Hỉ Doanh Môn

*Con thứ.

Editor: Trịnh Phương.

Hoa ma ma đang muốn đi dò thăm thực hư, liền nghe Minh Phỉ nói: "Đã như vậy, chúng ta liền vào xem Tứ muội muội một chút đi?"


Minh Ngọc nghe vậy, nói nhỏ vào bên tai Minh Phỉ: "Tam tỷ tỷ, nàng hận đến muốn giết chết chúng ta, nếu chúng ta vào, chỉ sợ nàng sẽ chửi chúng ta, chúng ta cần gì tự làm mất mặt mình?"

Mai tử ôm Hỉ Phúc đứng ở một bên, cũng hiếm khi mở miệng khuyên bảo: "Tam tiểu thư, lúc này trong phòng tứ tiểu thứ rất loạn, đi cũng không có ai thong báo giúp, không bằng đợi lát nữa lại tới?"

Minh Phỉ nghiêm túc ngẫm nghĩ một hồi, nói: "Không được! Không biết còn chưa tính, đã biết rồi mà lại không nhìn tới thì không đúng." Không nói nữa, lôi kéo Minh Ngọc đi tới chỗ đông người nhất. Nàng chỉ sợ không loạn, cho nên hiện tại càng loạn càng tốt.


Mặt Hoa ma ma lập tức trầm xuống, lấy ra khí thế của ma ma nuồi dạy mà phu nhân chính thất phái xuống, cùng Kiều Đào, hai người một phải một trái che chở hai tỷ muội Minh Phỉ đi tới.

Bởi vì nhũ mẫu của Minh Tư vừa bị đuổi đi, hai đại nha đầu Tuyết Lê Tuyết Anh lại đều phục vụ ở trong phòng, cho nên bên ngoài không có ai quản lí, đám tiểu nha đầu hết chạy vào lại chạy ra, loạn thành một đoàn. Nhìn thấy mấy người đi tới đây, một tiểu nha đầu liền chạy vào phòng thông báo.

Minh Phỉ nghe thấy trong nhà rất yên tĩnh, ngay cả tiếng thở cũng không có, ngược lại rất giống bộ dạng của căn phòng mà một người bệnh nên có.

Đợi lâu mà vẫn không thấy có người mời vào, Kiều Đào liền bắt một tiểu nha đầu lại hỏi: "Đi bẩm báo với Tứ tiểu thư, Tam tiểu thư cùng Lục tiểu thư nghe nói nàng bị bệnh, tới thăm nàng." Đón tiếp mấy người không mời mà đến. Di&end(anl;e+qu_y=d


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận