Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị


- Chị vừa lái xe thì tôi đã tỉnh rồi.

Hạ Thiên nhìn lướt qua Mộc Hàm, hắn không khỏi có chút tiếc nuối, sao vợ mặc quần áo rồi?

Mộc Hàm thấy ánh mắt nóng bỏng của Hạ Thiên thì trong lòng không khỏi có chút xấu hổ, nhưng nàng cảm thấy vui vẻ, đối với một người phụ nữ bình thường thì được đàn ông của mình nhìn như vậy là một chuyện tốt.

- Chồng, chúng ta về nhà một chuyến, tôi muốn tắm rửa thay quần áo, sau đó đến Địa tổ một chuyến.

Mộc Hàm vừa lái xe vừa nói kế hoạch với Hạ Thiên:

- Tôi đã đồng ý với Mị Nhi, sẽ làm tổ trưởng Địa tổ, xem như hôm nay chính thức nhận chức.

- À, tôi đi cùng chị.

Hạ Thiên đón lời nói:


- Đến đó thấy Tôn Bác Vũ thì tôi sẽ xử lý.

- Chồng, Tôn Bác Văn không nhất định sẽ ở chỗ Địa tổ.

Mộc Hàm nhắc nhở Hạ Thiên một câu.

- Nếu không có thì coi như hắn may mắn.

Hạ Thiên thuận miệng nói, rõ ràng nếu Tôn Bác Văn có mặt thì coi như xui xẻo.

Chín giờ sáng, trong một khu vực nằm dưới sự quản lý quân sự.

Một trường bắn lộ thiên có tập trung vài chục người, nhóm người có nam có nữ, hai ba mươi tuổi chiếm đa số, nhưng cũng có những người trung niên. Nói chung là những người này ăn mặc không giống nhau, có người mặc toàn hàng hiệu, nhìn có vẻ là công tử nhà phú hào, cũng có người mặc một bộ đồ như hàng vỉa hè.

Đám người này tụ tập một chỗ, nếu nhìn kỹ thì có thể thấy mơ hồ chia làm hai phái, một phái do một người đàn ông đeo kính mắt cầm đầu, phía sau người này lại có mười mấy người, vẻ mặt ai cũng ngưng trọng. Một phái còn lại có nhân số tương đối nhiều, vẻ mặt ai cũng tương đối thoải mái.

Tên đàn ông đeo kiếng không phải ai khác mà chính là Tôn Bác Văn, phía sau hắn là mười mấy người Địa tổ, dĩ nhiên đây là những thành viên trước kia đã cùng hắn phục kích Mị Nhi ở Giang Hải, là thủ hạ tâm phúc của hắn.

Vài ngày trước vào ngày tết trung thu, vì nguyên nhân bất đắc dĩ mà Tôn Bác Văn không thể không tập kích Mị Nhi. Tuy lúc đó Mị Nhi đã nhảy xuống tòa nhà, biến mất trong tầm mắt nhưng hắn cũng không biết Mị Nhi có còn sống hay chăng. Hắn nghĩ dù Mị Nhi còn sống cũng là một phế nhân, nàng không còn là Mị Nhi của Thiên tổ, lúc đó sẽ chẳng còn vấn đề gì.

Nhưng sự việc lạ vượt qua dự đoán của Tôn Bác Văn, không những Mị Nhi về thủ đô mà không có chuyện gì, hơn nữa còn được quản lý Thiên tổ. Điều làm hắn cảm thấy khó tưởng chính là Hạ Thiên đã đuổi giết đếnt tận thủ đô, đã làm cho Lý gia chao đảo. Chỉ trong vòng vài ngày ngắn ngủi mà Lý gia xếp thứ hai ở thủ đô gần xem như tiêu vong, điều này cũng xem như minh hữu Lý gia không còn sự trợ giúp gì cho Tôn gia.

Từ lúc này Tôn gia bắt đầu thề thốt phủ nhận, sau đó bọn họ bắt đầu lén lút ra tay, cố gắng làm cho Mị Nhi rời khỏi địa vị tổ trưởng Thiên tổ.

Trong mắt Tôn gia thì Mị Nhi không có bối cảnh hùng mạnh, chỗ dựa duy nhất của nàng chín là tổ trưởng Thiên tổ Triệu Minh Phong. Nhưng bây giờ Triệu Minh Phong chẳng biết đang ở đâu, Mị Nhi coi như mất đi chỗ dựa. Dưới tình huống này nếu muốn đuổi nàng ra khỏi chiếc ghế tổ trưởng Thiên tổ thì không khó, nhưng Tôn gia lại phát hiện mình chẳng làm gì được.


Lúc này Tôn gia mới ý thức được sự kiện không đơn giản như những gì bọn họ nghĩ, đã có người muốn Mị Nhi lên kế nhiệm chức vụ tổ trưởng Thiên tổ thay cho Triệu Minh Phong. Lúc này Lý gia lại suy sụp, người có năng lực như vậy chỉ có thể là Triệu gia. - .

Tôn gia cảm thấy sự việc là Triệu gia âm thầm ra tay, vì vậy mà cực kỳ không ổn, lập tức muốn Tôn Bác Văn tránh khỏi nơi đầu sóng ngọn gió, dùng danh nghĩa chấp hành nhiệm vụ mà rời khỏi thủ đô đi nước ngoài. Những thành viên trước kia tập kích Mị Nhi cũng được điều đi.

Nhưng Tôn Bác Văn cũng không nghĩ là như vậy, tránh né cũng chẳng phải biện pháp tốt, dù hắn có tránh được một ngày cũng khó tránh cả đời. Hơn nữa gia nghiệp Tôn gia ở thủ đô, dù hắn trốn thì Tôn gia có thể trốn sao?

Đồng thời nếu Tôn Bác Văn trốn ra nước ngoài, nếu Thiên tổ muốn thì vẫn có thể tìm đến được. Vì vậy hắn quyết định không muốn trốn, hắn ra vẻ như thường, coi như sự việc đêm trung thu chưa từng phát sinh.

Vài ngày trôi qua, Tôn gia thấy Mị Nhi không có bất kỳ động tĩnh gì thì thầm thở ra. Nhưng ngay sau đó bọn họ đã phát hiện mình vui sướng quá sớm, Mị Nhi đột nhiên đề xuất cho một người làm tổ trưởng Địa tổ, lúc này Tôn gia mới ý thức được Mị Nhi chuẩn bị cướp Địa tổ khỏi tay mình.

Nhưng mãi đến lúc này Tôn Bác Văn vẫn chưa biết tổ trưởng Địa tổ là ai, vì Mị Nhi chưa từng để lộ ra thân phận của người kia. Hắn chỉ biết tổ trưởng Địa tổ kia sẽ đến trụ sở huấn luyện này, tất nhiên cũng vì vậy mà tất cả thành viên chính thức của Địa tổ ở thủ đô đều nhận được thông báo và đến đây báo danh.

Lúc này Tôn Bác Văn đang chờ vị tổ trưởng kia đến, hắn muốn dùng hành động thực tế để nói cho vị tổ trưởng kia biết, dù có được sự hỗ trợ của Mị Nhi thì cũng chỉ là con rối ở Địa tổ mà thôi, Địa tổ vẫn nằm dưới sự khống chế của Tôn Bác Văn hắn.

- Đến rồi.

Đúng lúc này có một người khẽ nói.

Tôn Bác Văn giương mắt nhìn về phía xa, hắn thấy một chiếc Audi A7 đang chạy về phía bên này, tốc độ xe không nhanh không chậm, giống như nói rõ chủ nhân cũng không gấp.


Vài chục giây sau cuối cùng xe cũng dừng lại, một người đẹp tóc vàng hiện ra trước mặt mọi người. Người phụ nữ này mặc một bộ tây trang nhưng không thể che giấu được tư thái hoàn mỹ, gương mặt xinh đẹp càng làm cho đám đàn ông ở đây cảm thấy kinh ngạc.

Vẻ mặt Tôn Bác Văn chợt biến đổi, trong lòng cực kỳ kinh ngạc, sao lại là cô ta?

Thật ra không riêng gì Tôn Bác Văn cảm thấy như vậy, những thành viên khác của Địa tổ cũng cảm thấy buồn bực. Bọn họ đều biết người đẹp tóc vàng kia là ai, đó là một trong bốn đóa hoa nổi tiếng thủ đô, trước kia từng là đặc công Long Tổ, là Mộc Hàm từng có quan hệ mật thiết với Triệu gia.

Nhưng vấn đề là bọn họ cũng biết rõ trước đó không lâu Triệu gia đã bắn tiếng nói rằng Mộc Hàm không có bất kỳ mối liên hệ nào với bọn họ, hơn nữa Mộc Hàm cũng vừa bị trục xuất khỏi Long Tổ, trên danh nghĩa là nghỉ hưu non, thực tế là bị đuổi. Một thành viên bị đuổi khỏi Long Tổ, như vậy sao có thể là tổ trưởng của Địa tổ?

Đúng lúc này trên xe lại có một người bước xuống, khi thấy người này thì vẻ mặt Tôn Bác Văn càng biến đổi lớn.

Hạ Thiên, lại là Hạ Thiên.

Trong lòng Tôn Bác Văn chợt bùng sóng, chẳng lẽ Hạ Thiên là tổ trưởng Địa tổ, là Hạ Thiên thật sao? Tuy Tôn Bác Văn cảm thấy điều này là khó tưởng, nhưng nếu so sánh với Mộc Hàm thì hắn cảm thyaas Hạ Thiên làm tổ trưởng Địa tổ sẽ thích hợp hơn. Vì hắn biết Hạ Thiên có thực lực siêu cường đủ để đánh bại bất kỳ người nào.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui