Hoàng cầm theo cây súng chạy xuống lầu, vừa đến đoạn hành lang liền nhìn thấy một thân ảnh đeo một chiếc mặt nạ kì dị, đang định đưa súng lên bắn theo phản xạ thì một thân ảnh quen thuộc cũng hiện diện trong tầm mắt.
"Minh thái?" Hoàng bất ngờ hô lớn vội hạ súng xuống.
"Tình hình phía trên thế nào?" Không đợi bọn họ tâm sự, Đỗ Phong liền hướng về phía Hoàng dò hỏi.
Nhìn thấy Phong đeo mặt nạ, tay cầm một cây thương tự chế trông có vẻ thần bí, khiến Hoàng có chút đề phòng.
"Không xong!" Đỗ Phong không đợi Hoàng trả lời, hắn liền cảm nhận được gì đó mà nhanh chóng hướng trên lầu phóng đi.
Vì nơi đây được xây bằng chất liệu cách âm, nếu đứng từ trên tầng hét lớn thì dưới tầng rất khó bắt được âm thanh, trong khi đó hai người Hoàng và Minh Thái đều chỉ là một người lính bình thường, giác quan không thể nhạy bén bằng Đỗ Phong được, cho nên không nghe được những gì diễn ra ở tầng trên.
Chỉ có Đỗ Phong là phát hiện được không đúng, phía trên liên tục phát ra tiếng hét thất thanh làm hắn không thể không phóng lên kiểm tra.
Két két.
Vừa tới nơi, Phong liền thấy một nhóm học sinh vũ trang đầy đủ đang bị chục đầu Trùng Tử cắn xé, tiếng khóc thê thảm vang vọng khắp hành lang, máu me bắn tung tóe.
Có một số học sinh kịp phản ứng, dơ súng lên bắn, nhưng không biết vì lý do gì lại bắn ngay phải đồng bạn bên cạnh, làm cho tràng cảnh lúc này hỗn loạn không thôi.
Cứ vậy, cả đoàn người bị lũ trùng dễ dàng giết chết.
Đỗ Phong nhanh chóng tiến tới sử dụng cây thương tự chế tấn công lũ Trùng Tử, nhờ có kinh nghiệm cách đấu của Tuấn, Phong có thể nhẹ nhàng di chuyển linh hoạt, mỗi cú đâm, quét của thương đều dễ dàng trúng đích.
Chỉ vài chiêu, chục đầu Trùng Tử đã bị Đỗ Phong một mình giết chết, vừa hay tràng cảnh này bị Hoàng và Minh Thái nhìn thấy.
Hai người Hoàng và Minh Thái sau khi thấy Phong chạy lên, cũng dồn dập đuổi theo phía sau.
Vừa lên thang lầu, đập vào mắt hai người là xác người nằm la liệt, giữa hành lang có một người đang đứng giữa đám Trùng Tử múa thương, khiến bọn họ kinh ngạc là lũ Trùng Tử này vậy mà không thể chạm nổi góc áo của người ta.
Tộc độ rất nhanh, nhanh hơn cả lũ trùng!
"Cậu ta là ai?" Hoàng tò mò hướng Minh Thái tra hỏi.
"Tôi không biết, sau khi anh đi, có một con siêu cấp quái vật xuất hiện, một mình nó giết hết lũ trùng! Tôi cứ nghĩ mình sẽ chết, nhưng sau đó thấy cậu ta xuất hiện, đầu quái vật kia cũng biến mất!" Minh Thái giản lược qua cho Hoàng nghe.
Nghe xong lời kể của Minh Thái, Hoàng mới trầm tư nói nhỏ: "có thể đầu quái vật kia đã bị cậu ta đánh cho doạ sợ nên mới bỏ cậu lại!"
"Lúc trước cậu ta tự nhận mình là anh hùng mặt nạ, chuyên môn đi cứu người.
Lúc đó tôi cũng không tin, nhưng lần này tôi thực sự tin rồi.
" Thật sự lúc đó hắn chỉ coi đối là phương có vấn đề, không hề tin tưởng lời nói.
Nhưng hiện tại thấy thân thủ của Đỗ Phong, Minh Thái biết mình nhìn sai rồi, người ta thực là cao thủ a! có thể người này còn là cao nhân mới xuống núi đây, dù sao thế gian thần bí, có nhiều truyền thuyết nói về cổ lão võ học, Đỗ Phong hẳn là một cao thủ võ công ở ẩn, giờ đất nước gặp nguy nên xuống núi giúp người.
Càng nghĩ vậy, Minh Thái càng khâm phục Đỗ Phong.
Người có năng lực, thay vì ích kỉ cầu sinh, người này lại lấy ra để đi cứu người, thật đáng để y tôn trọng.
Phải cho đến khi bọn Trùng Tử bị giết hết, hai người mới tiến lại gần.
"Vũ đâu rồi? Người anh em, nãy cậu lên đây có thấy một thanh niên độ tuổi hai mươi, mặc quân phục không?" Minh Thái tìm xung quanh, không thấy có sự hiện diện của Vũ.
"Có vẻ như cậu ta vẫn ở trên đó!" Đỗ Phong thu thương, hướng về phía trên chỉ tới, vừa rồi hắn nghe thấy phía trên tiếng đóng mạnh cửa, hẳn là người lính tên Vũ đã vào trong phòng trốn lũ Trùng Tử, để bọn này lọt xuống đây giết hại nhóm người này.
Hai người nhanh chóng cầm theo súng hướng thang lầu đi lên, để lại Đỗ Phong một mình nhìn đống xác dưới chân, có cả của người lẫn xác côn trùng nằm chồng chất lên nhau.
Nhìn thấy hai người kia đã đi lên lầu, tiếng súng cũng nổ oanh oanh, Đỗ Phong mới lấy ra xúc tu, hướng những cái xác cắm xuống.
Lần này xác người nhiều lắm, thanh tẩy của Phong cũng phải ra sức hoạt động, công đức từ phía trên đỉnh đầu cũng liên tục phóng xuống thanh tẩy linh hồn Đỗ Phong, khiến thần hồn hắn ngày càng tinh thuần, cô đặc.
Từ cấp độ thần hồn bán linh đã thành công tiến nhập Thần hồn chuẩn cấp linh, hiện tại chỉ có Nhân dạng của hắn là yếu nhất, còn lại chỉ số thần hồn cùng Trùng dạng đều khá mạnh.
"Hiện tại thần hồn của ngươi đã có thể sử dụng một số pháp thuật cấp thấp! Chờ sau khi ngươi bình ổn cả Nhân dạng, đồng bộ cấp bậc.
Ta sẽ truyền thụ cho ngươi chút pháp thuật liên quan tới thần hồn!" Trong thức hải, Bạo Ngược truyền ra tới một câu khiến Đỗ Phong phấn khích không thôi.
Phép thuật a! Nếu có thể sử dụng phép thuật, hắn sẽ có thêm nhiều chiêu thức tấn công địch nhân, tránh việc sử dụng Trùng dạng trước mặt nhân loại.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...