Hồ Ly Trùng Sinh

Tử Phủ Đế phi mang thai, Hoắc Niệm Ly vừa truyền chuyện này ra khỏi Tử Thần Phủ xong các chư thần tán tiên tranh nhau chạy đến.

Trên trời không như trần gian, nam nữ ái ân, sau đó cứ thế mà ‘châu thai ám
kết’ lưu truyền đời sau. Nhưng vấn đề là như thế này, nếu sinh mà không
chết thì chẳng mấy chốc thiên đình sẽ bị quá tải, ảnh hưởng tới nguồn
năng lượng mấy vạn năm mới có được của trần gian. Phần lớn tiên đồng
trên thiên giới lúc sinh ra đều có cơ hội hưởng duyên tiên, tỷ như tiên
quả vạn năm, hoặc thánh khí đầy linh khí chẳng hạn, rồi có duyên có phận mà được một cô tiên nữ nào đó ăn, cứ thế mà thành thai quả, đợi hết kỳ
bầu bí thì sinh ra thành tiên, đây gọi là tiên mượn phúc. Còn có một
cách khác, hai vị thần tiên tình cảm thắm thiết mặn nồng được sợi chỉ đỏ buộc chặt, trải qua vạn vạn năm không rời, hoạn nạn có nhau, rốt cuộc
trở thành tiên đế, khi thời cơ chín muồi trời cao sẽ ban thưởng tiên
đồng.

Chỉ là, xét thấy tình hình Vô Thượng Đế phi đã trải qua lần trước, quần chúng chư thần tán tiên cũng không dám chắc chắn lần này
trong bụng Tử Phủ Đế phi là tiên mượn phúc hay tiên đồng trời cao ban
thưởng, trong lòng Tử Phủ Đế Quân càng không yên.

Bởi vậy, đến
ngày Tử Phủ Đế phi sinh nở, các đệ tử Tử Thần Phủ liên quan cùng quần
chúng quan lại rảnh rỗi ngồi chơi xơi nước mới xúm đến Tử Thần Phủ, có
thể nói quang cảnh hết sức hoành tráng.


Tử Phủ Đế Quân ôm một
bụng kích động, hắn nôn nóng bám ngay ở cửa phòng sinh, ước chừng đi
khoảng bốn vạn bảy ngàn tám trăm sáu mươi mốt bước mới thấy bà Đản ôm
một cái bọc nhỏ đi ra.

Không đợi bà Đản lên tiếng chúc mừng, Tử Phủ Đế Quân không kềm chế được liền hỏi: “Là con trai hay con gái?”

Bà Đản có phần ngập ngừng, kéo một góc chăn lên. Lại là một quả trứng!

Tử Phủ Đế Quân không hiểu, nhưng tất cả đệ tử Tử Thần Phủ cùng chư thần tán tiên chẳng lấy làm kinh ngạc.

—— Tử Phủ Đế Quân là khuyển thể, Tử Phủ Đế phi là hồ thân, vốn là động vật sinh con, dẫu việc sanh quả trứng này là ngoài dự liệu nhưng dựa theo
chuyện Vô Thượng Đế phi sinh trứng lúc trước thì coi như cũng đã nằm
trong dự kiến cả rồi.

Thiên đình nhàm chán rỗi rãi, mấy vị chư
thần tán tiên bắt đầu đổ xúc xắc cá cược xem Tử Phủ Đế phi sanh con trai hay con gái. Tin Tử Phủ Đế phi sinh trứng vừa truyền đến, nhà cái thiệt hại vô kể, mà các vị tiên ông tiên bà lại buôn bán sinh lời, trong đó
Vô Thượng Đế Quân là người đứng đầu.

Từ khi Tử Phủ Đế phi có mang Vô Thượng Đế Quân đã ngón chờ đến ngày hôm nay. Nhờ ngày nào hắn cũng
ôm một bụng đầy hy vọng mong mỏi, kết quả chỉ là tiên mượn phúc khiến Tử Phủ Đế Quân được dịp nhạo báng một phen, nay đã có thể đòi nợ trở về.

Cho nên, ngày tam triều rửa tội đến, Vô Thượng Đế Quân đặc biệt dẫn các
chúng thần cùng các vị tiên liên quan tới tham gia, Long quân Hồ chủ thì càng nhiệt tình hơn, việc nên làm đều làm, chỉ một thoáng mà chim thú
bay loạn, tường vân khởi động đáp xuống liên tục, các thần tiên đến xem
trứng cứ tới không dứt, Tử Thần Phủ đột nhiên ồn ào dị thường.

Tử Phủ Đế Quân vốn không muốn tổ chức tiệc làm chi, nhưng hắn có thể không quan tâm tới mặt mũi Vô Thượng Đế Quân lại không thể phụ lòng mong mỏi
của toàn bộ thần tiên trên thiên đình, vì thế mới miễn cưỡng sai bảo các đệ tử tự tổ chức một buổi tiệc nhỏ, chỉ có vài loại rượu cùng hoa quả
cho có mà thôi.

Đương nhiên mọi người không phải đến đây để ăn cơm chùa, cho nên cũng chẳng để ý bàn tiệc cẩu thả kia.

Mọi người nhìn chằm chằm quả trứng trên bàn.

Đúng là một quả trứng vô cùng xinh đẹp, màu trắng óng ánh không tì vết,
giống hệt như một hạt ngọc trai khổng lồ, đặt trên chiếc khay ngọc thạch trải khăn nhung màu đỏ vô cùng nổi bật.


Tử Phủ Đế Quân nóng ruột, hắn đi đến trước chiếc khay, không nói không rằng vươn tay ôm quả trứng lên.

Tay vừa chạm vào, quả trứng đã nứt ra.

“Chẳng lẽ vẫn chờ ta hay sao.” Tử Phủ Đế Quân vừa mừng vừa lo.

Không ai để ý tới hắn, mọi người chỉ tập trung cao độ nhìn quả trứng mà thôi.

Quả trứng run run, khe nứt càng lúc càng lớn, trên đỉnh đã có dấu hiệu nứt vỡ, rốt cuộc một mảnh vỏ cũng được phá ra.

Lúc này không chỉ có vợ chồng Tử Phủ Đế Quân, mà mỗi vị thần tiên hay không phải thần tiên đều nín thở, sợ khiến ×× chưa kịp chui ra bị kinh hoảng
—— sở dĩ phải nói ×× vì chẳng ai biết rốt cuộc cái gì sẽ chui ra khỏi
quả trứng.

Dưới ánh nhìn của vạn vạn quần chúng nhân dân, một bàn tay nho nhỏ, trắng ngần mập mạp thò ra, rõ ràng là tay của con người.

Quần chúng vây xem trăm ngàn cảm xúc ngổn ngang.

Tử Phủ Đế Quân vui mừng, tuy thế hệ thứ hai giữa khuyển và hồ ly cũng có
tên gọi là khuyển hồ, nhưng hai người là thần tiên, sinh ra thai nhi
hình người thì dù chưa thể khẳng định là tiên đồng trời cao ban thưởng
nhưng 80-90% cũng chẳng kém là bao.

Vô Thượng Đế Quân ghen tị,
hắn cùng Vô Thượng Đế phi vất vả cần cù OOXX mấy vạn năm chỉ có được
tiên mượn phúc, Tử Phủ Đế Quân cùng khuê nữ hắn cưới nhau chưa được bao
lâu đã sinh ra được tiên đồng trời cao ban cho!


Các đệ tử Tử Thần Phủ cùng chư thần tán tiên thất vọng, bọn họ đã nghĩ đến hàng trăm kết
quả kỳ quái nhất có thể, không ngờ cuối cùng lại bình thường như vậy.

Nhà cái cảm ơn trời, cảm ơn đất, cảm ơn ánh mặt trời chiếu xuống nhân gian, lần này đã có thể hốt bạc, đại thắng trở về.

Vỏ trứng từ từ vỡ hết, ‘cái’ bên trong đã dần dần xuất hiện chỉnh thể, đầu tiên là cánh tay, tiếp theo là đầu, là cổ, là thân thể, là chân, chính
là một tiên đồng.

Tiên đồng vừa đón ngọn gió đầu tiên từ bên
ngoài thì đứng lên, giữa hai chân có một cái đuôi…à, không phải đuôi, là J×J, một quả dưa chuột hai quả trứng J×J. Nhìn kỹ, đúng là J×J, không
phải đuôi chính là không phải đuôi, đích xác là một baby hình người.

Đến lúc này dù là ai cũng không thể phủ nhận, tiên đồng chính là tiên đồng.

Cho dù như thế nào đi chăng nữa, bàn cược đã mở, ai chơi thì chịu thua,
không thể hai lời. Mọi người nhất tề thu dọn mảnh vỡ trái tim, ai về nhà thì về nhà, ai đi tìm mẹ thì tìm mẹ.

Ngay sau đó, tiên đồng lên tiếng: “Ôi mẹ kiếp, xuyên không con bà nó rồi!”

Chính Văn Hoàn


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui