Hồ Sơ Linh Dị

Editor: Heidi Tran

Chương 9: Chết đuối (9) - Số người chết

Giữa trưa, tới gần giờ cơm.

Quách Diễn lái xe tới một trường cao trung, mua ba bánh trứng.

Sau khi Lý Thiên Hải biết bí mật của Dư Phỉ, cả người thất hồn lạc phách, ngồi ở vỉa hè bên đường ngẩn người.

Lục Thính Nam ngồi ở trong xe ăn bánh trứng, hỏi Quách Diễn bên cạnh. "Bây giờ chúng ta đã biết rõ vì sao con ma kia muốn giết người, nhưng mà, chúng ta diệt trừ nó thế nào?"

Quách Diễn lắc đầu. "Khu Linh phù khẳng định là không được, nếu như ba năm trước đây tiểu tam của Chu Đức Khang bị con ma này giết chết, cho dù chúng ta dùng Khu Linh phù đuổi nó đi, chắn chắn nó sẽ quay về lần nữa, tiếp tục giết người. Biện pháp duy nhất chỉ có thể đi tìm vật dẫn mà nó phụ thuộc vào."

"Thế nhưng lại không tìm thấy."

"Ừm, cho nên mới phiền phức." Quách Diễn nói. "Bất quá có chuyện tôi vẫn cảm thấy kỳ quái."

"Chuyện gì?"

Quách Diễn lắc đầu, không nói chuyện gì, chỉ là không hiểu thấu nói: "Có lẽ là tôi nghĩ nhiều rồi."


Thấy Quách Diễn không nói rõ là chuyện gì, Lục Thính Nam cũng không hỏi tiếp, mà nhớ tới một chuyện, nói: "Đúng rồi, Oa Tử, cậu nói con ma này nếu như ba năm trước đây đã bắt đầu giết người, như vậy ba năm này có phải nó đã giết rất nhiều người rồi không?"

Quách Diễn tay cầm bánh trứng dừng lại ở không trung. "Rất có thể, hiện tại mỗi ngày đều có người đi bệnh viện phá thai, thời gian ba năm, nếu như mỗi ngày nó giết một người phụ nữ phá thai, vậy phải chết hơn ngàn người..."

Nói đến đây, Quách Diễn lắc đầu. "Không đúng không đúng, nếu quả thật chết hơn ngàn người, Đồng Châu đã sớm chấn động rồi, đâu còn an tĩnh như vậy."

Lục Thính Nam nói: "Nếu không cậu nhờ anh họ cậu đi điều tra đi."

"Ừm." Quách Diễn không cự tuyệt, hắn gọi điện thoại nói chuyện này cho anh họ. Anh họ Dương Bùi của hắn cũng không cự tuyệt, chỉ nói cần một quãng thời gian.

Dù sao bây giờ chúng ta cũng không có cách nào giết chết con ma, chờ một chút cũng không có việc gì.

Cứ đợi như thế, không sai biệt lắm đợi hơn một giờ, Dương Bùi mới gửi tin tức.

Quách Diễn nhìn tin nhắn anh họ gửi tới, là một danh sách liệt kê, phía trên ghi chép số người chết sau khi đi phá thai trong vòng năm năm qua của Đồng Châu

Anh họ còn làm một bảng tổng kết.

"Trong năm năm qua, hai năm trước không có án chết như vậy. Nhưng từ ba năm trước đây từ ngày 1 tháng 9, người sau khi phá thai liền chết đuối ngoài ý muốn tổng cộng có 23 người, tháng trước có thêm Chu Thanh Nhã và tháng này có Dư Phỉ, tổng cộng là 25 người. Trừ cái đó ra, nam nhân chết đuối trong vòng năm năm qua là 17 người, trong ba năm gần đây có 12 người."

"Trong 12 người nam chết đó, có 11 người cùng với 11 người nữ chết khác, khi còn sống có xảy ra quan hệ."


"Trong ba năm số nam nữ chết cộng lại là ba mươi bảy, trên cơ bản một tháng chết một người!" Lục Thính Nam kinh ngạc nói.

Vì sao lại như vậy? Trong lòng Quách Diễn nghi ngờ, nhìn Lục Thính Nam hỏi: "Vì sao một tháng chỉ chết một người?"

Lục Thính Nam lắc đầu, hắn nghĩ không ra vấn đề này.

Quách Diễn nhìn điện thoại chằm chằm, trong lòng suy nghĩ: "Con ma giết người từ ba năm trước đây, bắt đầu từ ngày mùng 1 tháng 9, trong một tháng có nhiều người phá thai như vậy, con ma chỉ giết một người, vì sao đây? Rõ ràng có thể giết càng nhiều người, vì sao chỉ giết một người? Hoặc là nói, một tháng nó chỉ có thể giết một người?"

Quách Diễn trừng mắt một cái, trong đầu dần hiện ra một tia sáng, chợt nói: "Bánh bao, kéo Lý Thiên Hải lên xe, chúng ta xuất phát đi biệt thự."

"Đi biệt thự? Làm gì?"

"Đi xem một chút có phải con ma còn ở đó hay không."

Lục Thính Nam nghi hoặc nói: "Nhưng mà, trước đó không phải cậu nói trong nhà Lý Thiên Hải đã gặp con ma kia à, con ma đã có thể từ trong hồ bơi đi ra, chắc chắn sẽ không đợi mãi ở trong hồ bơi?"

"Chớ nói nhảm nhiều như vậy, nhanh đi." Quách Diễn thúc giục nói.

...

Mười mấy phút sau, ba người đi vào cửa biệt thự.


Quách Diễn lấy nước mắt ngưu nhãn từ trong ba lô của Lục Thính Nam, vội vàng chạy xuống xe tiến vào biệt thự, đi đến bên cạnh hồ bơi, sau khi bôi nước mắt ngưu nhãn lên mí mắt, nhìn vào hồ bơi.

Lục Thính Nam chạy theo hỏi: "Thế nào, con ma còn đó không?"

Khóe miệng Quách Diễn nhếch lên, cười nói: "Vẫn còn, con ma còn nằm trong hồ bơi."

Lục Thính Nam không nhìn, nhưng cảm nhận được âm khí xung quanh, phát hiện âm khí lại nặng như trước, chợt hỏi: "Oa Tử, sao cậu nghĩ con ma vẫn còn ở chỗ này?"

Quách Diễn nói: "Rất đơn giản, chẳng phải một tháng nó giết một người sao, nhưng có nhiều phụ nữ phá thai như vậy, vì sao một tháng nó chỉ giết một người?"

"Vì sao?" Lục Thính Nam sững sờ hỏi.

Quách Diễn nói: "Nó không phải là không muốn giết, mà là bởi vì nó không có năng lực để giết. Con ma này chắc là vừa mới thức tỉnh từ ba năm trước đây, mặc dù nó có âm khí nặng, nhưng không có lợi hại như vậy, mỗi tháng đoán chừng chỉ có thể đi ra ngoài một chuyến, cho nên mỗi tháng nó chỉ có thể giết một người. Tựa như hôm qua nó từ nơi này ra ngoài giết Lý Thiên Hải, kết quả bị tôi gặp được không thành công. Nếu như nó còn có thể đi ra, chắc chắn sẽ không buông tha Lý Thiên Hải, thế nhưng bây giờ nó lại ngoan ngoãn ở lại đây, nói rõ mỗi tháng nó chỉ có thể ra một lần."

Lục Thính Nam liên tục gật đầu. "Có chút đạo lý."

"Còn nữa, ngày mai sẽ là mùng 1 tháng 9, tôi đoán ngày này, chắc là ngày sinh nhật của nó." Quách Diễn nói.

Lục Thính Nam khẽ giật mình, kịp phản ứng. "Đúng a, con ma này thức tỉnh vào ba năm trước đây từ mùng 1 tháng 9, mùng 1 tháng 9 kia chắc chắn là sinh nhật của nó."

Nói như vậy, con ma này vừa sinh ra đã chết, nếu như linh hồn không bị quỷ sai mang đi, trên cơ bản sẽ ở lại nơi mà nó đã lớn lên, qua vài chục năm sẽ thức tỉnh, ngày thức tỉnh nhất định là sinh nhật của nó.

Quách Diễn nói tiếp: "Trừ chuyện đó ra, trước đó tôi còn một chuyện muốn nói với cậu, nhưng tôi cảm thấy có chút nhảm nhí nên không nói cho cậu, bất quá hiện tại tôi có chút không xác định, cậu giúp tôi nhìn xem có hợp lý không."


"Cậu nói đi."

Quách Diễn nói: "Còn nhớ rõ Chu Nguyệt Minh trúng gió vào lúc nào không?"

"Ba năm trước đây."

Quách Diễn gật đầu nói: "Ừm, ba năm trước đây, mặc dù Phó Uyển Tình chưa hề nói thời gian cụ thể, nhưng tôi cảm thấy có lẽ Chu Nguyệt Minh bị trúng gió vào ngày mùng 1 tháng 9 của ba năm trước đây."

"Vì sao cậu xác định như vậy?"

Quách Diễn nói: "Bởi vì tình huống của Chu Nguyệt Minh không giống là trúng gió bình thường, tình huống của bà ta càng giống mất hồn hơn. Mà tôi không tin trên đời lại có chuyện trùng hợp thế này, ba năm trước đây con ma đã thức tỉnh, sau đó lại ba năm trước đây Chu Nguyệt Minh trúng gió, nào có chuyện trùng hợp như vậy. Chu Nguyệt Minh và con ma này chắc chắn có liên quan đến nhau."

"Mà hình thức giết người của con ma, càng giống như đang trả thù, trả thù những người đã nhẫn tâm giết chết con của mình."

"Cho nên chúng ta phải đến nhà của Chu Nguyệt Minh sao?" Lục Thính Nam hỏi.

Quách Diễn lắc đầu. "Đi, nhưng không đi lên, chúng ta theo dõi ở bên ngoài, chờ ngày mai đến ngày mùng 1 tháng 9, nhìn xem sẽ phát sinh thứ gì."

"Vạn nhất chết người rồi thì làm sao xử lý?"

Quách Diễn lắc đầu, chắc chắn nói: "Sẽ không, hôm qua con ma vừa ra ngoài, ngày mai nhất định không còn khí lực đi ra ngoài nữa. Đợi thêm một ngày đi, thuận tiện ngẫm lại xem phải giải quyết con ma này như thế nào."

"Nhưng mà vạn nhất cậu đoán sai thì sao, có lẽ con ma này và Chu Nguyệt Minh không có quan hệ gì đâu?" Lục Thính Nam hỏi.

"Đoán sai là tốt nhất, chẳng có chuyện gì, sau đó ngày mai chúng ta dùng hết biện pháp đến giải quyết. Nói thật, tôi sợ mình đoán đúng."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui