Cách Triệu Vũ Cơ hơn mười mét chính là một người đàn ông hơi gầy, ăn mặc trang phục mùa hè phong phanh, vào thời điểm gió lạnh gào thét thế này làm người ta cảm thấy ớn lạnh. Khi nghe được âm thanh thì nàng còn tưởng mình nghe lầm, nhưng bây giờ tận mắt nhìn thấy thì nàng hiểu mình không sai, nhưng dù sao nàng cũng không ngờ có thể gặp hắn ở trong này.
- Mày nói ai cút đi?
Hàn Tinh lại phản ứng nhanh hơn Triệu Vũ Cơ, hắn tức giận chất vấn.
Nhưng Hàn Tinh vừa nói dứt lời thì cả người đã bay lên, đồng thời hắn còn nghe được một âm thanh:
- Là chú cút đi cho anh.
Hàn Tinh ngã xuống mặt đất đau đến mức nhe răng trợn mắt, sau đó hắn bò lên rồi xám xịt chạy vào nhà, cũng không dám nói thêm điều gì.
- Sao cậu lại đến đây?
Triệu Vũ Cơ lúc này cuối cùng cũng kịp phản ứng, nàng kinh ngạc mở miệng hỏi.
- Vợ Đại Yêu Tinh, chị đột nhiên không thấy đâu, tất nhiên tôi phải đến tìm chị.
Người đàn ông đột nhiên xuất hiện này chính là Hạ Thiên, hắn do dự một lúc lâu và cuối cùng đưa ra quyết định đến đây. Thân là một người thương vợ, hắn sao có thể cho vợ Đại Yêu Tinh đến đây một mình?
- Cậu...Sao cậu tìm đến đây được?
Triệu Vũ Cơ vẫn không nghĩ ra, nàng đến đây cũng không nói cho Hạ Thiên biết, cũng không nói cho bất kỳ người nào khác. Trước đó chính nàng cũng không muốn đến đây, hoàn toàn là lúc vô tình có ý nghĩ muốn đi mà thôi, Hạ Thiên sao có thể tìm được nàng?
- Vợ Đại Yêu Tinh, chỉ cần chị nhớ đến tôi, dù chị ở đâu, tôi cũng có thể tìm đến chị.
Hạ Thiên cười hì hì nói.
Triệu Vũ Cơ chợt hoài nghi, người này chẳng lẽ đặt thiết bị truy tìm trên người mình?
Nhưng Triệu Vũ Cơ cũng nhanh chóng bác bỏ ý nghĩ này, dù Hạ Thiên có bản lĩnh thừa lúc nàng không chú ý mà đặt thiết bị truy tìm, nhưng nàng khẳng định có thể phát hiện ra. Hơn nữa, theo nàng được biết thì lưu manh kia hầu như không hiểu các công cụ công nghệ cao, là một gà mù công nghệ, sao có thể biết sử dụng thiết bị như vậy?
Hạ Thiên lóe người đến trước mặt Triệu Vũ Cơ, hắn dùng giọng không quá vui nói:
- Vợ Đại Yêu Tinh, chị cứ chạy trốn như vậy là không tốt, lần sau nếu còn như vậy, tôi sẽ đánh mông.
Triệu Vũ Cơ định phản bác, nhưng nàng lập tức nhịn được. Nàng còn nhớ rất rõ, người này đã từng đánh mông mình, đó cũng là lần đầu tiên trong đời nàng bị người ta đánh đòn, ấn tượng có thể nói là rất khắc sâu.
- Ngày mai tôi sẽ leo núi Thanh Phong Sơn, bây giờ muốn đi ngủ, chỗ này hình như vẫn còn một giường, cậu có thể ở lại.
Triệu Vũ Cơ cuối cùng cũng mở miệng nói một câu.
- Vợ Đại Yêu Tinh, hình như mỗi phòng đều có người.
Hạ Thiên dùng giọng nghi ngờ nói.
- Có người.
Triệu Vũ Cơ giải thích phương pháp cư ngụ ở đây cho Hạ Thiên biết.
Hạ Thiên định ngủ lại ở nơi đây, nhưng khi hắn biết cái được gọi là giường trống chính là ngủ với hai tên đàn ông khác, điều này làm hắn không hài lòng.
- Vợ Đại Yêu Tinh, chúng ta đổi chỗ thôi, chúng ta ở cùng một chỗ.
Hạ Thiên đề nghị nói.
- Không được.
Triệu Vũ Cơ từ chối ngay:
- Tóm lại chỉ ở đây thôi, cậu thích ở đâu thì cứ tự nhiên.
- Vợ Đại Yêu Tinh, không bằng chúng ta quay về huyện Mộc Dương thôi.
Hạ Thiên suy nghĩ, hắn có một ý nghĩ khác, tuy nơi này cách trung tâm huyện Mộc Dương vài chục kilomet nhưng với tốc độ của hắn thì chạy về không mất bao lâu, bây giờ mà trở về thì vẫn còn cơ hội ở cùng với vợ Đại Yêu Tinh trong biệt thự.
- Tôi đã nói ngày mai sẽ leo núi. Bạn đang đọc tại chấm cơm.
Triệu Vũ Cơ tức giận nói, nàng thật sự không biết trong đầu Hạ Thiên nghĩ những thứ gì, trời đã tối đen mà còn muốn đi về trung tâm huyện Mộc Dương sao?
- Vợ Đại Yêu Tinh, Thanh Phong Sơn cũng không có gì vui mà leo lên, cũng không bằng chị về nhà bơi lội.
Hạ Thiên ra vẻ tận tình khuyên nhủ Triệu Vũ Cơ:
- Chị là mỹ nhân ngư biến thành, cũng không phải hồ ly tinh biến thành, sao phải đi leo núi?
- Cậu mới là hồ ly biến thành.
Triệu Vũ Cơ không khỏi trừng mắt nhìn Hạ Thiên, hắn nói gì vậy? Đây không phải lén gọi nàng là hồ ly tinh sao?
Hạ Thiên nghiêm trang trả lời:
- Vợ Đại Yêu Tinh, tôi không phải hồ ly tinh biến thành.
- Em Vũ Cơ, em có đi ngủ không? Ủa, đây là...Vị này là bạn trai của em sao?
Tô Tô chạy từ bên trong ra, sau đó nàng phát hiện ra Hạ Thiên mà không khỏi ngẩn ngơ, nàng mở miệng hỏi.
- Không phải, là vệ sĩ của tôi.
Triệu Vũ Cơ thuận miệng nói.
- Là cận vệ.
Hạ Thiên bổ sung hai chữ, sau đó nhanh chóng giải thích:
- Là loại cận vệ đến tối cũng ngủ ngay bên cạnh.
Tô Tô chợt sững sờ, cận vệ mà buổi tối ngủ ngay bên cạnh? Đó không phải là chồng sao?
- Đừng nghe cậu ta nói bậy.
Triệu Vũ Cơ trừng mắt nhìn Hạ Thiên, sau đó nàng đi vào trong phòng:
- Đi thôi, chúng ta đi ngủ.
Triệu Vũ Cơ nhanh chóng vào nhà, Tô Tô dùng ánh mắt hiếu kỳ nhìn Hạ Thiên vài lượt, sau đó cũng nhanh chóng chạy vào. Vì bên ngoài quá lạnh nên vừa vào phòng thì Tô Tô lập tức lấy chăn mền phủ lên người, sau đó nàng tò mò hỏi:
- Này, rốt cuộc hắn là gì của em? Sao hắn có thể tìm được em?
- Chị đừng hỏi, tôi cũng không biết vì sao hắn tìm được đến đây.
Triệu Vũ Cơ không muốn nhắc đến vấn đề này.
- Này, có phải cậu ta đang theo đuổi em không? Chị thấy người này khá tốt, tuy không quá tuấn tú nhưng rõ ràng chạy đến tận đây tìm em, coi như có tình có nghĩa. Em Vũ Cơ, nghe chị nói này, loại đàn ông này là hiếm có được, cần phải quý trọng.
Tô Tô tỏ ra có chút hâm mộ Triệu Vũ Cơ:
- Trước kia bạn trai của chị cũng từng tốt như vậy, chị nói cho em biết, nếu bây giờ hắn có thể đến tìm chị, dù hắn có vợ bé chị vẫn đến với hắn.
Triệu Vũ Cơ không biết nói gì hơn, Tô Tô này nói quá dễ nhưng không biết chính xác Hạ Thiên là ai, chỉ sợ nàng sẽ không làm như vậy. Lưu manh Hạ Thiên đến đây rốt cuộc có tình nghĩa hay không thì nàng không biết, nhưng nếu nàng muốn theo hắn thì còn chưa thể tính là vợ bé, nhưng chị em Triệu gia nhà nàng lại bị một mình hắn ăn sạch, đúng là quá mức.
- Cũng không biết tối nay lưu manh ngủ ở đâu?
Khoảnh khắc này Triệu Vũ Cơ có chút lo lắng, lưu manh kia không phải chạy vào cùng ngủ với nàng đấy chứ? Với vũ lực của hắn thì nàng khó thể nào kháng cự, nếu hắn thật sự tiến vào, có phải kế hoạch của nàng sẽ áp dụng sớm?
Khi Triệu Vũ Cơ lo lắng đến vấn đề này thì Hạ Thiên thạt sự cũng nghĩ đến điều này, vợ Đại Yêu Tinh không cùng ngủ với hắn, xdem ra hắn chỉ ngủ một mình mà thôi. Nhưng đối với hắn thì còn có một lựa chọn tốt hơn, bây giờ hắn chợt sinh ra một xúc động, đó chính là muốn chạy lên Thanh Phong Sơn tìm thần tiên tỷ tỷ.
- Á...
Một tiếng thét chói tai vang lên phá nát không gian đêm tối yên tĩnh:
- Cứu mạng, có ai không, chết người...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...