- Cô để cho tôi vài ngàn giây yên tĩnh là được rồi.
Hạ Thiên dùng giọng mất hết sức lực nói một câu, sau đó hắn kéo Cơ Thanh Ảnh đi, còn hai tên đàn ông kia, hắn cũng lười quan tâm. Thực tế hắn cũng không có thời gian quan tâm đến hai tên côn đồ giẻ rách kia, vì vậy mà không nói nhảm chỉ trực tiếp ra tay.
- Chồng, tôi còn muốn uống nước.
Cơ Thanh Ảnh bĩu môi, nàng không cam lòng bỏ đi.
- Đây không phải là nước, mà là rượu.
Hạ Thiên không nhịn được phải nói.
- À, vậy ta muốn uống rượu.
Cơ Thanh Ảnh lập tức nói.
- Lần sau lại uống.
Hạ Thiên không muốn tiếp tục cho Cơ Thanh Ảnh uống rượu, tuy tửu lượng của nàng cao nhưng đầu óc vốn không thanh tỉnh, nếu uống thêm vào thì sẽ càng thêm mất thanh tỉnh, như vậy những ký ức có tác dụng sẽ khó được lấy ra. Nếu không thì sao hắn có thể tìm ra những đệ tử khác của Phiêu Miểu tiên môn?
- Được, bây giờ ta muốn ăn thứ kia.
Cơ Thanh Ảnh chỉ vào quán bán đường hồ lô cách đó không xa.
Sau khi uống ba chai Mao Đài mà không có chút men say giống như chỉ giải quyết vấn đề khát nước của Cơ Thanh Ảnh, sau đó nàng ăn đường hồ lô, bắt đầu liên tục muốn ăn thêm nhiều thứ khác. Nàng đi dạo một buổi chiều và ăn cả buổi chiều, tất nhiên đối với Hạ Thiên thì nàng ăn cũng không bằng cứ mãi tra tấn bằng các câu hỏi.
Nhưng buổi chiều này cũng không phải bình yên, một mỹ nữ tuyệt sắc như Cơ Thanh Ảnh đi trên đường, tất nhiên sẽ có nhiều người chú ý, mà cũng sẽ có nhiều tên tiến lên làm phiền, vì có lắm kẻ to gan.
- Tiểu thư, muốn đi hóng gió không?
Cơ Thanh Ảnh đang cầm đường hồ lô thì một chiếc Ferrari đẹp đẽ dừng lại, một tên thanh niên ngồi trên bên trong huýt sáo với Cơ Thanh Ảnh.
- Bất kính với trẫm sao? Tru di cửu tộc nhà ngươi.
Cơ Thanh Ảnh trừng mắt nhìn tên thanh niên, sau đó nàng tiếp tục ăn kẹo hồ lô.
Hạ Thiên không nói gì, thật ra hắn cũng đang ăn kẹo hồ lô, vì Cơ Thanh Ảnh muốn hắn cùng ăn. Hắn chợt há miệng, phụt, một hạt kẹo phóng về phía tên thanh niên trong xe Ferrari.
- Á!
Tên thanh niên kêu lên một tiếng thảm thiết rồi hôn mê.
Hạ Thiên và Cơ Thanh Ảnh tiếp tục đi về phía trước xem như chưa có gì phát sinh.
Mười phút sau.
- Mỹ nữ, đi chơi với anh không?
Lại một chiếc xe dừng lại bên cạnh Cơ Thanh Ảnh.
Lúc này không đợi Cơ Thanh Ảnh mở miệng, Hạ Thiên tát vào mặt tên kia, đối phương lăn xuống đường bất tỉnh.
Bây giờ Hạ Thiên căn bản không muốn cho đám người kia nói nhảm, nếu có kẻ muốn tiến lên lôi kéo làm quen thì trực tiếp đập bay hoặc đá ngã. Còn Cơ Thanh Ảnh, nàng không ra tay, nàng chỉ nói tru di cửu tộc nhà ngươi nhưng khi nói ra thì biểu cảm lại không giống như muốn giết người, không những âm thanh trong vắt, thậm chí nhiều lúc còn nở nụ cười.
Chỉ vài giờ buổi chiều mà Hạ Thiên đã đánh ít nhất hơn mười tên muốn thả dê, cuối cùng kéo đến một đám cảnh sát, mà kết quả của đám cảnh sát cũng không khá hơn, hắn không cho bọn họ cơ hội lên tiếng mà đánh ngã ngay lập tức.
Hạ Thiên cũng không muốn quan tâm đến đám người kia, hắn không muốn phí thời gian ở những vấn đề không đâu, hơn nữa hắn bị Cơ Thanh Ảnh dày vò, tâm tình thật sự không tốt. Những người kia căn bản lại muốn động vào hắn, tất nhiên hắn sẽ không bỏ qua.
Mãi đến tám giờ tối thì Hạ Thiên và Cơ Thanh Ảnh mới quay về khách sạn Tây Đô, lúc này Cơ Thanh Ảnh đã sớm lấp đầy bụng bằng những món quà vặt.
- Chồng, tắm rửa cho trẫm.
Cơ Thanh Ảnh vào phòng và ra lệnh.
Hạ Thiên tất nhiên sẽ rất thích mệnh lệnh như vậy, vì thế hắn nhanh chóng lột sạch Cơ Thanh Ảnh, ôm nàng vào phòng tắm.
Mười phút sau.
- Tắm cho trẫm, không phải thị tẩm...Ư...Trẫm sẽ tru di cửu tộc nhà ngươi...Ư...
Nửa giờ sau.
- Trẫm không thích nằm sấp...Trẫm tru di nhà ngươi...
Hai giờ sau.
- Trẫm muốn lên trên. - https://truyenfull.vn
Nửa đêm.
Trên giường lớn, Cơ Thanh Ảnh nằm trên người Hạ Thiên nhưng lúc này không còn chút sức lực nào, chỉ lẳng lặng nằm sấp, mắt nhắm nghiền.
- Trẫm muốn ngủ, không cho phép quấy rầy, nếu không trẫm tru di cửu tộc...
Vài phút sau Cơ Thanh Ảnh nỉ non nói vài câu, cuối cùng hoàn toàn rơi vào trạng thái ngủ say.
Hạ Thiên vừa được hưởng thụ thân thể của nữ hoàng, lúc này hắn cũng không quá buồn ngủ, vì mười phút trước hắn nhận được điện thoại của Mộc Hàm.
Mộc Hàm cũng không mang đến cho hắn một tin tức tốt, Nhiếp Tử Hùng giết chết Nam Cung Yến vẫn chưa xuất hiện, xem xét những vùng xung quanh Tây Đô cũng chẳng thấy gì khác. Còn thời gian Cơ Thanh Ảnh xuất hiện sớm nhất thì nàng cũng đã tìm ra, nhưng tất cả không có tác dụng, vì Cơ Thanh Ảnh xuất hiện trước khi gặp Hạ Thiên vài giờ, hơn nữa địa điểm lại cách đó không xa. Nói cách khác thì Cơ Thanh Ảnh xuất hiện cực kỳ đột ngột, không có dấu vết, giống như tự nhiên xuất hiện vậy.
Hạ Thiên đến thành phố Tây Đô và chẳng có gì tiến triển, điều duy nhất tiến triển chính là biết thân phận của kẻ đã xử lý Nam Cung Yến, chính là Nhiếp Tử Hùng. Phát hiện này làm cho Hạ Thiên thật sự yên lòng với bên thủ đô, vì điều này có nghĩa là ở thủ đô không còn ai uy hiếp Mộc Hàm và Mị Nhi.
Nhưng tiến triển kia lại do Cơ Thanh Ảnh mang đến, mà Hạ Thiên cũng ý thức được những thứ mình không tìm ra từ người tu tiên khác, bây giờ đều nằm trên người Cơ Thanh Ảnh.
- Rốt cuộc phải làm sao để khôi phục trí nhớ cho cô ta?
Hạ Thiên có chút bất đắc dĩ, bây giờ Cơ Thanh Ảnh thật sự rất khó hiểu.
Dù Hạ Thiên là đệ nhất thần y nhưng cũng không có cách nào khôi phục ký ức cho Cơ Thanh Ảnh, thật sự không có biện pháp, vì thầy thuốc muốn chữa bệnh thì đối phương phải có bệnh, nhưng vấn đề là Cơ Thanh Ảnh mất trí căn bản không có bất kỳ hao tổn nào, nàng căn bản không bị bệnh, sao có thể chữa trị?
- Chẳng lẽ vì mất đi công lực mới mất trí nhớ?
Hạ Thiên suy nghĩ một lúc lâu và có ý nghĩ này.
- Nếu không thì mình phục hồi công lực cho nàng ta? Đợi khi công lực khôi phục thì trí nhớ cũng khôi phục?
Hạ Thiên cuối cùng cũng quyết định thử một lần, hắn thật sự không còn biện pháp nào khác, cũng chỉ có thể thử vận may mà thôi. Còn khôi phục công lực ra sao, đối với hắn thì nó không quá khó, nói trắng ra là cho Cơ Thanh Ảnh một cơ hội tu luyện lại.
Chỉ cần thay nhau thi triển từ đệ tứ châm đến đệ lục châm trên người nàng một lần nữa, như vậy công lực của nàng có thể khôi phục đến mức Phân Thần Kỳ, tất nhiên nếu muốn thi triển đệ lục châm vào lúc này là không thể, chỉ có thể chờ thần tiên tỷ tỷ và Em Chân Dài tìm ra công pháp song tu mới được.
Hạ Thiên nghĩ đến đây và lập tức hành động, bây giờ hắn không muốn ngủ, trước tiên phải dùng đệ tứ châm tẩy tủy cho Cơ Thanh Ảnh, vừa đúng lúc nàng không mặc quần áo.
Nói đến quần áo thì Cơ Thanh Ảnh hình như rất quý bộ cung trang của mình, lúc chiều Hạ Thiên định đi mua cho nàng vài bộ quần áo mới, nhưng nàng lại không chịu. Khi không còn biện pháp thì hắn cũng không muốn làm bẩn bộ cung trang của nàng.
Hạ Thiên ôm Cơ Thanh Ảnh đang ngủ say đặt xuống dưới, hắn thì bước xuống mặc quần áo, nàng vẫn ngủ rất say, căn bản không có dấu hiệu tỉnh lại.
Hạ Thiên lấy ra ngân châm bắt đầu tẩy tủy cho Cơ Thanh Ảnh, thời gian lần này chưa đến năm phút, mà hầu như hắn cũng có chút ngạc nhiên, vì trong cơ thể Cơ Thanh Ảnh hầu như không có chút tạp chất nào.
Đến lúc này Hạ Thiên đã tẩy tủy cho hơn hai mươi người nhưng chưa từng ai giống như Cơ Thanh Ảnh, chỉ có chút tro bụi nhỏ bám bên ngoài mà thôi. Lúc này tẩy tủy không hiệu quả với nàng, nhưng kỳ quái là linh khí của nàng tăng trưởng nhiều hơn người khác, tất cả linh khí đều được nàng hấp thu, Hạ Thiên chẳng có chút nào.
- Xem ra thể chất của yêu nữ này cũng không tầm thường.
Hạ Thiên thì thào nói, hắn ôm Cơ Thanh Ảnh vào phòng tắm, nhanh chóng tắm rửa cho nàng, sau đó lại ôm nàng lên giường, mãi đến bây giờ mà nàng vẫn còn chưa tỉnh lại, thật sự là kỳ tích.
Khi Hạ Thiên xem xét lại cơ thể của Cơ Thanh Ảnh thì ngạc nhiên phát hiện, dù nàng đang ngủ nhưng linh khí vẫn tự động vận hành, công pháp giống hệt như Phiêu Miễu tâm pháp.
- Cô đúng là không bình thường.
Hạ Thiên lầm bầm nói, sau đó hắn quyết định không động đến nàng, để ngủ một giấc rồi nói sau, đợi ngày mai cho nàng ăn đan dược, nhanh chóng đến cấp bậc Kim Đan Kỳ.
Hạ Thiên đang chuẩn bị cởi quần áo đi ngủ thì vẻ mặt biến đổi, hắn đâm châm lên người Cơ Thanh Ảnh, lúc này nàng đang ngủ say cũng lập tức mở mắt.
- Mau, mặc quần áo vào ngay.
Hạ Thiên khẽ nói.
- Làm sao vậy?
Cơ Thanh Ảnh có chút mơ hồ, nhưng nàng lại khá nghe lời, nhanh chóng mặc quần áo vào.
- Có cao thủ tiếp cận, chúng ta đi ra xem.
Hạ Thiên khẽ giải thích một câu, sau đó hắn nắm lấy eo nhỏ của Cơ Thanh Ảnh, lóe người lên rồi biến mất. Một giây sau Hạ Thiên và Cơ Thanh Ảnh xuất hiện trên sân thượng khách sạn Tây Đô.
Trên không trung, một bóng người đang dần tiếp cận về phía bên này, chỉ sau nháy mắt thì trên mái nhà của khách sạn Tây Đô chợt xuất hiện kẻ thứ ba, đó là một người đàn ông còn khá trẻ, mặc thanh sam rất bình thường nhưng lại gây ra cho Hạ Thiên áp lực rất lớn.
Là Nhiếp Tử Hùng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...