Hey! Ngoan Ngoãn Làm Công Của Ta Đi!



hey pn41

“Yun ~ ~” Jaejoong kéo vạt áo Yunho, trong đôi mắt to ngập nước tràn đầy ánh sáng cầu xin.

Yunho buồn cười nhìn bộ dáng người kia vừa qua một chuyến bay liền chuyển thành đáng thương, “Làm sao vậy?”

“Không bằng chúng ta tìm một khách sạn nghỉ ngơi một đêm đi, có được không??” cái miệng nhỏ nhắn cong lên, không ngừng kéo tay Yunoh lắc tới lắc lui, “ “Có được hay không?”

“Lúc trên máy bay không phải cậu nói muốn tốc chiến tốc thắng sao?”

“Đó không phải là do còn trên máy bay sao ~” nhỏ giọng lầm bầm một câu, Jaejoong dứt khoát “giở trò ngang ngược”, tức giận buông tay Yunho ra, khoanh tay đứng trong đại sảnh phi trường, dẩu mỏ, “Tôi mặc kệ, nếu cậu không đáp ứng tôi, tôi, tôi liền ngồi dưới đất không đứng dậy!” vừa nói, cũng không để ý xung quanh có biết bao nhiêu người đang nhìn, ngồi chồm hổm ở đó bình tĩnh nhìn Yunho.

Hả – Yunho bị hành động của Jaejoong khiến cho con mắt thiếu chút nữa lọt ra ngoài, tính cách con nít như thế này, giống như một đứa nhỏ muốn đòi ăn đường, Yunho ngồi xổm xuống nhìn mắt cậu, kéo tay cậu qua, nghiêm túc nói, “Tin tưởng tôi! Nhất định sẽ không có chuyện gì, yên tâm!”

Trong mắt của Yunho như có ánh sáng khiến cho trái tim Jaejoong ấm áp, thần xui quỷ khiến sao đó mà gật đầu, uh, phải tin tưởng người con trai này, tin tưởng sức mạnh tình yêu của hai người.

Ngồi trong đại sảnh đầy khí thế lộng lẫy, hai người nắm chặt tay nhau đợi tổ mẫu Kim gia xuất hiện.

Jaejoong liếm liếm môi, có chút khẩn trương nhìn về phía Yunho, bắt được ánh mắt của Jaejoong, Yunho quay đầu, nhéo tay cậu, ý bảo cậu thả lỏng.

“Bang, bang” âm thanh của cây gậy vang lên, đối với âm thanh này Jaejoong rất quen thuộc, chợt kéo Yunho đứng lên.

Ngay phía cầu thang xoắn ốc có một cụ già tóc đã bạc hết bước xuống, mặc dù tuổi rất lớn, nhưng mà đôi mắt kia vẫn như cũ lấp lánh có thần, thấy hai người đứng trước mặt, bà nội Kim gia không nói gì thêm vòng qua bọn họ ngồi lên ghế salon đối diện.

Trong lúc nhất thời, bầu không khí trở nên áp lực hơn, yên lặng khiến cho tâm Jaejoong có chút hoảng, đánh giá ánh mắt bà nội một chút, vẫn như trước thản nhiên, nét mặt không chút biểu lộ nhìn bọn họ.

“Bà nội, con mang Yunho tới rồi, chúng con muốn kết hôn, bất kể bà nói sao chúng con cũng sẽ không tách ra!” Jaejoong chịu không nổi không khí quỷ dị như vậy, mở miệng đầu tiên, trái tim rất nhanh trở nên mạnh mẽ nắm chặt tay, lớn tiếng nói, “Con, con, bà nói một câu gì đi! Bà cứ như vậy làm con sợ đó!”

“Đứa nhỏ chết tiệt!” bà nội Kim gia gõ gõ cây gậy trên mặt đất, “Con đã nói xong hết rồi còn muốn bà nói gì nữa!!”

Thì ra hình thức ở chung của hai bà cháu là như thế này, Yunho nhìn sang hai người đang mắt to trừng mắt nhỏ, không biết bây giờ bản thân có nên nói chuyện hay không.

“Yunho, Jaejoong giao cho con” trước đôi mắt to của đứa cháu yêu quý, bà nội Kim gia chịu thua trận trước, dời tầm mắt của bà sang nhìn Yunho đẹp trai lịch sự, “Bà giao đứa cháu trai bảo bối này cho con, phải đối xử tốt với nó!”


“A?” Jaejoong có chút sờ không được ý nghĩa, bà nội của cậu là đang đùa gì vậy a, mới vừa rồi rõ ràng mặt không chút thay đổi, bây giờ thái độ lại chuyển 180 độ, “Bà ơi bà, bà, bà không phải nên mắng chúng con cho thông suốt rồi còn dùng gậy đánh tụi con một trận, cuối cùng bị tình yêu của chúng con cảm động mới nói đồng ý hay sao?!”

“Ặc, con xem kịch trên tivi nhiều quá rồi” bà nội Kim gia gõ đầu Jaejoong một cái, nhìn cậu đau đến nỗi kêu ô ô lên, vui vẻ cười, “Cố gắng những năm gần đây của các con bà nội đã thấy, bà còn có gì có thể không đồng ý đây, các con hạnh phúc là tốt rồi!”

“Vâng, cám ơn bà!” Yunho kéo Jaejoong nhảy tưng tưng, cầm tay Jaejoong kiên định nói, “Con sẽ khiến Jaejoong hạnh phúc!”

“Được được được” bà nội Kim gia vui mừng gật đầu, “Tới, Yunho con tới đây ngồi, chỉ mấy năm không gặp đã ngày càng đẹp trai ra rồi.

“A? Bà nội bà không thể cũng mê trai như vậy a!” Jaejoong lại giơ chân rồi, chống nạnh nhìn người trước mắt, “Di?! Bà không được sờ tay Yun nhà con!” vừa nói vừa muốn bước tới kéo hai người ra.

“Sờ sờ cũng sẽ không hư!” bà nội Kim gia xoa xoa tay bị chụp đến đỏ hồng, “Đứa nhỏ này, con lại dùng lực lớn như vậy!”

“Hừ ~” Jaejoong vùi ở trong ngực Yunho từ lỗ mùi hừ hừ ra tiếng, “Yunho chỉ có thể để con sờ!”

Ai, Yunho bật cười, thật sự là một cặp đôi dở hơi a!

“Xem Yunho đi, rất giống như lời con nói, dục vọng chiếm giữ rất mạnh a!” bà nội Kim gia lắc đầu một cái, làm bộ như im lặng nói, “giống như ‘trông chừng ông xã nô lệ’ a.”

Nghe vậy, Yunho cười cười, trong nụ cười kai bao hàm tình yêu say đắm vô tận, “Tính cách cũng như con nít, vừa rồi ở phi trường vì không muốn thấy bà mà thiếu chút nữa nằm trên mặt đất lăn lộn rồi!”

“Ha ha-” bà nội Kim gia cười ra tiếng, “Thích không?”

“Vâng, con thích Jaejoong tính cách như vậy!”

Jaejoong ngồi bên cạnh không hiểu gì đột nhiên phản ứng lại, đột nhiên xoay người đứng lên đối mặt với Yunho rồi ngồi trên đùi hắn, “Cậu dám gạt tôi?! Trước đây cậu với bà nội đã từng liên lạc qua?!”

“A –” Yunho bị ép tới nỗi mặt vặn vẹo có chút vô tội, “Jaejoong cậu cũng đâu có hỏi tôi a!”

“Tôi cho cậu dám nói xạo tôi tô cho cậu dám nói xạo tôi!!” Jaejoong vươn tay nhéo hai bên mặt Yunho, “Cậu có biết tôi ban nãy khẩn trương biết bao nhiêu không hả, để cho cậu dám không nói sớm cho tôi biết!”

“Là bà bảo Yunho không nói cho con,” bà nội Kim gia chậm rãi mở miệng, “Ai bảo con trước kia đối nghịch với bà cả ngày!”

“Bà!”


“Các con ở đây thêm vài ngày đi, Jaejoong con dẫn Yunho đi dạo chơi đi,” làm bộ không thấy ánh mắt giết người của đứa cháu, bà nội Kim gia ngáp một cái, “Người cao tuổi phải đi nghỉ ngơi sớm, bà đi nghỉ trước, các con từ từ ngọt ngào đi!”

Hung hăng trợn mắt nhìn bà nội nhà mình đi, Jaejoong quay đầu lại nhìn gương mặt hồng hồng của Yunho, “Ha ha-” như con chó nhỏ bồi cười, “Tôi hiểu lầm cậu rồi, tôi giúp cậu thổi một chút ~” vừa nói vừa cố gắng thổi thổi lên gương mặt bánh bao của Yunho, sau đó lại duỗi bàn tay nhỏ ra xoa xoa, “Ai nha, không nên nghiêm mặt như vậy, tôi không phải là hiểu lầm cậu thôi sao, tôi nói xin lỗi, thật xin lỗi nha ~ ~ Yunho ~ ~ ho, ngô –”

Cái miệng nhỏ nhắn bị chặn lại, Jaejoong vòng tay lên cổ Yunho, nhiệt tình đáp trả.

Có biết hay không a, đối phó với người không thành thật, kiss là biện pháp rất có hiệu quả nha ~ ~ mọi người học hỏi một chút đi.

Kết cục hoàn mỹ

“Jaejoong a ~ mau rời giường ~ ~” Yunho thò đầu từ phòng tắm ra, muốn đánh thức người vẫn còn nằm trên giường ngủ say vù vù.

“Ừ –” cái “đống” nổi lên trên chiếc giường ngủ giữa phòng giật giật, bất mãn hừ hừ vài tiếng.

Không nghe được âm thanh manh đậm ý làm nũng “Yunho~ ~ ~” như thường ngày, Yunho khẳng định người kia lại nằm xuống giường rồi, lau lau bọt trên miệng, để dao cạo râu xuống rồi đi ra ngoài.

Vừa đi tới trước giường nhìn, ai, lại đem đầu rúc vào trong chăn rồi, Yunho cưng chiều lắc đầu một cái, đưa tay nhẹ nhàng vén chăn lên, không biết bởi vì do quá ngộp hay vì điều gì đó, gương mặt trắng nhỏ của Jaejoong nổi lên một tầng đỏ ửng nhàn nhạt, “Ha ha~” Yunho cười khẽ, dịu dàng giúp cậu gạt đi vài sợi tóc bên mép.

“Uh –” tiểu nhân nhi ở trong chăn cau mày lại, cái đầu trên gối giật giật, cái miệng chep5 chẹp một chút rồi lại không có chút động tĩnh nào khác.

Ngủ thật say, Yunho liếc nhìn đồng hồ báo thức trên bàn bên cạnh, thời gian đã nhanh đến rồi, phải nhanh chóng gọi cậu ấy thức dậy mới được a.

Suy nghĩ một chút, Yunho ở trong lòng cười trộm, vươn hai tay, tà ác chui vào trong chăn nắm lấy chân Jaejoong.

“A –” Jaejoong bị bàn tay lạnh lẽo kích động liền tỉnh lại, “Yun nha ~ ~ cậu làm gì thế hả?” Jaejoong ngồi dậy xoa xoa mắt, cái chăn mỏng nhẹ nhàng từ trên vai tuột xuống, cảnh xuân đột ngột hé ra, những dấu hôn môi lớn nhỏ không quy luật trải rộng trước ngực, không khỏi làm cho người ta nghĩ tới vận động tối hôm qua rốt cuộc có biết bao nhiêu kịch liệt.

Nhìn kiệt tác trước mắt của mình, Yunho ngồi ở trên giường, bất động thanh sắc giúp Jaejoong che cơ thể lại, “Hôm nay sao ngủ tới như vậy?”

“Còn không phải là bởi vì người nào đó sao!” Jaejoong đỏ mặt liếc Yunho một cái,“Tối hôm qua làm nhiều lần như vậy, thiếu chút nữa mệt chết tôi!”

“A a –” Yunho cười khan lên tiếng, vươn tay thay Jaejoong ôn nhu xoa eo nhỏ,“Bây giờ còn đau sao?”


“Tốt hơn nhiều” Jaejoong thoải mái nhắm lại hai mắt dựa trên người Yunho, “Bây giờ mấy giờ rồi?”

“Gần chín giờ!”

“Tại sao tôi lại có cảm giác quên mất một việc đặc biệt quan trọng.”

“Cậu a –” Yunho điểm mũi Jaejoong, “Hôm nay không phải ngày chúng ta kết hôn sao.”

“Đứng vậy! Thiếu chút nữa là tôi quên mất, nahnh giúp tôi lấy quần áo đi, không phải mười giờ bắt đầu sao, nhanh lên một chút nhanh lên một chút!”

Yunho nhìn Jaejoong ở trong lòng ngực thiếu chút nữa nhảy dựng lên, bất đắc dĩ xoa xoa trán, chuyện như vậy cũng có thể quên. o[╯□╰]o,

Sau khi hai người vội vàng chỉnh đốn xong chạy tới giáo đường, người thân bạn bè hai bên đều đã đến trình diện cả rồi.

Thay lễ phục được đặc biệt thiết kế, một đen một trắng tương phản nổi bật, Jaejoong hơi đỏ mặt khóac tay Yunho, nương theo tiếng nhạc êm dịu xuất hiện trước mặt mọi người, bỗng nhiên tiếng vỗ tay như sấm vang vọng giữa giáo đường, Kim phu nhân cùng Jung phu nhân càng nắm chặt tay nhau hơn, kích động mà chảy nước mắt.

“Mr. Zheng Yoonho,do u want to marry Kim Kaejoon, to have and to hold from this day forward, for better, for worse, for richer, for poorer, in sickness and in health, to love and to cherish, till death do us part?”

Yunho mỉm cười nhìn về phía Jaejoong, khẽ mở môi cánh hoa,từng chữ từng câu đáp,“Yes, I do!”

Cha xứ lại chuyển sang hỏi hỏi Jaejoong, “Mr.Kim Jaejoong, do u want to marry Zheng Yoonho, to have and to hold from this day forward, for better, for worse, for richer, for poorer, in sickness and in health, to love and to cherish, till death do us part?”

Jaejoong đỏ hốc mắt,cũng quay đầu lại nhìn Yunho,“Yes,i do!”

Cha xứ mỉm cười nhìn hai người hài hòa,nói,“Bây giờ các con có thể hôn đối phương rồi.”

Jaejoong xoay người, ôm lấy gương mặt Yunho, chân thành nhìn môi Yunho, khẽ nâng đầu, chủ động hôn lên. Vốn chỉ tính môi dán môi, dường như không dễ dàng vượt qua cuộc kiểm tra như vậy.

“Hôn sau hôn sau, phải có đầu lưỡi nữa” giọng nói của Changmin từ phía dưới vang lên, người trong giáo đường bỗng nhiên cũng ồn ào theo, “Hôn thật hôn thật!”

“Ai?” Jaejoong vừa định quay đầu mới vừa lên tiếng, khuôn mặt nhỏ nhắn liền bị Yunho cố định, một đầu lưỡi ấm áp chui vào trong miệng, cơ thể Jaejoong dần dần thả lỏng, cánh tay choàng qua cổ Yunho, nhiệt tình đáp lại.

“Kibum a, khi nào thì chúng ta kết hôn?”một bên Jaejoong và Yunho đang nhiệt liệt hôn nhau trước giáo đường, bên kia Changmin miệng gặm bánh bao, hướng về phía Kibum bên cạnh hỏi.

Kibum ghét bỏ nhìn Changmin loạn phun vụn bánh bao, lại quay đầu lại nhìn về giáo đường phía trước, “Khi nào cậu dừng ăn khoa trương như vậy nữa thì hãy nói đi!”

“…….”


“Yun nha ~ ~ thật, hức – thật tốt” Vừa nói, hầu kết nấc lên một cái, đôi mắt xinh đẹp khẽ mở ra một khe hở, giống như đang được che chắn bởi một lớp sương mù, Jaejoong say khướt tựa vào người đang giúp mình lau người.

“Vui vẻ như vậy?”

“Xì, nói nhảm!” Jaejoong ôm cổ Yunho dùng sức kéo xuống, hai người mũi dán mũi,“Cậu, cậu biết tôi đã chờ đợi ngày này bao lâu rồi không?!”

Yunho buồn cười nhìn Jaejoong chóp mũi hồng hồng, giống như con mèo nhỏ đã uống say, một câu cũng không nói.

Bất mãn với biểu hiện của Yunho, Jaejoong há mồm cắn lên mũi Yunho, lầm bầm, giọng nói mềm nhẹ, “Cậu, còn cậu?”

Gắt gao nhìn Jaejoong, Yunho đem đầu chôn ở cổ cậu, mùi thơm nhàn nhạt của cơ thể hòa lẫn với hương thơm của rượu, lại khiến cho Yunho có một giây muốn ngất đi, hít một hơi thật sâu,Yunho đến gần lỗ tay đã phiếm hồng của Jaejoong,nhẹ giọng nói, “Tôi cũng vậy, hạnh phúc muốn điên lên rồi!”

“Ha ha ~ ~” hơi thở ấm áp khẽ phả vào lỗ tai, khiến cho Jaejoong có chút ngưa ngứa, vuốt tóc của người ở trên, Jaejoong cười cười nước mắt liền theo đo chảy ra, giọt nước mắt trong suốt trượt về phía hai bên tai.

“Tại sao khóc, ân?” gương mặt của Yunho nằm ở cổ Jaejoong đột nhiên thấy nóng, vừa đưa tay sờ, ẩm ướt, ngẩng đầu lên thì thấy bảo bối của hắn đã ràn rụa nước mắt.

Jaejoong nhắm mắt lại lắc đầu một cái, ngay sau đó mở hai mắt ra, trong con ngươi lóe lên tia sáng chờ đợi, “Yunho, chúng ta làm đi, làm đi!”

“Được.” Yunho cúi đầu hôn lên môi Jaejoong, nhẹ nhàng liếm, hắn biết Jaejoongđ ến nay còn có loại cảm giác không thật,muốn thông qua ân ái để xác định bản thân không phải là đang nằm mơ.

Nụ hôn dần dần nóng bỏng, Yunho trong lúc trêu chọc cái lưỡi hồng hồng của người bên dưới, nhẹ nhàng trút đi quần áo hai người, bàn tay ấm áp ở trên da thịt trơn bóng trắng nõn không ngừng châm lửa.

“Ân… A, không, không muốn” Ngọc trụ hơi ngẩn đầu bị nơi ấm áp bao lấy, gắng gưỡng nhìn xuống, nhìn tiểu huynh đệ của mình đang ra vào không ngừng trong miệng người yêu, một giọt chất lỏng trắng trắng từ miệng hắn bất giác chảy xuống, mặt Jaejoong nhất thời như bị thiêu đốt, nhắm mắt không nhìn cảnh tượng kia, khoái cảm ăn mòn thần kinh cậu, mặc dù miệng kháng cự,, nhưng thân thể cũng không bài xích.

“Ngô…. A—“ JY phun ra nồng nặc, Jaejoong mở mắt xin lỗi nhìn trên tay Yunho tràn đầy bạch dịch, đỏ mặt muốn đứng dậy giúp hắn lau, lại bị động tác kế tiếp của Yunho làm cho xấu hổ.

Yunho đem tay đặt trên khóe miệng liếm liếm, nhìn cậu cười tà mị: “Rất ngọt!” Nói xong, nâng hai chân Jaejoong lên vai, đưa JY theo ngón tay vào trong làm bơi trơn. Từ từ, lại tiép tục đưa thêm một ngón, hai ngón… Bởi vì khoái cảm, tràng dịch cũng dần dần thả lỏng, hoa huy*t hé mở.

Đối với thân thể Jaejoong đã rất quen thuộc, Yunho rất nhanh liền tiềm được điểm nổi cứng rắn kia, ngón tay nhẹ nhàng ấn một cái, khiến Jaejoong rên rỉ liên tiếp, thừa dịp Jaejoong không chú ý, đưa hạ thân đẩy vào.

“A….Ân” Jaejoong ngửa cổ kêu to, khoái cảm mãnh liệt làm cậu trào nước mắt, móng tay ở sau lưng Yunho cào thành một vệt dấu hồng.

Yunho trước kia còn có thể cho Jaejoong ăn thêm “đau khổ”, lần này đánh thẳng vào trọng điểm, mỗi lần đều chạm vào chỗ kia, Jaejoong ở trước mặt hắn bắn một lần rồi lại một lần, nhưng hắn còn chưa thỏa mãn. Yunho xoay người, liền biến thành Jaejoong cưỡi ngồi trên người hắn, trong lúc nhất thời vật kia của Yunho đâm thẳng vào chỗ sâu nhất chưa từng chạm qua, hai chân Jaejoong kẹp chặt hai bên sườn Yunho, hai tay cũng nắm vai hắn phòng khi bị té “Ân…. A, ngô”

Trong phòng xuân sắc tràn ngập, những kẻ nghe lén bên ngoài máu mũi lênh láng

Hư—- nhớ nha, sau này nghe lén phải nhớ mang đủ khăn giấy nga~~~~

============================= e n d =============================================


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận