- Cậu tất nhiên là đàn ông không có liên quan gì.
Hạ Thiên trả lời:
- Trong đó đều là vợ tôi, trừ tôi ra thì đàn ông khác đều là kẻ không có quan hệ, vì vậy tôi cảm thấy vợ Tiểu Yêu Tinh làm vậy là rất đúng, trừ tôi ra thì không ai được vào.
Hạ Thiên nói đến đây thì dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn Triệu Hiểu Trác:
- Chú muốn vào làm gì? Chú không phải muốn rình xem vợ công chúa của anh đấy chứ?
- Không phải, không phải, tất nhiên là không phải.
Triệu Hiểu Trác liên tục phủ nhận:
- Anh rể, tôi chỉ muốn đưa Tiểu Lạc vào chơi mà thôi.
- Chú muốn vào chơi, chờ sau này rồi vào, đợi đến khi anh đưa các vợ đi khỏi chỗ này, chú có thể tha hồ đi vào.
Hạ Thiên thuận miệng nói, sau đó quay đầu nhìn Cố Hàm Sương:
- Sương nha đầu, chị chờ chút, tôi đi vào trước, đợi khi vợ Tiểu Yêu Tinh sắp xếp tốt, sẽ cho chị vào.
- Vâng, thiếu gia.
Cố Hàm Sương khẽ nói.
Hạ Thiên cũng không nói gì mà lách mình vào trong Yêu Tinh Biệt Uyển, hai phút sau hắn đi ra đưa Cố Hàm Sương vào, còn Triệu Hiểu Trác và Tần Tiểu Lạc thì bị bỏ qua.
- Thế đạo chó má gì vậy? Mình muốn mang bạn gái vào chơi cũng không được sao?
Triệu Hiểu Trác thầm nói, sau đó bắt đầu an tủi Tần Tiểu Lạc:
- Tiểu Lạc, không có vấn đề, anh nghe nói Hạ Thiên sắp về Giang Hải, chị gái của anh và Yêu Yêu cũng đều rời khỏi thủ đô, đợi đến khi các nàng đều đi, như vậy Yêu Tinh Biệt Uyển sẽ là địa bàn của chúng ta, chúng ta thích làm gì cũng được.
- Bên trong có thứ gì?
Tần Tiểu Lạc dùng giọng mềm mại nói.
- Thật ra anh cũng không rõ, anh chỉ biết em gái thiên tài của mình ở bên trong có rất nhiều thứ, bình thường những thứ có bên trong đó thường rất khó tìm ở bên ngoài, nói chung là rất thoải mái.
Triệu Hiểu Trác nhanh chóng nói:
- Tiểu Lạc, anh đã nói với em rồi, Yêu Tinh Biệt Uyển là nơi an toàn nhất thủ đô, hai chúng ta dù làm gì ở bên trong thì cũng không cần lo lắng.
Tần Tiểu Lạc chợt đỏ mặt, cái gì là mặc kệ làm gì, thật ra ý nghĩa của nó rất dễ hiểu, đây là nơi an toàn nhất để yêu đương vụng trộm.
...
Trong Yêu Tinh Biệt Uyển, lúc này Tiểu Yêu Tinh liên tục ngáp.
- Chồng, em rất buồn ngủ, cho em ngủ thêm chút nữa.
Tiểu Yêu Tinh chợt năn nỉ, nhưng nàng vừa nói xong thì hối hận, vì nàng phát hiện chồng lại cho mình chơi nhảy cầu, một tiếng ầm vang lên, nàng bị ném vào bể bơi.
- Đây đúng là bạo hành gia đình.
Tiểu Yêu Tinh lầm bầm một câu, điều làm nàng càng thêm bực bội chính là, chồng ném nàng vào bể bơi rồi bỏ mặc, xoay người ôm chị Đại Yêu Tinh.
Trong phòng khách lầu một, Hạ Thiên dùng một tay ôm lấy Triệu Vũ Cơ, tay còn lại ôm công chúa Sama, nha hoàn Cố Hàm Sương xinh đẹp thì đứng phía sau hắn. Đây rõ ràng là tư thế xung quanh đều có mỹ nữ, dù là nam hay nữ thấy tình cảnh này thì đều muốn cho hắn ăn đòn, vì diễm phúc của hắn thật sự quá nghịch thiên.
- Vợ Đại Yêu Tinh, nghe nói chị chờ tôi về nhà, có phải vậy không?
Hạ Thiên mở miệng hỏi.
- Đúng vậy, tôi chờ cậu về để hát một bài.
Triệu Vũ Cơ khẽ cười:
- Trước kia tôi đã đồng ý, đợi đến khi cậu giúp tôi giải quyết phiền toái cho đại ca, tôi sẽ tặng cậu một bài hát.
- Tốt, vậy chị hát đi.
Hạ Thiên cười hì hì nói.
- À, được.
Triệu Vũ Cơ khẽ rời khỏi lòng Hạ Thiên, sau đó đi về phía trước vài bước, xoay người cười thản nhiên với hắn, bắt đầu hát:
-...Trong bóng tuyết tung bay tán loạn, Tuyết Cơ đã mê say...
Triệu Vũ Cơ vẫn hát bài Tuyết Cơ trước kia, bài hát này chính là kỷ niệm hai người ở dưới Thanh Phong Sơn cả buổi tối, cũng chính là khi mà Đại Yêu Tinh muốn đi ám sát Hạ Thiên, lại bị hắn bắt làm vợ.
Triệu Vũ Cơ vừa hát vừa múa, thật sự mang theo chút hương vị ưu thương, trên mặt lại là nụ cười sáng lạn. Trước đó nàng hát bài này thì trong lòng vẫn còn rất mâu thuẫn, vì thế khi hát cũng không vui, nhưng bây giờ đã khác trước, nàng đã có quan hệ không hề ngăn cách với Hạ Thiên, vì vậy mà hát bài này cũng không còn như trước. Nàng dùng giọng điệu vui sướng hát một khúc ưu thương, vốn sẽ không quá hay, nhưng âm thanh trong miệng nàng bay ra lại làm lòng người trầm mê.
Hạ Thiên dùng ánh mắt xuất thần nhìn Triệu Vũ Cơ, hắn vô tình đi về đêm tuyết trước kia, mà công chúa Sama và Cố Hàm Sương cũng bị bài hát dẫn dắt mà ngây người,
trong đầu không tự chủ được cũng nghĩ đến tình cảnh một đêm tuyết trắng, cả hai không có kinh nghiệm nhưng nghe hát mà thật sự tưởng mình như biến thành Tuyết Cơ xinh đẹp.
Đối với công chúa Sama thì nàng trước nay luôn sùng bái Hạ Thiên, thậm chí còn cho rằng hắn là do đấng tối cao ban tặng cho mình. Nàng cũng không hiểu nhiều về hắn, dù những ngày qua nàng đã biết không ít chuyện, nhưng hắn vẫn làm nàng sinh ra cảm giác thần bí và không gì không làm được. Bây giờ nàng nghe Triệu Vũ Cơ hát bài Tuyết Cơ, cảm nhận được sự thân cận không chia xa, vì vậy mà trong lòng không khỏi sinh ra cảm giác không muốn chia xa.
Cố Hàm Sương cũng giống như vậy, nàng quen biết Hạ Thiên thời gian rất ngắn, tuy bọn họ có tầng quan hệ thân mật nhưng nàng vẫn coi mình là nha hoàn của hắn. Căn cứ vào lời hứa hẹn, nàng rất ngoan ngoãn trước mặt Hạ Thiên, dù hắn muốn gì cũng được, nhưng trong lòng nàng vẫn còn một khoảng cách khó thể nhìn thấy, đây không phải là khoảng cách thân thể, là khoảng cách trái tiểu mộng. Nhưng lần này nàng bị lời hát dẫn dắt, thật sự phát hiện khoảng cách kia có chút thu hẹp lại.
Triệu Vũ Cơ rõ ràng không ngờ một ca khúc của mình lại làm cho hai người phụ nữ rơi vào tình huống kỳ diệu, coi như gián tiếp tạo ra ân lớn cho Hạ Thiên. Nàng càng
không ngờ, sau khi hát xong thì cả ba cùng quấn lấy Hạ Thiên.
Nửa giờ sau khi Tiểu Yêu Tinh đi tắm rửa thay quần áo, nàng đi qua phòng khách thì thấy được tình huống kia, vì thế mà không khỏi ngây người, nàng nhìn ba phút mới
thầm nói:
- Đúng là quá loạn, mình lên mạng thôi.
…
Sáng sớm hôm sau.
Triệu Vũ Cơ thức dậy rất sớm, nàng đi ra khỏi phòng ngủ mà cũng không quên nhìn vài người trên giường, cuối cùng cũng sinh ra một ý nghĩ, chẳng lẽ bài hát của mình rất kích tình?
Triệu Vũ Cơ vừa rời khỏi phòng ngủ thì Hạ Thiên cũng tỉnh lại, nhưng lại bị tiếng chuông điện thoại làm cho bừng tỉnh, chẳng phải là điện thoại của hắn, là điện thoại của Cố Hàm Sương.
Cố Hàm Sương cũng có điện thoại, nhưng điện thoại của nàng lâu lắm mới vang lên một lần, sáng sớm hôm nay nó lại vang lên, điều này có chút kỳ quái.
- Thiếu gia, là điện thoại của tôi.
Cố Hàm Sương cũng bị tiếng chuông điện thoại đánh thức, nàng cầm điện thoại rồi nhìn nói với Hạ Thiên:
- Là người nhà điện thoại đến, có lẽ có việc gấp.
- Chị cứ tiếp điện thoại, không cần hỏi tôi.
Hạ Thiên thuận miệng nói.
- Ừ!
Cố Hàm Sương khẽ gật đầu, sau đó nàng nghe điện thoại, âm thanh trở nên lạnh lùng:
- Chuyện gì?
- Bà tổ, ngài có thể quay về một chuyến được không?
Âm thanh bên kia rất cung kính:
- Trong nhà có chút chuyện, cần ngài hỗ trợ.
- Chuyện rất gấp sao?
Cố Hàm Sương hỏi.
- Đúng vậy, rất gấp, ngài đã về thủ đô rồi phải không?
Cố gia rõ ràng biết hành tung của Cố Hàm Sương.
Cố Hàm Sương bịt ống nghe rồi quay sang hỏi Hạ Thiên:
- Thiếu gia, tôi có thể...
- Đi thôi, nhưng phải nhanh lên một chút, sau đó nhanh trở về.
Hạ Thiên biết Cố Hàm Sương muốn nói gì, vi vậy không chờ nàng hỏi xong mà đã đồng ý.
- Cám ơn thiếu gia.
Cố Hàm Sương khẽ gật đầu, sau đó nàng cầm lấy điện thoại:
- Tôi sẽ quay lại.
Cố Hàm Sương nhanh chóng mặc quần áo bỏ đi, mà sau khi nàng đi thì Hạ Thiên cũng thức dậy, công chúa Sama thì thể lực tương đối yếu, vì vậy nàng ngủ rất ngon, căn bản không bị tiếng chuông điện thoại ảnh hưởng.
- À, nên chuẩn bị về Giang Hải.
Hạ Thiên lầm bầm, chuyện ở thủ đô xem như đã cơ bản giải quyết, kẻ địch đã hoàn toàn bị thu phục, vợ tuy còn chưa hoàn toàn đến tay nhưng cũng không xê xích gì nhiều.
Lúc này hắn đã đắc thủ được một nha hoàn xinh đẹp, thu hoạch rõ ràng là rất lớn.
Hạ Thiên đi ra phòng ngủ, Hạ Thiên đi lên sân thượng, vì hắn biết lúc này Triệu Vũ Cơ đang ở đây, mà Triệu Vũ Cơ thật sự cũng đang giỡn nước trong hồ bơi. - https://truyenfull.vn
- Vợ Đại Yêu Tinh, vài ngày nữa tôi sẽ về thành phố Giang Hải, chị có theo tôi không?
Hạ Thiên đi đến bên cạnh bể bơi rồi mở miệng.
- Tôi tạm thời không thể đi, nhưng Yêu Yêu muốn đi, nàng nói muốn đến Thần Tiên đảo để lập một cái Yêu Tinh Biệt Uyển mới, công chúa Sama cũng sẽ đi học ở bên kia, cậu đưa hai cô ấy sang bên đó đi.
Triệu Vũ Cơ đi đến bên cạnh bể bơi, cuối cùng lại hỏi một câu:
- Cậu tính khi nào thì đi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...