Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị


Vẫn là Mộc Hàm lái xe, Hạ Thiên ngồi ở vị trí bên cạnh tài xế, Tô Tiểu Xán ngồi ở phía sau.

Xe nhanh chóng rời khỏi khu biệt thự trung tâm, vài phút sau Mộc Hàm dừng xe lại.

- Chồng, quán bar đối diện cũng không tệ, mọi người có muốn vào làm vài ly rượu không?

Mộc Hàm khẽ hỏi.

Hạ Thiên dùng ánh mắt kỳ quái nhìn Mộc Hàm:

- Vợ, chẳng lẽ chị không vào sao?

Hạ Thiên cũng không đặc biệt thích thú với trò uống rượu, nhưng hắn cũng không bài xích, nếu Mộc Hàm thích vào thì hắn cùng vào, nhưng nếu nàng không muốn đi thì hắn cũng không vào.

- Vừa rồi có chuyện, tôi phải cần xử lý để tránh những phiền toái không cần thiết.

Mộc Hàm cũng không giấu diếm, nàng giải thích một câu:

- Chồng, tôi biết cậu không sợ, nhưng nếu cả ngày có người đến làm phiền thì chẳng phải chuyện tốt.

- Như vậy cũng được, nhưng chị xử lý thế nào?

Hạ Thiên hỏi.

- Trước tiên tôi điện thoại cái đã.

Mộc Hàm khẽ nói:

- Có lẽ mất chút thời gian, trước tiên cậu cứ vào quán bar chờ một lúc, sau khi sắp xếp xong thì tôi sẽ đến tìm cậu, được không?

- Được.

Hạ Thiên suy nghĩ rồi gật đầu đồng ý.


Tô Tiểu Xán càng cảm thấy cầu mà không được, tình cảnh vừa rồi làm hắn sinh ra xúc động muốn uống rượu, dù Mộc Hàm không chủ động nói đến điều này thì hắn cũng thật sự đến quán bar uống vài ly.

Hạ Thiên và Tô Tiểu Xán nhanh chóng xuống xe đi đến quán bar, Mộc Hàm thì lấy điện thoại ra bấm một dãy số.

- Hầu Tiểu Thất à? Tôi là Mộc Hàm.

Điện thoại được nối thông, Mộc Hàm đi thẳng vào vấn đề:

- Tôi tiếp nhận lời đề nghị của Mị Nhi, tôi sẽ làm tổ trưởng Địa tổ.

- Được rồi, hoan nghênh cô gia nhập Địa tổ, tôi sẽ nói cho Mị Nhi.

Hầu Tiểu Thất có vẻ rất vui sướng.

- Toi cần có quyền hạn của tổ trưởng Địa tổ ngay lập tức, còn giấy chứng nhận, trang bị súng ống.

Mộc Hàm nhanh chóng nói.

Hầu Tiểu Thất có hơi sững sờ, sau đó hắn hỏi:

- Có chuyện lớn gì rồi sao?

- Không có chuyện lớn gì.

Mộc Hàm dùng giọng hàm hồ nói:

- Có thể khai thông quyền hạn cho tôi ngay được không?

- Điều này, cô chờ chút, tôi sẽ thông báo một tiếng với Mị Nhi.

Hầu Tiểu Thất có chút chần chừ, sau đó nói.

- Được rồi, tôi chờ tin của anh.

Mộc Hàm nói xong thì cúp điện thoại, sau đó nàng ngồi trong xe chờ đợi.

Nếu không có chuyện gì phát sinh thì Mộc Hàm còn phải đợi vài ngày nửa mới đến nhận chức ở Địa tổ, nhưng bây giờ nàng muốn lợi dụng thân phận của Địa tổ để làm chút chuyện có lợi cho chồng. Người khác có nói nàng thiên vị cũng chẳng thèm quan tâm, bây giờ đối với nàng thì quan trọng nhất là Hạ Thiên, hơn nữa đám người đêm nay chết còn chưa hết tội.

Điện thoại rung lên, Mộc Hàm nhận điện thoại, nàng nhìn qua và có chút kinh ngạc, vì người gọi đến không phải là Hầu Tiểu Thất.

Nhưng Mộc Hàm cũng nhận điện thoại không chút do dự, điện thoại vừa nối thông thì bên kia đã vang lên một giọng nói không quá xa lạ với Mộc Hàm:

- Mộc Hàm chị đang ở đâu?

- Đối diện quán bar Nhiệt Lang.

Mộc Hàm lập tức nói ra địa chỉ của mình, vì người gọi đến là Mị Nhi.

- Chờ tôi mười phút, tôi sẽ đến ngay.

Mị Nhi nhanh chóng nói một câu rồi cúp điện thoại.

Nói là mười phút nhưng Mị Nhi đến rất nhanh, chưa đến năm phút thì Mị Nhi đã chạy một chiếc Audi A7 đến bên cạnh Mộc Hàm, sau đó nàng mở cửa xe nói:

- Lên đây đi.

Mộc Hàm tiến lên chiếc Audi ngồi xuống bên cạnh Mị Nhi, lúc này Mị Nhi cũng đưa một túi văn kiện cho Mộc Hàm:

- Đây là giấy chứng nhận của cô, bên trong còn có hiệp nghị giữ bí mật, cô nên ký trước.


Mộc Hàm tất nhiên rất quen thuộc những trình tự này, nàng sảng khoái ký hiệp nghị, sau đó cầm lấy giấy chứng nhận nhìn qua, cuối cùng không nhịn được phải hỏi một câu:

- Giấy chứng nhận này hình như không phải vừa làm thì phải?

- Đã chuẩn bị từ giữa trưa.

Mị Nhi cũng không giấu diếm:

- Tôi nghĩ chị sẽ không từ chối phần công tác này.

Mị Nhi dừng lại một chút rồi nói thêm:

- Súng để ở phía sau, chiếc xe này đã được sửa chữa, có thể chống đạn, sau này cô sẽ dùng nó, tôi nhớ không lầm thì cô cũng chỉ thích Audi A7.

- Cám ơn.

Mộc Hàm có chút cảm kích.

- Không cần cảm ơn tôi, Hạ Thiên cứu tôi một mạng, coi như tôi làm cho cậu ấy một chuyện.

Mị Nhi thản nhiên nói.

Mộc Hàm cũng không khỏi nở nụ cười:

- Theo tôi được biết thì chồng cũng không muốn chị chỉ làm một việc như vậy. :

- Đây chính là nguyên nhân tôi đến đây tìm cô.

Mị Nhi thản nhiên nói:

- Tốt nhất là cô nên khuyên cậu ấy, để cậu ấy thực tế một chút và đừng ảo tưởng, tôi không thể nào đồng ý yêu cầu của cậu ta.

Mộc Hàm có chút bất đắc dĩ:

- Mị Nhi, chồng thích ai hoặc không thích ai thì tôi không thể thay đổi được, nếu cậu ấy thật sự thích chị, chỉ sợ là dù thế nào thì sẽ không bao giờ buông tha cho chị.

Mộc Hàm hiểu rất rõ điều này, nàng thấy Mị Nhi khó thể thoát khỏi ma chưởng của Hạ Thiên.

- Với một người phụ nữ bình thường thì phải ngăn cản người đàn ông của mình tìm phụ nữ khác mới đúng, chẳng lẽ với sức quyến rũ của chị mà cũng không làm điều này được sao?

Mị Nhi có chút không vui.

Mộc Hàm cười một tiếng:


- Mị Nhi, chị phải biết rõ, dù là chị hay tôi cũng không phải là phụ nữ bình thường.

Mị Nhi lập tức trầm mặc, nàng biết rõ Mộc Hàm nói không sai, đặc công chẳng phải là người thường, nữ đặc công càng không phải là phụ nữ bình thường. Thực tế thì nàng biết có một số nữ đặc công sinh hoạt cá nhân rất loạn, vì có nhiều người nhận áp lực lớn nên thích tìm đàn ông, cũng chẳng phải ai cũng giữ mình trong sạch như Mộc Hàm.

- Mị Nhi, tôi cũng nói một lời, chồng không phải là đàn ông bình thường, vì vậy dù tôi tình nguyện giúp chị cũng không thể giúp được.

Mộc Hàm còn nói thêm.

Mị Nhi không thể không thừa nhận lời nói của Mộc Hàm, Hạ Thiên quả thật không phải là đàn ông bình thường, tất nhiên nếu nói hắn là đàn ông không bình thường cũng không phải dễ nghe. Phải nói tên kia là một kẻ biến thái và hùng mạnh, nhưng chủ yếu là rất háo sắc, nếu muốn hắn chủ động bỏ qua cho nàng thì đúng là mặt trời mọc phía tây.

- Thôi bỏ, xem như tôi chưa nói gì.

Mị Nhi cuối cùng cũng bỏ qua ý nghĩ cần sự hỗ trợ của Mộc Hàm:

- Nhưng cô nên quản thúc Hạ Thiên ở thủ đô, đừng làm rối loạn.

- Tôi sẽ cố hết sức.

Mộc Hàm không từ chối yêu cầu này.

- Như vậy thì được rồi, tôi đi trước.

Mị Nhi gần đây làm việc rất dứt khoát, nàng nói đi là đi, vừa dứt lời đã biến mất.

"Nhanh quá!"

Mộc Hàm không khỏi kinh hoàng, tuy nàng biết Mị Nhi rất lợi hại nhưng vừa rồi lại phát hiện Mị Nhi mạnh hơn, hình như hơn hẳn Mị Nhi trước kia.

Nhưng Mộc Hàm cũng không suy nghĩ quá nhiều, vì lúc này nàng có chuyện quan trọng, nàng lấy điện thoại bấm số:

- Yêu Yêu, giúp chị làm một chuyện



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui