Tôi có chút không biết trả lời Mary thế nào, nhưng chí ít tôi biết một việc, đó là Mary cũng không biết ác ma kia hiện giờ ở đâu.
Tôi đoán, ác ma kia cũng không thể ở cái thế giới này quá lâu, tại năm đó sau khi được Mary triệu hồi đến, rồi tòa lâu đài bị hủy, khả năng là không lâu sau cũng rời đi, hoặc là ngủ say, cho đến lần trước chúng ta chiêu hồn, tôi và Tiết Xán đã nhầm lẫn mà gọi tên của nó, vậy nên làm nó lần nữa tỉnh lại, bắt đầu gây nên những vụ giết người trong thị trấn.
“Mary, lần này mục đích của bọn ta là tìm con.” Tôi nhanh chóng chuyển chủ đề, trực tiếp nói thẳng với Mary.
“Tìm con? Là ba mẹ con bảo tụi dì tới tìm con đúng không? Con biết mà, ba mẹ sẽ không bỏ rơi con đâu, tốt quá, dì dẫn Mary đi gặp ba mẹ bây giờ luôn có được không?” Mary bé nhỏ nhìn tôi tha thiết nói.
Tôi càng cảm thấy lúng túng không biết trả lời Mary như thế nào.
Cuối cùng vẫn là Tiết Xán tính tình nóng nảy sốt ruột nhịn không được, trực tiếp đi qua xách cổ Mary lên, gắt gỏng hỏi: “Cô bé này, nói cho ta biết ngươi có phải có thể thay đổi mệnh cách của con người đúng không?”
Rất có thể nếu Mary dám nói không có, tên gia hỏa này sẽ triệt để làm cô bé hồn phi phách tán luôn.
Trên người Tiết Xán phát ra quỷ khí cường đại, tạo sức uy hiếp khủng khiếp lên người Mary, cô bé sợ hãi một điểm cũng không dám giãy dụa, nghiêng đầu rụt rè hỏi tôi: “Dì ơi..
thay đổi mệnh cách con người là gì vậy?”.
Truyện chính ở || tru mtruyen.
C OM ||
Đây chẳng qua vẫn chỉ là một đứa bé!
Tôi nhẫn nại dùng hết vốn từ của mình để giải thích cho Mary hiểu đơn giản mệnh cách là gì, nghe xong về sau Mary nhẹ gật đầu: “A ra là cái này, cái này con biết, Jessica đã dạy qua con, lúc ấy Jessica còn khen con thông minh, vừa học liền biết.”
Vì muốn tăng lên linh lực của Mary, Jessica đã truyền thụ cho cô bé không ít pháp thuật, mà cô bé này lại cực kỳ có thiên phú, thay đổi mệnh cách không phải là chuyện đơn giản vậy mà cũng có thể vừa học liền biết.
Đại khái bởi vì Mary có thể giúp chúng tôi, Tiết Xán lại một lần nữa tăng lên hỏa khí, tiếp tục uy hiếp cô bé: “Ta cần ngươi thay đổi mệnh cách cho chúng ta.”
Đang nhờ vả người ta lại còn lớn tiếng uy hiếp như vậy, cũng chỉ có thể là lão quỷ già này.
Tôi trừng mắt nhìn Tiết Xán đem Mary đoạt lại, sau đó ôm cô bé vào ngực: “Chúng ta bởi vì xảy ra một số chuyện nên cần thay đổi mệnh cách, con có thể giúp chúng ta được không?”
“Có thể được, Mary thích dì.”
Mặc dù bị gọi là “dì” cũng không được thoải mái, nhưng dù sao được trẻ con thích tâm tình tôi cùng thấy vui, chỉ là sau đó Mary lại nói: “Con có thể giúp dì, nhưng mà con có một điều kiện, dì phải giúp con tìm được Nam Nam, chỉ có như vậy thì sau khi giúp dì xong linh hồn con mới có thể đi đầu thai được.”
Mary tuy rằng thân thể chỉ là một đứa bé nhưng Quỷ hồn đã tồn tại một trăm năm, cũng coi như quá già dặn trên thế giới này, cô bé biết chúng tôi có năng lực nên không ngần ngại ra điều kiện.
Tôi đại khái trước đó cũng đoán ra, quỷ hồn của Mary bị giam giữ ở chỗ này nhiều năm như vậy chính là bởi vì Nam Nam kia.
Cái gọi là “một mình chơi trốn tìm” này cũng giống trò chơi trốn tìm mà chúng tôi đã biết, chỉ đến khi tìm ra người ẩn nấp thì mới được tính là trò chơi kết thúc.
Nhiều năm như vậy, Mary mặc dù đã bị trận hỏa hoạn thiêu chết nhưng thực ra là vẫn chưa tìm được Nam Nam, cho nên trò chơi mới chưa kết thúc.
Cho nên cô bé hy vọng chúng tôi tìm được Nam Nam, để cô bé có thể được giải thoát.
Có điều kiện cũng tốt, sau này sẽ không phải bận tâm là ai nợ ai.
Ở bên cạnh xem ra Tiết Xán đã rất sốt ruột, tôi còn chưa kịp nói gì anh đã tiến lên xen ngang: “Tốt, khế ước được ký kết.”
Không rõ là dùng thuật pháp gì, nói xong mấy chữ đó, từ tay Tiết Xán và Mary liền xuất hiện một sợi dây, sợi dây trên tay hai người xen kẽ vào nhau sau đó tiến vào thân thể, về sau trên cổ tay hình thành một vệt màu đen.
Tôi hỏi đó là gì thì Tiết Xán liền giải thích: “Ta sợ con bé đổi ý, việc vừa rồi chính là như một sự giao kèo, nếu chúng ta giúp nó mà nó nuốt lời, thì nó sẽ trực tiếp hồn phi phách tán.”
Đối với một đứa bé mà cũng làm ra thành dạng này thì cũng chỉ có Tiết Xán.
Nhưng dù sao anh làm vậy cũng làm cho Mary đối với chúng tôi tin tưởng hoàn toàn.
“Mary, vậy con nói chúng ta làm sao để có thể tìm được Nam Nam?” Tôi nhẹ nhàng hỏi.
Mary rất thật thà nghĩ nghĩ một chút nói: “Nam Nam trong trận hỏa hoạn năm đó cũng đã bị thiêu đốt, nên linh hồn cũng rời đi thân thể mà chìm vào giấc ngủ say, nhưng mà vì lần trước các dì chiêu hồn Nam Nam nên đã làm nó thức tỉnh lại.”
“Đừng nhiều lời, mau nói vào điểm chính.”
“Nhất định phải là chơi trốn tìm một lần nữa, để ác linh lần nữa tiến vào trong thân thể của một con búp bê, sau đó trốn đi, rồi chúng ta bắt đầu đi tìm ác linh đó, nếu tìm được thì trò chơi sẽ kết thúc.”
Chơi trốn tìm? Tôi vốn ghét nhất trò chơi này, tôi còn nhớ hồi ở cô nhi viện, tôi lúc đầu rất muốn cùng những đứa trẻ khác chơi đùa, nhưng bọn chúng vốn rất ghét tôi, đột nhiên một lần chúng lại chủ động rủ tôi chơi một trò chơi.
Đó chính là chơi trốn tìm, tôi ẩn nấp còn bọn chúng đi tìm, lúc đó có một đứa trẻ nói với tôi trốn ở trong đường cống ngầm thì nhất định sẽ không bị tìm tới, tôi sẽ thắng trò chơi từ đó bọn trẻ sẽ cho tôi ra nhập hội bọn chúng cùng chơi đùa.
Kết quả đó lại là một trò đùa ác, bọn chúng đem nhốt tôi ở trong cống ngầm ròng rà một ngày một đêm, nếu không phải lũ nhóc kia bị viện trưởng nghiêm khắc tra hỏi, thì không chừng tôi đã bị bỏ mặc đến chết trong cống ngầm mà không ai biết.
Lúc đó ở trong cống rất lạnh, rất tối, lại còn bị bỏ đói, tôi thực sự đã rất sợ hãi.
“An Tố, nàng sao vậy?” Tiết Xán chú ý tới sắc mặt của tôi trở nên rất khó coi, anh ôm tôi vào trong ngực, chất vấn Mary: “Ngươi vừa làm gì An Tố?”
“Con không có?”
Mắt thấy Tiết Xán định động thủ với Mary, tôi nhanh chóng ngăn lại: “Không có gì đâu Tiết Xán, em chỉ là nghĩ đến trước kia từng chơi trốn tìm ở cô nhi viện bị bọn trẻ trêu đùa, nhưng dù sao cũng chỉ là chuyện hồi nhỏ...”
“Nàng không thích chơi trốn tìm? Vậy để ta.”
“Không được, thúc thúc không thể chơi trò chơi này, nhất định phải là dì chơi.” Nghe được Tiết Xán nói vậy, Mary đột nhiên trở nên kích động, căng thẳng cất cao giọng, hơn nữa toàn thân còn không ngừng run rẩy, linh hồn có cảm giác như không được ổn định.
Lão quỷ già này lúc nào cũng muốn hù dọa người khác.
Tôi vội vàng quay ra trấn an Mary.
Thật vất vả mới làm cho Mary ổn định lại được.
Sau khi ổn định Mary liền giải thích, chơi trò này với ác linh nhất định phải là người, Tiết Xán lại là một người chết, nếu cưỡng ép chơi đùa thì sẽ trọc giận ác linh khiến năng lực của nó càng lớn mạnh hơn.
“Thôi được rồi, ta sẽ chơi trò này.”
“Không được, An Tố nàng không thể chơi, dù sao cũng chỉ là đi tìm ác linh kia, nếu không để ta chơi ta sẽ tìm người khác, nhưng nhất định không phải nàng.
Ta đã nói sẽ bảo vệ nàng, chơi cái trò này đối với nàng không tốt, ta phản đối nàng chơi, lần này nàng phải nghe lời ta.” Tiết Xán gắt gao phản đối.
Tôi biết anh luôn lo lắng cho sự an nguy của tôi, nhưng tôi bây giờ đã không phải tôi của trước kia vẫn yêu đuối núp dưới sự bảo vệ của anh.
Tôi tận tình khuyên bảo, đem hết tất cả các loại hứa hẹn tốt đẹp ra, Tiết Xán cuối cùng cũng miễn cưỡng đồng ý, nhưng là anh bắt tôi phải cam đoan, nếu gặp được bất kỳ nguy hiểm nào phải ngay lập tức hướng phía anh cầu cứu, không được tự mình làm bậy, khiến bản thân gặp nguy hiểm.
Edited by HueNguyen.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...