Hiên Gia Toạ Quốc


Tiếng chuông điện thoại vang lên không ngừng, Phó Thần mất kiên nhẫn vươn tay cầm lấy."Thần, em khó chịu, có chuyện gì để sau hẵng nghe." Nhạc Phong nũng nịu kẹp chặt lấy thân thể hắn."Là trợ lý Tô, chắc việc gấp bên công ty, anh đi nghe chút.

Ngoan nào."Phó Thần mặc tạm quần, bước tới ban công nhấc máy...."Thần? Có chuyện..."Chưa kịp hỏi thì Nhạc Phong đã ăn ngay cái tát đau điếng.

Y bàng hoàng toan quay ra chất vấn thì thấy được khuôn mặt bi phẫn vặn vẹo của Phó Thần."Nhạc Phong, khá lắm, dám lừa cả tôi?! Tự mà nhìn đi!"Quát xong hắn vứt thật mạnh điện thoại lên người y.Nhạc Phong đỏ mắt cầm lên xem, sau đó bao nỗi uất ức đều bị sự hoang mang cùng chột dạ thay thế.Y không ngờ chuyện y mang thai giả và làm t.ình với nhiều kẻ khác lại bị vạch trần nhanh đến vậy."Không.

Không thể nào! Thần, em làm sao có thể..


Đây chắc chắn là kẻ nào đó tung tin nhảm, đúng vậy, là gài bẫy! Nhạc Hiên! Là nó chứ không ai khác, anh phải tin em!"Nhạc Phong sợ hãi đến mức lời lẽ lộn xộn, y gấp phát khóc lên nhưng vẫn không thể khiến cho Phó Thần bình tĩnh được.Hắn thô lỗ nắm tóc y lôi dậy khỏi giường.

Tay còn lại bóp lấy cổ rồi gằn từng chữ."Gài bẫy? Nhạc Hiên? Cậu ta bị tôi đâm ch.et rồi! Giờ thì chả có ai rảnh dựng ra loại chuyện này đâu.

Tốt nhất là ăn nói cho rõ ràng!"Nhạc Phong khó nhọc bấu lấy cánh tay đang gần như ghìm đứt cổ y ra, thì thào "Anh nên nhớ năm đó..


năm đó em là người mà..

anh vẫn luôn tìm.."Khi lấy hết sức lực nói ra câu này, Nhạc Phong cũng không quên để ý đến từng biến hoá trong mắt Phó Thần.Y biết, điểm mấu chốt trong tâm trí hắn, chính là "ánh trăng sáng" ba từ này, như thể tín ngưỡng vậy.Quả nhiên, Phó Thần dần thu lại vẻ hung ác, nghi ngờ buông tay."Nếu không phải là Nhạc Hiên, vậy thì còn kẻ nào muốn phá hoại tình cảm chúng ta nữa đây? Anh nên nghĩ cho kỹ.

Ai cũng có thể phản bội anh, đâm sau lưng anh, ngoại trừ em, anh hiểu lý do mà."Nhạc Phong xoa dịu xong thì Phó Thần cũng đã vội vã bỏ đi, hẳn là không muốn tiếp nhận, hay là ngay từ đầu đã không thật tâm?Cũng tốt, hắn đi rồi thì y chẳng phải diễn cái vai vợ hiền buồn nôn này nữa....[Theo thông tin mới nhất, đã có liên tiếp nhiều doanh nghiệp "ma" được đưa vào danh sách ký kết trái phép chung với tập đoàn tài chính Phó thị.

Bên cạnh đó, nhiều nhà đầu tư đang không ngừng bòn rút cổ phần.

Hiện tại, trạng thái từ phía CEO Phó thị, Phó Thần, vẫn chưa được tiếp cận...]Chỉ trong vài ngày ngắn ngủi, Phó thị đã lâm vào một mảnh hỗn độn, là cá mắc cạn, lại hệt như đàn chuột nhắt, nháo nhào lên kiếm lối thoát thân.Vì nguy cơ phá sản, vừa bị ban quản trị và cổ đông cấp cao chất vấn, vừa phải ra ra vào vào sở cảnh sát, bên cạnh đó liên tục nhận được tin, những kẻ nắm hết cơ mật của Phó thị lại chính là bọn đã từng ăn nằm với Nhạc Phong.Phó Thần bị bức đến phát điên, hễ về nhà là lôi y ra truy tội, cho dù y có biện hộ ra sao thì hắn cũng chẳng quan tâm nhiều nữa.Đêm đó sau khi bỏ đi tiếp, hắn chợt nhớ về Nhạc Hiên, những lúc thế này, nếu cậu còn sống, hẳn sẽ như nhiều năm về trước, nguyện ý ở bên cạnh hắn an ủi, vỗ về, phải không?...Đoạn nhạc đệm thứ nhất qua đi, tuy không để lại nhiều dấu vết, nhưng nó cũng đã khiến cho tờ giấy trắng chẳng còn vẻ vẹn nguyên ban sơ.Một khi mối quan hệ xuất hiện vết rạn đầu tiên, liền sẽ có nhiều vết rạn khác liên tiếp được vạch ra sau đó, chỉ là muốn hay không mà thôi.Có điều đạo lý ấy không phải ai cũng có thể tường tận.Trò chơi chưa tới hồi kết này, không vui thì cũng thú!.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận