Hồ Ly Trùng Sinh

Đản Hoàng Tô mỉm cười, mắt môi cong cong, ấm áp như ánh trăng giữa trời đêm quang đãng, tỏa
sáng nhưng không rực rỡ đến chói mắt. Tử Phủ Đế Quân nhìn đến…thoải mái, hắn quen tay vuốt lông Đản Hoàng Tô.

Nhưng mà lúc không làm hồ ly mà bị người ta vuốt lông thì rất quái lạ!

Đản Hoàng Tô 囧đến 囧đi, ngượng ngùng nói: “Không thì ta biến thành hồ ly nha.”

“Không cần.” Tử Phủ Đế Quân rất vừa lòng cảm giác mềm mướt dưới lòng bàn tay,
tuy không mịn giống như lông hồ ly, nhưng: “Vuốt cũng rất thoải mái.”

“Chủ yếu là ta không tự nhiên lắm.” Đản Hoàng Tô thành khẩn trả lời.

Nói đi nói lại, mấy loại chuyện vuốt ve này thực thoải mái thực thuần khiết thực gần gũi, nhưng thực sự cũng không tự nhiên như bình thường được a a a a!!!

Tử Phủ Đế Quân nghe vậy ngạc nhiên, tiếc nuối rút tay về.

“Tiếp tục tiếp tục,” Thượng Quan Vũ Như chân thành tha thiết thúc giục: “Cứ coi như chúng ta không tồn tại.”

“Ta nghĩ ngươi đang đặc biệt nhắc ta về sự tồn tại của mình.” Tử Phủ Đế Quân nhíu mày, nguy nguy hiểm hiểm nhìn Tử Tam.

Còn nể Vô Thượng Đế phi, hắn không tiện bóp tròn nắn dẹp Thượng Quan Vũ
Như, nhưng Tử Tam là đệ tử của hắn, hắn muốn sao thì phải như thế ấy.

Tử Tam oan uổng: “Sư phụ, con không liên quan gì hết.”

“Đúng vậy.” Tử Phủ Đế Quân thừa nhận: “Nhưng ta vẫn thấy ngươi cực kỳ chướng mắt.”

Đã từng, hắn đã từng là đệ tử Tử Phủ Đế Quân tự hào nhất!!!!!

Cho dù là Chopin cũng không đàn được nỗi bi thương của Tử Tam!

“Sư phụ,” Tử Tam gạt lệ: “Người cứ phái con đi nhân gian giam thế đi.”

Gian đoạn này gần Tử Thần Phủ rất nguy hiểm!


Tử Phủ Đế Quân sờ cằm: “Ta nghĩ một nơi khác cũng rất tốt.”

“Nơi nào ạ?” Tử Tam có cảm giác bất an.

Tử Phủ Đế Quân mỉm cười: “Song Ngục Sơn.”

“Song Ngục Sơn!” Tử Tam kêu thảm thiết.

“Song Ngục Sơn?” Thượng Quan Vũ Như ngạc nhiên.

Thượng Quan Vũ Như hưng phấn hỏi: “Là Song Ngục Sơn có Huyền Vũ chân thần trấn thủ?!”

Tử Phủ Đế Quân nhíu mày: “Trên đời này còn có Song Ngục Sơn khác?”

“Thật là Song Ngục Sơn kia!” Thượng Quan Vũ Như sửa lại vẻ khinh thường mọi
ngày với Tử Phủ Đế Quân, lấy lòng cầm tay Tử Phủ Đế Quân lắc lắc: “Phái
ta đi luôn đi!”

Đản Hoàng Tô có thể hiểu được, gần gũi với thần tượng là mơ ước của mọi fan trên đời này.

Đản Hoàng Tô chêm thêm: “Để cho nàng ấy đi đi, nàng rất hâm mộ Huyền Vũ chân thần kia.”

Đản Hoàng Tô thề nàng không có ý loại trừ tình địch.

Vốn Tử Phủ Đế Quân cầu còn không được, nhưng Tử Phủ Đế Quân lại bĩu môi,
giải thích với Đản Hoàng Tô: “Nàng ta không thuộc quyền quản lý của ta,
nhưng ta vì mặt mũi Vô Thượng Đế phi mới để cho nàng ta tạm cư ở Tử Thần Phủ mà thôi.”

“Ồ.” Đản Hoàng Tô hiểu, quay đầu cổ vũ Thượng Quan Vũ Như: “Vậy nếu ngươi muốn đi thì cứ đi đi.”

“Nhưng nếu ta một mình chuồn ra Tử Thần Phủ tỷ của ta nhất định sẽ không buông tha ta.” Thượng Quan Vũ Như đau khổ nói.

Thực sự là rất đáng thương!

Đản Hoàng Tô chọt chọt Tử Phủ Đế Quân: “Ngươi giúp nàng chịu trách nhiệm lần này đi.”


“Thật ra nếu muốn làm họ hàng thì gả khuê nữ cũng được.” Tử Phủ Đế Quân nhìn
Đản Hoàng Tô xong lại quay sang nói với Thượng Quan Vũ Như: “Ngươi có
thể nói với Vô Thượng Đế phi, ta không ngại làm con rể của nàng.”

“Hả?!” Thượng Quan Vũ Như còn chưa phản ứng được thì Đản Hoàng Tô đã phản ứng ngay, không nói nên lời, mặt mày đỏ chót.

“Ngươi nói nàng…” Thượng Quan Vũ Như chỉ chỉ Đản Hoàng Tô: “Nàng là tỷ ta sinh?”

Trên thực tế đúng là như vậy, tuy rằng nàng chưa bao giờ thấy Vô Thượng Đế phi là người như thế nào.

Đản Hoàng Tô 囧囧, gật đầu cho có.

“Nhưng mà làm sao tỷ của ta lại có thể sinh ra một con hồ ly?” Thượng Quan Vũ Như rối rắm.

Nàng có rối rắm như thế nào cũng không thể rối rắm bằng Vô Thượng Đế Quân!

Tử Phủ Đế Quân như cười trên nỗi đau của người khác: “Chuyện này không
tiện giải thích, nhưng Đản Hoàng Tô là tiên loại mượn phúc.”

Đản
Hoàng Tô nghe xong choáng váng, nàng đột nhiên phát hiện, nếu Tử Phủ Đế
Quân thiếu sót lịch sử ngàn năm của nhân gian thì nàng đã thiếu sót lịch sử của toàn bộ tiên giới, không biết là mấy ngàn năm, hay là đã vạn
năm, hoặc càng lâu hơn…

Mà lần này Thượng Quan Vũ Như vừa nghe đã lập tức hiểu được, cho dù như thế nào đi chăng nữa, chuyện Đản Hoàng Tô là cháu gái của nàng thì không thể nghi ngờ được. Tiên giới có một luật bất thành văn rằng tiên loại mượn phúc cũng giống như đầu thai ở trần
gian, cái gì đi qua thì đã đi qua, cha mẹ bây giờ mới là cha mẹ chân
chính của nàng.

Thượng Quan Vũ Như an lòng, hiền lành sờ sờ đầu Đản Hoàng Tô: “Cháu gái ngoan ngoan, trọng trách hòa thân cứ giao cho con!”

Đản Hoàng Tô các loại 囧——cho tới bây giờ đúng là nàng đã xem nhẹ chuyện này, con chim phượng hoàng trước mắt là dì của nàng!


Thượng Quan Vũ Như lại cười tươi với Tử Phủ Đế Quân: “Ta giao cháu gái của ta cho ngươi, ngươi phải đối xử tốt với nó.”

Đản Hoàng Tô 囧đến tột đỉnh.

Rốt cuộc Thượng Quan Vũ Như cũng đúng lý hợp tình, không còn vướng bận rời
khỏi Tử Thần Phủ, bay về phía Song Ngục Sơn, bạn đồng hành còn có Tử
Tam. Cuối cùng thì những kẻ không liên quan cũng đã biến khỏi nhà Tử Phủ Đế Quân.

“Đản Hoàng Tô…” Tử Phủ Đế Quân thâm tình nhìn Đản Hoàng Tô, muốn nói rằng rốt cuộc cũng không còn ai quấy rầy chúng ta, nhưng
là Đản Hoàng Tô mỉm cười đến mắt mày cong cong đã không thấy đâu nữa,
thay vào đó một con hồ ly tròn tròn lông vàng óng ánh từ từ chui đầu ra
khỏi bộ quần áo rộng thùng.

Đột nhiên Tử Phủ Đế Quân cảm thấy thất vọng.

“Ta mệt mà.” Đản Hoàng Tô ngáp một cái đi về phía Pikachu của nàng.

“Giường của ta rất lớn, hai người ngủ vẫn đủ.” Tử Phủ Đế Quân ấm ức nói.

Đản Hoàng Tô tìm một vị trí trên chiếc thảm nhung tuyết, dựa vào Pikachu cuộn người lại: “Ta chỉ quen ngủ cùng với nó thôi.”

Trên tấm thảm trắng như bông, hai cái bóng màu vàng thân mật dựa sát vào
nhau, hòa hợp mà ấm áp. Tử Phủ Đế Quân bắt đầu hối hận —— hắn thực sự
không nên đem cái Pikachu kia về, hắn vốn tưởng đây là chị em nhà Đản
Hoàng Tô, hóa ra là tình địch của hắn!

Tử Phủ Đế Quân buồn bực, Tử Phủ Đế Quân lại tán gẫu QQ.

Tử Phủ Đế Quân: mọi chuyện hình như đã chệch hướng.

Chuyên gia Tình yêu: //(ㄒoㄒ)// ta là heo

Tử Phủ Đế Quân: cái gì?

Tử Phủ Đế Quân không phải ngạc nhiên vì người đang nói chuyện với hắn là
heo, những người theo chủ nghĩa duy tâm như hắn thì đừng nói kẻ đang
ngồi đó là heo, cho dù là cọng rau xanh hắn cũng chẳng thấy gì quái dị.

Tử Phủ Đế Quân chỉ không hiểu rõ rằng câu “ta là heo” và câu “mọi chuyện hình như đã chệch hướng” có quan hệ nhân quả nào không.


Cũng may Chuyên gia tình yêu lập tức giải thích.

Chuyên gia Tình yêu: hôm qua ta mới nói ta mà nói chuyện với ngươi thì ta chính là heo

Chuyên gia Tình yêu: >﹏

Chuyên gia Tình yêu: ⊙﹏⊙‖∣° cho nên ta nói ta là heo

Tử Phủ Đế Quân: vì sao nói chuyện với ta thì ngươi là heo?

Chuyên gia Tình yêu: …

Chuyên gia Tình yêu: >_

Tử Phủ Đế Quân: tin nhắn cũ gì?

Chuyên gia Tình yêu: …

Chuyên gia Tình yêu: o_O??? Ngươi đến từ sao Hỏa hả

Tử Phủ Đế Quân mở baidu, tìm “sao Hỏa.”

Từ điển Baidu.

Sao Hỏa.

Danh từ Khoa học kỹ thuật.

Tên Trung Quốc: Sao Hỏa.

Tên Tiếng Anh: Mars.

Định nghĩa: Hành tinh thứ chín trong thái dương hệ. Từ góc nhìn ở Trái đất, nó có màu hồng đậm.

Ngành học tương ứng: Thiên văn học (ngành học bậc một); Thái dương hệ (ngành học bậc hai)

Tử Phủ Đế Quân: không phải, ta đến từ Tử Thần Phủ.

Chuyên gia Tình yêu: …


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui