Hi Du Hoa Tùng

"Được rồi, ngươi không nói thì thiếu chút nữa ta cũng quên, vị tiểu huynh đệ ấy khuôn mặt tựa hồ có nét giống với chủ công lắm?" Phúc Bảo cuối cùng cũng sáng tỏ vấn đề.

"Không sai, ta cũng có cảm giác như vậy" Phúc Khang gật gật đầu đồng ý.

"Huynh đệ, trở về thôi, báo cho chủ công hay tin tức này" Phúc Khang lúc này quyết định.

"Thế không đi tìm Tiểu Thiến sao? Phúc Bảo ngây ngốc hỏi.

"Ngươi không có nghe tiền bối nói sao? Vô Cực lão nhi đã tới rồi" Phúc Khang nói: "Với tu vi của chúng ta, cho dù ra khỏi Phong Linh Cung, gặp phải lão tặc đó cũng chỉ có chết".

Rời khỏi Phong Linh cung, Bạch Khiết một lần nữa quay về tam khỏa Quy Nguyên Đan. Lưu Phong toàn bộ thi triển Thất tinh bộ một đường chạy thẳng như điên. Bất quá hắn cũng không rời khỏi hoàng cung, hắn nghĩ đợi khi sóng gió qua đi, Vô Cực lão nhi đi khỏi, hắn lại quay lại xem thử.

Có ý niệm này trong đầu, hắn đi đến tẩm cung của Ân Quý Phi.

"Phu quân, sao chàng lại đến đây?" Sau khi lén lút đi vào, hắn đụng phải Ân Tố Tố.

"Phu quân nhớ nàng đến xem không được sao? Được rồi, cô cô thế nào rồi?" Lưu Phong nhìn tứ phía một chút rồi hỏi.

"Cô cô và Lâm Lang có việc vừa đi khỏi. phỏng chừng chút nữa mới về đến." Ân Tố Tố vui vẻ ôm chằm lấy Lưu Phong, vẻ mặt hạnh phúc. Tối qua nàng nằm mộng thấy Lưu Phong, không ngờ hôm nay đã được gặp mặt.

Trời cũng giúp ta.

Lưu Phong cười hắc hắc nói: "Nếu cô cô không có mặt, chi bằg chúng ta về phòng tâm sự đi."


Ân Tố Tố hứ nhẹ một tiếng, chỉ vào trán Lưu Phong: "Chàng nha, chỉ được cái đó là giỏi, hết lần này đến lần khác chỉ nghĩ đến mỗi việc đó."

"Tố Tố nàng biết mà, ta là người thành thật, tim ta thật sự đang muốn nói chuyện với nàng mà." Lưu Phong cười cười vô sỉ, một tay ôm lấy Ân Tố Tố lôi nàng nhanh chóng vào phòng ngủ của Ân Quý Phi.

"Phu quân, chàng đối với nơi này tựa hồ rất quen thuộc a. ?" Nhìn Lưu Phong, Ân Tố Tố tò mò hỏi.

Lưu Phong âm thầm kinh hãi, điềm nhiên nói: "Cũng phải thôi, ta thường xuyên đến thăm cô cô mà. Lâm Lang hay dẫn ta đến nơi này mà."

"Ồ." Ân Tố Tố lên tiếng.

Sau khi đóng cửa, hai người ngồi trên giường Ân Quý Phi, tay nắm tay, vẻ mặt rất ngọt ngào và vui vẻ.

Đột nhiên Lưu Phong thấy trên đầu giường có đặt một cái nội khố màu đen rất gợi cảm, phía trước nội khố còn thấy một chút dấu vết.

"Cô cô dám chắc là tự xử rồi." Trong đầu Lưu Phong nhất thời hiện ra một ý niệm bạo dạn.

Rất nhanh, Ân Tố Tố theo ánh mắt của Lưu Phong cũng đã phát hiện cái nội khố.

Ân Tố Tố tay với lấy cái nội khố ấy, giấu đi rồi cả giận nói: "Đại sắc lang, chàng nhìn cái gì? Đấy chính là của cô. cô." Nói xong lời cuối cùng, Ân Tố Tố mặt cũng đỏ bừng.

Lưu Phong giả bộ ra dáng nghiêm chỉnh, vẻ mặt ngu ngốc nói;"Tố Tố, nàng vừa rồi giấu đi cái đồ vật gì thế?"


"Chàng không biết sao?" Ân Tố Tố bán tín bán nghi.

"Ta biết cái gì. ta đang xem bức họa mà." Lưu Phong ngước đầu lên một chút. Ân Tố Tố xem qua về hướng đầu giường, phía trước trên tường có treo một bức họa cao sơn lưu thủy.

"Phu quân, chàng vừa rồi tập trung tinh thần là nhìn bức họa này ư???" Ân Tố Tố tựa hồ thở phào một hơi.

Lưu Phong nghiêm túc: "Đúng vậy, có vấn đề gì sao?"

"Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi" Ân Tố Tố nhìn thần sắc Lưu Phong không giống như đang nói dối, đã hoàn toàn yên tâm.

"Tố Tố, mấy bữa nay tinh thần của cô cô có được tốt không?" Lưu Phong tùy ý hỏi.

"Tốt lắm." Ân Tố Tố cười nói: "Cô cô nói, trước khi thiếp chưa vào cung, thời gian với cô cô một ngày như cả năm. Bây giờ thì tốt lắm, có thiếp mỗi ngày bên cạnh cô cô, tâm tình của cô cô cũng nhẹ nhàng đi ít nhiều. Được rồi, chàng trước kia có phải lâu thật lâu mới đến thăm cô cô một lần không? Chàng cũng thật là. Chàng phải biết cô cô ở trong cung, hẳn là rất nhiều đau khổ. Chàng nên bối tiếp cô cô nhiều nhiều. Ai, trước kia còn không biết, còn nghĩ cô cô ở trong cung là cuộc sống sung túc, vương giả, rất hạnh phúc. Bây giờ mới biết cô cô là người phụ nữ đau khổ nhất trên thế giới này."

"Vậy nàng phải bồi tiếp cô cô nhiều một chút, đừng để cho cô cô phải cô đơn. Được rồi, cuộc sống ở trong cung nàng có quen không?" Lưu Phong thủy chung trong lòng áy náy, không dám nói nhiều về chuyện Ân Quý Phi.

"Dạ tốt lắm. Cô cô đối với thiếp rất tốt." Ân Tố Tố nói xong liền chuyển giọng;"Bất quá cuộc sống trong cung quả thật nhàm chán. Chàng sau này phải thường xuyên đến thăm cô cô đấy."

"nàng yên tâm, sau này chỉ cần ta có thời gian, nhất định sẽ thường xuyên đến thăm cô cô" Lưu Phong thành thật nói.

"Được rồi, phu quân, Thái Tử Phi cũng thường xuyên nói chuyện với thiếp về chàng đấy, nàng ta tựa hồ đối với chàng cũng rất quan tâm." Ân Tố Tố đột nhiên nói.


"Thái Tử Phi?" Lưu Phong trong lòng căng thẳng, vội vã hỏi: "Tại sao nàng lại giao thiệp với người đàn bà đó, nàng ta nói với nàng những gì?"

Ân Tố Tố thấy bộ dáng Lưu Phong có vẻ khẩn trương, vội vã hỏi: "Chàng làm sao vậy? Nhìn bộ dạng khẩn trương của chàng, tựa hồ như Thái Tử Phi có thể ăn thịt ta vậy???"

"Tố Tố, nàng hãy nghe ta nói, sau này không nên giao thiệp cùng người đàn bà đó nữa" Lưu Phong hai tay nắm lấy tay của Ân Tố Tố, chăm chú nói.

Ân Tố Tố có chút khó hiểu: "Phu quân, chàng đối với Thái Tử Phi điện hạ có phải có hiểu lầm gì hay không? Thiếp thấy nàng ta cũng tốt lắm mà. Chàng biết không, mấy ngày nay từ khi thiếp tiến cung đến nay, nàng ta tựa hồ ngày nào cũng đến thăm thiếp, cùng thiếp và cô cô nói chuyện. Hơn nữa, mỗi lần đến thăm cũng đều mang theo lễ vật. Nàng đối với chàng cũng rất quan tâm mà. Mỗi lần đến thăm thiếp đều muốn nghe rất nhiều chuyện về chàng".

Lưu Phong hơi nhíu mày, nghiêm sắc nói: "Tố Tố, nàng nghe ta nói, hạng đàn bà đó không phải thứ tốt đẹp gì đâu. Từ hôm nay trở đi, nàng phải cẩn thận. Về chuyện của ta, nàng cũng không nên đề cập với đàn bà đó."

Ân Tố Tố nghe Lưu Phong nói xong, liền khó hiểu nói: "Tại sao. ?"

"Đừng hỏi ta tại sao, tóm lại nàng phải nghe lời ta nói: ". Lưu Phong trầm sắc mặt lại: "Có một số việc bây giờ còn chưa thể nói được, đợi thời cơ chín mùi, ta sẽ giải thích cho nàng rõ".

"Được rồi, thiếp hiểu rồi. Thiếp nghe theo lời phu quân" Ân Tố Tố nhu thuận gật gật đầu.

Lưu Phong cũng âm thầm kinh hãi, thật không biết có nên tiếp tục để Tố Tố trong cung hay không. Hắn lo lắng mụ đàn bà kia sẽ xuống tay đối với Tố Tố.

Tuy nhiên dưới tình huống lúc này, hắn cũng không thể đem Ân Tố Tố xuất cung được, như vậy đối với Ân Quý Phi mà nói thật là không công bằng.

Lưu Phong khẽ thở dài một tiếng, chỉ có thể đi bước nào tính bước đó mà thôi. Bất quá đối với sự an toàn của Ân Tố Tố và Ân Quý Phi thì nhất định phải tăng cường phòng vệ.

"Tố Tố, kỳ thật nàng cũng không cần phải quá khẩn trương. Sau này Thái Tử Phi có trở lại tìm nàng, nàng cứ đối đãi bình thường thôi, nhưng đừng có thân cận quá là được rồi". Lưu Phong thấy Ân Tố Tố hơi sợ liền cười nói.

"Dạ, thiếp biết rồi."

Để làm không khí bớt căng thẳng, Lưu Phong đưa tay cố ý làm mấy chuyện xấu xa, hắn đưa tay khéo léo đặt lên bộ vị mẫn cảm giữa hai chân của Tố Tố, nhẹ nhàng xoa miết. Sự hoạt động của bàn tay hắn dễ dàng làm cho tâm thần người ta bấn loạn.


Ân Tố Tố hưởng thụ sự xoa bóp, mát xa của Lưu Phong, thân thể trở nên mềm nhũn vô lực, khẽ tựa vào người hắn, sắc mặt ửng đỏ, mũi thở mạnh phập phồng, phát ra những thanh âm rên rỉ.

Lưu Phong một mặt nhẹ nhàng xoa bóp, một mặt khống chế Nguyên anh lực trong cơ thể, chậm rãi vận dụng để thẩm thấu từ từ vào những huyệt vị kích thích của Tố Tố.

Một cỗ nhiệt lưu nhất thời từ chân truyền khắp toàn thân, Ân Tố Tố chỉ cảm thấy toàn nhân như đang ngâm mình trong ôn tuyền, cảm giác thoải mái dị thường. Con ngươi xinh đẹp của nàng khẽ khép lại, tiếng rên rỉ phát ra càng ngày càng lớn.

"Phu quân, thoải mái quá. sướng. quá." Ân Tố Tố cảm giác như hồn vía đang bay bổng.

Nghe thanh âm rên rỉ kiều mị phát ra từ Tố Tố, cơ thể của Lưu Phong cũng nóng lên, vẻ mặt ôn nhu hiện lên một nụ cười thật dâm tiện. Mặt khác, bàn tay của hắn đã từ từ thâm nhập vào giữa hai chân của Tố Tố.

Từ khi hấp thu toàn bộ nguyên âm của dục ma, Nguyên anh lực của Lưu Phong đã tự động bao hàm luôn cả khí tức của Dục Ma.

Cho nên, sau khi Nguyên anh lực thẩm thấu vào những huyệt vị của Tố Tố chảy vào toàn thân, chẳng khác nào hắn cho nàng dùng xuân dược.

Ân Tố Tố thân thể nhất thời nóng lên bừng bừng, da tay cũng trở nên đỏ hồng, hô hấp dồn dập. Tiếng rên rỉ nhỏ nhẹ lúc trước đã trở thành. tiếng. kêu đầy. hưng phấn.

"Phu quân, sướng. quá." Thân thể Ân Tố Tố không ngừng giãy giụa, vặn vẹo. Bộ ngực bạo mãn đã săn cứng lại, hai khoả đỏ hồng trên ngọn núi đã cương cứng. hạ thân đã sớm ướt đẫm rồi. ngay cả nội khố của nàng đều bị thấm ướt hết.

Lưu Phong nhìn thấy trong lòng sung sướng, một tay tiếp tục thực hiện những kỹ xảo kích thích dù vẫn cách một lớp quần áo, một tay cởi bỏ những vướng víu trên người nàng.

Những kích thích thuần thục, kết hợp với kích thích của Nguyên anh lực đã làm cho Ân Tố Tố không thể kìm chế được, nàng rên to một tiếng rồi hai tay gắt gao ôm chặt lấy cổ Lưu Phong, đôi môi ngấu nghiến như muốn nuốt chửng luôn cái miệng của hắn.

Lưu Phong cười hắc hắc đầy dâm đãng, hắn buông hai chân của Tố Tố ra, ngón tay giữa giống như con linh xà từ từ tiến vào cửa động của nàng tiếp tục kích thích bộ vị mẫn cảm của nàng.



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui