Trong phòng bỗng chốc yên lặng, sau đó mọi người đột nhiên lên tiếng: "Đáng lẽ phải nghĩ ra từ lâu rồi chứ", "Thực ra tôi vẫn cho rằng như vậy", "Chính xác là khó có khả năng nào khác", "Tôi nhất thời cảm thấy tiền đồ của chúng ta rất sáng láng", "Tôi nói rồi mà, tôi vì sao mà không sợ chết nữa, hóa ra trong tiềm thức sớm đã nhìn thấy rõ chân tướng rổi. Thật là quá khôn ngoan, bội phục mình quá".
Mọi người nhao nhao lên, trêu đùa lẫn nhau, bắt đầu thảo luận sau này phải làm việc đại sự gì, thảo luận tiền lương, thảo luận tìm đối tượng, thảo luận sau khi thành anh hùng cứu thế rồi sẽ uy phong như thế nào...
Đang trêu đùa thêu dệt lung tung, Ray nói chuyện điện thoại một hồi lâu cuối cùng cũng kết thúc cuộc gọi, quay lại nói: "Vụ án quỷ hút máu có đầu mối rồi".
Mọi người yên tĩnh trở lại, Ray nói: "Mấy người của Huyền Thiên phái kia, hôm nay đi đến công viên Hoa Anh Đào chuẩn bị tiêu diệt quỷ hút máu ở đó. Thế nhưng sau trận náo loạn buổi tối ngày hôm kia, bọn quỷ hút máu chắc chắn đã nhận được tin tức, cho nên căn bản bỏ chạy hết rồi. Huyền Thiên phái hôm nay đi chuyến này, ngay cả bọn tiểu yêu tiểu quỷ cũng không thấy".
Tư Mã Cần lạnh lùng hừ một tiếng: "Đánh rắn động cỏ!".
Ray gật đầu, tiếp tục nói: "Cho nên tôi bảo bọn Chu Duệ đừng chỉ theo dõi chăm chú Huyền Thiên phái ở trong công viên Hoa Anh Đào, phải chú ý cả vòng ngoài".
"Ừm, Huyền Thiên phái chạy đến công viên Hoa Anh Đào tạo uy phong, cục diện biến thành bọn họ ở chỗ sáng, kẻ địch ở chỗ tối. Chỉ cần tìm ra ai đang để tâm theo dõi hành động của Huyền Thiên phái thì có thể tìm ra manh mối."
"Không sai, cho nên chúng ta có đầu mối rồi." Ray nhe răng ra cười, có chút đắc ý: "Thần tộc xuất mã, tiểu quỷ tiểu yêu chạy sạch trơn, những con quỷ hút máu kia, đương nhiên cũng sẽ không ngốc đến mức tự mình bám đuôi thăm dò tin tức. Cho nên bọn Chu Duệ ở trong công ty lén lút bố trí các thiết bị giám sát điều khiển mini, lại theo dõi tín hiệu máy giám sát đường phố của tất cả khu vực xung quanh, tập trung vào đối tượng con người, quả nhiên có phát hiện".
Cao Lôi đẩy đẩy gọng kính: "Huyền Thiên phái nhất định không ngờ rằng bọn họ sẽ bị con người giám sát''.
"Bọn họ không dám dùng nhiều pháp thuật ở trước mặt con người, không dám bay qua bay lại hay đột nhiên mất tích, phải cố gắng hành động giống như người bình thường. Nhưng bọn họ còn chưa học được cách che giấu, nhất cử nhất động lại quá khiên cưỡng, cho nên luôn bị người khác để ý." Ray tiếp tục: "Chu Duệ nói, xe của công ty vừa mới đến gần công viên Hoa Anh Đào thì bị một chiếc xe nhắm đến, chiếc xe đó bám đuôi bọn họ suốt đoạn đường. Huyền Thiên phái vào công ty rồi, chiếc xe đó dừng lại ở bên đường đối diện, kiên nhẫn đợi đến khi Huyền Thiên phái rời đi".
"Chủ nhân của chiếc xe tìm được rồi?", Thư Đồng hỏi.
"Chiếc xe đó là đi thuê, nhưng có thể tra ra là công ty cho thuê xe nào, ở đó nhất định có thông tin đăng ký. Chúng ta còn lấy được ảnh tài xế trong máy giám sát lật ra gốc gác của hắn chắc cũng không khó."
"Chu Duệ nhất định đã tra ra tư liệu tất cả nhân viên của công viên Hoa Anh Đào và tư liệu nhân viên của đơn vị có quan hệ rồi nhỉ?", Tư Mã Cần hỏi.
"Không sai." Ray gật đầu: "Thêm vào đó, hôm nay lúc Huyền Thiên phái ở trong công viên Hoa Anh Đào kiểm tra hình ảnh giám sát cũng đã phát hiện ba nhân viên tương đối khả nghi".
Chúc Tiểu Tiểu nắm chặt lòng bàn tay, có chút hưng phấn: "Vậy chúng ta phải điều tra cẩn thận một chút, nhất định sẽ nhanh hơn bọn Cửu Thiên Huyền Nữ".
"Những tin tức này A La hẳn là đã nắm được, Cửu Thiên Huyền Nữ không hiểu, nhưng A La thì không hồ đồ. Có điều Huyền Thiên phái ở đó, cô ấy làm việc chắc chắn sẽ bị gò bó tay chân. Cửu Thiên Huyền Nữ rất cố chấp, điểm phiền phức nhất chính là quan niệm của bà ta đối với thế giới này vẫn chẳng khác gì so với trước kia. A La muốn dạy Cửu Thiên Huyền Nữ hiểu rõ những thứ này, xem ra còn cần có chút thời gian", Nghiêm Lạc và m Yến Tư ra ngoài nghe được một lúc rồi, bây giờ mới nói xen vào: "Có tổ chức của con người tham gia vào sự việc này, vậy tình hình sẽ còn phức tạp hơn quỷ hút máu tụ tập hành hung nhiều. Thôn Huyết tộc thả rông cho lũ quỷ hút máu cấp A ở bên ngoài gây rối, sự việc này cũng quá không bình thường. Mọi người phải cẩn thận hơn nữa, chúng ta cần nắm được trọng điểm, những con quỷ hút máu tàn binh tản mác không có chỉ huy đó cứ để Huyền Thiên phái xử lý đi".
"Thôn Huyết tộc?"
Vu Lạc Ngôn không hiểu, m Yến Tư giải thích: "Quỷ hút máu thực ra là du nhập từ nước ngoài, vào tới nước ta, biến đổi trong thời gian dài như thế, đã không còn là loại chính thống nữa. Hiện nay chúng ta phân quỷ hút máu thành ba cấp A, B, C, những cấp bậc này không phải là chỉ năng lực mạnh yếu của bọn chúng, mà là chỉ tính chất. Cấp A chính là giống như cái loại ở trong công viên Hoa Anh Đào đó, hút máu làm lương thực duy trì sự sống. Thông thường bọn chúng lấy việc săn người sống làm thú vui. Những quỷ hút máu như thế bởi vì hành vi tàn bạo, nên chịu sự bài xích của xã hội và đồng tộc, cho nên chỉ có thể ẩn thế giấu thân, hành động lén lút mờ ám. Còn quỷ hút máu cấp B và cấp C, chúng ta thông thường gọi là Huyết tộc. Cấp B vẫn có năng lực hút máu của Huyết tộc, khi cần thiết lực tấn công cũng mạnh, nhưng bọn họ đều tuân thủ đạo đức quy phạm của con người, lấy chất nhân tạo tổng hợp thành máu làm thực phẩm, nếu có hành vi phá giới, sẽ bị thẩm phán trong tộc trừng phạt nghiêm khắc. Còn cấp C thì chỉ có đặc trưng của Huyết tộc, nhưng thói quen và năng lực hành động thì rất giống với con người. Trước mắt trong xã hội Huyết tộc, cấp B là giai cấp thống lĩnh".
Cao Lôi nói tiếp: "Quỷ hút máu cấp A tụ tập lại chơi trò săn bắt, đối với Huyết tộc mà nói là một việc gây ảnh hưởng rất xấu, bọn họ không nên cho phép sự việc như thế này xảy ra. Cứ coi như Tộc trưởng không thể đưa người đi tiêu diệt và giải tán bọn chúng, cũng không nên phong tỏa khống chế tin tức. Nhưng trong công ty của chúng ta có nhiều người đưa tin như vậy, lại đều không có được tin tình báo nào chính xác. Chỉ đến khi phát hiện tình hình khả nghi, công ty mới đem khu vực đó liệt vào danh sách khu vực có độ nguy hiểm à thôi. Chuyện này đúng là quá không bình thường".
"Huống hồ sự việc này còn có liên quan đến cảnh sát. Thông thường quỷ hút máu do những đặc thù về thể chất, nên tộc đã quy định, không được làm những công việc như cảnh sát, bác sĩ và những công việc khác phải tiếp cận với máu của con người. Nhưng sự việc ở công viên lần này cho thấy, rõ ràng trong nội bộ cảnh sát sớm đã có người của quỷ hút máu, hơn nữa còn làm lá chắn bảo vệ cho sự việc xảy ra trong công viên."
m Yến Tư nhìn Nghiêm Lạc: "Boss, có cần đi thăm hỏi Tộc trưởng một chút không?".
Nghiêm Lạc lắc đầu: "Nắm chắc chứng cứ trong tay mới có thể làm cứng được, nếu không đi cũng mất công". Anh quay đầu nhìn lại căn phòng: "Xem ra phải nhanh hết mức bố trí phòng làm việc thôi".
Một tuần sau, tất cả mọi người chuyển đến một khu biệt thự ở ngoại ô, chỗ này là mấy năm trước Nghiêm Lạc mua lại rồi tiến hành xây dựng. Vùng đất bao gồm khu biệt thự và một ngọn núi nhỏ phía sau, là đề phòng khi có tình huống bất ngờ xảy ra, nếu cao ốc Đế Cảnh bên kia có vấn đề, bọn họ còn có chỗ dự bị này để dùng. Không ngờ rằng ngày đó cuối cùng đến thật rồi.
Khu vực này tất cả có sáu tòa biệt thự, trong đó có hai tòa làm ký túc xá cho nhóm mấy người m Yến Tư, mỗi người một phòng, vừa rộng vừa thoải mái. Thư Đồng nhảy lên hài lòng, nằm ở trong đó không chịu ra ngoài nữa.
Một tòa biệt thự lớn nhất là dùng để làm việc, cũng chẳng biết Nghiêm Lạc lấy từ đâu ra đống thiết bị lớn thế này, tất cả đều cùng đẳng cấp với thiết bị của cao ốc Đế Cảnh. Nhóm người bọn Ray phải sắp đặt mất mấy ngày, kết nối lại với kho số liệu của Đế Cảnh bên kia, kết nối với mấy hệ thống giao thông và cả phía cảnh sát nữa.
Tầng hầm của tất cả các biệt thự đều nối liền, trực tiếp thông đến khu vực dưới lòng đất của ngọn núi phía sau.
Trong ngọn núi đó còn có một cái kho dưới lòng đất, điều này khiến mấy hàng ma sư kia đều ngẩn ngơ không thốt nên lời.
Nghiêm Lạc sắp xếp xong mọi thứ, lại làm thêm một trường huấn luyện trong ngọn núi. Bây gìờ còn phải cho Vu Lạc Ngôn vừa mới nhập môn thực hiện các bài huấn luyện cơ sở. Thư Đồng vỗ ngực muốn nhận chức giáo viên, kết quả bị Vu Lạc Ngôn nhảy lên phản đối. Lý do của anh rất đơn giản, Thư Đồng chắc chắn sẽ mượn cơ hội này để trả thù riêng. Lý do đó lại được mọi người nhất chí công nhận, thế là Thư Đồng không thu được đồ đệ, Vu Lạc Ngôn trở về dưới tay m Yến Tư.
Một tuần này mọi người đều bận rộn khác thường, phải điều tra án, phải huấn luyện, phải thu dọn nhà mới và phòng làm việc mới. May mà những người ở đây toàn bộ đều có thể lực tốt và cường độ thích ứng rất cao, chỉ trừ mỗi Vu Lạc Ngôn mới nhập môn và Boss có bệnh thỉnh thoảng phải ngủ một giấc thật đài.
Nhưng những điều này đều không hề ảnh hưởng đến tiến độ của bọn họ, rất nhanh chóng, vụ án quỷ hút máu đã lại có tiến triển.
Công viên Hoa Anh Đào đích thực là nơi tụ tập của quỷ hút máu, từ việc điều tra, thẩm vấn công ty cho thuê xe và nhân viên của công viên Hoa Anh Đào, Công ty Nhã Mã đã lôi ra được một mạng lưới quỷ hút máu cấp A, bao gồm đội cảnh sát, bệnh viện, công viên... Trong đó còn tìm ra một số con người làm việc phục vụ cho quý hút máu.
Những tin tình báo này Nghiêm Lạc đều đã nắm được, nhưng anh lại không hề phái bọn m Yến Tư ra ngoài truy bắt quỷ hút máu. Toàn bộ sự chú ý của anh dồn vào những con người đang phục vụ cho quỷ hút máu kia.
Mọi người theo chỉ thị của Nghiêm Lạc, rà soát lại tất cả tư liệu những vụ án có con người can thiệp. Cuối cùng sự thực cũng hé lộ, họ phát hiện trong những vụ việc này, có hai người gián tiếp quan hệ tới m Yến Nam.
"Có quan hệ đến m Yến Nam, e rằng chính là có quan hệ đến Bắc m Vương kia rồi. Có quan hệ đến Bắc m Vương, chuyện này hẳn là rất thú vị." Cao Lôi vừa nói ra câu này, tất cả ánh mắt bất giác đổ dồn về phía m Yến Tư.
m Yến Tư nhướn mày: "Đã là chuyện thú vị, đương nhiên không thể bỏ qua".
Mọi người nói là làm, Ray phụ trách giám sát điều khiển, tiếp nhận thông tin tình báo từ phía Công ty Nhã Mã; m Yến Tư và Cao Lôi phụ trách thăm dò hành động của bọn m Yến Nam; Tư Mã Cần và Thư Đồng thì phải tiếp tục đào sâu, phân tích các đầu mối trước mắt đã có được; Tiết Phi Hà sẽ giám sát chặt chẽ bên công viên Hoa Anh Đào kia, đề phòng mấy con cá lọt lưới đó chơi trò “nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an toàn nhất".
"Vậy còn tôi?", Chúc Tiểu Tiểu và Vu Lạc Ngôn đồng thanh hỏi.
"Anh tiếp tục huấn luyện." m Yến Tư một tay chỉ vào Vu Lạc Ngôn, sau đó quay sang nói với Chúc Tiểu Tiểu: "Boss lại ngủ mất rồi, cô ở trong nhà chăm sóc đi".
Chúc Tiểu Tiểu và Vu Lạc Ngôn quay ra nhìn nhau một cái, trong lòng đều có chút không phục.
Buổi chiều hôm nay mọi người ra ngoài hết, Nghiêm Lạc vẫn đang ngủ, Chúc Tiểu Tiểu muốn đi mua chút đồ dùng trong gia đình và lương thực, cô không làm được chuyện lớn, làm tốt việc hậu cần thì vẫn có thể. Vu Lạc Ngôn buồn đến phát hoảng, liền cùng đi với cô.
Hai người lái xe đến khu vực nội thành, mua túi to túi nhỏ các thứ đồ, hai tay đầy ắp. Bọn họ tìm thấy xe ở bãi đỗ ngầm dưới đất, đi đến đang muốn mở thùng sau xe ra đặt đồ vào, đột nhiên lại nhìn thấy bên cạnh xe có một đứa bé trai khoảng năm, sáu tuổi đang đứng.
Đứa bé trai vô cùng xinh xắn nhưng gương mặt lại có chút ảm đạm, nó đứng một mình, dựa vào cạnh xe lặng thinh trong bóng tối.
Chúc Tiểu Tiểu hoàn toàn không ngờ rằng bên cạnh xe có người, vừa mới đi đến ngước mắt lên nhìn thấy thì giật thót mình hét lớn một tiếng. Hét xong cô mới phản ứng lại được đối phương chỉ là một đứa trẻ, lại cảm thấy ngại ngùng, vội vàng nói với nó: "Xin lỗi, anh bạn nhỏ, không làm em sợ chứ? Bố mẹ em đâu?".
Đứa trẻ không nói, Chúc Tiểu Tiểu nhìn trái quay phải không thấy người lớn đâu, cô bước tới mấy bước muốn hỏi han, nhưng lại thấy Vu Lạc Ngôn ở phía sau lớn tiếng gọi: "Tiểu Tiểu!".
Cùng lúc đó, Chúc Tiểu Tiểu cũng ngửi thấy mùi cháy khét nhàn nhạt, cô nhảy bật về phía sau, làm rơi cả thực phẩm trong tay, rút Tiểu Phấn Hồng trong túi ra.
Vu Lạc Ngôn vừa gọi vừa vứt hết đồ trong tay đi muốn kéo Chúc Tiểu Tiểu vể phía sau, thấy cô lùi lại, vội nói: "Nó là quỷ hút máu".
"Quỷ hút máu?" Chúc Tiểu Tiểu kinh ngạc quay đầu nhìn anh một cái: "Vì sao mà em lại ngửi thấy mùi của ác linh?".
Chính vào thời khắc cô quay đầu lại nhìn Vu Lạc Ngôn, đứa trẻ kia đã nhanh chân chạy mất.
Chúc Tiểu Tiểu gắng sức đuổi theo, nhưng sau khi chạy qua hai lối rẽ, tới cửa bãi đỗ thì không thấy bóng dáng đứa bé trai đâu nữa. Cô quay người, nhìn thấy Vu Lạc Ngôn chạy theo phía sau, xua tay nói: "Không đuổi được".
Vu Lạc Ngôn có chút căng thẳng: "Có phải là còn quỷ hút máu khác ở gần đây không?".
"Anh chắc chắn là quỷ hút máu sao?"
Vu Lạc Ngôn gật đầu.
"Nhưng em cũng thực sự ngửi thấy nó là ác linh."
"Vậy là thế nào?", Vu Lạc Ngôn hỏi.
Nếu như nói hàng ma sư Chúc Tiểu Tiểu trình độ vẫn coi là tân binh, thì Vu Lạc Ngôn chính là hạng tân binh của tân binh. Hai người tân binh đứng ở đó, chẳng biết nên làm thế nào. Bởi vì Chúc Tiểu Tiểu từ trước đến nay chưa từng nghe qua ác linh còn có thể chiếm được cơ thể của quỷ hút máu, cũng chưa từng đọc qua thấy vụ án như thế này.
Cuối cùng hai người quyết định quay về báo cáo rồi nói.
"Hai người, một người nhìn thấy nó là quỷ hút máu, một người ngửi thấy nó là ác linh?" Ray nghe được tin này thì kình ngạc vô cùng, ngay đến Nghiêm Lạc cũng cau mày lại. Anh vừa mới tỉnh dậy chưa lâu, đang cùng Ray thảo luận về vụ án quỷ hút máu, Chúc Tiểu Tiểu và Vu Lạc Ngôn liền chạy về nói gặp phải một ác linh quỷ hút máu.
"Ác linh không chiếm được thân thể của Huyết tộc." Điểm này Nghiêm Lạc khẳng định chắc chắn.
Vu Lạc Ngôn đã học được chút xíu, cũng biết ác linh là gì, anh cũng có nghi vấn: "Vậy có khả năng là ác linh trong quỷ hút máu chiếm thân thể của nó... Ý tôi là, quỷ hút máu chết rồi, biến thành ác linh, lại chiếm thân thế của đứa trẻ kia".
"Huyết tộc sau khi chết đi, hồn bay phách tán, không thể biến thành ác linh."
"Ồ, như vậy à." Vu Lạc Ngôn hiểu ra.
"Nhưng em thực sự ngửi thấy mùi của hồn phách, em chắc chắn mình không ngửi sai." Chúc Tiểu Tiểu không hề hoài nghi đối với phán đoán của mình. "Boss, có lẽ không phải là ác linh, mà là linh hồn của thứ không thích đáng nào đó, dù gì cũng là có vấn đề, cho nên mùi của linh hồn mới lan tỏa như vậy."
"Linh hồn không thích đáng? Nếu có linh hồn không thích đáng chiếm thân thể của Huyết tộc, vậy nhất định phải cưỡng ép phong ấn lên. Nhưng đem Huyết tộc biến thành xác sống, đây chắc chắn không phải là một chuyện dễ dàng. Con người không thể nào làm được, mà thần trên thế giới này có thể làm được, sẽ không vượt quá năm người."
Chúc Tiểu Tiểu bấm đầu ngón tay đếm, Boss nhà cô, A La, A Mặc, còn có một người không biết là ai, bỏ qua không nghĩ, cuối cùng người còn lại nhất định là Bắc m Vương!
Nghiêm Lạc khẳng định cách nghĩ của cô: "Sự việc này rất có thể liên quan đến Bắc m Vương. Nhưng đem Huyết tộc biến thành xác sống, đối với ông ta có chỗ nào tốt chứ? Sức chiến đấu của Huyết tộc, có mạnh hơn xác sống đi nữa thì cũng chỉ gấp khoảng mười lần, cả hai đều có thể uống máu, không cần thiết phải phí sức làm những việc thế này. Hơn nữa, vì sao lại là trẻ con?".
"Đúng là khó mà hiểu được, hình như chuyện xấu gì cũng có chút quan hệ đến ông ta, nhưng lại chẳng phải chuyện đại sự gì. Bắc m Vương này muốn làm đại nhân vật phản diện, có phải còn hơi yếu quá không?" Ray luôn là người nắm rõ các đầu mối nhất, chuyện có liên quan tới Bắc m Vương thực sự không ít, nhưng đều vụn vặt lẻ tẻ, không chuyện nào là có kết quả.
"Nhất thiết không được xem thường ông ta!" Nghiêm Lạc nghiêm túc cảnh cáo: "Mỗi một việc ông ta làm, đều sẽ có mục đích. Ông ta là lão gian trá xảo quyệt, chứ không phải lão già ngốc nghếch đâu".
"Vậy bước tiếp theo chúng ta làm thế nào?", Chúc Tiểu Tiểu hỏi.
"Trước tiên tìm ra đứa trẻ Huyết tộc kia. Tôi phải xem xem, hồn phách trên người nó rốt cuộc là thế nào. Có thể để Heo Con ngửi thấy mùi vị, linh hồn của nó nhất định có vấn đề." Nghiêm Lạc dặn dò: "Ray, anh lọc ra tất cả những sự việc liên quan đến Bắc m Vương, xem xem giữa chúng có gì tương quan không. Dặn những người đưa tin bên ngoài lưu tâm nhiều hơn, phàm là chuyện dính líu đến Bắc m Vương, bất luận lớn nhỏ, đều phải báo cáo".
Ray gật đầu đồng ý, Nghiêm Lạc lại hỏi Vu Lạc Ngôn: "Đứa trẻ đó, anh nhìn thấy mắt của nó màu gì?".
"Màu xanh nhạt, như thế là cấp A phải không?" Nhờ việc học tập trong thời gian này, Vu Lạc Ngôn đã biết phân biệt cấp bậc của Huyết tộc qua màu mắt, xanh đen là cấp A, tím sẫm là cấp B, đỏ máu là cấp c.
Đồng tử màu xanh nghĩa là đứa trẻ này mới bắt đầu uống máu tươi, màu mắt còn nhạt biểu thị thời gian uống máu của nó chưa lâu lắm. Nhưng trẻ con Huyết tộc rất ít, nếu như xảy ra sự việc trẻ con không chịu sự quản chế chạy đi uống máu hành hung khắp nơi, chẳng lẽ bọn họ lại không có chút tin tức nào?
Nghiêm Lạc nghĩ đi nghĩ lại, trong đầu đột nhiên nảy ra suy đoán đáng sợ.
Ray bên này đã liên lạc được một vòng, anh báo cáo: "Tôi đã bảo Tư Mã đến trung tâm thương mại kia lấy băng ghi hình của bãi đỗ xe rồi, chỉ cần có được hình ảnh của đứa trẻ đó, gửi đến mạng tình báo, việc tìm nó sẽ không khó nữa".
Nói thì như vậy, nhưng sự việc lại khó khăn hơn những gì họ nghĩ. Tư Mã Cần rất nhanh chóng chạy đến khu thương mại, anh tìm Thôi cục trưởng bên kia nhờ giúp đỡ, lấy danh nghĩa của cảnh sát đòi lấy tư liệu thuộc bộ phận bảo vệ khu thương mại, nhưng anh không thể lấy được hình ảnh giám sát, không phải là người ta không cho, mà là trước khi anh đến, có người đã xông vào phòng giám sát, đem tư liệu hình ảnh đi mất rồi.
"Người đó ra tay rất nhanh, nhân viên bảo vệ nói họ còn chưa hiểu ra chuyện gì, thì đã bị đánh ngất rồi."
"Vậy là có người không muốn để chúng ta tìm được đứa trẻ đó." Chúc Tiểu Tiểu tự trách: "Tôi với Lạc Ngôn lẽ ra nên đi tìm bảo vệ đòi dữ liệu ngay lúc đó, như thế thì sẽ không bị người khác cướp mất".
"Không trách em, chẳng ai nghĩ được rằng sẽ như thế này", Nghiêm Lạc an ủi cô: "Đối phương rất cảnh giác, xem ra đứa trẻ này thực sự không phải là Huyết tộc bình thường".
"Tìm một người vẽ chân dung, hai người hình dung và miêu tả để anh ta vẽ lại." Ray căn cứ vào kinh nghiệm làm án trước đây, đưa ra phương pháp giải quyết.
Chúc Tiểu Tiểu và Vu Lạc Ngôn nhìn nhau một cái, gật gật đầu, nhưng hai người đều cảm thấy hơi chột dạ.
"Tôi lúc đó đột nhiên ngửi thấy mùi khét, giật thót mình, cho nên không để ý quan sát nó, cũng không biết có thể nhớ được bao nhiêu."
"Tôi đột nhiên nhìn thấy đứa trẻ đó là quỷ hút máu, Tiểu Tiểu lại ở gần nó như vậy. Tôi hoảng hốt, cũng không chú ý đến tướng mạo của nó."
Ray đang gọi điện thoại cho người vẽ chân dung liền dừng lại, sau đó thở dài: "Vậy chỉ có thể thử xem sao".
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...