"Tiên sinh, phu nhân bảo tôi nhắc ngài chiều nay xem truyền hình trực tiếp trên kênh 266, xin hỏi có cần bật ngay không?" Ở trong phòng khách, quản gia liếc nhìn quang não được nữ chủ nhân đặc biệt chuẩn bị, đến gần nam nhân thử dò hỏi.
Kênh 266 là kênh gì?
Đường Nạp nhíu mày suy nghĩ một hồi, anh vốn có chút ấn tượng mơ hồ về kênh trực tiếp này, bất quá thời gian đã quá lâu nên không nhớ rõ.
Từ chối cho ý kiến gật đầu một cái, Đường Nạp đặt phần văn kiện trên tay qua một bên, ngầm đồng ý với hành động của đối phương.
Không biết vì sao vợ lại nhắc nhở mình xem truyền hình trực tiếp, Đường Nạp cúi đầu dùng dụng cụ trên bàn pha trà, trong quá trình có chút thất thần.
Hiện giờ cũng không bận gì, vợ muốn anh nhìn, vậy thì nhìn đi.
Anh cùng Phù Á kết hôn có thể coi là liên hôn gia tộc.
Ngõa Luân gia có tài lực, mà Lai Tư Đặc gia là gia tộc lâu đời, rất có danh vọng. Phù Á gả cho anh, nghiêm chỉnh mà nói thì có thể xem là có chút chịu thiệt.
Sự thực thì gia chủ Lai Tư Đặc cũng không cưỡng ép đứa con út của mình liên hôn, là cô con gái duy nhất, lại là đứa con nhỏ tuổi nhất, Phù Á rất được trưởng bối sủng ái.
Phù Á có quyền tự do lựa chọn đối tượng kết hôn, cuối cùng Phù Á đã chọn anh.
Khi đó đã là gia chủ của Ngõa Luân gia, Đường Nạp ban đầu cũng không quá để ý tới đối tượng kết hôn. Liên hôn gia tộc vốn là vì mục đích đôi bên cùng có lợi, vô luận là cưới tiểu thư gia tộc nào, sau khi trước chỉ cần dành cho đối phương sự tôn trọng đầy đủ là được.
Thế nhưng sau khi cưới Phù Á, sống chung một khoảng thời gian với nhau, Đường Nạp thực sự sinh ra tình cảm với vợ mình.
Quang não ở phòng khách được quản gia bật lên, tiến vào kênh trực tuyến 266, hình ảnh lập tức xuất hiện trên màn hình giả tưởng.
Hình ảnh vừa phát ra, nhìn thấy nội dung đang chiếu, Đường Nạp rõ ràng có chút sửng sốt.
Là cuộc thi phi hành của ấu tể.
Lúc này ấn tượng trong đầu Đường Nạp mới trở nên rõ ràng hơn, cuộc thi hàng năm này quả thực vẫn luôn phát sóng trực tiếp trên kênh 266.
Bởi vì chuyện của ấu tể, hai năm nay Đường Nạp đã không để ý tới cuộc thi này nữa, hoặc đúng hơn là vẫn luôn né tránh. Hiện giờ đột nhiên nhìn thấy, trong lòng anh có cảm giác rất phức tạp.
Bảo anh xem cái này làm gì?
Nhìn cuộc thi liền nghĩ tới ấu tể đã ba tuổi vẫn chưa học bay được, trong lòng Đường Nạp nhất thời có chút bực bội.
Không muốn xem, thế nhưng nghĩ tới là vợ đặc biệt dặn dò nên Đường Nạp cố nhịn xuống, rốt cuộc không bảo quản gia tắt quang não đi.
Lúc này cuộc thi cũng đã tới gần cuối, hội ủy viên đại khái đang tính toán thành tích.
Ôm suy nghĩ xem nốt đoạn này để thỏa mãn yêu cầu của vợ, Đường Nạp cúi đầu ung dung tự rót trà cho mình, âm thanh cuộc thi truyền tới tai anh.
Quả nhiên là phần khen thưởng, gì mà hạng nhất, gì mà điểm số này nọ, đã bình phục lại tâm tình, lcú này Đường Nạp không hề dao động, vẫn là dáng vẻ bình tĩnh ít nói ít cười ngày thường.
"...tên tuyển thủ là..."
MC cố ý dừng lại làm người xem vô thức dựng đứng lỗ tai, mặc dù Đường Nạp không nhìn màn hình nhưng sự chú ý cũng miễn cưỡng bị lôi kéo.
"Bội Đa Lai Tư Đặc Ngõa Luân."
.... Bội Đa?
Nghe thấy hai chữ đầu tiên, thân thể Đường Nạp cứng ngắc... lại nghe thêm hai họ phía sau, tay cầm tách trà của Đường Nạp không ổn định, chiếc tách quý giá rớt xuống đất.
Mà lúc này ở hiện trường cuộc thi....
Sau khi cái tên hạng nhất được công bố, rất nhiều khán giả cũng sửng sốt, sau đó mới hiểu ra.
Đúng nga, bọn họ quá khẩn trương xem ấu tể nào tới đích trước mà quên mất kết quả cuộc thi còn phải cộng cả điểm thành tích khi vượt qua những chiếc vòng khí.
Nghĩ tới trong cảnh đặc tả, bé chim béo đỏ nhạt đã hoàn thành điểm khó xuyên qua chiếc vòng dựng thẳng rất tốt.
Phi hành là năng lực cột trụ của cả ba chủng tộc, tuy chỉ là ấu tể nhưng mức chênh lệch cũng không nhiều.
Thế nhưng tâm tình lúc thi đấu cùng kỷ xảo sẽ lộ ra chênh lệch, ấu tể khố đề này mỗi lần xuyên qua vòng khí đều không hề do dự tiến thẳng tới trước, so với những ấu tể khác đã vô ý thả chậm tốc độ rõ ràng có ưu thế hơn.
Vì thế trên đường càng xuất hiện nhiều vòng khí thì ấu tể khố đề lại càng kéo giãn khoảng cách với những ấu tể khác.
Khán giả kỳ thực cũng có thể nhìn ra được, nếu không so năng lực trụ cột thì ấu tể khố duy chính là ấu tể ưu tú nhất.
Thế nhưng so với ấu tể khố để dần dần thoát khỏi đại đội thì ấu tể khố duy ngược lại đã mắc khá nhiều sai lầm, bỏ lỡ nhiều chiếc vòng vốn không nên bỏ qua.
Trong đoạn đặc tả ấu tể dẫn đầu, một vài khán giả có thể nhìn thấy ấu tể khố duy tựa hồ có quay đầu nhìn lại ấu tể khố để đang ở phía sau mình.
"Chíp chíp?"
Ngơ ngác kêu một tiếng, bé chim béo đỏ nhạt trong lòng Tạ Loan nâng đầu, dùng đôi mắt đen lúng liếng của mình nhìn anh, cứ như không dám tin mình giành được hạng nhất, vì muốn chứng thực mà kêu hai tiếng.
"Là hạng nhất." Tạ Loan mỉm cười gật đầu, dùng giọng điệu nghiêm túc nói với bé chim béo ngơ ngác trong lòng: "Bội Bội được hạng nhất."
MC đọc xong tên mười ấu tể xếp đầu cuộc thi, hai bé ấu tể trong lòng Tạ Loan sau khi tính tổng điểm thì xếp hạng tư cùng hạng sáu.
Sau khi tuyên bố thứ tự xếp hạng xong thì chính là phần khen thưởng, mười ấu tể xếp hạng đầu được gia trưởng ôm lên đài.
Mỗi ấu tể nhận được một tấm huy chương, trên đó có ghi con số xếp hạng, huy chương của hạng nhất là màu vàng, hạng hai đến hạng năm là màu bạc, hạng sáu đến hạng mười là màu đồng.
Nhìn một thanh niên tóc đen ôm ba bé chim béo đi tới, MC có chút sửng sốt, khán giả ở hiện trường cùng khán giả xem trực tuyến cũng đều kinh ngạc.
Lãnh được ba trong mười hạng, thậm chí còn có một con đạt hạng nhất.....??
Một gia trưởng dẫn theo ba ấu tể nhận thưởng không phải chưa từng xuất hiện nhưng thực sự là rất ít ỏi.
Thanh niên này là bảo mẫu của phân hội nào vậy?
Bởi vì từng có tiền lệ nên tự nhiên có rất nhiều người nghĩ theo hướng này, thế nhưng cẩn thận nhìn lại thì thanh niên ôm ba ấu tể này cư nhiên là nhân loại.
Nhân loại sẽ không tới phân hội bảo dưỡng ấu tể làm bảo mẫu đi... nghĩ không ra đáp án, mọi người chỉ có thể tạm thời dằn nghi ngờ xuống.
Người lớn ôm ấu tể đến vị trí chỉ định, sáu đến mười đứng trên bậc thang hơi thấp bên phải, hai đến năm đứng trên bậc thang bên trái hơi cao hơn một chút, mà hạng nhất thì đơn độc đứng ở vị trí cao nhất ở chính giữa.
Tạ Loan cũng giống như nhóm người lớn, ôm ba bé chim béo lên đài, vừa vặn bên trái cùng bên phải một con.
Đặt ấu tể tới vị trí chỉ định, nhóm người lớn liền lui xuống bên cạnh, nghi thức khen thưởng chính thức bắt đầu.
Chủ tịch hội ủy viên sẽ đeo huy chương khen thưởng cho ấu tể, cảnh này đương nhiên có đặc tả.
Bắt đầu từ hạng mười, cuối cùng là hạng nhất.
Đứng trên bậc thang cao nhất, ấu tể khố đề dùng ánh mắt đen lúng liếng của mình nhìn người đang cầm huy chương vàng đeo cho mình, ánh mắt sáng lấp lánh tràn đầy sức sống.
Lúc huy chương được đeo lên người, bé chim béo đỏ nhạt đột nhiên ưỡn phần ngực nhỏ.
Nhìn một màn này, Tạ Loan nhất thời bật cười.
Không chỉ ấu tể khố đề, hai bé chim béo ở hai bậc thang bên cạnh lúc được đeo huy chương cũng có hành vi tương tự, so với nhóm ấu tể an phận ở xung quanh quả thực hệt như hạc trong bầy gà.
Vì thế trong màn ảnh đặc tả, tất cả người xem đều nhìn thấy trên đài khen thưởng có ba ấu tể đang tự tin ưỡn ngực, hình ảnh đáng yêu này làm rất nhiều người xem nhịn không được mỉm cười thân thiện.
Động tác tự tin ưỡn ngực này thoại nhìn có chút kiêu ngạo, bất quá cũng không có gì không tốt... dù sao cũng là ấu tể, tự tin so với nhát gan vẫn tốt hơn, chỉ cần không tự tin đến mức mù quáng là được.
Tách trà bể nát, quần áo cũng bị nước trà văng ra ướt sũng, thế nhưng nam nhân ngồi trên ghế sô pha ở phòng khách hoàn toàn không chút để ý chăm chú nhìn màn hình trực tuyến.
Nhìn bé thu béo đeo huy chương hơi ưỡn ngực đứng trên đài.... Nhìn một lúc, ánh mắt Đường Nạp đột nhiên có chút chua xót.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...