- Vợ Đại Yêu Tinh, chị đang ở đâu vậy?
Hạ Thiên lập tức nhận điện thoại, vì nguyên nhân giả vờ bị thương nên hắn đến thủ đô đã lâu nhưng không thể tìm đến gặp Triệu Vũ Cơ, hắn thật khá nhớ nàng.
- Tôi ở chỗ Yêu Yêu.
Triệu Vũ Cơ trả lời:
- Tôi có chuyện muốn nói với cậu.
- Vợ Đại Yêu Tinh, đợi lát nữa rồi nói sau, tôi sẽ đi tìm chị ngay bây giờ.
Hạ Thiên nhanh chóng nói, hắn cúp điện thoại, sau đó hóa thành một chiếc bóng biến mất ở ngã tư đường.
Hạ Thiên định đi tìm Y Tiểu Âm nhưng bây giờ Triệu Vũ Cơ điện thoại đến, tuy hắn đang ở vào giai đoạn giả vờ bị thương, cũng cố ý giả vờ không có quan hệ gì với Triệu gia, nhưng thật ra hắn cũng có thể lẻn vào Yêu Tinh Biệt Uyển mà kẻ khác không thể nào biết được. Cũng giống như trước đó, hắn từ trong Yêu Tinh Biệt Uyển đi ra mà không ai phát hiện được, dù bây giờ hắn đi tìm Triệu Vũ Cơ thì cũng không ai biết rõ hắn có liên lạc với người Triệu gia.
Vài phút sau Hạ Thiên đã có mặt ở Yêu Tinh Biệt Uyển.
- Chồng.
Một mùi hương quen thuộc bùng đến, công chúa Sama chạy đến vung vẫy hai cánh tay như cánh bướm đẹp, nàng nhào vào lòng Hạ Thiên.
Hạ Thiên thuận tay ôm lấy vòng eo mảnh của công chúa Sama, sau đó hắn thuận miệng hỏi:
- Vợ công chúa, em biết vợ Đại Yêu Tinh ở đâu không?
- Chị ấy ở bể bơi chờ anh.
Công chúa Sama chưa trả lời thì âm thanh của Yêu Yêu đã vang lên bên cạnh, sau đó nàng lại tỏ ra tranh công:
- Chồng chồng, hôm nay em không ngủ ngày đấy nhé.
- Đét.
Tiểu Yêu Tinh vừa dứt lời thì mông đã truyền đến cảm giác đau, rõ ràng bị Hạ Thiên tét đít.
- Sao anh lại đánh em?
Tiểu Yêu Tinh sắp khóc đến nơi:
- Em không phải dáng người không tốt sao? Cũng vì tất cả dinh dưỡng dồn lên cho cái đầu, vì vậy cũng không trách em được.
- Anh đánh không phải trách em dáng người không tốt, nhưng em gạt anh.
Hạ Thiên dùng ánh mắt bất mãn nhìn Tiểu Yêu Tinh:
- Em mới thức dậy, vậy mà dám nói ban ngày không ngủ.
Tiểu Yêu Tinh có chút buồn bực, chồng sao thứ gì cũng biết rõ như vậy? Nàng vì sợ bị đánh đòn nên nghe nói Hạ Thiên đến là tranh thủ thời gian thức dậy, nào ngờ vẫn bị hắn phát hiện ra, vì vậy mà mông của nàng phải gặp nạn.
- Chồng, khi nào thì em mới được đi ra?
Công chúa Sama mở miệng nói, nàng đã ở lại đây vài ngày, rất bức bối, nàng muốn ra ngoài.
Sau lần trước Hạ Thiên đưa công chúa Sama đến đây, nàng rốt cuộc còn chưa được đi ra ngoài. Trong khoảng thời gian này nàng học võ của Hạ Thiên để lại, nhưng nếu nói về thiên phú võ thuật thì nàng là một người vợ kém nhất của hắn. Điều làm cho hắn cảm thấy bức bối là mỗi lần nàng luyện võ thì múa máy như khiêu vũ, mà tư thế khiêu vũ lại luôn rất mê người, vì vậy mà chỉ luyện một lúc đã leo lên giường.
Cuối cùng công chúa Sama mới miễn cưỡng học xong quyển sách "gái đánh người" của Hạ Thiên, hai người ở lại đây mười ngày, hắn gặp phải một bà vợ có thiên phú võ thuật quá kém mà thấy bất đắc dĩ. Điều đáng an ủi duy nhất chính là khoảng thời gian đó được hưởng dụng vợ công chúa, có chút niềm vui thú.
Nhưng cũng vì để đám gài bom hiểu lầm là công chúa Sama đã chết, vì vậy thời gian qua nàng luôn ở trong Yêu Tinh Biệt Uyển. Nói cách khác thì nàng ra ngoài chắc chắn sẽ bị người hữu tâm nhận ra, dù sao một công chúa Ả Rập xinh đẹp như nàng đi đến đâu cũng thu hút sự chú ý của người khác.
- Vợ công chúa, vài ngày nữa em mới được đi ra.
Hạ Thiên chi có thể nói như vậy, sau đó hắn ôm công chúa Sama đặt lên ghế sa lông:
- Em chơi đùa với vợ Tiểu Yêu Tinh trước đi, anh lên sân thượng tìm vợ Đại Yêu Tinh. - .
- Được rồi.
Công chúa Sama cũng không thích nhưng đành phải gật đầu đồng ý.
Hạ Thiên nhanh chóng đi lên bể bơi trên sân thượng, lúc này trong bể bơi có một mỹ nhân ngư bơi qua lại, hắn cũng không nhiều lời mà ngồi bên canh bể bơi lẳng lặng nhìn người đẹp nghịch nước.
Mỹ nhân ngư giống như còn chưa phát hiện ra sự có mặt của Hạ Thiên, nàng vẫn nhàn nhã nghịch nước, thậm chí còn biểu diễn vài kỹ thuật đa dạng làm hắn mở rộng tầm mắt.
Lúc này Hạ Thiên nhìn cặp chân thon dài của nàng mà thầm nuốt nước miếng, giống như vô tình làm lửa dục vọng của hắn bừng lên.
Thời gian chậm rãi trôi qua, mãi đến khi mỹ nhân ngư phát hiện bên kia có một người xem thì mới dừng lại, nàng bơi đến bên cạnh bờ hồ nhìn Hạ Thiên rồi dùng giọng có chút quyến rũ nói:
- Cậu đến từ khi nào?
- Vợ Đại Yêu Tinh, hình như đã đến rất lâu rồi.
Hạ Thiên suy nghĩ rồi trả lời.
- Cậu không nhớ rõ mình đến đây từ khi nào sao?
Mỹ nhân ngư Triệu Vũ Cơ trừng mắt nhìn Hạ Thiên.
- Vợ Đại Yêu Tinh, chị bơi lội quá đẹp, tôi nhìn mà quên thời gian.
Hạ Thiên thành thật trả lời.
- Sắc lang, chỉ biết nhìn lén.
Triệu Vũ Cơ khẽ hừ một tiếng, sau đó nàng từ dưới nước đi lên:
- Chờ một chút, tôi xuống dưới lầu thay quần áo.
Triệu Vũ Cơ đang định đi xuống lầu, nhưng nàng vừa đi được một bước thì đã bị Hạ Thiên ôm vào lòng.
- Vợ Đại Yêu Tinh, không cần phải thay quần áo, chị mặc thế này là đẹp rồi.
Hạ Thiên ôm Triệu Vũ Cơ rồi cười hì hì nói.
- Cậu muốn để tôi bị cảm sao?
Triệu Vũ Cơ trừng mắt nhìn Hạ Thiên, nàng tất nhiên biết mình mặc thế này sẽ rất đẹp, bây giờ nàng mặc áo tắm, tuy không phải là áo tắm hai mảnh, chỉ là áo liên thể rất bảo thủ nhưng chỉ có chút da thịt bị che khuất, có hơn phân nửa da thịt lộ ra ngoài, tất nhiên sắc lang Hạ Thiên sẽ thích nàng ăn mặc như vậy.
- Vợ Đại Yêu Tinh, có tôi ở đây, sao chị có thể bị cảm cho được?
Hạ Thiên cười hì hì nói, hắn vừa nói vừa truyền một luồng chân khí hùng mạnh vào người Triệu Vũ Cơ, chân khí nhanh chóng chạy một vòng. Lúc này những giọt nước trên người Triệu Vũ Cơ đã biến mất không còn dấu vết, dù là áo tắm ẩm ướt cũng trở nên khô ráo.
- Lại là chiêu này.
Triệu Vũ Cơ thầm nói, lúc này nàng đã không còn kỳ quái như trước kia, ban đầu dưới vách núi Thanh Phong Sơn, Hạ Thiên cũng từng thể hiện năng lực như vậy.
- Vợ Đại Yêu Tinh, đã lâu rồi không gặp, chắc chắn chị rất nhớ tôi phải không?
Hạ Thiên dùng một tay ôm lấy vòng eo của Triệu Vũ Cơ, tay kia bắt đầu không thành thật, liên tục tuần tra trên bờ vai óng ả của Triệu Vũ Cơ, đồng thời còn có xu hướng đi xuống bên dưới, nếu dựa theo tốc độ đó thì không bao lâu nữa bàn tay của hắn sẽ úp lên mông Triệu Vũ Cơ.
- Bàn tay đừng lộn xộn.
Triệu Vũ Cơ tức giận nói.
- Nào có lộn xộn đâu?
Hạ Thiên nghiêm trang trả lời:
- Tay của tôi hoạt động có kế hoạch rõ ràng, tuyệt đối không phải lộn xộn.
- Cậu không thể giảm bớt chút tính nết sắc lang được sao?
Triệu Vũ Cơ có chút tức giận, người này nếu đừng vội vã như vậy, hoặc biểu hiện đứng đắn một chút, nàng sẽ càng ưa thích. Nhưng hắn lại là một sắc lang cực kỳ rõ ràng, điều này làm nàng hận không thể rèn sắt thành thép.
- Vợ Đại Yêu Tinh, tôi chỉ muốn nói cho chị biết, tay của tôi cũng rất nhớ chị.
Hạ Thiên tỏ ra vô tội.
Triệu Vũ Cơ đã hết chỗ nói, người này đúng là khó thể nào cứu chữa được nữa. Ghê tởm nhất chính là hắn luôn lấy cớ để quang minh chính đại chiếm tiện nghi của nàng, hắn sờ nàng thì bảo tay nhớ nàng, nếu hắn hôn nàng, không phải nói miệng hắn nhớ nàng sao?
- Trước tiên đừng làm rộn, tôi có chuyện muốn hỏi cậu, cậu nhất định phải trả lời thành thật.
Triệu Vũ Cơ quyết định không tiếp tục cho Hạ Thiên làm càn, nàng bắt đầu đi vào chủ đề chính, trước đó nàng điện thoại cho Hạ Thiên cũng không phải vì nghĩ đến hắn, chẳng qua nàng có chuyện quan trọng cần hỏi.
- Chuyện gì?
Hạ Thiên cũng không tiếp tục hoạt động tay, nhưng bàn tay của hắn đã sớm rời khỏi lưng Triệu Vũ Cơ, đã đặt lên đùi nàng.
- Cậu rốt cuộc có quan hệ thế nào với Y Tiểu Âm?
Triệu Vũ Cơ cố gắng áp chế cảm giác không thích ứng dưới đùi, nàng mở miệng hỏi.
- Vợ Đại Yêu Tinh, chị ấy cũng giống như chị, là vợ tôi.
Hạ Thiên dùng ánh mắt có chút buồn bực nhìn Triệu Vũ Cơ:
- Quái lạ, sao chị cũng hỏi tôi về điều này? Chẳng lẽ tên Nhạc Chi Phong kia có quan hệ gì với Triệu gia?
- Cậu cũng đừng hỏi vấn đề này, cậu trả lời tôi trước đã.
Triệu Vũ Cơ không có ý muốn trả lời Hạ Thiên, nàng tiếp tục hỏi:
- Tôi biết rõ cậu thích gọi người ta là vợ một cách lung tung, tôi muốn biết quan hệ giữa hai người đã đến mức thế nào rồi.
- Vợ Đại Yêu Tinh, sao chị lại nói tôi thích gọi người ta là vợ? Tôi chưa bao giờ gọi lung tung.
Hạ Thiên có chút mất hứng, bàn tay hắn di chuyển xuống mông của Triệu Vũ Cơ, nhưng hắn không đánh mà chỉ sờ hai lượt:
- Còn nữa, cái gì là đến mức nào rồi? Vợ Y Y là vợ của tôi.
- Cậu đúng là... ....
Triệu Vũ Cơ có chút buồn bực, sau đó nàng cắn môi dùng giọng trực tiếp hỏi:
- Ý của tôi là, cậu đã ăn nằm với người ta chưa?
- Vợ Đại Yêu Tinh, chị hỏi điều này làm gì?
Hạ Thiên có chút kỳ quái.
- Trước tiên cậu đừng hỏi nguyên nhân, tóm lại cậu nói đi, có hay không, nói thật nhé, không được lừa gạt.
Triệu Vũ Cơ có chút ngưng trọng, rõ ràng điều này khá quan trọng.
- Được rồi, vợ Đại Yêu Tinh cũng không cần ghen ghét, tuy tôi biết chị trước nhưng chị cứ hay trốn, vì vậy chúng ta cũng chưa làm gì ra trò, mà vợ Y Y thì thật sự đã lên dĩa rồi.
Hạ Thiên nói lảm nhảm nhưng cuối cùng cũng trả lời vấn đề.
- Cậu thật sự đã lên giường với Y Tiểu Âm?
Triệu Vũ Cơ dùng ánh mắt khó tin nhìn Hạ Thiên.
- Đúng vậy, điều này có gì kỳ quái sao? Cô ấy là vợ tôi, chúng tôi làm vậy cũng bình thường mà thôi.
Hạ Thiên có chút khó hiểu, sau đó hắn hỏi ngược lại một câu:
- Vợ Đại Yêu Tinh, rốt cuộc là vì sao chị quan tâm đến vấn đề này?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...