Khuê phòng đèn sáng, đích thị là Ân Tố Tố. Lưu Phong có chút động tâm, vội vàng đi tới.
Ân Tố Tố giờ phút này đang ngồi suy nghĩ bên giường. Thánh chỉ truyền Lưu Phong tiến kinh nàng cũng đã xem qua, nàng biết lần này Lưu Phong tiến kinh là như thế nào. Hắn hoàn toàn bị cuốn vào cơn lốc chính trị thật lớn. Dù biết lão công của mình không phải là người bình thường nhưng trong lòng nàng vẫn tồn tại lo lắng.
Trên bàn ánh sáng nhạt loé ra không thôi, Ân Tố Tố than nhẹ một tiếng đi đến trước giường, chỉnh sửa lại chăn đệm chờ Lưu Phong trở về.
"Tố Tố, ta về đây" Lưu Phong đẩy cửa đi vào phòng, cố ý nói to.
"Lão công, người thật sự muốn tiến kinh?" Ân Tố Tố tiến lên gắt gao ôm Lưu Phong, lo lắng hỏi.
Lưu Phong gật đầu đáp: "Thánh chỉ đã hạ, ta không còn lựa chọn nữa. Yên tâm đi, ta không có việc gì đâu."
"Ân, lão công ta dám chắc người sẽ không có việc gì." Ân Tố Tố nhìn Lưu Phong, tin tưởng mười phần, cái miệng nhỏ si luyến gắt gao trụ tại đôi môi Lưu Phong, hai tay ôm cổ hắn, một bộ dạng kiều mị.
Lưu Phong nhìn nàng, hai tay ôm thân thể Ân Tố Tố. Thâm tình triền miên tịnh không cạn, hắn nhìn người đẹp trong ngực, ánh mắt lộ ra ý cười nhè nhẹ.
Bốn mắt nhìn nhau, thâm tình trong mắt đủ để đối phương biết rõ tình ái của mình.
"Tố Tố, ba ngày sau ta sẽ đi, sẽ vắng mặt ở đây mấy ngày, nàng nhất định chiếu cố tốt bản thân." Lưu Phong đột nhiên cười một tiếng: "Mấy ngày này, buổi tối ta nhất định phải cùng nàng uy bão."
"Đại sắc lang, lại muốn chuyện xấu." Ân Tố Tố gắt giọng.
Lưu Phong ánh mắt lộ ra tia nhu tình nhàn nhạt, ôm lấy Ân Tố Tố đáng yêu, nhẹ nhàng đặt Ân Tố Tố lên giường.
Giờ phút này, vẻ mặt Ân Tố Tố đã sớm lộ ra vẻ kiều mị, cư nhiên cũng muốn lão công trước khi đi ban ơn mưa móc.
Cảm nhận được ham muốn của nàng, Lưu Phong hai tay khẽ vuốt ve thân thể mềm mại, cảm nhận âm thanh kích tình ngọt ngào.
Ân Tố Tố si ngốc nhìn nam nhân của mình, lẳng lặng nằm trên giường, mặc hắn dụng tay vuốt ve thân thể mình, trên mặt hiện ra tia ngọt ngào mà lại mỉm cười kích tình.
"Lão công lần này tiến kinh, nhất định khó khăn, ngươi nhất định phải cẩn thận, người tốt nhất nên tìm Kim Vạn phu nhân, cùng bàn đối sách." vốn Ân Tố Tố lo tới địch nhân của Lưu Phong, Kim Vận phu nhân quen biết nhiều, vì an toàn của Lưu Phong, nàng cũng không còn cách nào khác.
"Tố Tố" Lưu Phong kinh hô một tiếng nhưng không biết nói gì cho tốt.
Ân Tố Tố có chút ngẩng đầu nhìn hắn, tay nhẹ khẽ vuốt gò má, trong mắt tràn ngập nhu tình mật ý.
Ân Tố Tố giọng nghẹn lại: "Lão công, cô cô nói, bệ hạ muốn người tiến kinh vì muốn người giải quyết chuyện Hộ Bộ. Đông cung kinh doanh Hộ Bộ đã lâu, thâm căn cố đế, bên trong toàn là người thân tín, ngươi một cái ngoại lang nho nhỏ, muốn điều tra rõ ràng, thật sự muôn trùng khó khăn. muội thật sự lo lắng."
Lưu Phong hai tay phẩy nhẹ, thấp giọng an ủi: "Muội yên tâm, nếu bệ hạ cố ý làm vậy, nhất định sẽ có an bài, ta nghĩ ngài nhất định không có khả năng chỉ dựa vào mình ta để tra ra mọi chuyện."
Ân Tố Tố mắt khẽ rơi lệ nhẹ giọng nói: "Lão công, mặc kệ như thế nào, Tố Tố đều lo cho người." nói xong hai tay Ân Tố Tố kéo cổ Lưu Phong, đôi môi hôn tới, thâm tình cùng Lưu Phong triền miên.
Phòng nhỏ yên lặng, ngọn đèn loé ánh sáng nhàn nhạt, hai người nam nữ đang điên cuồng hôn nhau.
Ngọn đèn không ngừng loé sáng, dường như bị không khí kích tình vây lấy.
Lưu Phong hôn lên đồn thượng của nàng, hai tay vuốt ve thân thể xinh đẹp mê người, chậm rãi di động, mỗi một chỗ đều tham luyến lưu lại dấu vết.
Ân Tố Tố nhẹ nhàng quấn lấy hắn, biểu hiện chủ động, ngẫm lại sắp đến lúc chia tay, vận dụng kỹ năng điêu luyện âu yếm nam nhân, tận hứng tận tình.
Cảm nhận nhiệt tình Ân Tố Tố, Lưu Phong nhất thời lâm vào nhu tình, cả người chìm đắm trong cảm giác.
Chẳng biết từ khi nào, ngoại y hai bên đã trút bỏ, chỉ còn chừa lại nội y, hai người trong mắt loé lên tia hưng phấn
Ân Tố Tố hai mắt nhắm chặt, mặt ngọc khẽ đỏ tôn thêm phần kiều diễm, phá lệ mê người.
Lưu Phong thâm tình nhìn nàng, nhẹ nhàng kéo hai tay trên ngực, hương thơm u mê từ từ bay ra, đôi môi tham lam ngậm lấy.
Ân Tố Tố ánh mắt lộ ra tia thẹn thùng, hai tay nhẹ ôm lấy đầu hắn, khẽ vuốt ve, tận lực để cho nam nhân thưởng thức ngọc thỏ của mình.
Dần dần sự yên lặng trong phòng bị phá vỡ, truyền ra âm thanh kích tình kiều mị mê người của nữ nhân, dưới bóng đèn, hai người dung hợp lại với nhau.
Sau khi phong vân kích tình, hai người vô lực cùng nằm một chỗ.
Lưu Phong biết rõ tầm quan trọng của việc vuốt ve sau khi kích tình, hắn nhẹ nhàng ôm, bàn tay chậm rãi vuốt ve
Ân Tố Tố trong mắt mang theo tia hạnh phúc cùng thoả mãn, thẹn thùng nhìn Lưu Phong, tay ngọc vuốt lồng ngực hắn, nhẹ giọng nói: "Lão công, tới kinh thành nhớ thường xuyên viết thư cho thiếp, đừng để thiếp lo lắng."
Lưu Phong nghe vậy xoay người đặt ở thân thể mềm mại của nàng, gật đầu nói: "Yên tâm ta nhất định sẽ làm." nói xong liền ôm lấy nàng cùng tiến vào mộng đẹp. Sáng sớm, đạo ánh sáng đầu tiên vào phòng thì Lưu Phong mở to mắt, khẽ nhìn Ân Tố Tố ngủ say trong lồng ngực, vẻ mặt thoả mãn cùng kiều diễm, Lưu Phong lộ ra một tia thâm tình, nhẹ nhàng vuốt ve Ân Tố Tố đang ngủ say, ngón tay mân mê kiều đồn nảy nở.
Ân Tố Tố tỉnh lại, cảm giác nam nhân đùa bỡn mình, trong lòng nổi lên một cỗ ngọt ngào.
Lưu Phong thấy Ân Tố Tố tỉnh lại nói: "Ngủ tiếp đi. Tối hôm qua nàng rất lợi hại"
Ân Tố Tố nghe vậy nhớ tới hôm qua kích tình, trên mặt ửng đỏ một mảnh.
"Lão công đêm nay thiếp cũng muốn." Ân Tố Tố kiều mị cười lôi kéo tay hắn đặt ở hung thượng của mình, kiều mị nhìn hắn, ý bảo hắn giúp mình xoa bóp.
Mặt trời lên, hai người ôn tồn mặc quần áo rời giường
"Lão công đây là phong tín, tới kinh đô, chàng giao lại cho cô cô, cô cô nhất định có biện pháp giúp chàng vượt qua ải khó khăn này" Ân Tố Tố vội vàng nói.
Lưu Phong suy nghĩ tới vị cô cô xinh đẹp, khoé miệng lộ ra ý cười, cô cô bây giờ là phi tử sủng ái nhất của Hoa Hạ đại đế. Nói vậy nàng quả có tác dụng. Trải qua hai ngày chuẩn bị, ngay trước khi Lưu Phong rời khỏi Giang Nam một ngày thì Bát Quái Báo Nghiệp xuất bản lần đầu, bởi vì kĩ thuật in ấn không cao, số lượng Bát Quái Báo Nghiệp lần đầu cũng không cao, chỉ là 500 bản. Vì tiếp thị tốt hai trăm Bát Quái Báo Nghiệp đến giữa trưa đã không còn, so với dự báo của Lưu Phong còn mãnh liệt hơn.
Cổ đại nhân đối với báo chí cũng rất là thích thú a.
Tóm lại có Bát Quái Báo Nghiệp lần đầu xuất hiện như vậy là rất tốt.
Lưu Phong quyết định tạm thời phát hành ở Giang Nam, đợi cơ sở tình báo mở rộng sau này từ từ hướng tới cả nước.
Thông qua lần này xuất bản Bát Quái Báo Nghiệp thành công, Lưu Phong thấy được Thiên Thượng Nhân Gian từ từ đứng lên, Lưu Phong tin tưởng càng ngày càng thành thục càng thêm cường đại. Đến lúc đó hắn mở ra sản nghiệp chắc chắn có thể gia tốc hoàn thành, tích lũy tư kim cho hắn.
Cẩn thận tính toán thời gian của Lưu Phong còn lại không nhiều, lịch sử Hoa Hạ đại đế cùng lịch sử triều Đại Minh có chút liên lạc, hoặc nói là trùng hợp. Hoa Hạ đại đế còn tại vị nhiều nhất là 2 năm, nếu trong vòng hai năm này thế lực của Lưu Phong không thể mạnh hơn Yến Vương cùng Đông cung, thì hắn sẽ không thể thực hiện lời hứa với Chu Phong.
Nhìn sự tình bên trong, muốn sinh cường đại lực lượng nhanh chóng, muốn nhanh hơn tốc độ kiếm tiền, quả là rất khó.
Đương nhiên không bài trừ chuyện Hoa Hạ đại đế sống đến trăm tuổi, hết thảy đều có thể. Chuyện gì mà không thể xảy ra.
.
"Không phải loạn luân chứ"
"Đương nhiên là loạn luân, nghe nói Vương Kim Bằng nhi tử từng cùng nha hoàn cơ"
"Như thế nào lại như vậy?"
"Không rõ, đây là loạn luân gia trong truyền thuyết." nghe nói Phượng viên Đại thiếu gia, ba tuổi viết văn, bốn tuổi học võ, nghe nói là sao khúc tinh hạ phàm."
"Trái lại là đại tiên tinh hạ phàm ah"
"Ta nói này, Lưu tước gia chính là Bồ Tát hoá thân, nếu không sao lại có lòng vì dân như vậy."
"Biết không? Lưu tước gia đã thề, để cho hắn bảo vệ chúng ta, không cho phép ai khi dễ." nghe nói Chức tạo phủ Lý gia hai tỷ muội cũng ngủ với nhau.
"Nghe nói Chức tạo phủ Nhị tiểu thư cùng hạ nhân ngủ một chỗ." Lưu Phong nghe Hắc Vân thu thập phản ứng quần chúng, âm thầm bật cười, mặc dù có sai sót nhưng tốc độ truyền bá của Bát Quái Báo Nghiệp cực nhanh, lại thêm nhân dân nhàm chán sinh chuyện.
"Hắc Vân, trọng điểm bây giờ là thu thập tin tức ở Chức tạo phủ và Thủ bị phủ, ngươi an bài cho người tiến nhập vào hai nơi này thu thêm tin tức cho Báo Bát Quái. Ngày mai mang theo thuộc hạ cùng ta tiến kinh."
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...