Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị


- Chồng, bây giờ em thấy nếu để người khác không biết đến Thanh Phong Sơn là điều không thể, chỉ cần chính quyền địa phương Thanh Phong Sơn tiếp tục tuyên truyền thì sợ rằng sẽ có nhiều công ty du lịch muốn vào đây khai thác. Em cảm thấy muốn tránh cho nơi đó bị khai phá là điều không thể.

Kiều Tiểu Kiều rõ ràng đã sớm suy xét chuyện này:

- Nhưng, nếu thật sự khai phá cũng không phải không phá hư hoàn cảnh, nhưng nếu giao cho người khác khai phá, sợ rằng chúng ta không thể nào khống chế, vì vậy em cảm thấy không bằng chúng ta tự mình đi khai phá thì hay hơn.

Khi thấy Hạ Thiên còn tỏ vẻ chưa hiểu thì Kiều Tiểu Kiều bổ sung:

- Chồng, em đã điều tra rồi, Thanh Phong Sơn thuộc về địa phận của huyện Mộc Dương, đây là một huyện nghèo, nếu muốn khai phá Thanh Phong Sơn thì cần một nguồn tài chính khổng lồ, chính quyền địa phương căn bản không tìm đâu ra khoản tài chính này, vì vậy bọn họ sẽ cố gắng kêu gọi đầu tư. Chúng ta hoàn toàn có thể đầu tư vào, mua quyền khai phá Thanh Phong Sơn, đến lúc đó chúng ta có thể làm theo ý mình, đảm bảo hoàn cảnh địa phương sẽ không bị phá hoại.

- Này, vợ, nói như vậy thì chúng ta chỉ cần bỏ chút tiền ra mua lại Thanh Phong Sơn là được phải không?

Hạ Thiên đã hiểu ra.


- Đúng vậy, nhưng cần phải làm phức tạp hơnn, ngày mai chúng ta sẽ liên lạc với Dương San, sau đó chúng ta liên hệ với chính quyền huyện Mộc Dương, đánh tiếng trước, sau đó sẽ quyết định cụ thể.

Kiều Tiểu Kiều khẽ gật đầu:

- Thật ra nếu bên kia thật sự thích hợp khai phá du lịch thì cũng chưa chắc không phải là chuyện tốt, như vậy sau này chúng ta ra vào sẽ thuận tiện hơn. Đợi đến khi bệnh tình của chị Nguyệt tốt lên thì chúng ta có thể rời khỏi Thanh Phong Sơn bất cứ lúc nào, đối với những chúng ta cũng có lợi.

- Vậy thì tốt, anh sẽ mua lại Thanh Phong Sơn, dù sao bây giờ anh cũng có tiền.

Hạ Thiên lập tức yên lòng, hắn có ba mươi tỷ, tuy bây giờ đang dùng để làm nhà nhưng hắn nhớ Tiền Đa Đa đã từng nói rõ, mua nhà cửa này nọ chỉ mất hơn mười tỷ, còn lại hai mươi tỷ, muốn mua Thanh Phong Sơn cũng không có vấn đề.

Kiều Tiểu Kiều lại không lạc quan như vậy, những năm gần đây nhiều tiền chưa chắc đã tốt, tất nhiên nàng thấy dù có vấn đề gì thì cuối cùng cũng phải làm tốt sự việc này trước, vì thế nàng cũng không muốn dội cho Hạ Thiên một gáo nước lạnh.

- Chồng, anh đói bụng chưa?

Kiều Tiểu Kiều không tiếp tục nói về Thanh Phong Sơn, nàng quan tâm đến Hạ Thiên. Tuy nàng biết rõ Hạ Thiên đã dùng cơm trên máy bay, nhưng đối với hắn thì vấn đề là có no bụng hay không. :

- Không đói bụng.

Hạ Thiên thật sự đã ăn no trên máy bay, nhưng bây giờ hắn không tự chủ được phải ngáp một cái, tối qua ngủ hơi muộn, hôm nay lại dậy khá sớm, tất nhiên có chút rã rời.

- Chồng, anh mệt thì đi nghỉ sớm một chút.

Kiều Tiểu Kiều vội vàng nói.

- Được rồi.


Hạ Thiên thật sự rất mệt, hắn nầm ngay xuống giường.

... ....

Khoa du lịch trường đại học Giang Hải cũng không có quá nhiều sinh viên, mỗi một năm chỉ tuyển năm mươi người, chương trình học cũng rất nhẹ.

Dù bây giờ vấn đề du lịch rất nóng nhưng trường đại học Giang Hải lại không quá chú ý đến nghành này, nhưng trước nay khoa du lịch rất được hoan nghênh, nguyên nhân rất đơn giản, vì khoa du lịch có rất đông sinh viên nữ, hơn nữa phần lớn đều rất xinh đẹp.

Lớp du lịch năm nay lại có vẻ danh tiếng hơn những khóa trước, trong đó nổi tiếng nhất chính là người gần đây tuyên truyền cho du lịch Thanh Phong Sơn, là Dương San.

Dương San vừa tuyên truyền cho Thanh Phong Sơn lại vừa tuyên truyền cho chính mình, bây giờ tất cả sinh viên trường đại học Giang Hải đều biết người có nickname "thôn nữ dưới Thanh Phong Sơn" chính là Dương San sinh viên khoa du lịch. Đây là một thôn nữ đến từ núi Thanh Phong Sơn, tuy cách ăn mặc quê mùa nhưng làm cho người ta cảm nhận được sự thanh thuần, tinh khiết, làm người ta sinh ra cảm giác dù nàng là thôn nữ thì cũng là thôn nữ đẹp nhất.

Vị trí bảo tạo hoa hậu giảng đường trường đại học Giang Hải của Kiều Tiểu Kiều đã được giữ ba năm cũng lần đầu tiên có uy hiếp, dù luận về dung mạo hay gia thế thì Dương San vẫn rất chênh lệch so với Kiều Tiểu Kiều, nhưng nếu so sánh với một Kiều Tiểu Kiều cao cao tại thượng khó thể tiếp cận thì Dương San lại bình dị gần gũi. Điều này vô tình làm cho Dương San ghi điểm, mà quan trọng là trước đây không lâu người ta phát hiện ra Kiều Tiểu Kiều đã có chủ, là bạn trai của Hạ Thiên.

Một người đẹp cao cao tại thượng đã có bạn trai, một cô gái đến từ nong thôn bình dị gần gũi còn chưa có người yêu, tất nhiên nếu so sánh thì đám đàn ông tình nguyện bỏ qua Kiều Tiểu Kiều để giúp đỡ Dương San. Bây giờ diễn đàn trường đại học Giang Hải đang ồn ào chuyện bình chọn hoa hậu giảng đường, bọn họ cho rằng Dương San nên thay thế vị trí của Kiều Tiểu Kiều.

Một cuộc bình chọn bùng nổ nhưng cuối cùng căn cứ vào kết quả đầu phiếu thì người giúp Kiều Tiểu Kiều vẫn chiếm đa số, giúp Dương San cũng không ít, mà chênh lệch giữa hai người đã là rất nhỏ.

Cuối cùng Kiều Tiểu Kiều vẫn là hoa hậu giảng đường trường đại học Giang Hải, nhưng Dương San cũng được đánh đồng với Kiều Tiểu Kiều, nghe nói bây giờ có không ít nam sinh phát động thế tấn công với Dương San. Bọn họ cảm thấy theo đuổi Kiều Tiểu Kiều căn bản là không thành công, nhưng nếu muốn tán đổ Dương San thì thật sự không khó khăn như vậy.


Chỉ vì như vậy mà cuộc sống bình thường của Dương San bị quấy nhiễu, trước đó vẫn còn rất tốt, nhưng sau này nàng thường xuyên được tặng hoa ngoài cổng ký túc xá, hoặc vừa ra khỏi phòng là có nam sinh mời đi dùng cơm. Dương San cũng không phải là nữ sinh am hiểu từ chối người khác, nàng cũng không phải nữ sinh tùy tiện nhận hoa và nhận lời mời dùng cơm của nam sinh, vì thế đối với nàng có một lựa chọn rất tốt, đó là trốn đi.

Trước đó những ngày rảnh rổi thì Dương San có thể đến phòng học hoặc thư viện để học bài, nhưng bây giờ nàng không dám đi, ví dụ như sáng hôm nay không học nhưng Dương San vẫn ở lỳ trong ký túc xá mà không ra ngoài.

Ký túc xá rất yên tĩnh, trong phòng có bốn người, có một người sau quá trình học quốc phòng đã bị một nam sinh quyến rũ, sau khi kết thúc giáo dục quốc phòng thì lập tức cùng tên nam sinh kia thuê phòng ở chung. còn có một sinh viên là người thành phố Giang Hải, tối qua đã về nhà, bây giờ còn chưa quay lại, còn một người nữa thì đang nằm ngủ trên giường.

Tiếng đập cửa vang lên phá vỡ bầu không khí yên tĩnh của phòng ký túc xá, Dương San ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa, nàng lên tiếng:

- Ai vậy?

Tuy nam sinh không được phép đi vào ký túc xá nữ sinh, nhưng ngẫu nhiên vẫn có vài người đi vào. Vì đề phòng nên Dương San trước tiên phải lên tiếng hỏi trước, nếu không lại gặp người theo đuổi thì rất phiền.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui