"Linh thể thiên sanh tu đạo mà nói, chắc chắn trong vòng trăm năm sẽ thành tiên bất tử. Nghe nói tu chân giới năm ngàn năm qua chưa xuất hiện người nào như vậy. A. Công tử nhẹ tay một chút, ta đau." Lưu Phong này, một đằng mồm thì hỏi chính sự, nhưng tay thì làm điều bất chính, hồn nhiên lần mò vào đám cỏ thơm của nữ nhân.
"Nàng nghe ai nói? Có chắc chắn không?" Tay Lưu Phong chậm lại vài phần, nhẹ giọng hỏi.
"Ưm, chắc chắn." Tố Nương dạng chân ra một chút, làm cho ngón tay của Lưu Phong dễ dàng tiến vào, sau đó nói: "Người còn không biết, Tiểu Linh Nhi hiện giờ đã bắt đầu tu luyện. Hơn nữa còn tiến bộ phi thường, tựa như ngày đi ngàn dặm."
"Được rồi, công tử, ta còn nghe nói a, người tu chân nếu cùng linh thể thiên sanh song tu, thành quả tu luyện có thể tiến nhanh gấp đôi." Tố Nương thâm ý nói.
Lưu Phong xấu hổ một hồi, Tố Nương tỷ tỷ nói gì vậy, đây là tội lỗi đó, Tiểu Linh nhi hiện giờ được bao tuổi cơ chứ. Mới có bốn tuổi, nếu ở kiếp trước cũng mới vào trường mẫu giáo.
Tố Nương cười hắc hắc, cắn nhẹ vào vành tai Lưu Phong, hương thơm như lan nói: "Công tử, Thanh Nghi muội muội nói, khi Linh Nhi trưởng thành sẽ cho ngươi ăn đó."
"Mẫu thân tà ác." Lưu Phong xấu hổ một trận, có loại mẫu thân làm như vậy ư, Tiểu Linh nhi vẫn còn nhỏ tuổi. Hắc hắc, bất quá ta thích dạng mẫu thân như Thanh Nghi.
Nhìn Lưu Phong vô sỉ cười, Tố Nương khẽ hé cười, cắn nhẹ vào tai hắn, gắt giọng: "Linh nhi nhỏ như vậy, mà ngươi cũng không tha."
Lưu Phong cười hắc hắc, thầm nghĩ, này có là gì, dù sao mẫu thân nàng ta cũng đồng ý. Hơn nữa không biết chừng Tiểu Linh nhi cũng nguyện ý. Lưu Phong thường xuyên giảng dạy cho Tiểu Linh nhi tư tưởng ài tình hiện đại, phỏng chừng ngày nào đó Tiểu Linh nhi nhờ vào đó lại luyến ái hắn, hay nói cách khác thì nàng can đảm theo đuổi tình yêu của mình. Đương nhiên, đây mới chỉ là ý nghĩ của riêng Lưu Phong.
Hơn nữa, Tiểu linh nhi quả thật quá nhỏ. Ít ra cũng phải đợi cho đến khi hơn mười tuổi rồi hẵng cân nhắc.
"Mười tuổi? Siêu cấp la lỵ." Lưu Phong buồn bực một hồi, âm thầm tự trách. Từ sau khi đến thời đại này, tư tưởng của hắn ngày càng tà ác. Nếu là tại kiếp trước, đừng nói là ăn la lỵ mười tuổi, cho dù đưa cho hắn hai bạn gái như vậy, e rằng cũng không dám.
"Mẹ kiếp, lão tử là bị hoàn cảnh xô đẩy. Là người đáng thương mà." Lưu Phong vô sỉ thầm nghĩ.
"Công tử, có phải ngươi đang nghĩ đến sự kích tình khi cùng thịt hai mẫu tử không? Đáng tiếc, Tố Nương không có nữ nhi, nếu không ta cũng sẽ dâng cho người thịt." Tố Nương nắm chặt bổng bổng của Lưu Phong, sáo lộng (sục) rất nhanh, khiến cho Lưu Phong thở dốc không ngừng.
"Tố Nương tỷ tỷ, sao ngươi cũng xấu xa như vậy" Lưu Phong một tay xé toạc nội khố màu đỏ của Tố Nương. Hai ngón tay không ngừng chọc ngoáy, nghiêm mặt nói: "Ta không không phải là quái thúc thúc, tâm lý của ta rất bình thường, ta thích nhất thục nữ như ngươi đó."
"Ai biết được trong lòng ngươi nghĩ như nào chứ!" Tố Nương ngây thơ liếc nhìn Lưu Phong một cái, nhâng mông lên một chút, eo lắc lư một hồi, nam nhân phôi đản này lúc nào cũng làm cho mình thật sảng khoái, báo hại nàng không nhịn được phải vặn vẹo vài cái.
"Công tử, ngươi nói thật cho ta, khi nào ngươi đem Di Hồng Viện lên đây, chẳng nhẽ ngươi thật sự nhẫn tâm để Thanh Nghi và Tố Tố đợi chờ trong phòng không sao?" Tố Nương nũng nịu hỏi.
Lưu Phong nằm dưới hạ thân Tố Nương, khẽ hôn một cái, nhất thời khiến cho Tố Nương kinh hãi hét lên, cảm giác như có luồng điện chạy qua khiến cho Tố Nương giãy dụa rên rỉ liên hồi.
Sau đó, Lưu Phong ngẩng đầu lên, nghiêm chỉnh nói: "Tố Nương tỷ tỷ, khi trở về người nói với hai người họ không nên nóng vội. Chờ chuyện ta cần làm hoàn thành, thế lực tại kinh đô được củng cố, ta sẽ đem Di Hồng Viện tới đây. Nếu các nàng thực sự nhớ ta, vài ngày nữa ta sẽ cưỡi Phi Nhi về thăm các nàng."
Tố Nương giật mình lắc lư cái hông, eo dùng sức một chút, khẽ đưa nơi ẩm ướt đến trước mặt Lưu Phong, kiều mỵ nói: "Uhm, ta sẽ nói lại chi tiết những gì ngươi nói cho bọn họ. Tuy vậy người phải nhanh lên một chút. Bản thân ta cũng tự biết tư vị ngồi đợi bên cửa sổ thật khó chịu. Được rồi, Tố Tố nhờ ta hỏi ngươi, Bát Quái báo Nghiệp có tiếp tục khai thác nghiệp vụ hạng nhất nữa hay không"
Lưu Phong một bên nghe, một bên chăm chỉ"làm việc", khiến cho Tố Nương thở gấp hừ hừ, sắc mặt ửng đỏ, d*m thủy tuôn ra lai láng (9u: thật là nhiều nước a: ">)
Đến khi Tố Nương hô lên một tiếng, lúc này hắn mới ngẩng đầu lên, lấy tay lau miệng, rồi lập tức cưỡi lên người Tố Nương, hai tay đè lên đôi nhũ phong to tròn, hỏi: "Nói cụ thể tình huống cho ta nghe?"
Tố Nương mắt thấy bổng bổng nóng bỏng kia cách mình chưa đầy ba thước, vươn đầu lưỡi, cẩn thận đụng một cái, sau đó mới cười nói: "Tố Tố nói, nàng muốn vì dân chúng bình thường mà mở một chuyên mục mới, qua đó truyền bá cho người dân cái gọi là"Tri thức khoa học" mà ngươi đã nói cho nàng ta nghe khi còn ở Phương Viên?"
Lưu Phong sửng sốt một chút, lập tức hiểu rõ, "tri thức khoa học" kỳ thật do hắn tùy ý viết ra một vài tri thức đơn giản của cuộc sống tiền thế, tỷ như thuyết nhập môn, giáo dục giới tính. Lưu Phong dù sao lúc đầu cũng là sinh viên đại học bình thường, hắn muốn sửa lại một chút công nghệ cao gì đó, đáng tiếc bản thân hắn không hiểu được nhiều lắm. Chỉ có sáu, bảy điều gì đó nhưng thật ra phần nhiều là có từ truyenfull.vn.
Đương nhiên, mặc dù đây là tri thức đơn giản, nhưng ở thời kỳ này thì lại là điều hết sức to lớn, Lưu Phong trước kia cũng muốn truyền bá, nhưng chưa hề nghĩ một cách sâu sắc, hôm nay nghe Tố Nương nói, trầm tư một hồi, ngẩng đầu nói: "Có thể, ngươi về nói với Tố Tố, có thể từ từ phát hành một ít, lúc đầu thì hãy miễn phí, đồng thời dò xét phản ứng của dân chúng, sau đó hãy bước từng bước một". Sự thật, kế hoạch của Lưu phong không chỉ dừng lại ở Bát Quái Báo Nghiệp mà thôi. Kiếp trước hắn đã được chứng kiến sức mạnh cường đại của dư luận và thông tin. Hành nghiệp trong thời kỳ thông tin còn chưa có xuất hiện, Lưu Phong không e ngại nguyện làm người đầu tiên đứng mũi chịu sào. Kỳ thật hắn lão đã sớm nghĩ tới. trước tiên làm bát quái, đợi đến lúc thời cơ chín mùi sẽ từng bước xây dựng lá chắn cho mình. Cuối cùng có thể làm báo thật sự. Đến lúc đó, thông tin trên toàn đế quốc hắn đều nắm chắc trong tay.
Báo chí ở thời đại này, thực sự có thể phát huy bao nhiêu tác dụng, hiện tại Lưu Phong cũng chưa rõ. Nhưng có thể khẳng định một điều, nắm chắc được sức mạnh thông tin, sẽ là sự trợ giúp to lớn đối với tương lai của hắn.
Vì thế, hắn quyết định đồng ý, . để Tố Tố các nàng làm thử một lần.
"A a." Tố Nương vừa cười vừa nói: "Trước khi đi, Tố Tố nói với ta, chắc chắn ngươi sẽ đồng ý."
Nói xong, Tố Nương khẽ hé đôi môi anh đào, đem nuốt trọn bổng bổng của Lưu Phong vào, nhất thời kích tình nóng bỏng từ miệng lan tỏa xuống toàn thân. Trong quá khứ, cách đây không lâu, nàng vẫn nằm mơ được làm như vậy. Mộng tuy tuyệt vời, nhưng không bằng một nửa so với chân thật.
Tố Nương khéo léo trêu ghẹo, tham lam liếm mút bổng bổng nóng bỏng, trên mặt lộ rõ vẻ dâm đãng. Lưu Phong một mặt hưởng thụ, một bên cật lực xoa nắn bộ ngực căng tròn, cảm giác cực thú.
Không bao lâu, Lưu Phong dưới sự bú mút của Tố Nương đã xuất tinh.
Tố Nương nhớ kỹ lời Lưu Phong đã nói, thứ này có thể ngừa bệnh, cho nên một giọt cũng không để lọt ra ngoài. (9u: thằng mất dạy này nó toàn dạy hư chị em, bất quá ta thích ^^!)
."Công tử, ngươi có muốn kích thích ko?" Tố Nương mị nhãn như tơ, ánh mắt hận không ăn tươi nuốt sống Lưu Phong vào bụng.
Kích thích a? Ta đương nhiên phụng bồi, mới bắn loạt đạn đầu, đối với hắn mà nói một đêm bắn mười nhát cũng chưa là gì. Kịch hay còn ở phía sau cơ.
"Tố Nương tỷ tỷ, ngươi nói đi, đêm nay ta nghe lời ngươi." Lưu Phong cười hắc hắc, hay tay trượt trên da thịt mềm mại của nữ nhân, tiến vào nơi ướt át kia.
"Hắc hắc, chính là ngươi nói nha." Tố Nương trên mặt xuất hiện một trận kiều mỵ, đột nhiên đứng dậy, đẩy Lưu Phong nằm xuống giường, vươn cặp đùi đẹp, dùng hai bàn chân kẹp lấy bổng bổng của Lưu Phong.
"Ầy, Tố Nương còn có chiêu này." Lưu Phong tự nhiên hiểu được Tố Nương muốn làm cái gì. Trong lòng khoái chí, hắn biết đêm nay sẽ rất tiêu hồn.
"Công tử, thích như vậy không?" Tố Nương hướng về phía Lưu Phong xuất ra mị nhãn, con mắt chớp chớp xuân tình vô hạn hỏi.
"Đương nhiên, đương nhiên thích." Nhìn như này có nam nhâm nào không thích cơ chứ.
"Vậy Tố Nương sẽ giúp ngươi hảo hảo." Tố Nương hướng về phía Lưu Phong cười cười mập mờ, bắt đầu gia tăng tốc lực cho đôi chân.
Khoái cảm giác dị thường tràn ngập trong lòng Lưu Phong.
Hắn âm thầm đoán rằng, đêm nay Tố Nương xuất chiêu này, đảm bảo hơn phân nửa là học từ Thanh Nghi hay Tố Tố.
"Hắc hắc, lúc ta vắng mặt, ba người đàn bà khẳng định tại chỗ truyền thụ kinh nghiệm cho nhau, ta thật có diễm phúc, cuộc đời ta thật có diễm phúc lớn." Ba đàn bà cùng một chỗ thảo luận, dám chắc cùng nhau nghiên cứu các động tác độc đáo, càng thêm nhiều động tác kích tình.
"Công tử, mấy ngày nay, ngươi ở nơi đây có nhớ tới chúng ta?" Tố Nương một bên dụng tiểu cước mân mê, một bên nhẹ giọng hỏi.
"Nhớ, đương nhiên nhớ a." Lưu Phong lời này hoàn toàn chân thật, làm gì có nam nhân nào không nhớ đàn bà cơ chứ.
"Công tử, ngươi xem chân ta có đẹp không?"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...