Chờ sau khi làm xong hết rồi, Nhiễm Kỳ mới nhắn cho Cố Lạc, bảo cậu ta mau sang ăn bánh bao, Cố Lạc lập tức cúp điện thoại phi sang.
"Nhiễm Nhiễm, tớ tới rồi đây! Hôm nay có món ngon gì thế?" Cố Lạc vừa vào cửa đã sáng mắt lên hỏi.
"Hôm nay ăn bánh bao, có nhân thịt tươi với nhân nấm hương cải xanh, cậu muốn ăn loại nào?"
"Thịt trước đã!" Tuy còn chưa biết rốt cuộc bánh bao là cái gì song Cố Lạc chẳng hề nghĩ ngợi mà trực tiếp chọn nhân thịt ngay.
Nhiễm Kỳ cầm một cái bánh bao trong nồi ra, đặt vào đĩa rồi để vào tay Cố Lạc.
Bánh bao mới hấp chín xong vừa trắng vừa múp, còn nóng hôi hổi, vừa nhìn đã biết cực ngon, Cố Lạc căn bản kệ mình có nguy cơ bị bỏng, cầm trực tiếp lên rồi cắn một miếng.
Sau khi cắn rách vỏ ngoài mềm mại, nước thịt bên trong lập tức ứa ra, cộng thêm một cục nhân thịt to và chắc nịch, ăn vào ngon đáo để.
"Ngon lắm, ngon lắm! Ngon quá đi!" Cố Lạc vừa hà hơi vừa nhăm nhăm nhanh chóng.
"Thử thêm bánh bao cải xanh đi.
" Nhiễm Kỳ cầm thêm một cái bánh bao nữa đưa cho cậu ta.
Cố Lạc cũng không chối từ, cầm lấy gặm một miếng to, vỏ cũng rất mềm, mang theo hương ngọt của lúa mì, nhân là cải xanh và nấm hương rất tươi có vị ngọt nhàn nhạt, hương vị không đậm đà như bánh bao thịt nhưng cũng vô cùng tươi ngon, lại còn giúp miệng đỡ ngán nữa.
"Ngon không?" Nhiễm Kỳ cười hỏi.
"Ngon lắm, cơ mà tớ thấy ăn miếng thịt to vẫn sướng hơn í.
" Cố Lạc liếm môi, không kiềm được cầm thêm một cái bánh bao thịt nữa cắn miếng.
"Tớ cũng biết mồm đầy thịt thì sướng đấy, nhưng thịt thuần đắt lắm, vẫn nên tiết kiệm Phiếu đổi trong tay tụi mình thì hơn.
"
"Cậu nói đúng đó!" Cố Lạc gật mạnh đầu đồng ý, rồi như chợt nghĩ đến cái gì, lại mở miệng hỏi, "Phải rồi, cậu đoán chỗ thịt với rau củ trong Thương Thành Đoái Hoán kia từ đâu mà đến vậy?"
"Tớ cũng đâu biết, chắc từ một ngôi sao tài nguyên mới của Chính phủ hoặc nhà phát hành nhỉ?" Nhiễm Kỳ suy luận.
"Ha ha, có thể lắm.
" Cố Lạc bỏ qua chủ đề này, tập trung ăn bánh bao, một phát ăn hết veo bốn cái, no đến mức không nhét nổi vào bụng nữa mới thôi, "Cơ mà cậu cũng khỏi phải lo, tối mai tụi mình sẽ đi đánh Phó bản Vực sâu cấp 45 luôn, rất nhanh sẽ được thêm một đống Phiếu đổi nữa, ngẫm lại còn hơi bị phấn khích á!"
"Phải ha, tớ nên chuẩn bị thêm mới được.
" Nhiễm Kỳ biết rõ là độ khó của Phó bản Vực sâu ngày mai cao đến độ nào, dù giờ thực lực của cậu và Dạ Kiêu đều đã tăng mạnh nhưng cũng không thể thiếu cảnh giác, nhân lúc còn sớm đều phải sửa soạn hết vật phẩm hỗ trợ cơ bản như ít thuốc với đồ ăn nọ kia mới được.
"Thế nhờ cậu hết đó! Nhiễm Nhiễm!"
******
Phó bản Vực sâu cấp 45 khó hơn Phó bản Vực sâu cấp 30 không chỉ tí xíu thôi, ngoài đoàn đội Dạ Kiêu ra thì căn bản chưa người chơi khác nào có thực lực để khiêu chiến thứ này, do đó Kiếm Chỉ Lưu Niên trao đổi với nhân viên quản lý cực kì suôn sẻ, kiếm về phần thưởng 10 tờ Phiếu đổi vật thật cho mỗi người, tính tổng cả đội là tận 150 tờ, đủ cho bọn họ ăn thỏa thuê mấy chầu đó!
"Đợi xong phó bản rồi thì đống Phiếu đổi đưa Nhiễm ca hết, để Nhiễm ca làm đồ ngon cho chúng ta ăn nữa!" Truy Hồn lập tức nêu kiến nghị.
"Tôi đồng ý!" Những người khác phụ họa luôn, bọn họ đã nhận được bánh bao Nhiễm Kỳ gửi tới, quả thật quá là ngon, họ mong rằng sau này cũng được ăn món ngon như thế thường xuyên.
Nhiễm Kỳ chẳng làm gì được với hội háu ăn này, đành phải đáp ứng.
Đoàn đội Dạ Kiêu cố định 12 người, còn 3 vị trí trống cần lấp vào, vốn họ muốn chọn người trong Công hội mình, nhưng trước mắt, trừ bọn họ ra, Công hội vẫn chưa ai lên đến cấp 45 nữa, xem ra chỉ có thể tìm ngoại viện rồi.
Cơ mà có Tu La, Đồ Mi Hoa Nở với cả Thiên Cơ chủ động liên hệ với bọn họ, muốn tham gia hoạt động khai hoang phó bản mới đợt này.
Đồng thời ba người còn bày tỏ họ đều không cần Phiếu đổi được thưởng của lần livestream này, thậm chí còn sẵn sàng tặng không hai tờ, chỉ mong mình được vào đoàn đội khai hoang của bọn họ, dù sao thì thông tin của phó bản lấy từ việc xem livestream khác biệt hẳn với kinh nghiệm tự thân trải qua mà.
Mọi người thảo luận sơ qua, cuối cùng vẫn chấp nhận đề xuất hợp tác của bọn họ.
Hồi trước bọn họ từng hợp tác với nhau một lần rồi, kĩ thuật và ý thức chiến đầu của cả ba đều rất ổn, khỏi phải lo bị họ kéo chân sau, cũng đỡ cho bản thân đi tìm thêm đối tượng hợp tác mới khác.
Mọi người cũng truyền đạt thông tin này cho các thành viên Công hội, lần khai hoang này không dẫn người của chính Công hội bọn họ được, có điều chờ khi reset CD rồi, lần kế chắc chắn sẽ dẫn họ theo.
Các thành viên cũng biểu đạt đã hiểu rất rõ, ai bảo bọn họ thăng cấp lề mề quá, không đuổi kịp bước chân đại lão làm chi?
Thời gian livestream vẫn đặt lúc 8 giờ tối như cũ, buổi sáng nhân viên quản lý đã ghim thông tin lên diễn đàn, do đó lúc này, nhìn chung, tất cả các người chơi đều biết rồi.
8 giờ tối, cả đám cùng tập hợp ở lối vào Phó bản Vực sâu, Dạ Kiêu bèn mở livestream ra, số người online trong phòng live của anh lập tức nhanh chóng leo lên bằng một tốc độ cực kì kinh người.
Sau khi Dạ Kiêu mở phó bản, mọi người lập tức cùng được dịch chuyển vào.
Bọn họ vừa thấy hoa mắt lên thì bản thân đã xuất hiện trên một con thuyền nhỏ rồi, xung quanh là biển rộng mênh mông, mũi họ đều ngửi thấy mùi vị tanh mặn độc thuộc về nước biển lởn vởn trong không khí.
Cố Lạc hơi ngẩn ra, mở miệng hỏi, "Sao phó bản này lại ở trên thuyền à? Thuyền bé thế này thì đánh kiểu gì hả?"
"Chắc phó bản không phải con thuyền này đâu! ! " Dạ Kiêu còn chưa nói xong, đã bị gió lớn chợt bắt đầu gào thét cắt ngang.
Ngay khoảnh khắc này, mặt biển vốn lặng yên bỗng nổi lên sóng gió dữ dội, sương mù quanh đó cũng càng ngày càng dày, trong sóng gió như vậy, thuyền nhỏ chở bọn họ tựa phiến lá bơ vơ, chỉ có thể mặc cho nước chảy bèo trôi mà không làm gì được.
Sóng gió càng lúc càng lớn, rất nhanh thuyền bị nước tràn vào, trên người cả đám cũng bị sóng tát cho ướt như chuột lột, nhếch nhác hết cả.
Đột nhiên, một con sóng lớn ập về phía thuyền nhỏ, tất cả mọi người đều túm cạnh thuyền theo bản năng để giữ vững cơ thể, Dạ Kiêu thì ôm chặt bảo vệ Nhiễm Kỳ trong lòng, dùng thân thể cản sóng đập vào người cậu.
Giây tiếp theo, cảnh tượng chỗ mọi người lại có thay đổi, bọn họ xuất hiện trên một bãi đá ngầm của một cái đảo hoang, trên đảo nhỏ hoang vu, trừ núi hoang với đá ngầm thì cũng chỉ thấy được biển rộng vô biên, trên mặt biển là mảnh xác thuyền nhỏ tả tơi, hiển nhiên không thể chèo được nữa, nằm trước mặt bọn họ, cũng chỉ có một cái sơn động sâu không thấy đáy.
Hóa ra hình ảnh họ trải qua trên biển mới nãy chỉ là một đoạn hoạt hình CG mở đầu, hành trình phó bản của bây giờ mới thực sự bắt đầu.
"Xem ra sơn động này mới là phó bản thật sự, chúng ta vào thôi.
" Tu La nói rồi dẫn đầu đi về phía sơn động, thế nhưng vừa đi được hai bước đã cảm thấy váng đầu hoa mắt hết cả lên, sau đó liếc qua giao diện hệ thống thì mới nhận ra chỉ số Thể lực của hắn bị xóa sạch, xuất hiện debuff Suy Nhược.
Rất rõ ràng, dựa theo sự sắp xếp của cốt truyện game đưa, bọn họ có vẻ đã gặp tai nạn trên biển, khó khăn lắm mới trôi dạt được đến hòn đảo chơ vơ này, hết sạch thể lực là chuyện bình thường như cân đường hộp sữa, đây cũng là cái hố đầu tiên mà Phó bản Vực sâu chuẩn bị cho họ.
"Các cậu có ai mang thuốc Thể lực không?" Tu La vội hỏi những người khác.
Trước khi tới, hắn có chuẩn bị đầy đủ thuốc mana, thuốc hồi máu rồi cả đồ ăn buff, cái nào cũng mang một ít, nhưng vì không gian ba lô có hạn, hắn chọn nạp đủ chỉ số Thể lực ở ngoài phó bản trước rồi mới vào, dưới tình huống bình thường, chỉ số Thể lực max có thể chống đỡ được lượng hoạt động trong một ngày, bởi vậy hắn căn bản không mang thuốc Thể lực theo.
Thế nhưng suy nghĩ của những người còn lại cũng không khác hắn là bao, thoáng cái cả đám trố mắt nhìn nhau, tình cảnh hơi hơi lúng túng.
May mà Nhiễm Kỳ kịp đứng lên, "Tui có mang, mọi người qua đây lấy đi.
"
Nhiễm Kỳ đã sớm biết tình hình cái phó bản này thế nào, do đó chuẩn bị đầy đủ từ trước, mang theo mấy lốc thuốc Thể lực, bên cạnh đó còn có dạ minh châu có thể lấy ra để chiếu sáng.
Đống dạ minh châu đó chính là đống mà Nhiễm Kỳ cạy xuống khỏi vách hang Long Hồn lần trước, bấy giờ đúng lúc phát huy tác dụng.
Cậu chia thuốc Thể lực và cả dạ minh châu cho mọi người, giúp mọi người vừa hồi phục Thể lực vừa có công cụ chiếu sáng.
"Đi thôi, vào xem nào.
"
Vốn cân nhắc mức độ an toàn thì nên để Chiến sĩ máu cao thủ dày phụ trách xung phong, nhưng vì Cố Lạc quá sợ bóng tối, rốt cuộc đành để Ấm Lạnh Bốn Mùa đi đầu, còn Phong Ba Giang Nam thì đi cuối đội.
Gió trong sơn động rất lớn, dường như khắp nơi đều bị lọt gió, lại không hề lọt tí teo tia sáng nào, duỗi tay trong động thì không thấy năm ngón, cực kì tối tăm.
May mà công cụ chiếu sáng của họ là dạ minh châu chứ không phải đuốc, không thì đã bị thổi tắt lâu rồi, có điều phạm vi chiếu sáng của dạ minh châu có hạn, chỉ có thể giúp họ nhìn rõ trong phạm vi 3 mét xung quanh.
Người bọn họ đều bị nước biển thấm ướt nhẹp, lúc này gió thổi lạnh vô cùng, cơ thể cả đám đều vô thức run lẩy bẩy.
Dạ Kiêu thấy thế, bèn triệu hồi Tường Lửa ra, định sưởi cho cơ thể mọi người ấm lên.
Ai ngờ ánh sáng lóa mắt từ Tường Lửa khiến cho toàn bộ bên trong sơn động lập tức sáng rỡ như ban ngày, theo đó bọn họ thấy được trên đầu mình treo một bầy Dơi Mắt Đỏ, bầy dơi này phủ kín cả sơn động, chi chít dày đặc, khiến người ta nhìn mà như thể bị Hội chứng sợ lỗ đến nơi rồi.
Không để họ có cơ hội gào thét, ánh lửa sáng rực, Dơi Mắt Đỏ lập tức phát động tấn công lên mọi người, số lượng đám dơi đó nhiều khủng khiếp, nanh vuốt sắc bén, tốc độ cũng rất nhanh, bị tụi nó cào hoặc cắn phải thì sẽ trúng debuff Đổ Máu, máu sẽ tụt không ngừng lại được.
May mà thực lực mọi người rất mạnh, hơn nữa nhờ có trị liệu ra sức, rất nhanh đã tiêu diệt xong bầy dơi này.
【Thế giới】 Mưa Sao Băng: Trời ạ, Phó bản Vực sâu lần này vcl thật đấy! Cảm giác không giống đợt trước! !
【Thế giới】 Pháo Hoa Ngày Hè: Có cả cốt truyện luôn, bất ngờ ghê!
【 thế giới 】 Quả Quýt To: Thế nên lần này là phó bản tai nạn trên biển hả? Cái sơn động đen sì này làm tiu cứ thấy nguy hiểm sao sao í! !
【Thế giới】 Tam Sinh Thạch: Chả thế, không nguy hiểm thì làm sao có tên là 'Phó bản Vực sâu' được! Hóng sơn động có Boss gì ghê! Phó bản Vực sâu cấp 45 đó, chắc chắn sẽ rớt rất nhiều thứ tốt cho xem!
【Thế giới】 Lưu Sương: Làm iem sợ muốn xỉu, nãy ánh lửa bùng lên, trần huyệt động có nhiều dơi bám như vậy, mắt con nào cũng đỏ rực, iem nhìn mà tê cả đầu!
【Thế giới】 Nhất Diệp Cô Chu: May mà đại thần lợi hại, nếu không phát hiện bầy dơi này, bị tụi nó úp sọt thì thảm thôi rồi!.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...