Thủy Mị Nhi vốn nói năng ngọt ngào đành cố nén lửa bốc trong lòng mà nói: "Phong nhi, nếu là Tiên Linh Môn cho người đến thì ngươi cũng đừng trì hoãn nữa. Mau mặc xong quần áo chúng ta cùng đi."
"Úc? Các ngươi." Nhìn thân thể trần truồng của Lưu Phong, Khuynh Thành cũng tiến lên nắm lấy bổng bổng lộng nhanh vài cái, lập tức cười nói: "Các ngươi là nhất long nhị phượng a. Đáng tiếc không còn thời gian."
Tần Thủy Dao đỏ mặt khẽ gắt một tiếng: "Nha đầu ngươi cười cái gì, nói nhăng nói cuội?"
"Ta không có nói quàng đâu Thủy Dao tỷ tỷ. Tiếng rên rỉ của tỉ rất đặc biệt, có muốn ta kêu lại cho tỉ nghe một chút?" Khuynh Thành đắc ý nói: "Ta vài ngày nay thấy trống rỗng đến cội rễ a."
Tần Thủy Dao nghe vậy thì hết chỗ nói rồi, có tiểu ma nữ như thế thì còn nói cái gì nữa. Trách không được ai cũng biết chuyện, đầu đuôi là tại nàng.
Thủy Mị Nhi biết Đại tỷ xấu hổ, vội vàng cười hoà giải: "Khuynh Thành, hãy đi trước cùng mọi người nói một tiếng, chúng ta lập tức đi theo"
"Ân, ta đây phải đi. Nhưng mà lần sau các người tham gia nên nói cho ta biết, chúng ta bốn người cùng chơi đùa." Nói xong, tiểu ma nữ hướng Lưu Phong làm mặt quỷ rồi quay người rời đi.
Không có Khuynh Thành nên ba người tựu có vẻ tự nhiên hơn.
Thủy Mị Nhi cười nói: "Đại tỷ, hiện tại được rồi, chúng ta rốt cục vĩnh viễn vẫn là tỷ muội a."
Tần Thủy Dao thấy chuyện đã xảy ra đến mức này, mình là có khổ mà không nói ra được. Huống hồ, nàng cũng cảm giác được thân thể của mình càng ngày càng không thể rời Lưu Phong. Hơn nữa, chính mình cũng không thể làm người cô đơn suốt đời được, sao lại tách khỏi ba vị muội muội nổi.
Chỉ là hiện ở trong lòng nàng còn có một nghi vấn. Nàng rất muốn biết, hai lần vì sao đột nhiên động dục a, vấn đề này trong lòng làm quấy nhiễu nàng không ngớt.
"Đại tỷ. Tỉ đang suy nghĩ gì đấy?" Thủy Mị Nhi thấy Đại tỷ có chút thất thần, vội vàng lên tiếng hỏi.
Tần Thủy Dao phục hồi tinh thần lại, pha có thâm ý liếc nhìn Lưu Phong rồi mới quay đầu lại nhìn Thủy Mị Nhi mỉm cười: "Không có gì. Mị Nhi, sự tình hôm nay không nên nói cho người khác biết, thẹn thùng quá di."
"Ha hả—!" Lưu Phong cười gian xảo.
"Còn cười? Đều tại ngươi." Tần Thủy Dao oán hận trừng mắt nhìn Lưu Phong.
Vẻ mặt Lưu Phong đầy ủy khuất: "Đại sư tôn, người cũng đừng trách ta. Vừa rồi Nhị sư tôn gõ cửa, là người để ta chui vào ổ chăn. Người nói như vậy rất kích thích."
"Đại tỷ. Bội phục_—!"
Thủy Mị Nhi vẻ mặt thán phục, giơ ngón tay cái lên cười nói: "Không hổ là Đại tỷ của chúng ta." Thủy Mị Nhi nghĩ. Từ nay về sau nên nhìn Đại tỷ với cặp mắt khác.
Tần Thủy Dao vội vàng giải thích: "Đều không phải, đều không phải, Nhị muội. Đừng nghe hắn."
"Đi thôi, không còn sớm—-!" Lưu Phong cười cười mờ ám: "Giải thích hay che giấu, Đại sư tôn người yên tâm. Sau này ta sẽ là của người." Nói xong nhanh chân bỏ chạy.
Bên này Thủy Mị Nhi vẻ mặt mờ ám: "Đại tỷ cái gì cũng đừng nói nữa, muội có thể hiểu được" Tần Thủy Dao khóc không ra nước mắt. Lúc đó Nghê Thường đến nói: "Vừa đã nhận được tin tức về Huyền Tâm Chánh Tông. Nói là người Tiên Linh Môn đã đến. Có điều hình như không có Bạch Huyền Y, nói là cái gì phụng mệnh đến đây chọn các đệ tử ưu tú vào Tiên Linh Môn tu luyện. Được rồi. Đình Nhi, Uyển Nhi, Khuynh Thành, Tuyết Nhi, cả Tiểu Linh Nhi đều ở trong danh sách."
Lưu Phong khẽ cau mày, hỏi: "Danh sách lại không có ta sao?"
"Không có—!"
Đình Nhi đi tới nói: "Tin tức là sư tôn ta truyền tới, nàng hẳn là không có vấn đề, lần này tổng cộng tuyển hai mươi tu chân. Lần tuyển này có số người nhiều nhất từ trước tới nay. Kỳ quái là lại không có chàng. Ta nghĩ đây là một âm mưu."
Lưu Phong gật đầu nói: "Điều này không phải âm mưu mới là lạ. Tu Chân Giới môn phái nhiều như vậy, riêng nữ nhân bên cạnh ta sao được tuyển nhiều như thế"
"Phong nhi, ngươi quyết định làm sao bây giờ?" Mộ Dung phu nhân vẻ mặt u sầu đã đi tới hỏi.
Lưu Phong không để ý đến lời nói của Mộ Dung phu nhân, mà đem ánh mắt chuyển hướng tới chúng nữ, cuối cùng mới nhìn Mộ Dung Tuyết hỏi: "Tuyết nhi, nàng đi Tiên Linh Môn tu luyện sao?"
Mộ Dung Tuyết kiên định lắc đầu, đi tới nhào vào trong lòng nam nhân, chân thành nói: "Chàng ở nơi nào Tuyết nhi đều theo, ta tuyệt đối sẽ không đi cái gì Tiên Linh Môn."
"Chúng ta cũng vậy—!" Mộ Dung Uyển Nhi, Khuynh Thành, Đình Nhi, còn có Tiểu Linh Nhi đều nhất nhất tỏ thái độ.
Tần Thủy Dao suy nghĩ một chút nói: "Sự tình không có đơn giản như vậy, căn cứ kinh nghiệm quá khứ mà xét, Tiên Linh Môn tuyển định đệ tử đều không thể cự tuyệt. Nếu như cự tuyệt, đồng nghĩa với khiêu khích quyền uy Tiên Linh Môn."
"Ý của người là?" Lưu Phong nhàn nhạt hỏi.
Trên mặt nữ nhân nét đỏ ửng còn chưa tan đi, bị Lưu Phong nhìn soi mói, nàng có vẻ có chút xấu hổ: "Lúc này đây, ta nghe lời ngươi."
Nghê Thường cùng Trương Mỹ Nhân nghe vậy, hơi động tâm. Các nàng biết, Đại tỷ nhất định là bị Phong nhi chinh phục a. Bằng không, nàng tuyệt đối sẽ không chịu nhún nhường.
Thủy Mị Nhi nháy mắt với hai người, sau đó truyền âm đem chuyện mình chứng kiến nói ra. Hai người âm thầm kinh hô, Đại tỷ đích xác rất cường hãn a.
Lưu Phong trầm giọng nói: "Không thể nghi ngờ, chuyện này hơn phân nửa là Bạch Huyền Y mượn Tiên Linh Môn thi triển âm mưu nhằm vào ta. Chúng ta nhất định phải cự tuyệt. Hiện tại chúng ta khác xa quá khứ. Ta cũng muốn xem lần này là người phương nào tới"
Trong sương phòng Chưởng giáo Huyền Tâm Chánh Tông.
Bạch Diệu đang cùng một gã lão đầu mày bạc khẩn trương nói chuyện với nhau, Chưởng giáo Huyền Tâm Chánh Tông Đạo Tể ở một bên cung kính nhìn hai người.
Một hồi sau, Bạch Diệu quay đầu lại nói với Đạo Tể Chưởng Giáo: "Chưởng giáo, Bạch Hoa sư huynh rất coi trọng đệ tử, lần này đến đây cũng là giúp ngươi đối phó Lưu Phong. Lưu Phong người này khó đối phó, chỉ có thể trước tiên khai đao nữ nhân bên cạnh hắn. Vậy danh sách, ngươi xem qua chưa? Có ý kiến gì không?"
Đạo Tể Chưởng Giáo vội vàng cung kính trả lời: "Hai vị Thượng sứ, danh sách ta đã xem qua, thế nhưng ta chắc chắn Lưu Phong sẽ không đáp ứng."
"Hắn dám?"
Là Bạch Hoa lão đầu mày bạc lên tiếng. Râu mép dựng đứng lão tức giận nói: "Đây chính là quyết định của Tiên Linh Môn, hắn còn dám nghịch thiên phải không? Ta cũng không tin hắn có lá gan này?"
"Sư huynh bớt giận—!"
Bạch Diệu suy nghĩ một chút Nói: "Đạo Tể Chưởng Giáo lo lắng cũng không phải không có có đạo lý. Lưu Phong này không thể dùng suy nghĩ bình thường để đoán được. Muốn nói chuyện nghịch thiên, người khác không dám, thế nhưng hắn dám. Vì thế ta nghĩ chuyện này còn phải bàn bạc kỹ hơn. Được rồi, chủ công tại sao không tự mình ra tay?"
Bạch Hoa thản nhiên nói: "Thu thập một người tu chân, mà khiến chủ nhân tự mình ra tay sao."
Vừa dứt lời, Bạch Hoa cũng truyền âm cho Bạch Diệu, nói: "Chủ công bị Thu Sương tiên tử để ý. Sợ là một thời gian nữa không thoát ra được. Đối phó chuyện chuyện tình của Lưu Phong, tạm thời cũng chỉ có thể dựa vào sư huynh đệ hai người chúng ta."
Bạch Diệu hơi kinh hãi vội vàng hỏi: "Vậy phải làm như thế nào cho phải. Tu vi của Lưu Phong thì ta chưa chắc đã là đối thủ của hắn, chúng ta đã có mấy người huynh đệ đều chết ở dưới tay hắn a."
"Không cần kinh hoảng. Lần này có ta ở đây, Lưu Phong hắn chưa chắc có thể nghịch thiên" Bạch Hoa nói.
Còn Bạch Diệu đối với lần này cũng không hi vọng quá lớn.
Ngừng một chút, hắn tiếp tục truyền âm hỏi: "Sư huynh, vậy danh sách người phân là thực sự?"
Bạch Hoa nghe vậy, thoáng do dự một chút rồi nói: "Đó chỉ là giả. Hiện tại Tiên Linh Môn nội bộ cũng không hợp. Đã loạn thành như ong vỡ tổ. Đại kiếp nạn buông xuống, nghe nói tu chân chí tôn Tiên Linh Môn đều không thể may mắn tránh khỏi. Đâu còn có thể lo lắng cái này cái kia chó má Tu chân Đại hội."
"Nghiêm trọng như thế sao?" Bạch Diệu có chút lo lắng.
"Cũng không rõ ràng lắm. Hiện tại thế cục Tiên Linh Môn vô cùng hỗn loạn, may là còn có Lục Đại Tuần Thiên Sứ giả cùng ba người thầy trò Thu Sương Tiên tử áp chế, bằng không sợ là đã đại loạn." Bạch Hoa trầm giọng nói: "Chuyện Tiên Linh Môn không cần chúng ta quan tâm, tự có chủ công dẫn đầu Lục Đại Tuần Thiên Sứ giả cùng ba thầy trò Thu Sương chu toàn. Chúng ta hiện tại cứ nghĩ biện pháp đối phó. Vốn kế hoạch của ta trước tiên là đem nữ nhân bên cạnh hắn dụ bắt, sau đó ép hắn đi vào khuôn khổ. Nếu như thực sự không được, ta sẽ tự mình ra tay. Ta đã được tám phần mười chân truyền của chủ công, cũng không tin không đối phó được hắn. Được rồi. Có chuyện tình chúng ta mau chóng làm thỏa đáng. Bên người Lưu Phong có một tiểu hài tử, gọi là Linh Nhi, là một linh thể trời sinh. Chủ công nói, chúng ta cần phải nghĩ biện pháp bắt nàng vào tay."
"Vì sao vậy?" Bạch Diệu nhíu mày hỏi.
"Chủ công tu luyện tới bình cảnh cần lô đỉnh tốt nhất. Hài tử kia là linh thể trời sinh nên tự nhiên có điều kiện tốt nhất làm lô đỉnh trong thiên địa. Nếu như chủ nhân được nàng tương trợ, tu vi đại thành, từ nay về sau sẽ không e ngại Thu Sương tiên tử." Bạch Hoa giải thích: "Chuyện này mới là mục đích lớn nhất chuyến này ta xuất quan."
"Sợ là chuẩn bị không kíp a?" Bạch Diệu có chút bận tâm: "Căn cứ tin tức mà ta lấy được, Lưu Phong đối với cô bé này thập phần thương yêu, chúng ta khó có thể hạ thủ a."
"Đây là tử lệnh—!" Bạch Hoa nghiêm túc nói: "Mặc kệ nỗ lực nhiều thế nào, trả giá ra sao, tiểu cô nương kia nhất định phải bắt được."
Đạo Tể Chưởng Giáo nhìn hai vị Sứ giả trầm mặc không nói, mà vùng xung quanh lông mày hơi nhảy lên thì trong lòng biết bọn họ đang truyền âm nói. Mặc dù có chút tức giận, nhưng là không thể tránh được.
Một hồi lâu sau hai người kết thúc truyền âm.
Bạch Diệu đưa mắt nhìn sang Đạo Tể Chưởng Giáo nói: "Chưởng giáo, bây giờ ngươi dựa theo danh sách đưa những người đó mang về đây."
Đạo Tể lĩnh mệnh, đứng dậy đi vài bước, đột nhiên lại quay đầu, hỏi: "Xin hỏi sứ giả, vì sao lần này chọn người toàn là nữ tính?"
Là vì chủ công chọn lô đỉnh.
Đương nhiên, lời này cũng không thể nói ra cho Đạo Tể biết.
Bạch Hoa cười lạnh một tiếng, nói: "Đây là quyết định của thượng tiên. Căn cứ tiềm lực từng đệ tử mà đưa ra quyết định. Ngươi không cần nhiều lời, chỉ cần dựa theo ý tứ thượng tiên đi làm là được."
Đạo Tể Chưởng Giáo còn muốn nói gì, lại thấy Bạch Diệu hừ nói: "Còn không mau đi."
Tu chân Đại hội chưa kết thúc, các phái tu chân đều ở biệt viện Huyền Tâm Chính Tông chờ đợi. Hiệu lệnh vừa ra tất cả đã nhanh chóng tập hợp đầy đủ. Đệ tử được lựa người nào cũng hài lòng không ngớt. Đều nói phúc khí mình tốt, hoàn toàn chẳng hay, chính là sắp biến thành lô đỉnh cho Bạch Huyền Y tu.
Cùng lúc đó, toàn bộ người của Lưu Phong đến đông đủ. Mà ngay cả Cung chủ Huyền Nữ Cung Nhâm Hiểu Duẫn cũng gia nhập vào đội ngũ Lưu Phong. Mặc dù ở hai kiếp của mình thì thân thể thuần khiết đều bị Lưu Phong cướp đoạt, nhưng sự tình như thế nên Nhâm Hiểu Duẫn cũng không thể tránh được. Huống gì mình cũng thích Lưu Phong, lại càng cần một nam nhân cường đại bảo hộ cho mình và sư môn. Chuyện tình lúc trước cũng chỉ có thể bỏ qua a.
"Tiên Linh Môn sứ giả ở đâu?" Lưu Phong la lớn: "Đệ tử Phiêu Miểu Cốc, đệ tử Mộ Dung thế gia đều không tham gia tu luyện trong Tiên Linh Môn. Các ngươi chọn người khác a."
Lời này vừa nói ra, bốn phía nhất thời sinh ra một hồi xôn xao.
Có người vì các nàng mà tiếc hận, có người âm thầm hài lòng. Thiếu các nàng thì chẳng phải là còn muốn chọn người mới sao, đến lúc đó nói không chừng còn có thể đến phiên mình.
Mặc kệ mọi người có thái độ gì, hiện trường vẫn sục sôi a.
Bạch Hoa hơi nổi giận, nói khẽ với sư đệ: "Thật đúng là lời ngươi nói chính xác, tiểu tử Lưu Phong này thật đúng là dám làm ra chuyện nghịch thiên. Ngày hôm nay ta sẽ hảo hảo giáo huấn hắn một chút."
"Sư huynh, ngươi nếu thật muốn xuất thủ nên cẩn thận một chút, ta đoán Lưu Phong cùng Thu Sương tiên tử đã song tu. Hắn đã đạt được Thất Thải Thần lực của Thu Sương Tiên tử, sợ là khó đối phó." Bạch Diệu nhắc nhở.
"Nói bậy—!"
Bạch Hoa hừ nói: "Không thể nào như thế. Chủ công trước cũng có hoài nghi như vậy, đã đem việc này báo sư phụ Thu Sương. Thế nhưng qua kiểm chứng. Đều là giả dối."
"Vậy Lưu Phong tại sao lại có hai thành Thất Thải Thần lực của Thu Sương?" Bạch Diệu có chút không giải thích được.
"Việc này, ta cũng không biết. Nhưng mà hai thành Thất Thải Thần lực ta vị tất sẽ để vào mắt. Sư đệ ngươi sẽ chờ đi, xem ta thu thập tiểu tử kia thế nào." Bạch Hoa có vẻ mười phần tự tin.
"Ngươi chính là Lưu Phong, ngươi cũng biết danh sách là do Tiên Linh Môn đã định. Ngươi làm như vậy không thể nghi ngờ chính là nghịch thiên?" Ánh mắt Bạch Hoa hạ xuống nhìn Lưu Phong nói.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...