Nghê Thường giải thích: "chuyện cụ thể như thế nào thì ta cũng không rõ ràng lắm, tóm lại, người tu chân chưa đột phá được cảnh giới Nguyên Thần Kỳ thì không thể sinh con đẻ cái được. Kỳ thật chuyện này cũng không quá quan trọng, tại Tu Chân Giới, chuyện thành thân thông thường là để kiếm người song tu, còn chuyện sanh con đẻ cái thì thường không được quan tâm. Thật sự ta cũng không muốn nói với ngươi chuyện này, bất quá nhìn ngươi đối với chuyện phàm trần rất quan tâm, nên lúc này mới nhắc nhở ngươi một câu. Cho ngươi có sự chuẩn bị tốt."
Lưu Phong hít một hơi, chẳng lẽ tu luyện sẽ làm cho nam nhân vô sinh? theo góc nhìn của y học hiện đại, đàn ông bị vô sinh nguyên nhân chủ yếu là do chất lương t*ng trùng kém. Mà chất lượng t*ng trùng kém nguyên nhân chủ yếu là do thể chất bị suy yếu. Mà đối với tu chân giả, thì thể chất so với người thường cường hãn hơn rất nhiều, vì sao ngược lại lại có thể bị vô sinh. Hàng trăm ý nghĩ hiện lên trong đầu Lưu Phong mà không có lời đáp.
"Phong nhi, ngươi đang suy nghĩ cái gì vậy?" Nghê Thường thấy Lưu Phong cau mày liền lên tiếng hỏi.
Lưu Phong đang suy nghĩ liền thốt lên: "Chẳng lẽ tu luyện sẽ giết chết hết t*ng trùng, đó là lý do dẫn đến vô sinh?"
"t*ng trùng?" Nghê Thường có chút nhíu mày: "Phong nhi, ngươi có điên không? Cái gì là t*ng trùng, hắn có liên quan gì đếnchuyện sinh con của ngươi?"
Có quan hệ, có một mối quan hệ rất lớn. Chỉ có nam nhân và nữ nhân mới có thể làm được, khi t*ng trùng kết hợp với trứng sẽ có thể tạo ra hài nhi. Lưu Phong suy nghĩ một lát, muốn nói gì đó nhưng không thể phát ra. Đối với người cổ đại, nói đến y học hiện đại tựa hồ"đàn gảy tai trâu".
"Không có gì" Lưu Phong lạnh nhạt cười nói: "Không thể sinh có nghĩa là không thể sinh" kỳ thật chuyện này đối với Lưu Phong cũng không phải là tin tức xấu gì, tạm thời không thể sinh con cũng tốt, khỏi cần hắn phải phí công nghĩ biện pháp ngừa thai. J
Nghê Thường thấy Lưu Phong đột nhiên trở nên thoải mái, kiều mỵ cười, vươn tay, ấn ngón tay trắng muốt lên ngực Lưu Phong nói: "Ngươi đấy, dám chắc đang nghĩ bậy bạ rồi."
Lưu Phong mỉm cười nói: "Tam sư tôn, Phong nhi đích thực là người đứng đắn nghiêm chỉnh, người biết mà."
"Ngươi nếu thành thật, thì sẽ không dùng nhất trụ kình thiên như vậy.". Nghê Thường đột nhiên nghĩ, hiểu được chính mình có chút lỡ lời, sắc mặt chợt hồng, vội vàng nhắm mắt cắn chặt môi lại.
Lưu Phong trong lòng như tấu nhạc, cười hắc hắc nói: "Tam sư tôn, nhất trụ kình thiên của Phong Nhi đã được rèn luyện tốt lắm, không tin người có thể thử xem."
Nghê Thường làm bộ giận dữ nói: "Tiểu quỷ, ngươi đã thành thân mà vẫn không trung thực tí nào, cẩn thận ta đi nói cho thê tử ngươi biết đấy."
"Tam sư tôn, Phong Nhi thiết nghĩ sẽ dành cho người một cái ôm thuần khiết nhất" nói xong Lưu Phong liền nắm lấy áo Nghê Thường.
Nghê Thường do dự một chút, cũng không có ý đẩy Lưu Phong ra, tùy ý hắn khinh bạc một lần, trong một khắc, ánh mắt có chút mê ly.
Một lát sau, Nghê Thường đột nhiên đẩy Lưu Phong ra, chỉnh đốn lại quần áo. khôi phục lại nét diễm lệ, ung dung đoan trang vốn có, lộ ra sự thanh cao thoát tục, nhẹ giọng nói: "Phong nhi, những gì muốn nói ta đã nói với ngươi, ngươi trở về đi."
Lưu Phong gật gật đầu, xoay người rời đi. Nhìn theo lưng của Lưu Phong, Nghê Thường không khỏi lộ ra một tia thần sắc say mê. Tiểu quỷ này đích thực đã trưởng thành rồi, trên người hắn tràn ngập hơi thở của nam nhân, nàng suy nghĩ muốn ở mãi trên ngực hắn hưởng thụ sự ấm áp đó. Nhưng dù sao họ cũng là thầy trò.
Ngày thứ hai, mặt trời vừa mới mọc lên, Thủy Mị Nhi và Nghê Thường liền rời khỏi Phượng Viên, trở về sơn môn.
Lưu Phong nhân cơ hội này, vội vàng tìm Trương Mỹ Nhân, yêu cầu xuất cho hắn mười Phượng vệ.
Sự tình xảy ra đúng là rất thuận lợi, Trương Mỹ Nhân không hề do dự mà đáp ứng Lưu Phong yêu cầu của Lưu Phong ngay lập tức, hơn thế nữa còn tăng từ mười lên hai mươi Phượng vệ.
Sau khi Trương Mỹ Nhân đồng ý tương trợ, Lưu Phong bắt đầu tiến hành bước tiếp theo. Chính là rời khỏi Phượng Viên, tìm một căn nhà tốt, chính thức thành lập Di Hồng Viện của chính mình.
Vấn đề kiếm nhà, Lưu Phong suy nghĩ hay là giao cho Vương Bảo Nhi đi làm cho mình, dù sao hắn cũng là người địa phương Giang Nam, trong việc này sẽ tiến hành thuận lợi hơn.
Vương Bảo Nhi sau khi nghe yêu cầu của Lưu Phong, tỏ vẻ cần mười ngày để hoàn thành yêu cầu này của Lưu Phong. Lưu Phong cảm thấy rất hài lòng, mười ngày, nếu ở thời hiện đại, phỏng chừng ngay cả một căn phòng cũng khó có thể làm được.
Hôm nay đúng là một ngày tốt lành, bởi vì đại hội khuyến mãi bán tân nội y chính thức được tiến hành. Việc xúc tiến này được Thanh Âm đề xuất và Lưu Phong lên kế hoạch rõ ràng. Việc này được tiến hành dựa hoàn toàn vào ý tưởng marketing hiện đại. Trước khi buổi xúc tiến được chính thức tiến hành, Lưu Phong trước tiên đã xác định kiểu dáng tân nội y cũng như đối tượng tiêu dùng của sản phẩm, chủ yếu là tầng lớp thượng lưu, đế quốc quý tộc, thậm chí là hoàng tộc, tầng lớp cự phú, bao gồm cả nam nhân và nữ nhân. Nữ nhân mua chủ yếu để muốn vóc dáng chính mình trở nên hoàn mỹ hơn, có thể hấp dẫn ánh mắt nam nhân. Nam nhân mua là để thỏa mãn dục vọng của chính mình, hy vọng khi nữ nhân mặc lên người có thể mang đến cho họ cãm giác mãnh liệt và tò mò hơn.
Tóm lại, đặc trưng của tầng lớp tiêu thụ này chính là các thiên kim tiểu thư.
Tuy biểu diễn vũ thoát y ở Thiên Thượng Nhân Gian hoạt động rất tốt, nhưng vẫn chưa thể mở rộng ra toàn quốc. Do đó, Lưu Phong nhân cơ hội của buổi xúc tiến thương mại này để chính thức khẳng định quyền sở hữu tân nội y.
Toàn quốc, để cho mọi người đều biết đến sự thuận lợi và mị lực của tân nội y.
Mặc dù cho đến bây giờ tân nội y vẫn là cung không đủ cầu, nhưng Lưu Phong cũng không bất mãn, mục đích thực sự của hắn chính là khuyến mãi để đẩy cao doanh số bán ra.
Hội nghị xúc tiến thương mại lần này, Lưu Phong ngoài chuyện an bài vài màn biểu diễn kích tình, còn lợi dụng danh tiếng của một số quan viên. Hắn mời Giang Nam Tổng Đốc Phủ Ân Viên Đạo và Giang Nam thủ bị Vương Đức Vọng cùng tham dự. Hai người này tại Giang Nam vị thế rất lớn, có bọn họ hỗ trợ sẽ càng làm đại hội thêm náo nhiệt.
Vốn dĩ kế hoạch của Lưu Phong là mời Tĩnh Vương Gia, nhưng Tĩnh Vương gia nghe nói đó chính là đại hội về nội y của nữ nhân, liền lập tức từ chối.
Dựa theo chiến lược marketing hiện đại, Lưu Phong chính là muốn tìm một người phát ngôn cho sản phẩm của mình, nhưng mà lại không biết tuyển bắt đầu từ đâu. Ở thời đại này rất ít người nổi tiếng. Nếu có thì mức độ ảnh hưởng cũng có không lớn. Vì thế, Lưu Phong đã hướng dẫn các chưởng quỹ các phân điếm lớn của Thiên Thượng Nhân Gian, từ bổn điếm của mình mà tuyển chọn ra một cô nương có dung mạo, nhân phẩm, tài hoa, sự trung thành cao nhất để trở thành trọng điểm bồi dưỡng. Phải đáp ứng được bốn yếu-dung mạo, nhân phẩm, tài hoa, trung thành-trong bốn yêu cầu này thì Lưu Phong coi trọng nhất là sự trung thành, nữ nhân nếu được chọn, đầu tiên phải đáp ứng yêu cầu này. Nếu không cho dù ba yêu cầu kia có xuất sắc thì cũng không được tuyển.
Căn cứ theo kế hoạch của Lưu Phong, ở Thiên Thượng Nhân Gian chỉ đạo và tuyên truyền xuống, một năm sau, những nữ nhân này sẽ trở thành những người nổi tiếng đầu tiên trong lịch sử Hoa Hạ Đế Quốc. Đến lúc đó, họ sẽ trở thành người đại diện tuyên truyền cho sản phẩm Tân nội y. Đây là một kế hoạch có tác dụng lâu dài của Lưu Phong, nhưng là hắn tin rằng kế hoạch này trong tương lai tuyệt đối sẽ đạt được thành tựu rất lớn.
Từ giữa trưa, để giành được chỗ tốt rất nhiều người đã rộn ràng kéo đến chật cứng cổng chính Thiên Thượng Nhân Gian, khách nhâm bao gồm phu nhân các đại quan, khuê nữ đại gia, các vị tiểu thư, thanh lâu danh kỹ. cơ hồ cùng đứng một chỗ, một vài nữ tử còn dẫn theo cả nam nhân của mình.
Sau khi mặc xong tân nội y, như một cô gái như người mẫu thực thụ đi lên bục gỗ được thiết kế theo hình chữ T, tại hiện trường cơ hồ ánh mắt của tất cả nam nhân đều dán lên người cô gái, hai mắt nhìn chằm chằm vào đồn bộ của cô gái, máu huyết trong người sôi lên. Nam nhân bên cạnh nữ nhân như thế, tất thảy đều liếm mép, cảm thấy bực bội trong người. Cùng lúc đó, ở tại bàn lễ tân, các cô nương đang chen chúc đặt hàng tân nội y.
Mặc dù tân nội y giá cao kinh người, nhưng vì vẻ đẹp của bản thân, vì nam nhân của mình, mà các quý phụ và cả thiên kim tiểu thư không chút ngần ngại ra sức đặt mua.
Khi Lưu Phong tiến vào, đại hội náo nhiệt tiếng líu lo, vô số các mùi phấn son-nước hoa (mỹ phẩm), Lưu Phong thiếu chút nữa thì không thở nổi, hắn không khỏi nghĩ là trong phấn son có độc tố, đúng là mùi phấn son của người cổ đại rất khó ngửi, có thể làm người ta chết ngạt. Đáng tiếc hắn không biết công nghệ chế tạo mỹ phẩm, chứ nếu không hắn còn muốn sáng lập xưởng chế tạo mỹ phẩm, cũng để cho nữ nhân cổ đại biết thế nào là mùi nước hoa.
Thanh Âm tinh mắt nhận ra hắn, đứng trên sân khấu nói: "Công tử gia, người đã đến, có thể lên phát biểu vài câu?"
Lưu Phong cũng đang có ý này, gật gật nói: "Đi, chúng ta cùng lên đó."
Đi lên sấn khấu, Lưu Phong ổn định bản thân lại, ở phía dưới Thiên Thương Nhân Gian, tiểu nhị và Cẳm Y vệ đang duy trì trật tự, rất nhanh không khí trở nên yên tĩnh.
Nếu so sánh với nữ nhân xinh đẹp, thì hắn cũng là một đại nam nhân. Hầu hết tất cả ánh mắt nữ nhân đều chuyển hướng, nhất loạt nhìn lên người hắn, âm thầm phỏng đoán thân phận Lưu Phong.
Ngay lúc này, Thanh Âm lớn tiềng nói: "Các vị, vị Công tử này chính là thiếu gia của Phượng Viên, cũng chính là Đại lão bản của Thiên Thương Nhân Gian chúng ta, tân nội y cũng là do người chế tạo, Lưu Phong".
Lời này vừa nói ra, dưới đài đám đông nữ nhân nhất thời hét lên ủng hộ nồng nhiệt, Đại bộ phận nữ nhân bên dưới đều là lần đầu tiên nhìn thất Lưu Phong, anh tuấn, mạnh mẽ, ngũ quan rõ ràng, cả người toát ra một khí chất thanh nhã phiêu dật, hơn nữa nụ cười lại mang đến cảm giác ấm áp như mặt trời, thật sự làm không ít nữ nhân điên đảo.
Sau khi nghe lòi giới thiệu của Thanh Âm, các nữ nhân có vẻ điên cuồng không thôi, các nàng thật sự không cách nào tưởng tượng được, tân nội y có thể làm cho các phần nhạy cảm của nữ nhân trở nên xinh đẹp hơn, cảm thấy thoải mái hơn lại là sản phẩm do một nam nhân thiết kế. Mà nam nhân này đích thực là một mỹ nam. Trong nhất thời, một số nữ nhân thậm chí quên rằng bên cạnh đang có nam nhân của mình, không ngừng hò hét cổ vũ Lưu Phong, hy vọng hắn có thể chú ý đến mình.
Một số nữ nhân lớn mật thậm chí ảo tưởng, nếu có thể cùng nam nhân này hưởng thụ cảm giác ân ân ái ái, cho dù có chết cũng đáng.
Lưu Phong không nghĩ rằng một khi mình xuất hiện lại khiến cho mọi người kích động như vậy, âm thầm cảm thấy khoái chí, vội vàng dặn dò Thanh Âm yêu cầu phía dười duy trì trật tự. Hắn có chuyện muốn nói. Rất nhanh, hiện trường lại trở nên yên tĩnh,
Lưu Phong ho khan một tiếng, nhìn một lượt bên dưới, sau đó bắt đầu bài diễn văn đầu tiên của mình.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...