Hổ Tế
Đường Mộc Tuyết mạnh nhất trên trái đât?
Nghe vậy, Đường Mộc Tuyết không kìm được năm chặt năm đâm, khuôn mặt xinh đẹp tràn đầy kiên định.
Anh lái xe đưa Đường Mộc Tuyết tới tập đoàn Tuyết Tiêu.
Lúc rời đi, Đường Mộc Tuyết nói với Dương Tiêu: “Lâu lăm rôi Đường Đường không liên lạc với chúng ta, hôm nay nêu anh có thời gian thì đến trường gặp Đường Đường đi!”
“Ừm, cũng được, con nhóc này hình như đã bắt đầu đi học rồi!” Dương Tiêu gật đầu.
Lần cuối cùng gặp Đường Đường là ở công ty của Lý Minh Hiên, lúc đó con nhóc này bị Đường Long bắt nạt, tình cờ mình đến đó.
Sau khi làm việc trong công ty của Lý Minh Hiên gần hai tháng, chắc con nhóc đã kiêm đủ tiền học phí rồi.
Lúc này, trên đường sắt cao tốc thành phố Trung Nguyên!
Đường Hạo nhìn em gái Đường Dĩnh: “Dĩnh Dĩnh, em chắc chắn muốn ra ngoài thư giãn à?”
“Anh, bây giò anh đã nhận được sự hỗ trợ của Dương Bân Hàn cậu chủ lớn nhà họ Dương ở Đề Đô, em ở lại Trung Nguyên cũng vô nghĩa, tốt hơn hệt là ra ngoài thư giãn, có lẽ sẽ gặp được cơ hội bất ngờ!” Đường Dĩnh – trông khá thoải mái.
Đường Dĩnh kiên quyêt muốn rời đi, Đường Hạo tự nhiên cũng không tiện giữ lại: “Dĩnh Dĩnh, ở bên ngoài tự chăm sóc bản thân cho tốt, cần gì thì gọi điện cho anhl”
“Anh, ở Trung Nguyên anh nhất định phải chú ý an toàn!” Đường Dĩnh dặn dò.
Mặc dù trước kia hai anh em Đường Hạo và Đường Dĩnh đã từng có xích mích, nhưng đối mặt với nguy hiểm vận không thê không nương tựa nhau.
Đường Dĩnh biết cô tạ đã không thể phát triển ở thành phố Trung Nguyên, tốt hơn hết là rời Trung Nguyên tìm kiếm cơ hội.
Đường Hạo trịnh trọng nói: “Dĩnh Dĩnh yên tâm, chỉ cân có anh đây, mối thù đẫm máu của bà nội, nỗi nhục mà hai anh em chúng ta phải chịu, sớm muộn gì Dương Tiêu và Đường Mộc Tuyết cũng phải nợ máu trả băng máu!”
“Vâng anh, em đi đây!” Đường Dĩnh kéo vali đi về phía bên trong nhà ga.
Nhìn em gái Đường Dĩnh rời đi, Đường Hạo không kìm được năm chặt tay.
“Dương Tiêu, Đường Mộc Tuyết chờ đó cho tôi, có một ngày Đường Hạo này sẽ khiến các người bò tới quỳ trước mặt tôi!” Ánh mắt Đường Hạo âm hiểm khác thường.
Dương Tiêu lái xe Maserati nhanh chóng đến Học viện nghệ thuật Trung Nguyên.
Trước khi đên, Dương Tiêu đã hỏi Lý Minh Hiên, Lý Minh Hiên nói Đường Đường đã nghỉ việc gân.
nửa tháng, đã đưa tiền công tổng cộng là tám nghìn tệ.
Dương Tiêu biệt Học viện nghệ thuật Trung Nguyên là học viện công lập, học phí một năm là ba bồn nghìn tệ, tám nghìn tệ đủ cho Đường Đường chỉ tiêu hàng ngày.
Dương Tiêu vẫn khá ấn tượng với con nhóc Đường Đường này.
Ngoài thành kiên hơi lớn với mình trong những năm qua, con nhóc này cũng tôt bụng, cách làm người khá giông với khí phách hiện tại của Đường Mộc Tuyết.
Sau khi dừng xe dưới gara, Dương Tiêu gọi điện thoại cho Đường Đường, nhưng không kết nói được..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...