Lệ Nhi tức giận bay mất, Lâm Vân Phàm ở sau lưng nàng toàn lực ngự kiếm phi cũng không cách nào đuổi kịp, chỉ có thể nhìn bóng nàng biến mất nơi chân trời.
Lệ Nhi luôn theo hắn, thường xuyên biểu lộ lòng ái mộ, Lâm Vân Phàm chưa từng nghĩ tới ngày nàng sẽrời xa mình. Sau khi Lệ Nhi đi, hắn đột nhiên phát hiện, từng nụ cười từng cái nhíu mày của nàng cũng đã ở sâu trong lòng hắn rồi. Mất đi nàng, hắn thậm chí lo lắng hơn cả khi biết tiểu sư muội vô tình rơi vào Thái Hư Huyễn Cảnh.
Nhất định phải nhanh chóng tìm ra nàng, nói cho nàng biết ý định của hắn.
Lâm Vân Phàm bắt đầu tìm kiếm Lệ Nhi khắp nơi. Lệ Nhi luôn ở bên cạnh hắn, sinh hoạt cũng do hắnchiếu cố, không có hắn, nàng phải làm thế nào? Lệ Nhi luôn tràn ngập hiếu kì với những gì nàng chưa thấy, liệu nàng có bị người khác bắt cóc? Vẻ đẹp của nàng khiến toàn bộ nam nhân phải điên cuồng! Liệu nàng có thể... sẽ rời khỏi hắn, sau đó chú ý tới người khác, rồi thấy bọn họ tốt hơn hắn?
Lâm Vân Phàm bắt đầu nôn nóng, sau đó trắng đêm không ngủ...
Lệ Nhi đi chỗ nào? Trở thành nữ nhân tôn quý nhất thiên hạ? Nữ nhân tôn quý nhất thiên hạ hoặc là nữ tiên, nữ yêu, hay là Thái hậu, hoàng hậu của thế tục, hoặc nữ hoàng của đại lục Ngũ Nguyên?
Lâm Vân Phàm trái lo phải nghĩ, quyết định đi tới kinh thành Vĩnh Yên, nước Kim Phượng, là nước lớn nhất ở đại lục Ngũ Nguyên. hắn ngự kiếm phi mất năm sáu ngày mới tới kinh thành. hắn còn chưa nghe ngóng đã nghe dân chúng nghị luận Hoàng thượng mới sắc phong Lệ quý phi.
Hơn mười ngày trước, một thiếu nữ mặc y phục trắng xuất hiện dưới chân núi Phượng Hoàng. Nàng đẹp tới mức không gì sánh được, vừa lúc Hoàng thượng đi săn bắt thấy nàng thì say mê, trực tiếp mang nàng về hoàng cung. Hoàng thực mê nàng tới mức không để ý lai lịch, không quan tâm quần thần và Hoàng hậu phản đối nhanh chóng sắc phong nàng làm Quý phi nương nương, để nàng trở thành phi tử cao quý nhất chỉ đứng dưới hoàng hậu.
Nghe tới cái này, Lâm Vân Phàm vững tin, nữ tử đó là Lệ Nhi, cũng chỉ có nàng mới có mị lực khiến Hoàng thượng không để tâm thân phận gia thế trực tiếp mang vào hoàng cung sắc phong Quý phi nương nương.
Lệ Nhi chọn nam nhân là Hoàng Đế? Cái loại nam nhân đoản mệnh này có gì tốt!
Lệ Nhi vào cung làm phi, chẳng lẽ nàng muốn từ phi tử lên thành Hoàng hậu, Thái hậu? Hoàng hậu, Thái hậu thế tục có gì toonq úy? Gặp nữ tiên còn không phải cung kính?
Trong lòng Lâm Vân Phàm nôn nóng bất an cũng không liên hệ với hội quán tu sĩ ở kinh thành, khôngbái phỏng tu sĩ trong phủ Quốc Sư chuyên xử lí sự vụ cho triều đình, ban đêm ngự kiếm bay thẳng vào hoàng cung.
Hoàng cung người bình thường không thể vào, nhưng đại lục Ngũ Nguyên tồn tại tu sĩ và yêu quái, hoàng cung cũng đề phòng chuyện này cho nên khi Lâm Vân Phàm bay vào cung, rất nhanh có ba tu sĩ từ trong hoàng cung ngự kiếm bay ra.
"Vị bằng hữu kia, nơi này là hoàng cung, xin đừng đi vào tùy tiện." một tu sĩ trung niên mặc trường bào màu lam chắp tay nói với Lâm Vân Phàm. hắn không cảm ứng được tu vi của vị tu sĩ này, cho nên thân là tu sĩ tứ phẩm hắn không dám quát tháo bảo người ta dừng lại.
"Ba vị, tại hạ mạo muội, muốn vào tìm một người, tìm được sẽ rời đi." Lâm Vân Phàm chắp tay hoàn lễ.
"Các hạ, người muốn tìm ai? Cách trăm bước bên trái hoàng cung là phủ Quốc sư, mời người thông tri với phủ Quốc sư trước, sau đó để đại nhân Thiếu Khanh thay người truyền đạt thỉnh cầu với Hoàng thược."
Tu sĩ trung niên mặc áo màu lam nghiêm túc nói, "Phủ Quốc sư thành lập mục đích chính là liên lạc giữa triều đình và giới tu tiên, kính xin các hạ tuân thủ quy định này."
"không cần, ta tự đi tìm nàng, tìm được sẽ rời đi." Lâm Vân Phàm nói, hắn nôn nóng gặp nàng, cũng không muốn nhiều người biết thân phận nàng.
"Các hạ, chẳng lẽ ngài muốn xông vào?" Tu sĩ áo lam trầm mặt. Hai gã tu sĩ phía sau hắn không hẹn mà cùng hành động vây Lâm Vân Phàm lại.
Lâm Vân Phàm thoáng cảm ứng biết ba tu sĩ này một người tứ phẩm, hai người tam phẩm, căn bản không phải đối thủ của mình, lập tức nói: "Đắc tội." nói xong hắn khống chế pháp kiếm bay qua đỉnh đầu bọn họ.
"Lớn mật!" Tu sĩ áo lam quát lớn, quay người đuổi theo tức giận nói, "Ngươi ở môn phái nào, hãy xưng tên ra!"
Tu sĩ trong phủ Quốc sư đối mặt với người bình thường thì cao cao tại thượng, gặp tu sĩ phẩm giai cao cũng chỉ kinh ngạc, bởi tu sĩ trong phủ Quốc sư đều là triều đình mời tới, sau lưng có môn phái tu tiên ủng hộ, tu sĩ bình thường gặp bọn họ đều phải nhường ba phần, nhưng người này quá cuồng vọng rồi, không cho bọn họ một chút mặt mũi.
Lâm Vân Phàm tìm Lệ Nhi là việc tư, không muốn ảnh hưởng danh dự sư môn, chỉ nói: "Xin hỏi ba vị, Lệ quý phi ở chỗ nào?"
"Lệ quý phi?" Tu sĩ áo lam lập tức đổi giận thành vui, "Chẳng lẽ người tới đuổi bắt yêu hồ?" một yêu hồ biến thành mĩ nữ quang minh chính đại sống trong hậu cung, bọn họ lại không có biện pháp gì với nàng.
Lâm Vân Phàm khựng lại một chút không dám tin hỏi: "Các người biết Lệ quý phi là yêu hồ?" Lệ Nhi thậtkhông cẩn thận!
Tu sĩ áo lam tố khổ: "Lệ quý phi uống rượu vô tình lộ nguyên hình, hậu cung vì yêu hồ này mà run rẩy lo sợ, nhưng Hoàng thượng bị nàng ta mê hoặc thần hồn điên đảo, dù biết nàng là thất vĩ hồ ly cũng không cho tu sĩ ở phủ Quốc sư tới bắt yêu." Sắc tâm mê hoặc Hoàng thượng còn yêu cầu bọn hắn giữ bí mật, đừng để giới tu tiên biết.
"Thất vĩ hồ ly?" Lâm Vân Phàm nói, "Ta đến tìm nàng. Nàng ở đâu?" Thiên hồ là huyết mạch cao quý, tu luyện tới thất phẩm cũng chỉ có mình Lệ Nhi.
Tu sĩ chỉ vào một tòa cung điện lớn ở phía tây vườn Ngự Uyển nói: "Đây chính là Tuyết Cung mà Hoàng thượng ban cho Lệ quý phi." hắn hi vọng vị tu sĩ vô danh này có thể bắt Lệ quý phi kia đi, để hậu cung khôi phục lại yên bình.
Lâm Vân Phàm nghe xong, lập tức bay đi, sau đó gọi: "Lệ Nhi, nàng đi ra."
Trong vườn Ngự Uyển, suối nước vờn quanh hoa cỏ xinh đẹp, Lệ Nhi mặc cung trang quý giá trên đầu đeo trang sức khảm châu ngọc lười biếng đi tới đại điện, nhìn lên bầu trời hỏi: "Ta đã không cần ngươi rồi, sao ngươi còn đuổi theo?" Bởi vì gần đây nàng không cẩn thận lộ nguyên hình nên thường xuyên phóng thần thức ra ngoài cảm ứng xung quanh, phòng bị tu sĩ giới tu tiên tìm nàng gây phiền toái. Lúc Lâm Vân Phàm nói chuyện với ba gã tu sĩ ở hoàng cung, nàng cũng biết hắn đến rồi.
"Lệ Nhi, đừng làm loạn, ta muốn đợi nàng qua giai đoạn đặc thù này, khi ý nghĩ tỉnh táo sẽ chính thức lấy nàng, trở thành phu thê danh chính ngôn thuận, không ngờ nàng nóng nảy, chạy mất."
Lâm Vân Phàm đáp xuống trước mặt Lệ Nhi dịu dàng nói: "Lệ Nhi, trở về cùng ta." Hơn hai mươi ngày không gặp, Lệ Nhi có chút mập. Người vô lương tâm này, nàng rõ ràng trong hoàng cung ăn mặc sung sướng quá rồi.
"Ngươi nói thật?" Lệ Nhi vừa mừng vừa sợ nhìn Lâm Vân Phàm hơn hai mươi ngày không gặp. hắn gầy đi, điều này khiến nàng đau lòng.
"Ta từng nói dối nàng sao?" Lâm Vân Phàm dịu dàng hỏi.
Lệ Nhi ngẫm lại: "không có."
Nàng vui vẻ nhảy vào lồng ngực hắn ôm cổ hắn nói: "Ta không thèm để ý những...tục lễ kia, chúng ta nhanh..." Nàng dán sát vào lỗ tai hắn nói "Hoan- ái" Từ khi nàng rời khỏi Lâm Vân Phàm mỗi ngày đều ăn Thanh Thần Đan, nhưng Thanh Thần Đan có thể giúp nàng bảo trì tỉnh táo tạm hoãn được ham muốn cầu yêu của nàng, nhưng nàng ngày đêm nhớ tới hắn, hi vọng hắn mau tới tìm nàng (Về phần mập, thì phải trách đám đầu bếp Ngự thiện phòng tay nghề quá tốt.)
Ngửi ngửi thấy trên người nàng có mùi hương thơm nồng đậm, Lâm Vân Phàm ngầm hiểu, nói: "Nếu nàng không ngại, chúng ta trước thành phu thê, về sau đợi sư phụ xuất quan thì mời lão nhân gia giúp chúng ta chủ trì hôn lễ."
"Tất cả nghe theo ngươi. Chúng ta đi." nói xong, Lệ Nhi kéo Lâm Vân Phàm bay lên.
"Nương nương, người muốn đi đâu? Nương nương, người không thể đi, người chính là Quý phi nương nương nha." Thái giám, cung nữ phụng mệnh chăm sóc hầu hạ Lệ quý phi lập tức sợ hãi. Bọn họ vừa nghe thấy cái gì? Quý phi yêu hồ cùng nam tu sĩ bỏ trốn!
"Ha ha, ta chỉ đến hoàng cung chơi, bây giờ chán rồi muốn rời đi." Lệ Nhi cười to nói, kéo Lâm Vân Phàm bay mất, lúc đi còn phất phất tay với ba gã tu sĩ trông coi hoàng cung.
Ba gã tu sĩ hai mặt nhìn nhau, bọn họ không ngờ tu sĩ vô danh áo đỏ kia là tình nhân cũ của Quý phi. Chẳng lẽ, tu sĩ quanh thân phát ra hỏa linh khí này chính là yêu quái biến thành? Ha ha, mặc kệ, dù sao Lệ quý phi làm cho toàn bộ hậu cung tức giận cũng đi, xem tình huống chắc hai vị tình lữ này giận dỗi nhau, giờ hiểu lầm giải trừ, sẽ không tới hoàng cung mê hoặc Quân vương nữa.
Lệ Nhi và Lâm Vân Phàm bay mất, đám thái giám cung nữ than trời trách đất, lập tức bẩm báo Hoàng thượng, Hoàng thượng sau khi biết Lệ quý phi là hồ ly cũng vẫn ân sủng, giờ nàng bỏ trốn cùng nam nhân khác, nhất định Hoàng thượng sẽ trừng phạt bọn họ.
Hoàng đế biết Quý phi nương nương mình vừa sắc phong bỏ trốn cùng tu sĩ vô danh, còn không trở về, lập tức nổi giận lôi đình, hung hăng trách phạt toàn bộ thái giám cung nữ trông coi ở Tuyết Cung. hắntrằn trọc, tương tư không lâu sau băng hà. Hoàng đế băng hà, Ấu hoàng đăng cơ, Thái hậu dưới sự ủng hộ của nhà mẹ đẻ buông rèm chấp chính, chư vương làm loạn, triều đình náo động.
Tất cả mọi người đều bắt đầu truy tìm nguyên nhân của việc này. Thái hậu, Hoàng hậu ở trên điện Kim Loan tuyên bố, Lệ quý phi là hồ ly bảy đuôi, nàng hái dương bổ âm hại chết tiên hoàng. Tu sĩ phủ Quốc sư đã chứng minh, Lệ quý phi là thất vĩ thiên hồ. Nàng lúc đầu ở hậu cung trêu đùa phi tử và Hoàng đế, ngoại trừ ban đầu yêu cầu làm Hoàng hậu, thì sau cũng không có yêu cầu gì.
Những chuyện này Lâm Vân Phàm tạm thời không biết, còn Lệ Nhi dù biết cũng chả thèm để ý. Ba tháng mùa xuân, thời kì động dục của hồ ly tới giai đoạn cuối cùng, nàng vẫn luôn ăn Thanh Thần Đan, chẳng qua khi Lâm Vân Phàm hứa sẽ lấy nàng, nàng vui vẻ không kìm được bổ nhào vào hắn.
Bên dòng suối nhỏ tận sâu trong núi Phượng Hoàng, lấy trời làm màn, đất làm giường, lục phẩm Chân quân linh căn hỏa tinh khiết và thất phẩm thiên hồ chính thức âm dương hòa hợp, tu luyện bản tâm pháp Càn Khôn Song Tu mà phụ thân nàng sớm ban cho.
Tâm pháp tu luyện song tu từ thời Thượng Cổ rất thần kì, thuần âm thuần dương kết hợp, tu vi của bọn họ một đêm tăng tiến rất nhiều, Lâm Vân Phàm từ lục phẩm chân quân nhẹ nhàng mà tấn cấp thành thất phẩm Tiên Quân
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...