Hổ Tế
Thân là long chủ, năm đó Dương Tiêu đã đi vòng quanh thế giới, anh đã nhìn thây quá nhiều loại thuốc có độc tính cao, và chất n- dimethylnitrosamine này là một trong SỐ đó.
N-Dimethylnitrosamine có độc tính cao, hập thu nhanh qua đường tiêu hóa và hô “hấp, hấp thu chậm qua da, chủ yêu gây tôn thương gan.
Vụ án kinh điển nhát là vụ ngộ độc thuốc trong nước tại một trường đại học trọng điểm trong nước, đại học Phúc Đán vào tháng 4 năm 2013.
Hai nghiên cứu sinh vì tranh chấp mà một người bị chết, người còn lại bị bắt và bị kết án tử hình, vụ án này đã gây chắn động cả nước lúc bấy giờ.
Loại thuốc mà bạn học Lâm bị đầu độc là n-dimethylnitrosamine.
Điều mà Dương Tiêu không bao giờ ngờ tới là loại thuốc do tập đoàn Tuyết Tiêu sản xuất hôm nay có chứa n-dimethylnitrosamine.
May mắn, Kim Đại Chung đã báo cho mình kịp thời, một khi tật cả chúng được đưa ra thị trường, không biêt sẽ có bao nhiêu người chết.
Mình đưa ra mức lương cao đã bị Liễu Giang Hà từ chối, Dương Tiệu trực tiếp loại bỏ hiềm nghỉ của Liễu Giang Hà.
“Vậy thì sẽ là ai?” Long Ngũ kinh ngạc hỏi.
Sắc mặt Dương Tiêu rất xấu nói: “Khó nói, ngoại trừ thần y Liễu, những người còn lại đều có thê.
Đây là bởi vì nguyên liệu có độc tính cao, không phải là do khâu sản xuất thuốc có vân đê.”
“Bên bọn họ có phát hiện ra loại thuốc mà chúng ta cung cấp không?”
Long Ngũ nói thật: “N- dimethylnitrosamine hòa tan trong nước nên không dê phát hiện, nhưng kết quả kiểm tra từ phía nhà họ Cung đưa ra cũng là n- dimethylnitrosamine.”
“Ừm, không cần điều tra, chắc chắn nguyên liệu có vấn đề.
Bây giờ chúng ta đên nhà máy sản xuât ngay, tiện thể gọi cho Lý Minh Hiên tiên hành quan hệ công chúng.
Đây là do con người làm, chắc chăn là có người âm thâm gây ra.” Dương Tiêu trầm giọng nói.
“Tôi hiểu!” Long Ngũ đáp lại.
Dương Tiêu nắm chặt tay, vẻ mặt vô cùng ầm đạm: “Nhà họ Điền, là các người sao?”
Trên đường tới đây, Dương Tiêu đã đoán bản tay đen đứng sau là nhà họ Điền.
Xét cho cùng nhà họ Điền muốn trấn áp tập đoàn Tuyết Tiêu nhất.
Bên trong tập đoàn dược phẩm Điền thị!
Điền Lộc người đứng đầu nhà họ Điên hỏi: “Hưng nhi, đã lan truyên tin tức ra ngoài rôi chứ?”
“Bó, đã truyền ra ngoài rồi ạ, tập đoàn Tuyết Tiêu xong đời rồi!” Điền Chân Hưng cậu nhà họ Điền nói vẻ mặt kích động điên cuồng.
Cứ như thể tập đoàn Tuyết Tiêu đã bị Sờ gáy, phù dung sớm nở tối tàn, bất chợt đóng cửa.
Điền Lộc giễu cọt: “Dương Tiêu, một thằng phê vật nhỏ nhoi có tư cách gì mà tranh với nhà họ Điền chúng ta?
Có tiền thì đã làm sao? Điền Lộc tôi vẫn có thể giết được các người.
Một khi tin tức truyền ra ngoài, chắc chắn tập đoàn Tuyết Tiêu sẽ xong đời.
Hưng nhi, lập tức báo cảnh sát đồng thời báo cho Cục giám sát chất lượng.”
“Vâng, thư bố!” Điền Chắn Hưng kích động nói.
Trong chốc lát, dòng nước ngầm dâng cao, tập đoàn Tuyết Tiêu đột nhiên rơi vào cơn bão dư luận..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...