Hồ Sơ Bí Ẩn

“Cha vốn cũng không có nghĩ ra chuyện này... Ai ngờ sẽ xảy ra chuyện như thế...”

“Cha đừng khóc nữa. Mẹ cũng đã...”

“Nói vậy tức là, ngoại trừ bà Trương ra thì hai người chưa từng làm chuyện như thế? Cũng không có kết oán với xe đạp công cộng?”

“Ý anh là gì! Cái gì mà ‘kết oán với xe đạp công cộng’? Cái này chẳng phải là do công ty đó không tốt, để xe lung tung sao? Vả lại chuyện này đã xảy ra lâu rồi! Bây giờ xe đã quản lí chặt chẽ, mẹ tôi và mấy người già cũng đâu có làm gì nữa! Chỉ vì... Chỉ vì chuyện này mà...”

“Anh Trương, thứ đó không phải người, không thể dùng pháp luật và đạo đức của con người để đánh giá nó. Nó có cách làm của riêng nó. Bây giờ chúng tôi muốn chắc chắn là anh và cha anh an toàn. Chuyện của mẹ anh, chúng tôi cũng rất tiếc, nhưng chuyện đã xảy ra và kết thúc rồi. Bây giờ chúng ta nhìn về phía trước, phải đảm bảo an toàn cho hai người trước đã.”

“...”

“Tôi muốn chắc chắn lại với hai người...”

“Bây giờ chúng tôi còn phải cung phụng đám xe đó? Phải cung phụng đám sắt phế liệu đó, dập đầu tạ tội hay sao?”

“Anh Trương.”

“A Thanh, con nói ít vài câu đi. Họ cũng đến để giúp đỡ mà...”

“Họ đã làm gì chứ! Họ không giúp được gì cả! Mẹ cũng chết rồi! Hức hức...”

“Haizzz...”

“Anh Trương, xin anh nén đau thương.”

“...”

“Vậy đi, chúng tôi đợi anh bình tĩnh lại rồi mới bàn tiếp. Trước đó không hề đoán trước được là nó sẽ xông vào phòng, nếu như được thì hôm nay chúng tôi muốn bố trí một vài thứ trong nhà anh. Trong phòng ngủ và phòng khách sẽ lắp camera. Chúng tôi cũng sẽ ở gần đây, bất cứ lúc nào cũng có thể chạy đến, được chứ?”

“...”


“Được. Các cậu cứ lắp camera đi. Phải lắp làm sao đây?”

“Chúng tôi có mang dụng cụ đến.”

“À ừ, các cậu tự làm đi... Con tôi sống tình cảm... Haizz... Làm phiền các cậu.”

“Cũng là do chúng tôi làm việc không chu đáo. Mong ông nén đau thương.”

“Cảm ơn.”

Ngày 8 tháng 10 năm 2014, giám sát nhà ở của người uỷ thác. Không có gì bất thường.

Ngày 9 tháng 10 năm 2014, giám sát nhà ở của người uỷ thác. Không có gì bất thường.

Ngày 10 tháng 10 năm 2014, điều tra được có 103 vụ án mạng liên quan đến xe đạp công cộng, thông qua sàng lọc, xác định có 28 vụ án mạng bất thường.

Kèm: Bản photo bản điều tra vụ án của 28 vụ án mạng.

...

1. Nạn nhân: Điền Nguyên Phương, nam, 28 tuổi, ngày 23 tháng 8 năm 2013, đi ngược chiều trên làn đường xe gắn máy, bị tông chết. File ghi hình 08620141010(1).avi.

Mở đầu đoạn video là hình ảnh camera giám sát một con đường. Góc trên bên trái có hiển thị tên đường và thời gian. Tên đường hoàn toàn xa lạ đối với tôi, thời gian là vào khoảng trước giờ cao điểm buổi chiều, khoảng 16 giờ 17 phút.

Video quay được một ngã tư đường, cũng giống như những đoạn video giám sát khác, màn hình có hơi nhoè, không nhìn rõ được mặt ai cả.

Người đi bộ và xe cộ trên đường khá nhiều, trong đó đa phần là học sinh.

Trên làn đường xe thô sơ có rất nhiều xe, những chiếc xe đạp, xe đạp điện đều đang dừng ngay sau vạch dừng xe.

Ở một góc của ngã tư bỗng xuất hiện một vòng tròn màu đỏ.


Lúc này đã là đèn xanh, người bị khoanh tròn đang đạp xe băng qua đường.

Chắc anh ta đang định chuyển hướng, còn có một vài chiếc xe đi chung với anh ta.

Khi sắp đi vào làn đường xe thô sơ ở con đường khác, chiếc xe đạp này đột nhiên quay đầu, đi ngược chiều lên làn đường xe gắn máy.

Trong lúc đó, một chiếc xe buýt cũng đang rẽ sang hướng này.

Hai chiếc xe vốn lần lượt đi vào hai làn đường khác nhau, xe đạp đột nhiên quay đầu như thế, bánh sau liền bị đụng trúng, xe đạp ngã lên xe buýt, người ngồi trên xe đạp cũng văng xuống dưới gầm xe.

Tài xế xe buýt không hề hay biết gì cả, lại chạy tiếp vài mét, đi vào trong làn đường.

Những chiếc xe xung quanh đều dừng lại. Mặc dù không có tiếng, nhưng dường như vẫn có thể nghe được tiếng hét lúc đó của những người xung quanh.

Xe buýt dừng lại, tài xế xuống xe, những người xung quanh cũng tụ lại một chỗ.

Hành khách trên xe buýt lần lượt xuống xe, tài xế chạy lên xe, cho xe lùi về sau, lúc này vẫn còn có người đứng vây quanh chiếc xe buýt.

Một lúc sau, xe cảnh sát và xe cứu thương đã chạy đến.

Chiếc xe đạp và nạn nhân được kéo ra từ dưới gầm xe.

Thông qua màn hình mờ nhoè như thế, không thể nhìn thấy được thương tích cụ thể ra sao.

Thanh tiến độ của đoạn video cũng đã chạy hết.

...

5. Nạn nhân: Hứa Miễn, nam, 17 tuổi, ngày 9 tháng 12 năm 2013, đạp xe vượt đèn đỏ, lúc bị tông ngã xuống đường, ngực bị đâm xuyên bởi khung xe đạp công cộng, không thể cứu chữa được và qua đời. File ghi hình 08620141010(5).avi.


Video quay ở một đoạn đường khác, thời gian là 11 giờ 37 phút.

Lượng xe cộ trên ngã tư phân bố không đều nhau, có thể thấy rõ ràng đây là một con đường chính và một con đường phụ. Nhìn cảnh vật xung quanh chắc hẳn đây là con đường ngăn cách giữa hai khu dân cư.

Vòng tròn màu đỏ xuất hiện, khoanh vùng một thiếu niên đang đạp xe.

Chiếc xe đạp của cậu ta dừng ở đầu đường đường phụ. Đường chính đang là đèn xanh, rất nhiều xe cộ đang qua lại.

Cảnh quay được phóng to ra, chỉ thấy cậu ta chống một chân xuống đất, không hề có ý định vượt đèn đỏ. Hình như là do thiếu niên này đang khẽ lắc chân, khiến cho xe có hơi lắc lư.

Thời gian chờ đèn đỏ hơi lâu.

Cơ thể cậu thiếu niên nghiêng về phía bên kia, hình như là muốn đổi chân chống.

Nhưng đột nhiên hai chân của cậu đều đạp lên bàn đạp hết.

Cảnh quay trở lại bình thường, có thể nhìn thấy cột đèn giao thông trên vỉa hè còn đang đếm ngược, vẫn còn tận 10 giây.

Cậu thiếu niên khẽ dùng sức đạp bàn đạp, chiếc xe liền vọt thẳng ra ngoài.

Chiếc xe ô tô đang chạy chưa kịp phản ứng lại, đợi khi chiếc xe thắng lại thì cậu thiếu niên đã văng ra ngoài rồi.

Chiếc xe đạp đó trông giống như một miếng bánh giòn tan, khung xe bỗng nứt vỡ, ngã xuống theo cậu thiếu niên.

Cảnh quay lại bị phóng to.

Tuy rằng cảnh quay không được rõ nét lắm, nhưng vẫn có thể nhìn ra được, chiếc xe đạp đó đè lên ngực thiếu niên. Khung xe đâm xuyên qua ngực cậu ta.

Những người xung quanh hoảng loạn cả lên.

Một lúc sau, xe cứu thương và xe cảnh sát đã chạy đến đó.

Dòng người đứng vây xung quanh, camera cũng không quay được cậu thiếu niên nữa.

Đoạn video đến đây kết thúc.

...


Ngày 11 tháng 10 năm 2014, liên lạc với người uỷ thác. File ghi âm 08620141011.wav.

“... Ý các anh là, nạn nhân không chỉ có một mình mẹ tôi?”

“Chuyện là như vậy, trước đó chúng tôi có tiến hành điều tra. Tiếp theo đây chúng tôi sẽ liên lạc với bạn bè người thân của những nạn nhân, điều tra xem trước khi xảy ra chuyện họ đã làm gì. Tình trạng chết của những nạn nhân kia rất khác so với mẹ anh. Dường như họ cũng không gặp phải hiện tượng quái dị như lúc trước anh từng gặp phải.”

“Ừ...”

“Anh Trương, anh vẫn còn muốn điều tra tiếp chứ? Vì sự an toàn của anh, chúng tôi cho rằng còn phải tiến hành điều tra tiếp. Nhưng nếu như anh có thể chắc chắn mình chưa từng làm gì...”

“Tôi không hề làm gì cả, nhưng vẫn muốn điều tra tiếp.”

“Được. Anh cứ yên tâm, chúng tôi sẽ tiếp tục điều tra.”

Ngày 13 tháng 10 năm 2014, liên lạc với vợ của Điền Nguyên Phương là Lưu Minh. File ghi âm 08620141014.wav.

“Chào cô Lưu. Trước đó chúng ta đã từng liên lạc với nhau qua điện thoại. Chúng tôi rất tiếc về vụ tai nạn của chồng cô.”

“Ừ...”

“Nghe nói trước đây cô từng nghĩ đến việc kiện hãng xe đạp Thiên Thiên?”

“Ừ, chồng tôi, Điền Nguyên Phương, hôm đó đi làm về bình thường, cũng không có việc gì khác phải làm. Tôi có xem qua đoạn video giám sát, cảnh sát cũng nói rồi, anh ấy đánh tay lái định chạy ngược chiều. Anh ấy chưa từng làm việc này bao giờ. Chiếc xe đó đã bị dẹp rồi. Lúc đầu tôi nói với cảnh sát giao thông là chuyện này rất kì lạ, nhưng cảnh sát giao thông không quan tâm lắm, tôi cũng không nghĩ theo hướng đó... Sau đó cháu gái tôi có nói là, những chiếc xe đạp công cộng kia, có nhiều chiếc đã bị hư hỏng, khoá xe, bánh xe hư rồi cũng không ai sửa. Lúc tôi đi tìm cảnh sát giao thông thì vụ tai nạn đã được giải quyết xong rồi. Giải quyết, bồi thường cũng đã xong xuôi. Chiếc xe đạp đó cũng bị bỏ đi... Tôi đi tìm luật sư, luật sư nói là không có chiếc xe làm bằng chứng, vụ kiện này rất khó thắng. Cái hãng xe đạp Thiên Thiên, lúc vừa xảy ra chuyện thì có cử người đến xem qua, còn tặng tiền và nhiều thứ khác... Nếu thật sự là tai nạn ngoài ý muốn, họ làm vậy là quá tốt rồi. Nhưng chuyện này, tôi càng nghĩ càng thấy lạ. Đi qua con đường bên kia thì làm gì có gì, bên đường chỉ có hai tiệm ngũ kim, còn có một cái siêu thị nhỏ. Nếu muốn đi siêu thị có thể đi thẳng lên vỉa hè mà, tại sao phải đi vào làn đường xe thô sơ? Làn đường xe thô sơ có rất nhiều xe cơ... Tôi càng nghĩ càng thấy kì lạ, càng nghĩ càng cảm thấy... Còn có đoạn video ghi hình đó. Chồng tôi quay đầu xe một cách quá đột ngột, tai nạn cũng xảy ra nhanh qua... Tôi...”

“Mời dùng.”

“Cám ơn.”

Ừng ực...

“Phù... Thật ngại quá.”

“Không có gì.”

“Tôi chỉ muốn biết Điền Nguyên Phương tại sao lại chết. Nếu thật sự là do xe... Người chết rồi, những cái khác thì thôi, nhưng họ cũng phải chịu trách nhiệm của mình chứ? Ít nhất phải làm gì đó, để tránh sau này lại có người xảy ra chuyện.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui