Hi Du Hoa Tùng

"Khỏi cần khen, để ta giết là được! "Nữ tủ che mặt quát một tiếng, hơn mười đạo nhân ảnh xông lên.
"Sư muội, giết gà ko cần dao mổ trâu, để sư huynh ra tay cho "Một nam tử tuổi còn trẻ che mặt, nhìn như ngọc thụ lâm phong, đưa tay ngăn nữ tử trước mặt, phi thân đến, giết những tên đứng gần mình.
Nữ tử che mặt trong lòng run rẩy một chút, rồi ổn định tinh thần, đứng trên cao nhìn tình cảnh ở dưới.
Nam tử che mặt phiêu nhiên hạ xuống, tay cầm trường kiếm, thượng hạ phiên phi. Đạo huyền quang bắn về phía hắc y thủ vệ, trong nháy mắt hai gã thủ vệ đã tử vong.
Nữ tử che mặt tựa hồ ko cam lòng yếu thế, lập tức phi thân xuống, động tác như hành vân lưu thủy, phiêu dật chí cực, thay trường kiếm trong tay nàng cũng trở nên linh động. Vốn là đang giết người nhưng bên ngoài nhìn vào cứ như đang múa. Vài tên thủ vệ chưa kịp lên tiếng đã bị trúng kiếm chết tại chỗ.
Trong đêm, máu tươi vẩy khắp nơi, những tên giữ cửa cùng với phần lớn thủ vệ tại đây tạo thành một chiến trường máu, làm cho mọi người đều sợ hãi.
Sắc mặt thủ lĩnh càng trắng bệch, đứng nhìn cặp nam nữ này cùng đám sát thủ chung quanh, trong lòng vô cùng lo lắng bất an.
Nữ tử che mặt hướng về thủ lĩnh, lạnh nhạt nói: "Các người ko phải là đối thủ của chúng ta, thúc thủ quy hàng, giao Nhị vương tử ra, ta sẽ bảo toàn mạng sống cho "
Thủ lĩnh lạnh lùng cười: "Các hạ tưởng hoàng gia thần xã là nơi muốn đến là đến, muốn đi là đi sao? Chúng ta sẽ ko đầu hàng, đồng thời ta cũng nói cho ngươi biết, Nhị vương tử ko có ở đây, các người tìm nhầm chổ rồi."
Nữ tử che mặt thần sắc biến đổi, trầm giọng nói: "Xem ra ngươi rất ngoan cố "
"Chết đi! "
Tên thủ lĩnh tiên phát chế nhân, ngay lúc đối phương đang nói, mặt hắn đột nhiên biến đổi, hai mắt đỏ đậm một màu, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm nàng: "Kẻ nào dám xúc phạm uy nghiêm thần xã, nhất định phải chết."
Nàng ta khinh thường cười lạnh, công kích của tên thủ lĩnh vừa đến gần thì thân thể nàng đột nhiên biến mất.
Chưa kịp phản ứng thì tay phải của hắn đã bị một đạo kình phong tập kích, chỉ nghe một tiếng hét thảm, "nhánh đã rời cành"
Thủ lĩnh kêu thảm thiết vì đau đớn, trên mặt vặn vẹo ko còn giống hình người, hung ác nhìn nàng ta, mặc dù vạn lần bất cam, nhưng ko phải là đối thủ của nàng.
Những tên thủ vệ còn sống mặt đã xám như tro tàn, ngơ ngác đứng nhìn thủ lĩnh của mình cùng nữ tử che mặt kia.
Chuyện đã như vậy, mọi người ai cũng biết, bọn họ đã thua.

"Muốn sống thì nói cho ta biết Nhị vương tử đang ở đâu, nếu ko chỉ có đường chết."Nữ tử che mặt nhìn thấy thần xã thủ vệ đã bị mình chấn trụ, vội nhân cơ hội chiêu hàng.
Thủ lĩnh cười lạnh một tiếng rồi nói: "Đừng hỏi, bọn họ căn bản là ko biết "
"Chỉ có ta biết, nhưng ta chết cũng ko nói."Nói đến đây, hắn nắm chặt trường kiếm trong tay, dùng hết tất cả lực lượng bản thân, hét lớn: "Thần xã thủ vệ, nghe lệnh ta, ko được đầu hàng, chúng ta là thủ hộ thần tử dân, chúng ta sẽ ko chết."
"Ngu ngốc! "
Nam tử che mặt nhìn tên thủ lĩnh bằng ánh mắt đáng thương, khẽ thở dài nói: "Kẻ ngu, trên đời này làm gì có thần linh? Nếu Thiên chiếu đại thần của các ngươi thật sự linh nghiệm, tại sao bây giờ ko tới cứu các ngươi? "
"Thần sẽ ko từ bỏ chúng ta."Tên thủ lĩnh bất chấp toàn thân đầy máu, cắn răng vươn trường kiếm lên, hướng đến nữ tử che mặt.
Chứng kiến hành động anh dũng của thủ lĩnh, hơn mười tên thần xã thủ vệ trên mặt cũng lộ rõ ý quyết tử, nắm chặt vũ khí trên tay lao đến hướng nàng ta.
"Sư muội, ngươi tránh ra, để ta!"
Nam tử che mặt cười lạnh một tiếng, đứng chắn trước mặt nàng, đưa mắt nhìn mấy tên thủ vệ liều chết kia.
"Xoát xoát!"
Nam tử vũ xuất vài đạo kiếm quang, khí thế như lôi đình nhằm hướng bọn họ.
Chỉ trong nháy mắt, cả đám người đã bị kiếm thế cường đại bao phủ.
Vài tiếng kêu thảm thiết vang lên, đã có ba bốn gã thủ vệ tử vong.
Những tên còn lại lui về phía sau, đưa mắt nhìn tên nam tử trẻ tuổi cùng nữ tử kia.
"Nơi này để ta ứng phó, ngươi dẫn người đi tìm Nhị vương tử! "Nam tử đề nghị.
"Ân, sư huynh, ngươi phải cẩn thận một chút "Nữ tử che mặt nói xong, mang theo mười tên thuộc hạ, nhảy vào phía trước điện vũ.
Ngay khi nữ tử kia vừa mới đi, hiện trường đột nhiên phát sinh dị biến, tên thủ lĩnh cơ hồ đã mất đi lực chiến đấu đột nhiên phát ra một cổ hơi thở cường đại, bao phủ hoàn toàn hiện trường.

"Mạo phạm uy nghiêm của thần, các người chết chắc "Tên thủ lĩnh một phút trước còn vẻ đau đớn do cánh tay bị chặt đứt, giờ đây trên mặt như hoàn hảo ko tổn hao gì, từng bước từng bước đi đến gần nam tử trẻ tuổi, âm lãnh như băng, cảm giác như đang ở địa ngục.
Bởi vì âm thanh của hắn làm cho nhiệt độ tại đây giảm xuống rất nhiều.
"Thủ hộ thần, chính là năng lực của thủ hộ thần tứ dư, thủ hộ thần vạn năng a."Một vài tên thủ vệ tựa hồ như hiểu được gì, lập tức quỳ xuống đất, hướng đến tượng đại thần dập đầu.
Nam tử trẻ tuổi mặc dù ko tin cái gì là thủ hộ thần, nhưng lực chiến đấu của tên thủ lĩnh trong nháy mắt tăng lên gấp mười lần là sự thật.
Trong lúc hắn còn đang ngẩn ngơ, thân hình thủ lĩnh xoay tròn, giống một đạo lưu quang, trực kích chổ yếu hại của nam tử trẻ tuổi.
Tên nam tử kinh hãi, vội vàng tránh né.
Thủ lĩnh thấy thế, khóe miệng lộ ra một tia cười lạnh, mục diện âm trầm, đoạt nhân tâm thần, trong chớp mắt biến hóa phương hướng công kích, sát hướng về tên nam tử.
Trong mắt tên nam tử lộ ra một tia kinh ngạc.
"Sát. ! "
Tiếng sát phát ra khỏi miệng, một cổ sát khí khổng lồ tập trung hoàn toàn trên người tên nam tử.
"Bất hảo!" Ngay khi tên nam tử tâm sanh cảnh giác thì nhục chưởng của thủ lĩnh đã đánh vào ngực hắn.
Chưởng lực mạnh mẽ nhất thời va chạm với hộ thể chân nguyên, phát ra một tiếng nổ lớn, tên thủ lĩnh bị lực phản chấn lui về phía sau, còn tên kia bị đánh trúng bay ra ngoài.
Khi hắn rơi xuống đất, khí huyết quay cuồng, miệng đầy máu tươi.
Tên thủ lĩnh tựa hồ như truy cùng đuổi tận, ko đợi đối phương đứng lên, hắn đã lao đến.
Tốc độ cực nhanh, tựa như Lưu Tinh nhất bàn, thậm chí ma xát với ko khí tạo thành tiếng.
Tên nam tử sắc mặt đại biến, thân thể muốn nhúc nhích tránh né nhưng ko thành cong.

Tên thủ lĩnh hung hăng đá vào thân thể của đối phương, lực lượng bá đạo đập tan hộ thể chân nguyên.
Thân thể tên nam nữ lại bị bay đi, liên tiếp đánh gục mấy cây đại thụ mới khó khăn dừng lại.
Thủ lĩnh tựa hồ nhận định hắn đã tử vọng, lập tức tiến vào điện vũ ngăn cản nữ tử trẻ tuổi kia.
Mặc dù hắn biết hộ thể chân nguyên của tên kia đã bị phá, nhưng ko biết hắn đã mặc bảo ý, giờ đây thân thể tuy trong thương, nhưng táng mạng vô ưu.
Nữ tử che mặt đang cùng một tên thuộc hạ phân tán chung quanh tìm kiếm, đột nhiên nghe được vài tiếng kêu thảm, trong lòng thầm nói ko ổn, vừa ổn định tinh thần đã thấy thủ lĩnh cầm trường kiếm trong tay đứng trước mặt nàng.
"Ngươi."Nhìn tên thủ lĩnh hoàn hảo như ko tổn hao gì, trong lòng nàng có chút kinh ngạc.
"Ngươi ko phải đã bị ta chặt đứt cánh tay hay sao? Đã xảy ra chuyện gì. Chờ một chút."Nữ tử che mặt tựa hồ như nghĩ ra cái gì, lạnh giọng nói: "Sư huynh ta đâu? Ngươi đã giết sư huynh của ta, đúng ko? "
Tên thủ lĩnh nửa khép hai mắt, đối với lời nói của đối phương ko có chút phản ảnh, một lát sau mới mở miệng nói: "Tiện nhân, đừng nói nhãm, nổi nhục bị chặt cánh tay, lão tử sẽ nhất nhất phụng hoàn" Khi đang nói chuyện, tên thủ lĩnh bắn ra một đạo hắc mang mạnh mẽ, trường kiếm trong tay phát ra một tiếng rít, làm nữ tử che mặt cả kinh ko thôi.
Đáng chết! Cuối cùng đã xảy ra chuyện gì, tại sao lực lượng của hắn đột nhiên cường hãn lên thập bội.
"Tiện nhân, để ta cho ngươi làm ma minh bạch."Thủ lĩnh tựa hồ như đoán được tâm tư của nàng, cười lạnh nói: "Ta nói rồi, thủ hộ thần ko bỏ rơi ta, Thủ hộ thần vĩ đại đã ban cho ta tánh mạng và lực lượng mới"
Nữ tử che mặt cả kinh, giọng căm hận nói: "Ta mặc kệ cái gì là thủ hộ thần đại nhân, tóm lại hôm nay ta phải mang Nhị vương tử đi."
"Tiện nhân, ngươi chỉ có đường chết! "Tên thủ lĩnh nổi sát ý lên, trường kiếm trong tay cũng hiệ lên đạo hàn quan, hơi thở của hắn tràn ngập mùi máu tanh
Giờ phút này đây, nữ tử che mặt cũng bất chấp tất cả, chuẩn bị buông tay liều mạng.
Quát một tiếng, khí thế quanh thân nàng đột nhiên tăng lên, thi triển thân thủ hướng đến tên thủ lĩnh.
Trong chớp mắt, nàng chỉ còn cách tên thủ lĩnh một trượng.
Trường kiếm trong tay nàng đột nhiên vung lên, mũi kiếm trực chỉ mặt hắn, sát khí lên đến cực hạn.
Nữ tử che mặt hét lớn: "Sát! "Kiếm quang chói mắt, khí thế như lôi đình trùng trứ thủ lĩnh bắn tới.
Thủ lĩnh trơ mắt nhìn kiếm thế nọ, hoa phá hư ko, hướng đến mi tâm của mình đâm tới, cặp mắt thâm thúy hiện lên một đạo hưng phấn.
Lúc nữa, kiếm quang của nàng đã gần đâm trúng đối phương, mà hắn vẫn ko có phản ứng gì, mặc cho chính mình bị đâm.

Những kẻ khác rất ngạc nhiên, thủ lĩnh trúng kiếm, cư nhiên rất bình tĩnh, cũng ko nhúc nhích, cặp mắt lộ vẻ khinh thường cười lạnh.
Nữ tử trong lòng kinh hô một tiếng, trên mặt tràn đầy sợ hãi, một kiếm này nàng dùng toàn lực nhưng lại ko có tác dụng.
"Chẳng lẽ thật sự tồn tại thủ hộ thần?"
Nghĩ thế, nên sắc mặt nàng ta nhất thời xám lại.
"Tiện nhân, đã thấy chưa? Ta cho ngươi chứng kiến lực lượng của thần tứ dư ngã. Bây giờ có thể yên lòng nhắm mắt được rồi "
"Chết đi!" Thủ lĩnh quát một tiếng, trên tay xuất hiện một đạo kiếm quang, hướng đến nữ tử che mặt.
Nàng ta mặc dù sợ hãi, nhưng ko cam lòng thất bại, thân thể xoay tròn, vội vàng tránh một đạo kiếm mạc, thối lui cả năm bước, cuối cùng đã hóa giải được công kích sắc bén kia.
"Tiện nhân, cũng có chút bản lãnh, đáng tiếc ngươi lại mạo phạm đến thần! "
Nữ tử che mặt cắn môi tức giậ nói: "Bớt xàm ngôn đi, có bản lãnh gì thì thi triển ra, để nãi nãi ngươi còn chơi đùa "
Thủ lĩnh hừ lạnh một tiếng, lại huy vũ xuất ra một đạo kiếm khí, hướng đến nữ tử che mặt.
Nàng ta nhanh chóng phòng ngự quanh thân, sau đó vội vàng lùi về phía sau.
Nhưng tốc độ của nàng ko thể so sánh với kiếm thế của thủ lĩnh kia.
"Phanh. ! "Một tiếng, nữ tử che mặt đã bị đánh bay ra ngoài, cả người lơ lửng trên không. Sau đó nặng nề tiếp đất.
"Mạo phạm thần, tiết độc thần linh, ngươi chỉ có đường chết! "Tên thủ lĩnh nhìn thấy nữ tử chỉ bị trọng thương nên dồn vào đường chết, điên cuồng cười lên, chậm rãi tới gần, chuẩn bị đưa nàng vào chỗ chết.
Đột nhiên trong trời đêm hiện lên một đạo quang mang. Vụt vào trong thần điện, một cổ hơi thở kinh người trong nháy mắt tại thần xã di tán ra.
Thủ lĩnh tựa hồ rất e ngại ánh sáng nọ, vội vang lui vài bước
Đợi đến khi quang mang tán đi, nữ tử trên mặt đất đã cùng tên nam tử trẻ tuổi biến mất.
"Đáng chết, dám chạy! "Diện mục hắn dữ tợn, phát ra một tiếng, thân thể bạo liệt, hóa thành một đạo huyết vũ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui