“Lúc đó cả nhà liền bắt đầu đi tìm sao?”
“Ừ, tìm trong vườn nhà trước. Mấy căn phòng cũng tìm hết rồi. Không ngờ là nó sẽ chạy ra khỏi nhà, nên mới tìm trong vườn trước. Trong vườn không thấy mới đi ra ngoài tìm. Cổng nhà đã bị mở, nên chúng tôi mới biết là nó đã đi ra khỏi nhà rồi. Gọi điện thì máy nó đã tắt nguồn. Chúng tôi chạy qua cái siêu thị trong thôn tìm cũng chẳng thấy đâu. Lúc đó tôi đã khá hoảng. Em chồng lâu nay sống ở đây, bảo không sao, không có người xấu vào, có lẽ chỉ đi dạo đâu đó thôi. Sau đó chúng tôi tìm cả buổi trời, còn nhờ người trong thôn tìm giúp nữa, nhưng vẫn không tìm được. Đến sáng, hết cách nên chúng tôi đã báo cảnh sát, cùng nhau vào trong rừng tìm thử. Sao đó… sau đó đã có người phát hiện ra vũng nước. Chỉ mới xuất hiện thôi, mấy ngày trước vẫn chưa có. Nhưng rồi vẫn tìm không ra. Chúng tôi lại tìm thêm mấy ngày nữa, cảnh sát cũng giúp một tay nhưng vẫn vô vọng. Con bé không chạy về nhà, không hề gặp bạn bè, thình lình mất tích vậy đấy. Tôi… tôi nghe người ra nói, ở đây không có bọn buôn người, nhưng biết đâu…”
“Trước lúc xảy ra chuyện, cô Chu có biểu hiện gì khác thường không ạ?”
“Gì cơ? À… cảnh sát cũng hỏi rồi. Chắc là không phải. Không thể nào đâu. Không phải nó bỏ nhà đi đâu, trước đó nó đâu có cãi cọ gì với chúng tôi. Còn bảo sắp đi tham gia triển lãm Anime cái gì đó bên Dân Khánh, bạn bè hẹn xong cả rồi. Đều đang rất bình thường mà. Nó… nó chẳng có biểu hiện khác thường nào cả.”
“Thế ở trong thôn này, bà có nhìn thấy thứ gì kì quái hoặc là hiện tượng kì quái không?”
“Không có. Thực sự tôi rất bận rộn… mà trong thôn có thể có thứ gì kì quái chứ? Lẽ nào cô đang nói đến cá chuối tinh? Chuyện đó chỉ là có ai đó trong thôn đồn bậy thôi, trong thôn chẳng ai tin cả. Tôi cũng không tin… chắc chắn không thể có chuyện như thế được. Chắc chắn là con bé… bị bắt cóc rồi… bọn buôn bán người… hức hức… Không chừng chính là người trong thôn đó…”
“Mong bà giữ bình tĩnh. Chúng tôi muốn có được một bài báo toàn diện, nên phải hỏi thật kĩ lưỡng. Bà có thể kể cho chúng tôi biết, hằng ngày cô Chu thường hay làm gì không ạ?’
“… Thì con gái mà, thích phim hoạt hình, già đầu mà vẫn chưa chịu lớn, bỏ quá trời tiền mua đủ đồ linh tinh… Nhưng nó học cũng rất giỏi, năm nào cũng lấy được học bổng toàn phần, còn tham gia cuộc thi hùng biện nữa. Mấy đứa bạn chơi chung với nó cũng rất giỏi, đứa nào cũng xinh xắn. Tôi thấy tụi nó… gọi là gì nhỉ… cốt gì đó…”
“Cosplay? Bắt chước nhân vật trong phim?”
“Đúng, cái đó đó. Tôi cũng không rành mấy. Nhưng thấy mấy đứa nó đứng chung với nhau, nhìn rất đẹp, ăn mặc trang điểm cực kỳ xinh. Có một cô bé còn biết vẽ, còn được đóng thành sách rồi đem bán nữa. Truyện tranh cũng tự chúng nó vẽ, gọi là gì nhỉ… fanfic? Hình như gọi vậy đấy. Tụi nó tự kiếm ra tiền để mua đồ đạc, vải vóc để may quần áo. Hiện nay được mấy đứa trẻ biết khâu vá và sử dụng máy may chứ. Mấy con bé này đứa nào cũng giỏi hết. Tôi nghe nói, sau đó còn có một cô bạn khác cũng… cũng bị… Cô nghĩ xem, sao lại có chuyện như thế chứ?”
“Mong bà nén đau thương.”
“Phải chăng, cô bé ấy đã phát hiện được chuyện gì? Tôi đã trò chuyện và trước đây cũng đã gặp mặt một lần cha mẹ của cô bé đó. Mấy đứa nó hay trò chuyện với nhau trên mạng, nhóm gì đó, hình như là game. Không chừng cô bé đó đã phát hiện ra điều gì, rồi tự đi tìm… Mấy cô bạn khác cũng đã từng đi tìm, tụi nó… tụi nó có nói với tôi rồi, chẳng tìm được… Nếu như đã phát hiện được gì đó thì… Haiz…”
“Đây là điều bà đang hoài nghi sao?”
“Ừ.”
“Chúng tôi cũng sẽ liên lạc với cha mẹ của cô Thái để phỏng vấn. Nếu như có tin tức mới thì chúng tôi sẽ lại liên lạc với bà. Nếu bà có nhớ ra chuyện gì thì mong hãy liên lạc với chúng tôi trong bất kỳ lúc nào.”
“Được.”
Ngày 9 tháng 9 năm 2011, phân tích file ghi âm. File ghi âm 07220110907G.wav.
[… Dưới đáy sông, rong bị nhổ lên, bùn đất bung ra, thấy toàn là xương…]
“File này không có âm thanh lạ.”
File ghi âm 07220110908G.wav.
[… Tôi đẩy cửa thử thì nhận ra cửa không khóa. Bên trong… không có ai…]
“Ở đây cũng không có. Người thì không vấn đề gì, trong thôn hình như cũng vậy.”
“Họ đã kiểm tra cái nhà vệ sinh ấy chưa?”
“Rồi, không có âm khí, cũng chẳng dấu vết của tà thuật. Hôm nay chắc là đang đến chỗ con sông đó nhỉ. Xem ra hai cô gái thực sự đã chết rồi? Cậu thấy rồi à?”
“Ừ, đúng là đã chết. Có điều cũng khá là quái. Tôi nhìn thấy thứ trước giờ tôi chưa từng thấy qua. Giống như anh vừa nói, không phải ma, cũng chẳng phải con người làm.”
“Lẽ nào là do cá chuối tinh thật?”
Ngày 10 tháng 9 năm 2011, tìm được đoạn sông có vấn đề. File video 07220110910.avi.
Trên màn hình là một khúc sông sóng gợn lăn tăn.
Ánh mặt trời chiếu xuống mặt sông, lòng sông giống như được trải kim cương, phát sáng lấp lánh.
Không có âm khí âm u, cũng chẳng có thứ gì kì lạ.
Ống kính di chuyển theo dòng chảy, nhắm thẳng lên mặt sông, liên tục điều chỉnh tiêu cự.
Khoảng sông tuy không rộng, nhưng cũng đến mười mấy mét, hơi giống sông nhân tạo trong các khu dân cư. Thỉnh thoảng có thể nhìn thấy cá tôm nhỏ trào lên mặt nước, rồi lại lặn xuống.
Tiếng bước chân đi trên cỏ, tiếng lá cỏ bị giẫm xào xạc, hòa cùng tiếng nước sông đang chảy, tạo thành âm thanh nền cho video.
Màn hình được tua nhanh, các hình ảnh trở nên vặn vẹo lờ mờ.
Lát sau, hình ảnh đã hoàn toàn đổi khác, trên màn hình là một cái đầm, nước đen nhìn không thấy đáy.
Một cục đá bay vèo xuống mặt đầm, phát ra âm thanh tùm, rồi chìm xuống. Gợn nước lăn tăn lan ra.
Vẫn chưa có chuyện gì kì lạ xảy ra.
Màn hình lần nữa thay đổi, ống kính di chuyển đến ngay bên trên mặt đầm, rồi từ từ chìm xuống dưới nước.
Đèn pin đã được bật lên, nhưng chỉ nhìn thấy nước đầm đục ngầu. Trong màn nước tối đen, có một cái bóng đen chốc chốc lại lướt qua, mang theo bùn đất và khiến làn nước càng trở nên đục hơn.
Camera khẽ di chuyển xuống, cuối cùng cũng đã bắt được chân dung của cái bóng đen ấy.
Đó là một con cá chuối, nhưng hình thể không đến mức như người trong thôn mô tả, thân cá chỉ to khoảng hai ba mươi phân, lớn hơn cá bán ngoài chợ một chút, nhưng cũng còn nằm trong phạm vi bình thường.
Con cá mặc kệ ống kính, nhanh chóng bơi đi.
Lát sau, trên màn hình đã xuất hiện rong, tốc độ lặn xuống chậm lại.
Trong đám rong đong đưa, ống kính được di chuyển xuống, nhắm vào đáy đầm. Đáy đầm không ít bùn nên cũng chưa thấy được có thứ gì.
Màn hình lại đổi, lần này nước đã trong hơn khá nhiều, rong cũng đã có thêm vài thay đổi về màu sắc và hình thái.
Ống kính không phải đang lặn xuống, mà đang tiến về phía trước, màn hình đột nhiên được phóng lớn.
Có chú cá nhỏ sợ hãi ống kính, chui vào đáy sông, cũng có con thì lại chui ra rồi bỏ chạy.
Đến lúc bùn đất do chúng quẩy tung lên lắng đọng, thì bắt gặp một đốt xương bên dưới gốc rong nằm ở đáy sông.
Video đến đây là hết.
…
Chưa tìm được vũng nước.
Liên hệ với cảnh sát địa phương tiến hành rà soát, tìm được bốn bộ hài cốt của trẻ con, niên đại đã rất xưa, giám định được đều là của bé gái, không có tình huống khác thường.
Ngày 11 tháng 9 năm 2011, phân tích file video, xác nhận không có điều khác thường.
Ngày 13 tháng 9 năm 2011, trao đổi với ông Thái Kiến Quân, cha của Thái Viên Viên. File ghi âm 07220110913.wav.
“Xin chào ông Thái.”
“Ừ, chào mọi người. Chỗ này chính là phòng của con gái tôi. Có không ít đồ đạc của nó được đem từ trường về, tất cả đều cất ở đây. Đều là đồ của con bé… Hức…”
“Xin ông bớt đau thương.”
“Cảm ơn.”
“Cho hỏi, trước khi con gái ông gặp nạn, cô ấy có biểu hiện gì khác thường không ạ?”
“Không có, trước đó có một cô bạn của nó đã mất tích, nó khá là quan tâm đến chuyện đó. Chỉ vậy thôi.”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...