"Quản lý Chung, ngươi có thể gọi ta là Tạ lão bản" Thương nhân nam tử lạnh nhạt đáp.
Dừng một chút, Thương nhân nam tử đề nghị: "Quản lý Chung, ngươi xem như thế này được không? Chúng ta trước tiên tại đại sảnh thưởng thức biểu diễn, ngươi đi giúp ta hỏi Phong Hoa Tuyết Nguyệt một chút, nói không chừng các nàng nguyện ý gặp huynh đệ chúng ta."
"Được rồi, đây là lễ vật ta tặng cho bốn vị mỹ nhân lần đầu gặp mặt, ngươi cũng mang đến đưa cho các nàng." Nói xong, Tạ lão bản chỉ vào cái rương màu đen phía sau.
Chung Vô Diễm mỉm cười, trong lòng có rất nhiều chuyện không hiểu nổi, tại sao vị hoàng tộc kia lại coi trọng Phong Hoa Tuyết Nguyệt như thế. Muốn bỏ ra một số tiền thật lớn để gặp. Chuyện như vậy, từ khi Phong Hoa Tuyết Nguyệt danh tiếng truyền xa cũng không phải chưa từng gặp qua.
Đương nhiên, chuyện này và Quản lý của Thiên Thượng Nhân Gian cũng có quan hệ. Cho tới nay, nguyên tắc của Lưu Phong vẫn là chú trọng sự tự do. Trong giai đoạn phát triển như hiện nay, Thiên Thượng Nhân Gian cơ bản đã tiếp thu tư tưởng quản lý hiện đại. Tất cả nhân viên, kể cả người phục vụ trà cũng có hợp đồng lao động. Khi hợp đồng kết thúc, ai làm việc được sẽ giữ lại, có hai yếu tố quyết định: hữu dụng thì sẽ lưu lại, vô dụng thì cũng sẽ được hưởng trợ cấp hưu trí hỗ trợ cuộc sống. Trong thời gian hợp đồng, song phương thông qua bàn bạc có thể tiến hành kết thúc hợp đồng trước thời hạn.
Nói đơn giản một chút, nếu Phong Hoa Tuyết Nguyệt muốn rời đi, thì chỉ cần trả một khoản tiền bồi thường hợp đồng là có thể đi. Thiên Thương Nhân Gian tuyệt đối không cản trở.
Đúng vậy, bởi vì có sự quản lý như vậy, cho nên mấy ngày nay không ít phú hào hoặc quý tộc đưa ra rất nhiều tiền để được cầu kiến Phong Hoa Tuyết Nguyệt, hy vọng có thể đem các nàng rời đi.
Nhưng là cho tới bây giờ, vẫn chưa có một ai thành công.
Chung Vô Diễm theo nguyên tắc có thể thu tiền, còn dẫn người đi thì dù sao cũng không có khả năng.
Đối với Phong Hoa Tuyết Nguyệt các nàng này, cũng rõ ràng là đang ngồi trên núi vàng, Phong Hoa Tuyết Nguyệt tại sao phải đồng ý rời Thiên Thượng Nhân Gian chứ.
Hôm nay, mỗi một mỹ nữ tại Thiên Thượng Nhân Gian trong mắt cũng đều cảm kích Lưu Phong, cảm kích hắn nhân đức, cảm kích những gì hắn ban cho. Cơ hồ không có một ai nguyện ý rời khỏi Thiên Thượng Nhân Gian.
Phong Hoa Tuyết Nguyệt trong lòng cũng rất rõ ràng, các nàng có thể có ngày hôm nay, tất cả đều do Lưu Phong ban cho. Có thể nói, nếu Lưu Phong không cho các nàng cơ hội như vậy, thì hôm nay các nàng đã là vật vui đùa của nam nhân rồi, ở bất kỳ nơi nào cũng không thề có được như ngày hôm nay.
"Đã như vậy, ta vì các vị đi thông báo một tiếng." Chung Vô Diễm âm thầm ngầm cười lạnh, mang theo vài tên Phiên tử trực tiếp mang cái rương màu đen vào phòng kế toán.
Nàng dám chắc đáp án các nàng cũng sẽ không muốn gặp các nam nhân kia.
Sau khi Chung Vô Diệm tiến vào trong, tên Tạ lão bản kia nhất thời có ý không vui, mẹ kiếp, tiền tài châu báu ngươi cũng đều thu hết rồi. Đợi cả nửa ngày, lâu như vậy một câu trả lời thuyết phục cũng không có. Thật khốn nạn, cái này quả thật là ăn thịt người không nhả xương mà.
"Quản lý Chung, ngươi như vậy là có ý gì?" Tạ lão bản có chút nhíu mày, cau có nói: "Ngươi muốn đùa giỡn với ta sao chứ?"
Cái gì đùa giỡn, trước kia đối phó với những người khác cũng như vậy. Chung Vô Diễm cười lạnh một tiếng nói: "Ta đã nói rồi. Phong Hoa Tuyết Nguyệt không muốn gặp khách. Mấy vị nếu muốn xem biểu diễn kích tình ta hoan nghênh. Các vị bỏ ra nhiều tiền như vậy, đêm nay biểu diễn kích tình coi như miễn phí. Nếu các vị có ý muốn gây sự, vậy đừng trách ta không khách khí." Trái phải tiền tài đều đã thu vào tay, có ghét thì cũng ghét rồi. Sự thật, Chung Vô Diệm cũng mong những người này trở nên giận dữ, để khói phải biểu diễn. Trong lúc khách khí đã hứa cho biểu diễn miễn phí. Biểu diễn kích tình miễn phí cũng rất phức tạp. Ba nữ lão bản quản lý tài sản cũng rất nghiêm ngặt.
"Đã sớm biết các ngươi sẽ như vậy." Tạ lão bản đột nhiên cười lạnh một tiếng nói: "Ý chỉ của Hoàng Hậu, còn không mau gọi Phong Hoa Tuyết Nguyệt ra tiếp chỉ."
Vừa nói người nọ cũng lấy bên hông ra một cái lệnh bài, trầm giọng quát: "Ta là thất phẩm thị vệ đại nội Tạ Tử Long."
Chung Vô Diễm sắc mặt hơi đổi, mang theo ý chỉ của Hoàng Hậu đến đây làm loạn. Thiên Thượng Nhân Gian mạnh mẽ như bây giờ cũng không thể chống lại Hoàng Hậu.
Bất quá, Chung Vô Diễm có chút khó hiểu không giải thích được, Phong Hoa Tuyết Nguyệt bất quá nổi danh trong dân gian, như thế nào có thể kinh động tới Hoàng Hậu lão nhân gia này.
"Ai biết các ngươi có thật hay giả mạo?" Chung Vô Diễm không cho là thật nói.
Tạ Tử Long hừ lạnh một tiếng nói: "Ta biết Thiên Thượng Nhân Gian các ngươi có Cẩm Y Vệ bảo hộ, ngươi tùy tiện kêu một tên Phiên tử đến đây xem, coi là thật hay giả."
Chung Vô Diễm hơi kinh hãi, đoán chắc thân phận của người này hơn phân nửa là thật. Trước đây đã cho Cẩm Y Vệ Phiên tử xem xét qua khối lệnh bài, đúng là lệnh bài của thị vệ đại nội.
Chỉ là Chung Vô Diễm từ đầu đến cuối vẫn không thể giải thích được, Phong Hoa Tuyết Nguyệt tại sao có thể kinh động Hoàng Hậu, phỏng chừng có âm mưu gì.
"Còn không mau kêu người ra cho chúng ta đọc ý chỉ của Hoàng Hậu." Tạ Tử Long hừ lạnh một tiếng, đưa ý chỉ ra.
Chung Vô Diễm nhìn thoáng qua Tạ Tử Long, âm thầm chửi một tiếng, lạnh nhạt nói: "Các vị đại nhân chờ chốc lát, ta đi gọi Phong Hoa Tuyết Nguyệt ra."
Đi vào hậu đường, Chung Vô Diễm vội vàng dặn dò nha hoàn Linh Lung thân cận, lập tức đến Di Hồng Viện gọi các nữ lão bản tới đây. Việc này quá lớn, Vương Bảo Nhi không có ở đây, Chung Vô Diễm không thể hoàn toàn quyết định được.
Phong Hoa Tuyết Nguyệt hôm nay chính là chiêu bài của Thiên Thượng Nhân Gian ở Giang Nam, nếu bị người khác mang đi, đối với việc kinh doanh của Thiên Thượng Nhân Gian mà nói, là một tổn thất rất lớn.
"Quản lý, Hoàng Hậu nương nương tại sao lại biết đến bốn vị tỷ tỷ? Huống hồ Hoàng Hậu là nữ nhân, cần đến bốn vị tỷ tỷ làm gì?" Linh Lung cũng lấy làm ngạc nhiên.
"Ta cũng không biết, chuyện này có chút kì quái." Chung Vô Diễm có chút trầm trọng.
"Nhanh lên mời các nữ lão bản tới, nói Đại nội có người có chủ ý với Phong Hoa Tuyết Nguyệt." Chung Vô Diễm nghiêm nghị nói: "Đi nhanh đi, ta đi nói với Phong Hoa Tuyết Nguyệt một tiếng, để các nàng có thể chuẩn bị tâm lý thật tốt. Chung Vô Diễm vốn là nữ nhân, nên với những vấn đề này cũng rất lo lắng. Nàng nghĩ Phong Hoa Tuyết Nguyệt lần này không xong rồi, Di Hồng Viện thế lực cường thịnh cũng không có khả năng chống lại Hoàng Hậu.
Ngay khi Chung Vô Diễm xuất hiện tại nơi của Phong Hoa Tuyết Nguyệt, tại Phượng Lâu nói chuyện, Phong Hoa Tuyết Nguyệt nhất thời luống cuống, trong đó Phong Như Sương sắc mặt càng trở nên trắng bệch, nhịn không được hoảng hốt nói: "Tỷ tỷ, chúng ta phải làm sao bây giờ? Tỷ muội chúng ta không có nghĩ tới sẽ tiến cung, chúng ta muốn tiếp tục ở lại Thiên Thượng Nhân Gian báo đáp Công tử gia."
Chung Vô Diễm không thể nhịn được gật đầu nói: "Tâm tư các muội, ta đương nhiên biết, chỉ là người hôm nay là do Hoàng Hậu phái đến, ta xem."
"Tỷ tỷ, tỷ phải nghĩ ra biện pháp nha, chúng ta tỷ muội bốn người tuyệt đối không muốn vào cung." Nói chuyện lúc này chính là nhị nữ Hoa Tinh Nhi.
"Trước tiên đừng có gấp, ta đã kêu Linh Lung đi mời các vị nữ lão bản tới đây, phỏng chừng các nàng sẽ có biện pháp giải quyết." mặc dù Chung Vô Diễm trong lòng không có hi vọng gì, nhưng cũng nói để trấn an bốn tỷ muội này.
Thời gian không lâu, Linh Lung và Liễu Thanh Nghi đã tới. Ân Tố Tố liền đi gọi Lưu Phong và Tố Nương cùng tới.
"Nữ lão bản, giờ phải làm sao đây?" Chung Vô Diễm lo lắng hỏi.
Liễu Thanh Nghi lạnh nhạt cười: "Đi, nói cho bọn họ biết, nói Phong Hoa Tuyết Nguyệt chỉ là những nữ nhi bình thường, không đủ tư chất tiến cung, kêu bọn hắn đi đi."
"Nữ lão bản, như vậy có được không?" Chung Vô Diễm cẩn thận dò hỏi, đồng thời nhìn chằm chằm vẻ mặt Liễu Thanh Nghi.
"Có gì không được chứ!" Liễu Thanh Nghi cười nói: "Ngươi có thể biết bọn họ chính là người của Hoàng Hậu sao? Ta xem hơn phân nửa là giả mạo đến đây lường gạt. Nếu không được, kêu người đuổi ra ngoài."
Chung Vô Diệm có chút lo lắng: "Thật sự kêu người đuổi ra ngoài?"
Liễu Thanh Nghi sắc mặt không đổi, hừ nói: "Vô Diễm, ngươi sợ chuyện gì chứ?"
Chung Vô Diễm thần sắc trở nên hổ thẹn, nhất thời không biết nói gì cho đúng.
"Nữ lão bản, nếu thật sự là người của Hoàng Hậu, chúng ta đuổi đi sẽ gây phiền toái lớn. Lệnh bài của bọn họ, vài vị Phiên tử đã xem xét qua, đúng là thật." Chung Vô Diễm có chút ấp úng nói.
Liễu Thanh Nghi khẽ nhíu mày, nhẹ giọng nói: "Đại nội thị vệ, nhất định là người của Hoàng Hậu nương nương sao?"
Chung Vô Diễm không biết trả lời như thế nào.
Dừng một chút, Liễu Thanh Nghi nói tiếp: "Quên đi, cứ như vậy trước, đợi Công tử gia tới đây sẽ xử lý tiếp."
Phong Như Sương nhất thời sắc mặt vui vẻ: "Nữ lão bản, Công tử gia sẽ tới sao? Thật sự tốt quá, vậy là chúng ta an tâm rồi." Ở trong lòng nữ tử Thiên Thượng Nhân Gian, Lưu Phong không thể nghi ngờ là một thần linh tồn tại trong nhân gian. Trong mắt các nàng, Lưu Phong không chuyện gì không làm được. Có hắn ở đây, không chuyện gì là không thể giải quyết.
Ngay cả Chung Vô Diễm trước đây sắc mặt sợ hãi, giờ phút này cũng trở nên hòa hoãn đi nhiều, bình tĩnh lại.
Giờ phút này trong đại sảnh, Linh Lung đang cùng vài nhân viên PR tiếp đón bọn người Tạ Tử Long.
Tạ Tử Long có chút nóng lòng, không nhịn được nói: "Tất cả lui xuống, ngươi nhanh đi gọi mụ Quản lý kia ra đây." Đừng xem bộ dạng Tạ Tử Long đần độn, trên thực tế trong lòng hắn đã có chút lo lắng, muốn hoàn thành nhanh chuyện này, nhanh chóng rời khỏi đây.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...