Hồ Nữ

Đuổi Hồng Linh đi, Hạ Lăng Vân ngồi xổm xuống chọc chọc cái đầu nhỏ của
Tuyết Hoa, vẻ mặt nghiêm túc nói: "Ta vẫn nghĩ ngươi dịu dàng ngoan
ngoãn, không ngờ dã tính của ngươi vẫn còn nhiều, vô cùng hung bạo. Xem
ra về sau ta cần phải tăng cường quản thúc ngươi." Bởi vì Tuyết Hoa học
tập tri thức rất nghiêm túc, hắn định tặng nàng một lễ vật, nhưng mà lúc này thì thôi.

Tuyết Hoa ai oán nhìn hắn, nói: "Ta chán ghét các người tự ý quyết định... đối tượng...cái kia... cho ta."

"Đối tượng giao phối?" Hạ Lăng Vân kinh ngạc nói, "Vừa rồi ta không ép
buộc ngươi nhận đối tượng giao phối, ta chỉ giúp ngươi chọn người dự bị, nếu ngươi cảm thấy chướng mắt, ta cũng không cho phép những hồ ly kia
sử dụng...sức mạnh đối với ngươi." Linh thú hoang dã sẽ xuất hiện tình
trạng cưỡng ép giao phối, nhưng ở tầm linh sủng thì điều đó là không
thể. Linh sủng, nhất là những linh sủng có dáng vẻ đáng yêu sẽ được chủ
nhân coi như là con cái, nếu bị bắt nạt chủ nhân nhất định sẽ ra mặt.

Hắn thương tiếc vuốt ve cái đầu nhỏ của Tuyết Hoa, giải thích: "Ngươi
còn nhỏ, chờ sau khi ngươi trưởng thành phát tình, ngươi sẽ không tự chủ được mà tìm hồ ly đực. Chẳng lẽ khi đó ngươi sẽ tìm hồ ly giống đực
hoang dã? Ta nghĩ rằng ngươi có trí tuệ, sẽ không thể nào tha thứ cho
việc ngươi theo bản năng mà giao phối với hồ ly hoang dã." Cái này giống như là thiếu nữ nhân loại bị trúng xuân dược ném ở nơi hoang dã, chung
quanh chỉ có khỉ đực.

"Ta còn nhỏ vấn đề này không cần người quan tâm." Tuyết Hoa nổi giận
nói, gương mặt hồ ly lúc này cũng ửng đó lườm hắn. Nàng nhất định sẽ
biến hóa trước khi thân thể hồ ly trưởng thành, sau đó... ít nhất cũng
sẽ để ý một nam nhân!

"Ha ha." Hạ Lăng Vân cười khẽ, nói "Ta đã biết." Nói xong, hắn không nhịn được thò tay xoa xoa cái tai nhọn của nàng.

Tu vi linh lực của Tuyết Hoa tăng trưởng trên diện rộng, linh trí cũng tăng trưởng như vậy, nó bây giờ đã biết được xấu hổ.

Cảm giác này thật kì diệu, hắn giống như là đang cùng con gái mười hai
mười ba tuổi thảo luận vấn đề con rể tương lai, con gái thẹn quá hóa
giận, đỏ mặt làm dậm chân làm nũng với phụ thân.



Tuyết Hoa là sủng vật của hắn, hắn yêu thương nàng như con gái, nhất
định sẽ vì nàng mà lựa chọn một hồ ly đực xứng đôi với nàng. Về phần
những hồ ly giống đực bình thường để ý tiểu hồ ly của hắn, trước mắt
không ở trong phạm vi cân nhắc của hắn.

"Chúng ta đi vào tiếp tục học phù chú." Hắn nói xong, ôm lấy nàng đi vào phòng, linh trí của tứ phẩm tiểu linh hồ so với nhị phẩm linh hồ cao
hơn rất nhiều, hắn không chỉ gia tăng khóa học cho nàng, còn phải dạy

nàng lễ nghi.

Lỗ tai bị hắn xoa nắn khẽ run rẩy, mặt Tuyết Hoa càng đỏ hơn. Ghé vào
lồng ngực hắn, nàng chạm vào cằm hắn, trong lòng nhộn nhạo. Nam thần,
mặc kệ nàng nhìn nam thần ở góc độ nào, chàng cũng đều hoàn mĩ.

Mùa xuân tháng ba, linh hồ Mị nhi, linh hồ Hồng Linh, linh hồ Tuyết Linh trước sau bước vào giai đoạn động dục, các linh sủng khác cũng bắt đầu
muốn giao phối. Mùa xuân toàn bộ linh sủng đều được thả ra ngoài, các
chủ nhân sẽ không triệu hoán chúng, càng không nhốt vào không gian linh
sủng.

Hồng Linh và Tuyết Linh cùng truy đuổi Mị nhi, thậm chí còn đánh nhau.
Đương nhiên với tư cách là linh hồ có linh trí, chúng đánh nhau là có
chừng mực, hơn nữa là trước mặt Mị nhi khoe khoang bộ lông, dáng vẻ, khí thế, còn có kĩ năng chiến đấu. Luận linh lực và pháp thuật, tam phẩm
Tuyết Linh gặp Ngũ phẩm Hồng Linh là bại hoàn toàn!

"Chán quá, chán quá, chán quá,..." Tuyết Hoa ghé vào bàn sách của Hạ Lăng Vân, cọ cọ vào nền giấy tuyên thành.

Móng vuốt của nàng có khả năng viết chữ đấy. Cái đuôi nàng chấm vào mực
nước, cẩn thận từng li từng tí vẽ "Một, hai, ba, bốn, năm". Hạ Lăng Vân
đối với sự lanh lợi của nàng vô cùng tán thưởng, đặc biệt phái đệ tử ra
ngoài mua một đống giấy tuyên thành cho nàng vẽ loạn.

Nhìn thấy nàng nghịch ngợm, Hạ Lăng Vân ngồi xếp bằng trên giường mở mắt ra nói: "Ngươi đã biết sử dụng cái vòng ta cho ngươi chưa?"

Hắn vừa đưa nàng cái vòng trên đó khắc chữ "Trưởng lão Thiên Linh Môn Hạ Lăng Vân Tiên Quân" biểu hiện chủ nhân của tiểu hồ ly là ai, cũng nói
rõ thân phận và thực lực của chủ nhân( phòng ngừa người không biết thân
phận trưởng lão một phái của Hạ Lăng Vân, vẫn là Tiên Quân, không được
gây tổn thương cho tiểu hồ ly).

Cái vòng đeo cổ này chính là một pháp khí, tổng cộng năm sáu viên trân
châu lớn nhỏ, là thủy linh thạch thượng phẩm. Chỉ cần phát động thủy
linh lực có thể tạo ra được hơn một ngàn mũi tên băng. Phía dưới vòng
đeo cổ có gắn một quả cầu được che kín bằng phù chú, đó là một không
gian trữ vật khá lớn, dùng để đồ ăn và đan dược cho nàng.

"Biết rồi." Tuyết Hoa dương dương đắc ý nói, cố ý dùng ý niệm lấy ra hai quả táo trong không gian trữ vật, sau đó lại thu vào. Vẫn là do Hạ Lăng Vân có địa vị cao, chưa một linh sủng nào ở Thiên Linh Môn có pháp khí
chuyên dụng, nàng đã có.

"Ta dạy ngươi văn tự phù chú ngươi nhớ không?" Hạ Lăng Vân lại hỏi. Tiểu hồ ly học tập rất chăm chỉ, hắn cũng dạy bảo nàng cẩn thận.

"Diễm, Miểu, Hâm, Hu..." Tuyết Hoa lười biếng thì thầm, cái đuôi dính
chút mực nước vung vẩy, một ít hàng chữ xuất hiện. Những... chữ này

trước kia nàng không biết đọc, nhưng cũng đoán được đại khái, bây giờ
thì hoàn toàn hiểu rõ vị trí của chúng trong pháp trận.

"Lại đây." Hạ Lăng Vân nghe nàng đọc không sai chữ nào, gọi nàng đi qua.

Tuyết Hoa nhẹ nhàng nhảy khỏi bàn học, rồi lại nhảy lên người hắn.

Hạ Lăng Vân ôm nàng đặt lên chân mình, sau đó tách hai chân sau của nàng ra, bới bới mấy cọng lông ở chỗ đó.

"Ah--- người muốn làm gì?" Tuyết Hoa lập tức hét ầm lên, bốn móng vuốt
giãy dụa cố gắng dãy người ra, nhưng vì nàng lo lắng móng vuốt sắc bén
sẽ làm tổn thương tay hắn, không dám dùng nhiều lực.

Cẩn thận chu đáo tìm tòi phía dưới cái đuôi nàng, Hạ Lăng Vân nói: "Chỗ
đó của ngươi không có đỏ với ướt át, có nghĩa là thân thể chưa tới giai
đoạn phát tình, ngươi thích thì ra ngoài chơi. Nhớ rõ phải tắm rửa,
không sẽ bị lây rận."

Vài ngày trước, lúc Tuyết Hoa ngủ, hắn gặp thất đồ đệ Lưu Thanh Bình ở
dược phòng. Lưu Thanh Bình tới tìm Thanh Hoa chân nhân xin một ít thuốc
để gia tăng khả năng thụ thai của hồ ly. Hắn thuận tiện hỏi thăm thân
thể của hồ ly cái lúc phát tình. Bây giờ hắn xác định Tuyết Hoa chưa tới giai đoạn phát tình, không sợ nàng ra ngoài tùy tiện tìm một hồ ly
giống đực nào đó, càng không cần lo lắng nó bị hồ ly mạnh hơn cưỡng ép.

Tuyết Hoa lập tức hóa thành thạch cao. Hắn, hắn... lại một lần nữa xem chỗ kín của nàng!

"Tuyết Hoa, ra ngoài chơi đi, ta sẽ để cửa cho ngươi, nhưng không phần
cơm đâu, ngươi tự săn bắt đi." Hạ Lăng Vân vỗ vỗ mông nhỏ của nàng nói.
Tuyết Hoa xuất quan hơn hai mươi ngày rồi, sau khi được hắn tỉ mỉ chăm
sóc đã khỏe mạnh. Mông nhỏ của nàng chạm vào cũng có chút thịt rồi, hắn
rất hài lòng.

"Của ta... của ta..." Tuyết Hoa khóc cho sự trong sạch của nàng nha... Lần thứ nhất, lần thứ hai, n lần đều bị nam thần lấy đi.

"Cái gì của ngươi?" Hạ Lăng Vân hoài nghi hỏi, đồng thời lấy một ít
nguyên khí đan trung cấp trong vòng tay cho nàng làm đồ ăn vặt, sau đó
nói với nàng, "Đi ra ngoài nhìn xem, ngươi sẽ học được điều mà ta không
thể dạy được ngươi." Hắn nghĩ rằng nàng hiểu rõ tầm quan trọng của mùa
xuân đối với nàng.


Tuyết Hoa thầm lảm nhảm, nhưng cũng không dám nói thêm, đành phiền muộn nhảy xuống giường, chạy ra ngoài.

Nhìn bóng dáng của nàng, gương mặt Hạ Lăng Vân đầy vẻ cưng chiều, đứa bé này, vẫn rất ham chơi.

Tuyết Hoa chạy tới bên hồ Nữ Thần, "Ào ào" nhảy xuống, khiến mặt hồ đang tĩnh lặng nổi lên một vòng xoáy.

Nếu như nàng nhanh chóng biến hóa, sẽ biến thành một thiếu nữ trẻ tuổi,
hắn có thể xem nàng như hài tử và sủng vật ư? Nàng không kí khế ước linh sủng với hắn, chính xác mà nói hắn và nàng không có chút quan hệ nào.
Hắn năm lần bảy lượt sờ mó thân thể nàng, nhìn sạch sờ sạch, nàng có
phải nên yêu cầu hắn phụ trách?

"Đồ ngốc, tất nhiên là phải vậy." Thần long thấy đầu không thấy đuôi,
giọng nói thần bí của nhân viên quản lý thứ n đột nhiên xuất hiện trong ý thức của nàng.

"Nhân viên quản lý thứ n, những ngày này ta nghĩ tới nghĩ lui, cảm thấy ngươi chỉ là một hệ thống."

Ngâm mình trong hồ nước tiểu hồ ly nhắm mắt lại hết sức chăm chú cảm ứng ý thức, hi vọng có thể cảm ứng được sự tồn tại của nhân viên quản lý
thứ n. Những ngày này ngoại trừ học tập và ngủ bên ngoài, cũng bớt thời
gian suy nghĩ thân phận của nhân viên quản lí thứ n. Nàng nghĩ tới nghĩ
lui, cảm thấy người xưng là nhân viên quản lí thứ n càng giống với hệ
tống trí tuệ nhân tạo mà nàng từng xem trong tiểu thuyết.

"Ta là phần lớn ý chí và thực thể hóa của nhân viên quản lí, ngươi cũng có thể coi ta là một hệ thống trí tuệ nhân tạo."

Nhân viên quản lí thứ n giật dây nói: "Ngươi cũng là người xuyên không,
cũng có bàn tay vàng, linh căn thiên phú của ngươi không thua Lệ Quân
Hoa, ngươi lại là hồ ly trời sinh mị cốt, vì sao không tìm cách để Lăng
Vân Tiên Quân yêu mến ngươi? Tương lai Lệ Quân Hoa sẽ có mấy nam nhân,
ngươi nguyện ý để nam thần trở thành một trong số những nam nhân đó, đau khổ chờ đợi hắn quay đầu nhìn lại?"

"Không, ta tuyệt đối không để cho Hạ Lăng Vân thành một trong đám nam sủng của nàng ta." Tuyết Hoa siết chặt tay thầm nghĩ.

"Tiếp tục cố gắng. Thân thể của ngươi có bí mật, tương lai Hạ Lăng Vân
cũng không phải là đối thủ của ngươi, đến lúc đó ngươi hãy bổ nhào vào
hắn." Nhân viên quản lí thứ n cười ha ha nói.

Bổ nhào vào người nam thần...

Tiểu hồ ly lập tức nhiệt huyết sôi trào, đầu nóng lên, phát nhiệt, quên
mất việc mình còn hỏi về hậu cung Lệ Quân Hoa, còn có việc bản thân nàng hoàn thành nhiệm vụ thì có khen thưởng gì không.

Trên sườn núi Thanh Phong ở sau rừng cây phía đông hồ Nữ Thần, ba con
linh hồ truy đuổi nhau vui vẻ. Linh hồ Mị nhi nhìn thấy Tuyết Hoa chạy
tới trước mặt nàng hỏi: "Ngươi sao lại ra ngoài? Trưởng lão cho phép
ngươi ra?"

Duỗi cái đầu ngửi mùi trên người Tuyết Hoa, nó biết Tuyết Hoa chưa tới
giai đoạn phát tình, cười to nói: "Ha ha, tiểu muội muội, ngươi bây giờ
đúng là không có hứng thú với hồ ly đực." Tuyết Hoa còn chưa trưởng

thành, bây giờ tiến giai thành tứ phẩm linh hồ, tốc độ phát triển của cơ thể vô cùng chậm chạp. Van vật tu tiên, gọi là trường sinh bất lão,
thanh xuân vĩnh trú!

"Ta đi ra ngoài dạo, nhìn ba người các ngươi, nên tới nhìn một cái." Tuyết Hoa cười hì hì nói.

Nàng ngửi ngửi, thấy trên người Mị nhi tỏa ra hương thơm nhàn nhạt. Thật là thơm, trên người Mị nhi có mùi thơm hơi nhạt. Nàng lại rướn cổ lên
ngửi Hồng Linh và Tuyết Linh, phát hiện mùi của chúng đậm hơn so với
bình thường rất nhiều, nhưng không có mùi tanh.

"Ngươi ngửi thấy mùi gì?" Mị nhi dò hỏi.

"Nàng ấy nhất định cho rằng mùi hồ ly rất thúi, chúng ta cũng có mùi
hôi." Hồng Linh cười to nói. Linh trí của nó cao hơn Mị nhi, phát hiện
tiểu hồ ly cố ý ngửi mùi bọn nó đã đoán ra Tuyết Hoa muốn làm gì rồi.

"Làm sao ngươi biết?" Tuyết Hoa kinh ngạc nói. Nàng đặc biệt muốn chạy
tới tìm bọn họ là muốn ngửi mùi lúc bọn họ phát tình, bởi vì mùi hôi của hồ ly chính là tâm bệnh của nàng.

"Bởi vì trước đây thật lâu chủ nhân ta đã nói." Hồng Linh nói, "Hồ ly
hoang dã có mùi rất nồng, linh hồ tu luyện sẽ dần dần thay đổi, thường
xuyên thanh trừ tạp chất trong cơ thể. Truyền thuyết, sau khi linh hồ tu luyện tới trình độ nhất định, trên người sẽ phát ra mị hương, không chỉ có khả năng hấp dẫn những đồng loại khác phái, còn có khả năng hấp dẫn
những dị loại khác phái."

Chủ nhân hắn còn nói, linh hồ hoang dã tu thành tiên, trên người sẽ vẫn
có mùi tanh hôi, mà loại hồ tiên này sẽ chủ động học tập luyện đan hoặc
xin đan dược của tu sĩ nhân loại, thanh trừ mùi hôi trên cơ thể, giữ lại mị hương.

Hồng Linh đánh giá thân hình nhỏ nhắn của Tuyết Hoa nói: "Hắc, ngươi còn nhỏ vậy lại được ăn linh đan tốt nhất Thiên Linh Môn, nói không chừng
chưa tơi giai đoạn biến hóa, cũng có thể phát ra mị hương." Trên người
Mị nhi cũng có mùi thơm, nhưng uy lực rất nhỏ, chỉ có khả năng hấp dẫn
đồng loại khác phái, đối với dị loại khác phái không tác dụng.

"Trưởng lão thật quan tâm ngươi, ngươi vừa tiến giai tới tứ phẩm, đã nói chuyện lưu loát như vậy rồi."

Mị nhi ghen tị nói, đồng thời dạy bảo: "Với tư cách là một linh hồ có
tiềm lực, ngươi có lẽ nên tìm một linh hồ mạnh hơn mình mới đúng. Hồ ly
cái chúng ta chỉ chọn hồ ly đực có thực lực mạnh đệ lưu lại thế hệ.: Cho nên, hai hồ ly đực ở Thiên Linh Môn không có tư cách giao phối vơi
Tuyết Hoa!

"Ngươi nói đúng." Tuyết Hoa ngẩng mặt cao ngạo nói: "Đối tượng tương lai của ta ít nhất cũng phải là thất phẩm tiên." Nam thần của nàng vừa vặn
là thất phẩm Tiên Quân.

"Ngươi đừng si tâm vọng tưởng." Hồng Linh không nhịn được nói, "Ta theo
chủ nhân tham dự tụ hội của ba giới tu tiên, chưa từng có linh sủng linh hồ nào đạt được thất phẩm hồ tiên đấy. Ngươi định giao phối với chủng
tộc khác? Ngươi chưa thể biến hóa, người ta cũng chướng mắt ngươi." Chỉ
có linh thú có năng lực biến hóa, mới có thể giao phối với chủng tộc
khác.

Tuyết Hoa hừ một tiếng, quay đầu bỏ chạy. Ve sầu không thể kêu vào mùa đông, Hồng Linh sao có thể lý giải ý nghĩ của nàng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận