Việc đã đến nước này, mặc dù biết tình cảnh của mình vô cùng nguy hiểm, nhưng tôi ngược lại trở nên bình tĩnh lại.
Tôi lạnh lùng nhìn Hạ Hàng trước mặt, chậm rãi mở miệng, “Đúng vậy, tôi đã biết hết sự thật.
Tôi không chỉ biết ông dùng huyết chú giết chết hết những người trong thôn này, mà còn biết, ông bắt tôi cùng Hạ Ly tới đây, căn bản không phải là cứu chúng tôi, mà thực ra là muốn giam giữ chúng tôi ở nơi này!”
Nghe thấy tôi nói, Hạ Hàng đột nhiên trợn tròn mắt, đưa tay ra bóp lấy cổ tôi.
Không thể không nói, sức lực của ông ta rất lớn, mặc dù cũng đã có tuổi, lại còn vì dùng huyết chú mà thân thể cũng chịu tổn thương không ít, nhưng nội lực của ông ta vẫn rất mạnh, tôi hiện tại không có năng lực chính là như một người bình thường, không thể là đối thủ của ông ta, liền bị ông ta nhấc hẳn lên, hai chân cách mặt đất.
“Mẹ!” Tiết Chỉ ở bên cạnh hoảng sợ, lập tức muốn lao đến đối phó Hạ Hàng, nhưng Hạ Hàng chỉ hất tay một cái, liền đem thằng bé đánh bay.
“Tiết Chỉ!” Tôi bị dọa cho sợ quá hét lên, trông thấy Tiết Chỉ bị như vậy trong lòng tôi còn khó chịu hơn chính mình đang bị bóp cổ.
Tôi nhìn thấy Tiết Chỉ từ dưới đất rất nhanh đứng lên, định vận dụng linh lực đối phó Hạ Hàng.
Trong lòng tôi hoảng hốt, tranh thủ thời gian trao đổi ánh mắt với Tiết Chỉ, ngăn cản thằng bé.
Tiết Chỉ mặc dù có linh lực nhưng dáng người quá nhỏ bé, nếu chiến đấu trực diện chắc chắn không phải đối thủ của Hạ Hàng.
Mà lại, chuyện Tiết Chỉ có linh lực Hạ Hàng hẳn là chưa phát hiện ra, coi như nếu chúng tôi muốn vận dụng linh lực của Tiết Chỉ, thì cần tìm một cơ hội bất ngờ để đánh úp Hạ Hàng, như vậy mới nắm được phần thắng.
Hiện tại điều chúng tôi cần làm bây giờ là kéo dài thời gian để chờ Tiết Xán cùng Ninh Trác đến, như vậy mới có thể chắc chắn áp đảo.
Hơn nữa, tôi nhận ra, mặc dù Hạ Hàng bị tôi làm cho nổi giận, nhưng thực sự không dễ dàng giết chết tôi luôn như vậy.
Dù sao, người có thể lớn lên trông giống con gái của ông ta không phải là dễ tìm, năm đó có Hạ Ly để xảy ra sự tình như vậy, hẳn là ông ta cũng rất hối hận, hiện tại gặp tôi, chắc chắn sẽ không đơn giản mà để tôi chết dễ dàng.
Bằng không, ông ta cũng sẽ không có thái độ nhẫn nhịn suốt với tôi như vậy, còn quá lo lắng tôi bị ác quỷ ngoài kia giết chết.
Đến cùng là mẹ con tâm ý tương thông, dù chỉ qua một ánh mắt nhưng Tiết Chỉ vẫn hiểu được kế hoạch của tôi.
Thằng bé nhẫn nhịn lại không xông lên nữa, nhẹ gật đầu, chậm rãi để tay xuống.
Mà Hạ Hàng, hiển nhiên cho tới bây giờ đều không đem Tiết Chỉ thằng bé nhỏ con này để vào mắt, chỉ là siết chặt tôi, gào thét: “Con cái tiểu nha đầu này làm sao lại không có lương tâm như vậy! Ta đối tốt với con như vậy! Con vì cái gì không chịu thừa nhận ta! Ta là cha con! Là cha ruột của con! Con thừa biết rằng đám người trong làng kia chỉ là lợi dụng con! Con nhìn xem, đến cuối cùng đều là con bị bọn hắn hại cho đến chết!”
Tôi nhìn Hạ Hàng gần trong gang tấc thấy hiện ra một khuôn mặt điền cuồng, liền biết rằng ông ta đã triệt để mất đi lý trí.
Ông ta đã hoàn toàn xem tôi như là con gái của ông ta.
Tôi bất động thanh sắc, thấy ông ta đã điên, liện thuận theo như thế hùa cùng theo.
Thế là tôi cố ý làm ra bộ dạng ghét bỏ, khinh thường nói: “Còn cha thì sao, cả người đều không bao giờ chịu học Huyền Thuật, cha làm sao biết người trong thôn đến cùng đối với con tốt hay không tốt, nói trắng ra người như cha, căn bản không xứng trở thành người trong thôn này!”
Tôi chẳng qua là suy đoán con gái của Hạ Hàng có thể có giọng điệu như vậy khi nói chuyện, nên cố tình bắt chước, không ngờ tôi đã bắt chước y thật, bởi vì tôi nhìn Hạ Hàng nghe tôi nói xong càng trở lên kích động.
“Đừng nói bậy! Con thật là ngu ngốc! Con đi theo ta! Bọn hắn đều là hại con! Con cùng ta đi ra khỏi cái làng này!”
Hạ Hàng ánh mắt tràn đây điên cuồng, hiển nhiên đã không nhìn ra tôi thật không phải con gái của hắn, nắm chặt tay tôi hướng ra ngoài đi.
Nhưng tôi biết bất kể việc những ác quỷ kia là do Hạ Hàng triệu hồi ra ngoài, nhưng đến cùng chúng tôi không phải là đối thủ của chúng, nếu thật là ông ta điên cuồng mở cửa đi ra ngoài, chúng tôi đều là không thể sống sót!
Thế là tôi tranh thủ thời gian giữ chặt Hạ Hàng, “Con không đi! Con chết cũng không đi!”
Quá hiển nhiên, khi thấy tôi như vậy, Hạ Hàng càng thêm điên loạn, ánh mắt đến cùng một tia lý trí đều không có, ông ta trực tiếp kéo lấy tôi, vừa đi vừa rống to: “Đi! Rời khỏi nơi này! Cha sẽ cho con một cuộc sống bình yên!”
“Con muốn tu luyện, con không muốn đi!”
Tôi thét lên, lúc đó hiển nhiên đã chọc giận Hạ Hàng đến cực điểm, ông ta giáng xuống tôi một cái tát như trời đánh.
Lúc này tôi không có linh lực, bị tát cho ngã lăn ra đất, khóe miệng rỉ máu.
Trông thấy tôi bị đánh, Tiết Chỉ ở bên cạnh rốt cuộc không kìm nén nổi, hét lên một tiếng.
“Mẹ!”
Thằng bé nhanh chóng hướng phía tôi chạy tới, nhưng trong lòng tôi giật mình, tranh thủ thời gian ngăn cản thằng bé nhưng không kịp.
Phải biết Hạ Hàng đang ở trong tình trạng rất điên cuồng, một mực cho rằng tôi là con gái ông ta, nên mới không giết tôi.
Nhưng nếu như Tiết Chỉ xuất hiện, liền có thể làm cho ông ta thức tỉnh lại, ý thức được tôi không phải con gái ông ta.
Đến lúc đó, sự phẫn nộ lên đến cực điểm thì tôi cũng không dám tưởng tượng ông ta sẽ đối với Tiết Chỉ hạ thủ như thế nào!
Tiết Chỉ mặc dù thông minh nhưng đến cùng vẫn chỉ là một đứa bé, trông thấy tôi bị thương liền không lo được nhiều như vậy, lập tức chạy đến bên cạnh tôi, mắt đỏ hoe lo lắng hỏi: “Mommy, mẹ không sao chứ?”
Tôi nhanh chóng đẩy Tiết Chỉ ra, nhưng là không kịp.
Hạ Hàng đã trông thấy Tiết Chỉ tồn tại.
Nháy mắt, con mắt điên cuồng của ông ta ngưng trệ, một giây sau giống như thanh tỉnh lại, ông ta lại càng thêm phẫn nộ, hướng chúng tôi gầm thét: “Cô thì ra lừa gạt tôi! Cô không phải là con gái của tôi! Còn có tên tiểu tử thối này! Thằng oát con này là từ nơi nào đến!”
Nói, ông ta trực tiếp xông đến, bắt lấy Tiết Chỉ.
Vừa nhìn thấy vậy tôi hét lên một tiếng, gắt gao giữ chặt Hạ Hàng, “Buông tay ra! Hạ Hàng cái tên điên này! Ông thả con trai của tôi ra!”
“Tên điên?” Tôi cuối cùng đã đem một tia lý trí sau cùng của Hạ Hàng triệt để hủy diệt, “Đúng! Ta chính là điên! Các ngươi hại chết con gái của ta! Ta muốn giết các ngươi! Toàn bộ đều giết hết!”
Nói, hắn đột nhiên từ trong túi móc ra một con dao lớn, thét chói tai hướng phía tôi đâm tới.
“Các ngươi không phải rất đắc ý mình có tu luyện Huyền Thuật sao? Tự hào là người ở trong thôn này? Ta liền để các ngươi cả một đời chôn chân ở chỗ này! Ta cũng ở chỗ này, nhìn xem các ngươi biến thành một đám cương thi xấu xí bẩn thỉu! Ha ha ha!”
Hạ Hàng điên cuồng gào thét, một bên con dao hướng thẳng chúng tôi đâm tới.
Xoạt!
Khẩn thiết quay đầu, tôi chỉ kịp bảo vệ Tiết Chỉ, cánh tay rất nhanh bị đam trúng, đau đến tê tâm phế liệt.
Mà Hạ Hàng, trong mắt càng hiện sâu sát khí, lần nữa đâm tới!
Tôi muốn tránh ra, thế nhưng là căn bản không kịp, mắt thấy lưỡi dao kia liền muốn đâm vào mặt tôi.
Nhưng lúc này___
Edited by HueNguyen.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...