- Tôi muốn đánh vào mông chị một trăm cái, để chị biết kết quả uy hiếp tôi là thế nào.
Hạ Thiên nhanh chóng quét mắt qua dáng người của Y Tiểu Âm, lửa nóng trong lòng chợt bùng lên, dù là hai ngọn núi lồng lộng sừng sững hay rừng rậm nồng đậm, hay da thịt bạch ngọc, cặp chân thon dài...Tất cả đều cực kỳ hấp dẫn. Gương mặt không màng danh lợi của nàng cũng vì hoảng sợ mà làm Hạ Thiên càng có thêm cảm giác phá hoại.
Hạ Thiên vươn tay đến mông Y Tiểu Âm, hắn mỉm cười rồi khẽ dùng sức, cơ thể nàng chợt xoay ngược lại, cặp mông ngạo nghễ xuất hiện trước mặt Hạ Thiên. Hắn khoát tay, chuẩn bị đánh xuống.
- Anh làm gì vậy? Mau dừng tay.
Một tiếng kêu sợ hãi từ cửa phòng ngủ vang lên, đúng là A Cửu, nàng thấy Y Tiểu Âm không mảnh vải che thân nằm trên giường, Hạ Thiên lại ngồi bên giường, rõ ràng có ý đồ bất lương, vì vậy mà cực kỳ sợ hãi, nàng phóng về phía Hạ Thiên:
- Mau buông tiểu thư ra.
Có thể thấy A Cửu biết chút võ công, nhưng trước mặt Hạ Thiên thì chút trò mèo vung tay múa chân của nàng không có chút hiệu quả.
Khi thấy A Cửu thì Hạ Thiên thu tay, Y Tiểu Âm vốn đang cực kỳ xấu hổ và tức giận lại khẽ thở ra, nàng chỉ mong sao A Cửu xuất hiện có thể làm nàng thoát khỏi một kiếp.
Chỉ sau nháy mắt A Cửu đã xuất hiện trước mặt Hạ Thiên, lúc này trên tay Hạ Thiên có thêm một cây ngân châm, hắn đâm lên người nàng. A Cửu chợt khựng lại rồi ngã xuống, nhưng hắn nhanh tay lẹ mắt và ôm lấy nàng.
- Anh muốn làm gì?
A Cửu chấn động.
- Tôi đã nói muốn đánh mông cô, bây giờ vừa đúng lúc.
Hạ Thiên nói xong thì vỗ một cái lên mông A Cửu:
- Nhưng bây giờ tôi còn phải đánh mông vợ, cũng chỉ đánh cô một cái mà thôi, cô ở bên cạnh chờ xem đi.
Hạ Thiên buông lỏng tay đưa A Cửu nằm xuống sàn nhà.
- Anh dám động đến tiểu thư, tôi sẽ liều mạng với anh... ....
A Cửu khẽ kêu lên, nhưng nàng còn chưa dứt lời thì đã không còn nói được lời nào, Hạ Thiên đâm một kim lên người nàng, làm nàng không thể nào phát ra âm thanh.
- Đét.
Một âm thanh trong trẻo vang lên, Y Tiểu Âm cảm thấy mông truyền đến cảm giác đau đớn, vì vậy mà khoảnh khắc này cảm thấy cực kỳ xấu hổ và giận dữ. Cuối cùng nàng phát hiện mình quá lạc quan, A Cửu xuất hiện chẳng qua chỉ có thêm một người xem mà thôi.
- Hạ Thiên, cậu đường đường là đệ nhất thần y, sao lại dùng phương pháp này để tìm một phụ nữ? Không biết xấu hổ sao?
Y Tiểu Âm thấy không thể nào trốn đi, bây giờ quần áo bị cởi sạch, nàng biết mình căn bản không thoát, ngay cả Bất Tử Bất Diệt cũng bị Hạ Thiên phế đi, nàng sao có thể bỏ chạy cho được?
- Đét.
Hạ Thiên lại vỗ lên cặp mông căng và tràn đầy tính đàn hồi của Y Tiểu Âm, trong miệng nói:
- Đại sư phụ có nói, muốn tìm phụ nữ thì trước hết phải lấy được tấm lòng của đối phương, ông ấy cảm thấy lấy được nhân tâm của phụ nữ thì quan trọng hơn so với cơ thể của nàng.
Hạ Thiên dừng lại một chút rồi bổ sung thêm:
- Đúng rồi, toi còn chưa nói cho chị biết, Đại sư phụ của tôi chính là Trương Minh Đà.
- Đại sư phụ của cậu nói rất đúng, nếu cậu muốn có được tôi, cậu phải lấy được lòng tôi mà không phải dùng biện pháp hạ lưu vô sỉ thế này.
Y Tiểu Âm bây giờ không còn lựa chọn nào khác, biện pháp duy nhất của nàng chính là nói làm sao cho Hạ Thiên buông tha cho mình. Lúc này nàng đã hối hận, nếu sớm biế sẽ xuất hiện tình huống này thì nàng nên đồng ý cho một thành viên Ám tổ theo sát để bảo vệ. Đáng tiếc là trước đó nàng quá mức tin tưởng vào năng lực của Bất Tử Bất Diệt, hơn nữa nàng cũng không muốn cho người Ám tổ biết Hạ Thiên đang ở đây. Vì thế mà thành viên Ám tổ vốn có nhiệm vụ bảo vệ bị nàng để lại thủ đô, tạm thời không còn ai khác có thể bảo vệ nàng.
- Nhị sư phụ của tôi nói, yêu nhau trên giường là tốt nhất, ông ấy nói chỉ cần tìm được cơ thể phụ nữ, như vậy sẽ nghiêm túc có được nàng.
Hạ Thiên lại nói:
- Ông ấy còn nói, phụ nữ không nghe lời thì phải dùng sức mạnh.
- Nhị sư phụ của cậu điên rồi.
Y Tiểu Âm vội vàng nói.
- À, thật ra tôi cũng thấy như vậy.
Hạ Thiên tỏ vẻ tán thành lời nói của Y Tiểu Âm, sau đó hắn lại nâng tay vỗ lên cặp mông của nàng, cuối cùng tiếp tục nói:
- Tôi cũng hiểu, tôi là người đàn ông đẹp trai cuồn cuộn, không cần phải dùng sức mạnh làm gì cho mệt. Nhưng tôi cảm thấy Nhị sư phụ nói không sai, có vài người phụ nữ phải dùng sức mạnh, ví dụ như những phụ nữ thích uy hiếp tôi, giống như chị vậy.
- Hạ Thiên, nếu hôm nay cậu làm nhục tôi, sau này tôi sẽ hận cậu cả đời.
Y Tiểu Âm cắn răng nói.
- Này, vợ, chị biết không, Đại sư phụ tôi không có một bà vợ nào, mà Nhị sư phụ thì ít nhất cũng có một người, bà vợ này ông ấy đã dùng sức để thu vào tay, hơn nữa còn sinh cho ông ấy một con gái rất đẹp. Tất nhiên đó là sư tỷ xinh đẹp của tôi, cũng là vợ tôi, vì vậy tôi cảm thấy Nhị sư phụ làm việc khá tốt.
Hạ Thiên vừa nói vừa tiếp tục đánh mông Y Tiểu Âm, động tác liên tục không ngừng, mà lúc này cặp mông tuyết trắng của nàng đã đầy những dấu tay đỏ hồng:
- Tóm lại Đại sư phụ của tôi có thể nhận được rất nhiều tấm lòng của phụ nữ, nhưng ông ta lại chẳng có bà vợ nào, vì thế tôi cảm thấy lời nói của Nhị sư phụ vẫn đáng tin hơn.
- Cậu nếu dám làm nhục tôi, tôi sẽ cùng chết với cậu, tôi sẽ nói ra tin tức cậu ở đây, đến lúc đó cùng lắm thì đều chết.
Y Tiểu Âm nghiến răng nghiến lợi nói, trong lòng nàng chợt có một dự cảm mãnh liệt, đêm nay sợ rằng mình chạy trời không khỏi nắng, điều này làm nàng rất bi phẫn, vì thế mà trong đầu quyết định chơi trò cá chết lưới rách.
- Này vợ, chị đã nghĩ sai một vấn đề rồi, tôi sẽ không thể chết.
Hạ Thiên lắc đầu:
- Chị biết vì sao người phụ nữ kia chẳng giết tôi không? Vì chị ta không dám ra tay, nếu giết tôi thì chị ta cũng chết. À, có lẽ chị ấy cũng không nỡ giết tôi, vì vậy dù thật sự biết tôi ở đây thì cũng chỉ giết chị, cũng sẽ không giết tôi. Còn chuyện vợ tóc vàng Mộc Hàm, thật ra không có gì phải sợ, cùng lắm thì tôi rời khỏi đây, chị ấy không tìm được tôi, cuối cùng người chết chỉ có mình chị, không ai khác.
Y Tiểu Âm nắm chặt ga giường, khoảnh khắc này trong đầu nàng chợt có ý nghĩ muốn chết, nàng không nói thêm điều gì, nước mắt không tự giác được phải chảy ra. Nhưng dù nàng có nói gì cũng không có tác dụng, trừ khi có kỳ tích phát sinh, nếu không thì tối nay nàng nhất định sẽ bị Hạ Thiên vô sỉ cưỡng hiếp.
Một bước sai, cả bàn cờ đều thua.
Y Tiểu Âm chợt hiểu câu nói này, trước nay nàng luôn cẩn thận, cũng không có gì sai, chẳng phạm phải sai lầm gì. Nhưng tối nay nàng đã làm sai một việc, mà sai lầm này làm nàng có một đêm đau đớn, sỉ nhục, sợ rằng nó khó thể rửa sạch trong ký ức của nàng.
- Này vợ, chị đừng khóc, tuy tôi muốn dùng sức nhưng chị sẽ không đau, dù thế nào thì chị cũng là vợ tôi, vì vậy tôi cũng không tra tấn chị làm gì.
Hạ Thiên mở miệng nói:
- Tuy nhiều người nói phụ nữ bị cưỡng hiếp sẽ rất đau, nhưng chị sẽ không đau, thật ra tôi cảm thấy sau khi đánh mông thì chị sẽ rất nhớ cảm giác này. Bạn đang đọc tại chấm cơm.
- Hạ Thiên, tôi thề, cả đời này sẽ không yêu thương nhớ nhung gì...Ư... ...
Y Tiểu Âm nghiến răng nghiến lợi nói, nhưng nàng còn chưa nói dứt lời thì không tự giác phải phát ra một tiếng rên yêu kiều.
Hạ Thiên không vỗ tay xuống mông Y Tiểu Âm, nhưng nàng chợt cảm thấy từ trên mông truyền đến cảm giác không giống trước đó. Nãy giờ từ nơi đó luôn truyền đến cảm giác đau đớn, còn có chút khác thường, nhưng bây giờ đã không còn cảm giác đau đớn, chỉ là cảm giác tê dại, mỗi lần bàn tay hắn đụng vào sẽ có một khí tức đặc biệt truyền vào người nàng, khí tức này phóng vào tán loạn trong người nàng, nhưng chỉ sau khoảnh khắc đã kích phát khát vọng thật sâu trong lòng nàng.
- Hèn hạ.
Y Tiểu Âm cắn răng, nàng không dám nói, vì nàng sợ mình sẽ phát ra những âm thanh khó xử, điều này làm nàng rất khó tiếp nhận. Dù nàng bị người này ô nhục, nàng yên lặng còn tốt, sẽ không thỏa mãn cho hắn, không phối hợp với hắn.
Thân là thầy thuốc nên Y Tiểu Âm hiểu, khi Hạ Thiên đánh vào mông đã động tay động chân, cố ý kích phát khát vọng ẩn giấu trong người nàng, cố gắng làm nàng thỏa hiệp. Nhưng nàng không thể làm như vậy, dù là thế nào thì nàng cũng không bao giờ thỏa hiệp.
Vài phút sau Hạ Thiên vẫn tiếp xúc thân mật với cặp mông đẹp của Y Tiểu Âm, hơn nữa thi thoảng còn mở miệng nói vài câu. Y Tiểu Âm tuy không mở miệng nhưng bàn tay lại giữ chặt ga giường, thiếu chút nữa có xúc động giật tung lên.
Trên mông truyền đến cảm giác ngày càng khủng bố, Y Tiểu Âm cảm thấy cơ thể mình dần nhũn ra và nóng lên, nhưng nàng vẫn cố gắng chịu đựng, cố gắng khống chế chính mình. Tâm cảnh tu luyện nhiều năm cuối cùng cũng phát huy chút tác dụng, dù là phụ nữ thường khó thể nào chống đỡ được khát vọng này nhưng nàng vẫn cố gắng nhẫn nhịn không động, không biểu hiện khuất nhục, nàng cứ nằm sấp như vậy, không nhúc nhích, giống như một người chết.
- Chín mươi chín...Một trăm.
Âm thanh của Hạ Thiên vang vào trong tai Y Tiểu Âm:
- Được rồi, đủ một trăm cái, vợ Y Y, bây giờ tôi sẽ biến chị thành vợ chính thức, chị có chịu không?
Y Tiểu Âm vẫn không nói lời nào, nàng nhắm mắt, vùi mắt vào trong chăn. Nhưng nàng không thể nào chặn hai tai của mình, vì vậy nàng nghe rõ những âm thanh sột soạt, nàng biết rõ Hạ Thiên đang cởi quần áo.
- Cuối cùng cũng không thoát sao?
Trong lòng Y Tiểu Âm cực kỳ khổ sở, khoảnh khắc này nàng trông ngóng kỳ tích phát sinh, vì vậy mới thầm cầu nguyện, nếu có người đến cứu nàng, nếu có một đàn ông đến làm anh hùng cứu mỹ nhân, nàng sẽ báo đáp bằng một phương pháp cổ xưa nhất, lấy thân báo đáp.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...