Vương Trạch căm ghét Dương Tiêu, cũng căm ghét Liễu Giang Hà.
Điền Lộc người đứng đầu nhà họ Điền nhìn thấy con chim ác độc trên mặt Vương Trạch, trong đầu ông ta lóe lên một ánh sáng, một ý tưởng tuyệt vời tự nhiên nảy sinh.
Sau khi rời khỏi sự kiện giao lưu y học, Dương Tiêu theo thói quen đi chợ mua nguyên liệu, sau khi mua xong thì về nhà nấu.
Nhìn thấy Triệu Cầm nằm trên sô pha nghịch điện thoại di động, Dương Tiêu hỏi: “Mẹ, bố đâu?”
Mấy ngày nay Đường Kiến Quốc đi sớm về muộn, nghe nói chạy taxi kiếm tiền, Dương Tiêu vẫn chưa xác nhận.
“Ông ấy đi đâu còn phải báo cáo với cậu hả? Thằng phế vật cậu còn không mau đi nấu cơm, chuẩn bị làm bà đây.
chết đói à?” Triệu Cầm tức giận quở trách.
Giang sơn dễ đổi bản tính khó dời, qua máy ngày, hiển nhiên Triệu Cầm đã quên bài học máy ngày trước, tính tình hiếu thắng lại nỏi lên.
Dương Tiêu khit mũi: “Mẹ, con hy vọng gia đình này hòa thuận, mẹ hiểu được không?”
“Tôi…” Nhìn thầy Dương Tiêu nhìn thẳng mình, Triệu Cầm muốn nỗi giận nhưng lại bị nhìn chằm chằm nồi da gà.
Dương Tiêu lại hỏi: “Bồ đi làm gì vậy?”
Không phải là Dương Tiêu xen vào chuyện của người khác, mà là bây giờ đang trong thời kỳ đặc biệt, Dương Tiêu không muốn sân sau cháy, nhưng cũng không muốn trong khoảng thời gian này Đường Kiến Quốc và Triệu Cầm sẽ gây rắc rối cho mình.
“Ông ấy chạy taxi, có chuyện gì? Có vấn đề không?” Mặc dù trong lòng Triệu Cầm vô cùng khó chịu với Dương Tiêu, nhưng bây giờ bà ta không hề dám hô to nói lớn với Dương Tiêu, sợ chọc giận Dương Tiêu, sợ Dương Tiêu sẽ lại đi tìm người phụ nữ mặc đồ đen dạy dỗ bà ta.
Dương Tiêu gật đầu: “Con hy vọng một tháng này gia đình mình êm ấm, trong vòng một tháng tới sự nghiệp của Mộc Tuyết sẽ liên tục thay đổi.”
Vừa dứt lời, Dương Tiêu không nói nhiều với Triệu Cầm, cầm nguyên liệu đi thẳng vào bếp.
“Hừ! Sự nghiệp con gái tôi thăng tiến liên quan cái vẹo gì đến cậu?” Triệu Cầm khinh thường lắm bẩm.
Bà ta chỉ coi thường Dương Tiêu, nếu không phải có người phụ nữ áo đen làm bà ta sợ hãi, Triệu Cầm thật sự muốn cầm dao băm chết Dương Tiêu.
Buổi chiều, Dương Tiêu đến tập đoàn Tuyết Tiêu, Liễu Giang Hà đến sớm, Long Ngũ đã đích thân tiếp đón.
Dương Tiêu đã dạy lại tất cả Hồi Mệnh Tam Châm cho Liễu Giang Hà, Liễu Giang Hà vui mừng khôn xiết.
Sau khi sắp xếp xong cho Liễu Giang Hà, Long Ngũ khoanh hai tay trước ngực, nghiền ngẫm nói: “Người anh em, mọi thứ đã chuẩn bị xong, chỉ cần chờ nhà họ Đường xong đời!”
“Ừm, cũng gần được rồi, chỉ mong trên đường không có tên xấu nào lao vào là được!” Dương Tiêu gật đầu.
Từ lúc bắt đầu tuyên chiến Dương Tiêu đã chuẩn bị ba kế hoạch đối đầu với nhà họ Đường.
Đầu tiên là hợp lực với nhà họ Lý ở Đông Hải, sau đó có được người phát ngôn là người siêu nổi tiếng, cuối cùng mời Liễu Giang Hà gia nhập vào bộ phận kiểm tra chát lượng.
Bây giờ đã hoàn thành kế hoạch ba bước, bước tiếp theo hoàn toàn nhăm vào nhà họ Đường.
Với tầm ảnh hưởng và sức mạnh hiện tại của tập đoàn Tuyết Tiêu, việc một nhà Đường bị dẹp tan chỉ còn là vấn đề thời gian.
Không bao lâu nữa, đối tác hợp tác với nhà họ Đường sẽ càng ít hơn, khi chuỗi vốn của nhà Đường bị phá vỡ, đó là thời điểm tốt nhất để Dương Tiêu có thể hỗ trợ Đường Mộc Tuyết lên hàng trên.
Mộc Tuyết, em yên tâm, anh đã nói để em trở thành chủ nhà họ Đường, cuối cùng ngày đó cũng sắp tới rồi..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...