng đệ hắn để ý đến sao , nữ nhân ngu ngốc , chỉ nói cho nàng vị trí thái tử phi là tôn nghiêm , sỉ diện đều vứt sau đầu , đợi đến khi hắn chán rồi , sẽ vứt bỏ nàng thôi , còn ai lượm lại thì cứ lượm .
Động tác Hiên Viên Triệt mỗi lúc một nhanh , sau đó hắn rút nhanh nhục bổng ra khỏi tiểu huyệt , tất cả mầm móng ấm nóng đều được hắn phóng thích xuống đất , hắn không dại dột gì mà để một nữ nhân như vậy có cơ hội mang thai với hắn .
" Quay về yến hội đi " . Vừa nói Hiên Viên Triệt vừa chỉnh lại y phục trên người mình , hắn cũng không hề cởi ra , chỉ cần chỉnh trang lại là xong không như Diệp Uyển Thanh , giờ phút này nàng mệt mõi ra rời , cả người trượt dài xuống đất , nếu không phải cây cột trước mặt tạo điểm tựa cho nàng , tin chắc nàng chỉ có thể nằm dài trên đất . Nhưng hai mắt nàng phải mở to khi nhìn thấy muội muội nàng bị ngất đi , còn nằm gọn trong lòng một tên thị vệ của Hiên Viên Triệt . Nàng vội lấy quần áo che lên người sau đó nhìn tên thị vệ tỏ vẻ chất vấn .
" Uyển Vy , tại sao ? "
Thị vệ nhìn cũng không nhìn nàng , chỉ cúi người với Hiên Viên Triệt , âm điệu chỉ để cho một mình hắn nghe thấy .
" Lúc nãy nàng ta một mình xuất hiện ở đây , nô tài vì sợ ảnh hưởng đến thái tử nên tự ý đánh ngất nàng ta "
Nhìn nữ hài trong lòng thị vệ thân tín , Hiên Viên Triệt đưa tay khẽ chạm vào làn da trên mặt nàng , không tệ , rất mịn . " Đem nàng về cung thái tử "
Diệp Uyển Thanh nhìn theo hướng rời đi của thị vệ , không khỏi lo lắng . " Thái tử , muội muội của Uyển Thanh chỉ mới 12 ... "
" Mặc lại y phục rồi quay về yến hội đi , bổn thái tử không muốn nói lại lần nữa "
Diệp Uyển Thanh còn muốn nói thêm gì nữa nhưng Hiên Viên Triệt không hề có kiên nhẫn đợi nàng nói , hắn xoay người , rất nhanh đã rời khỏi đình , chỉ để lại nàng quần áo không chỉnh tề , ngồi trên mặt đất
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...