Lúc này, bên cạnh Đường Hạo là một nhóm đàn ông to cao vạm vỡ, nhóm nhân viên bảo vệ của tập đoàn Tuyết Tiêu lần lượt rút lui.
Nhiều nhân viên bảo vệ bị lật nhào, ngã nhào xuống đất, bị đánh thành đầu lợn.
Đường Hạo mặc một bộ vest xông vào tập đoàn Tuyết Tiêu, một cơn sóng gió ập đên xung quanh.
Dường như anh ta là quỷ Vương, và không ai có thể ngăn cản anh ta.
Theo sau Đường Hạo là hai nhân vật nặng ký là Điền Lộc và Tạ Quân.
Khuôn mặt của Điền Lộc và Tạ Quần ngập tràn giễu cọt, như thể Dương Tiêu đã bị đánh bại, quỳ xuông trước mặt bọn họ sám hồi sâu sắc.
“Tất cả dừng tay lại!”
Ngay khi nhóm nhân viên bảo vệ vừa rút lui, đột nhiên vang lên một âm thanh vang dội.
Ngay lập tức, Dương Tiêu cùng Long Ngũ, Lý Minh Hiên và một nhóm người đến sảnh lớn văn phòng của tập đoàn Tuyết Tiêu.
“Đường Hạo, thật sự là anhl” Nhìn rõ người nọ, trong mắt Dương Tiêu lộ ra một chút lạnh lùng.
Nhìn thầy vẻ mặt u ám trên mặt Dương Tiêu, Đường Hạo cười xấu xa: “Đúng vậy, Dương Tiêu, là tôi Đường Hạo, không ngờ đúng không?”
“Nói cho cậu biết, từ nay vê sau, tôi Đường Hạo đã trỏ lại, tôi Đường Hạo tới báo thù.
Dương Tiêu, kinh hãi đi, Dương Tiêu, run câm cập đi!”
“Ha ha ha ha ha hai”
Ngay lập tức, một trận cười âm vang Bap nh toàn bộ tập đoàn Tuyết Tiêu, một lớp mây đen vô hình bao phủ tập đoàn Tuyết Tiêu.
“Là Đường Hạo, Đường Hạo tới rồi!”
“Trời ạ! Không phải Đường Hạo đã bị Dương Tiêu đuổi ra khỏi nhà rồi sao?
Sao anh ta lại xuất hiện? Không đúng, mọi người nhìn đi, phía sau Đường Hạo có Điền Lộc chủ nhà nhà họ Điền, Tạ Quần một trong mười đại gia đứng đầu ở Trung Nguyên!”
“Xảy ra chuyện gì? Anh Hạo định trở lại à?”
Với sự xuất hiện mạnh mẽ của Đường Hạo, rất nhiều con cháu dòng chính nhà họ Đường thò đầu ra ngoài, nhìn thầy Đường Hạo đám con cháu dòng chính nhà họ Đường kinh ngạc không thôi.
Nhìn thây vẻ mặt ngông nghênh kiêu ngạo của Đường Hạo, Lý Minh Hiên và Long Ngũ đêu mang vẻ mặt lạnh lùng, bọn họ cũng khá thờ ơ với Đường Hạo.
Bây giờ Đường Hạo này lại càng kiêu ngạo, độc đoán xông vào tập đoàn Tuyết Tiêu, khiến cho hai người càng chán ghét Đường Hạo hơn.
“Đường Hạo, khiến tôi run cầm cập?
Chỉ dựa vào anh? Anh chẳng qua chỉ là chó nhà có tang bị Dương Bân Hàn lợi dụng mà thôi!” Bị Đường Hạo mặt mày âm hiểm nhìn chằm chăm, Dương Tiêu cười lắc đầu.
Trong mắt Dương Tiêu, cho dù Đường Hạo nhận được số tiền chục tỷ tệ từ Dương Bân Hàn, thì trong mắt anh vẫn chỉ là một tên hê loè thiên hạ mà thôi..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...