Edit by Le Hong Lan
Chuyện gì vậy? Có phải do con người gây ra không?" Tôi không nhịn được hỏi.
Ngón tay mành khảnh cùa Tiết xán vuốt bề mặt nhẵn bóng của bồn tắm, "Không.
Nơi này quá sạch sẽ.
Rõ ràng đã có người lau chùi.
Tuy nhiên, cho dù có lau sạch, tôi vẫn không càm nhộn được một chút hơi thở, nó có vẻ như cân cơ tu luyện của người này rất mạnh."
Tôi khẽ cau mày.
Tại sao chúng ta lại xui xèo như vậy, rốt cuộc đi ra ngoài một lổn thì lại gặp phài những điều xui xèo như vậy.
"Được rồi, đừng nghĩ lung tung." Tiết xán đột nhiên khép hai tay lại, bế tôi lên khỏi mặt đất rồi bước ra cửa.
"Chì là chuyện cùa một con quái vật hút máu thôi.
Chuyện không quan trọng.
Có chuyện còn quan trọng hơn, tối nay chúng ta sẽ nghỉ ở đâu".
Chúng tôi đánh thức người phục vụ và thực hiện một số kỹ thuật bí ổn đơn giàn trên người cô ốy để khiến cô â’y nghĩ vừa rồi không có chuyện gì xảy ra.
Sau khi thu dọn hành lý, chúng tôi đến quầy Lễ Tân ở tầng một.
"Tôi thực sự xin lỗi, chúng tôi sẽ hoàn trà tất cà chi phí phòng lại cho quý khách, và chúng tôi sẽ bồi thường cho các bạn.
Nhưng thực sự hiện giờ chúng tôi không thể sắp xếp chỗ ở cho các bọn, còm phiền bạn hãy tự tìm kiếm." Người Lễ Tân xin lỗi.
Tôi nhìn Tiết Xán, "Có vè như chúng ta chì có thể tìm một khách sạn khác"
Chúng tôi nhanh chóng kéo hành lý và bắt đầu tìm kiêm các khách sạn khác.
Điều khiên mọi chuyện khó khăn là hiện tại đang là mùa du lịch cao điểm, khách sạn Century vốn dĩ là khách sạn lớn nhất và tốt nhất ở thành phố Q nên lúc nào cũng hết phòng, các khách sạn lớn khác cũng không ngoại lệ và cũng bởi vì chúng tôi đến quá muộn nên không tìm được khách sạn Ưng ý.
Những khách sạn còn lại trong rất xấu và bẩn, tôi thật không thê’ ở được
"Làm sao chuyện này có thể xảy ra?" Tôi suy sụp một chút.
"Liên hệ với Tiết gia xem sao." Tiết Xán vừa nái xong thì điện thoại di động của tôi đột nhiên vang lên.
Tôi nhìn xuống và nhận ra rằng chính Tiểu văn đã gọi cho bằng Wechat
Tôi lộp tức kết nối, "Chào, Tiểu văn có chuyện gì sao?"
"An Tố, tôi vừa xem tin tức và biết rằng tất cà các phòng trong khách sạn của bạn đã bị phong tỏa.
Bạn dã tìm được khách sạn mới chưa?"
Tôi cởm thấy â'm áp sau khi nghe điều này.
Tôi và Tiểu Văn mới chì vừa quen biết nhau, nhưng cô ấy thật sự quan tâm đến tôi "Chúng tôi đang tìm phòng, nhưng có vẻ có chút khó khăn."
"Ồ, bây giờ cũng quá muộn rồi.
Hằn là không tìm được phòng tốt." Tiểu Văn nghe có vẻ lo lắng hơn tôi, đột nhiên nói: "Còn sao nữa? Nhanh đến đây, tối nay cô và Tiết Xán hãy ở tại lâu dài chúng tôi, tòa lâu đài này rất lớn, có rất nhiều phòng trống.
Thêm hai người nữa thật sự không thành vấn đề."
Tôi sửng sốt một chút, vội vàng nói: "Không đâu, tôi không thể làm phiền hai người, cô hiện tại đang đi hưởng tuần trăng một sao, trước đây James cũng đã nói, nhà anh ây thận sự không thuận tiện để tiếp khách"
"Ổ, đó là đê’ tiếp khách.
Bây giờ hai người đang gặp khó khăn.
Tất nhiên chúng ta phài giúp đỡ lẫn nhau." Tiêu Văn không quan tâm đến lời từ chối của tôi.
"Đừng lo lắng, James trông thật lạnh lùng, nhưng bàn chất anh ấy rất tốt, tôi sẽ nói chuyện với anh ấy, có lẽ anh ấy sẽ đổng ý."
"Thật sự không cổn..." Tôi còn muốn từ chối, nhưng Tiểu Vân nhiệt tình này đã trực tiếp đặt điện thoại xuống, hình như chạy đến nói chuyện với James.
Một lúc sau, giọng nói của Tiểu Văn đầy phân khích trên điện thoại lại vang lên, "An Tố, tôi đã nói rồi, James thực sự là một người đàn ông tốt bụng, và anh ấy đã nói rằng hai người có thể ở lại lâu đài tối nay."
"Thật sự không cần." Ngay cà khi James đồng ý cho chúng tôi ở lại, tôi vẫn không muốn, trước đó Tiết xán đã nói rồng James không phài người bình thường, và tôi không muốn liên quan đến anh ấy quá nhiều.
"Không được, An Tố co sợ làm phiền chúng tôi hay là cô không muốn kết bạn với tôi." Tiêu Vân nói với giọng điệu có chút không vui.
Tôi càm thây phiền não, đang suy nghĩ không biết nên làm thê nào, thì Tiết Xán đột nhiên nói nhỏ: "Chúng ta chuyển qua đi."
Tôi nghi ngờ liếc Tiết xán.
Không phài anh ây nói rằng James có vấn để sao? Tại sao anh ấy lại chù động đến nghỉ ở đó?
Mặc dù rất phân vân, nhưng tôi luôn tin tưởng vào quyết định của Tiết Xán, vì vậy tôi nói với Tiểu Văn "Được rồi chúng tôi sẽ qua ngay bây giờ
"ổ, vậy cô hãy đứng trước khách sạn cùa mình, tôi sẽ đặt taxi đến đón cô ngay." Vừa nói xong, Tiểu văn phân khởi cúp điện thoại.
Trở lại cửa khách sạn trước đây cùa chúng tôi, tôi rốt cuộc không nhịn được hỏi Dung Kỳ: "Tại sao chàng lại đồng ý ở lại trong lâu đài đó? Vừa nãy chàng đã nói James không phài là người thường sao?"
"Hắn quà nhiên không phái người thường, không chì có như vậy, hôm nay lại xày ra một vụ án mạng, nàng không nghĩ là trùng hợp sao?"
Tôi sửng sốt, "Ý anh là, vụ giết người ở khách sạn này có thể liên quan đến James?"
"Ta chì đang đoán." Tiết Xán gột đầu, "Chì là nếu nó thực sự có liên quan, thì cô gái bạn cùa nàng cũng đang gặp nguy hiểm.”
Tiết Xán đang nói về Tiểu Văn, và tôi nhướng mày, "Tiết Xán, em nhớ rằng chàng là một người không được ấm áp như vậy, làm thế nào chàng có thê’ đột nhiên quan tâm đến sự an toàn của một người lạ?"
Tiết Xán nhìn xuống tôi, "Ta quan tâm đến nàng.
Nêu cô gái tên Tiểu Văn này xày ra chuyện gì, nàng có càm thấy buồn không?" Tôi sững người trong giây lát.
thật.
Nêu cuối cùng có chuyện gì xảy ra với Tiểu Văn, tôi chắc chắn sẽ cỏm thây xâu hổ khi biết chuyện.
"Thay vì để cho nàng càm thấy có lỗi với một người không liên quan, vậy chúng ta hãy chuyển đến đó." Tiết Xán thàn nhiên nói.
Tôi nhìn Tiết xán, khóe miệng nhếch lên, "Tiết Xán, chàng đã thay đổi."
"Ta đã thay đổi như thế nào?" Tiết Xán nhướng mày.
"Chàng có vẻ quan tâm em hơn."
"Trước đây ta không quan tâm đến nàng sao?" Tiết Xán nhướng mày cao hơn, véo mà tôi.
"Ý em không phài vậy, nhưng trước đây chàng chì quan tâm đến sự an toàn của em, bây giờ chàng còn quan tâm đến càm xúc cùa em nữa."
Tiết Xán sửng sốt, đột nhiên vươn tay lướt qua má tôi, nhò giọng nói: "An Tố, cho dù là chuyện nhỏ khiến nàng không vui, ta cũng không bao giờ cho phép nó xày ra." Tim tôi nhói lên.
Mặc dù đã trài qua rất nhiều khó khăn trước đó, nhưng tôi phài nói rằng nhờ vậy mối quan hệ giữa tôi và Tiết Xán đã trở nên sâu sắc hơn Ngay khi tôi nói chuyện với Tiết xám, một chiếc taxi dừng trước mặt chúng tôi, và khi cửa sổ được kéo xuống, chúng tôi nhìn thây khuôn mạt tươi cười của Tiều Văn "Mau lên xe đi, để chúng ta có thể ăn tối do chính tay chị gái của James chuẩn bị"
Sau khi cùng Tiết Xán lên xe, xe chạy một mạch về phía ngoại ô, cuối cùng đến một ngọn đồi bên cạnh thành phố Q.
Tôi kéo kính xe xuống và nhìn thấy một tòa lâu đài sừng sững nằm trên sườn đồi..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...