Edit by Le Hong Lan
"Việc ngưng tụ linh hồn cho Tiết xán không có gì sai cà." Tiết Phong nói, tôi thở phào nhẹ nhõm, lại nghe anh ây nói: "Chỉ là có người từ bên ngoài tấn công!
Tôi phởn ứng ngay lộp tức, "Có phài là Ninh Uyển Uyển và người nhà họ Ninh không?" Tôi đoán rằng Ninh Uyển Uyển không thể từ bỏ dễ dàng như vậy.
Nhưng câu trà lời của Tiết Phong khiến tôi choáng váng.
"Không chì có nhà họ Ninh." Tiết Phong nhàn nhạt nói.
Tôi sửng sốt, đột nhiên phàn ứng lại cái gì, "Chẳng lẽ là..."
"đúng vậy." Tiết Phong nói, "Nhà họ Tiết và nhà họ Ninh hợp sức tấn công".
Bây giờ tôi thực sự rất sốc.
Thật ra, nhà họ Tiết g đã theo dõi chúng tôi suốt thời gian qua, tôi biết, dù sao thì sau thời gian dài trôi qua, chắc hẳn họ cũng đã phát hiện ra bào vật của họ đã bị chúng tôi đánh cắp.
Và họ cũng biết rằng Tiết Xán bây giờ đang yếu, đó là cơ hội tuyệt vời cho họ lúc này.
Nhưng tôi phải nói rằng sự kết hợp giữa họ Tiết và họ Ninh thực sự khiến tôi bị sốc.
Bọn biết đấy, nhà họ Ninh và nhà họ Tiết luôn là đối thủ của nhau, và họ đã cùng nhau đối phó với Tiết Xán.
Giật mình nhưng trong tích tắc, tôi vẫn phài dùng tốc độ nhanh nhất để đối phó với tình huống lúc này.
Bây giờ Hạ Lẩm đang giúp Tiết xán củng cố lại linh hổn của mình, quá trình này vô cùng phức tạp, không thể có sự khác biệt, vì vậy tôi nhất định không thể để người nhà họ Tiết hoặc nhà họ Ninh xông vào làm phiền.
Suy nghĩ về điều này.
Tôi lập tức nói với Tiết Phong: "Anh hãy hỗ trợ Hạ Lỗm tôi sẽ ra tay xử lý".
"Nhưng Em chì có một mình..." Tiết Phong lập tức lộ ra vè lo lắng, nhưng tôi chì gột đầu.
Nêu là trước đây, có lẽ có thê’ tìm được một ít người nhà họ Hạ tu hành giúp tôi, nhưng bây giờ nhà họ Hạ bị thương rất nhiều bởi cuộc đâu đá nội bộ trước đó, hơn nữa họ linh lực cũng đã cạn kiệt, bị thương nặng vẫn đang trong thời gian hồi phục, hiện tại không ai có thể giúp đỡ, tôi chỉ có thê’ dựa vào sức mình để chống lại nhà họ Ninh và nhà họ Tiết.
"Không thành vân đề." Tôi nói với Tiết Phong, "Dù sao, tôi chỉ cồn trì hoãn thời gian.
Chì cần Hạ Lẩm thu thập linh hồn cùa Tiết Xán lại, tôi không cần sợ bọn họ nữa."
Nó xong, tôi vỗ vai Tiết Phong, nhanh chóng trở về phòng lấy Thiên vũ kiếm lên, rồi rời khỏi tổng hổm biệt thự đi ra ngoài.
Vừa đặt chân đến lầu một của biệt thự, tôi đã càm thấy một luồng ma khí nồng nặc, xen lẫn nhiều dạng linh lực tràn ngập khắp căn phòng.
Trái tim chùng xuống, tôi lập tức tập trung linh lực bào vệ thân thể, chậm rãi đi đến chính giữa phòng khách.
Xung quanh trống rỗng không có nữa bóng người, nhưng hơi thở hùng vĩ cho tôi biết có vô số cường già đang ẩn nấp trong bóng tối.
"Vì tất cà đều ở đây, tại sao phài ổn nấp?" Tôi chế nhạo, nhìn xung quanh, ngay sau đó, tôi càm thấy linh lực quanh mình dâng trào không ngừng, va chạm, vô số bóng đen rơi vào phòng khách.
Khi nhìn thây lượng người kéo đến, tôi không khỏi rùng mình.
Chắc chắn rồi, sau khi nhà họ Ninh và nhà họ Tiết hợp lực, họ đã có lợi thế về mặt quân số.
Vào lúc này, tôi đếm sơ bộ, và có ít nhất một trăm hồn ma xung quanh tôi.
Một nửa trong số họ là ma, nếu tôi đoán đúng, họ phải là hồn ma của nhà họ Ninh.
Một nửa còn lại có sức mạnh tâm linh rất hỗn hợp, thậm chí còn có một số pháp sư dân tộc thiểu số hoặc tu sĩ Đạo giáo.
Tôi nghĩ đó là thành viên Giáo phái, đạo gia khác được mời bởi gia đình họ Tiết, Tiết Phong đã đề cộp trước đó.
Sau khi những người đó đứng yên, họ không vội tấn công tôi, tôi cũng không vội làm điều đó, tôi chì nhìn lướt qua họ và tiếp tục chế nhạo, "Ninh Uyển Uyển, vì mọi người đều đã ra ngoài, tại sao cô lại không ra." Cô tính làm người phụ nữ tính kế sau màn, cô không định xuất hiện sao?"
Ngay khi giọng nói của tôi rơi xuống, vài bóng đen vụt đi, tôi nhìn thấy một bóng người mành mai đang từ từ đi về phía tôi, theo sau là công chúa Cao Lệ
Mặc dù cách nhau một thời gian ngắn, nhưng rõ ràng Ninh Uyển Uyển đã uống thuốc đê’ khôi phục ma lực, tuy sắc mặt vẫn tái nhợt nhưng năng lượng ma lực cùa cô ta đã hồi phục rất nhiều.
Nhưng công chúa Cao Lệ, người đi theo cô trông vẫn rất yếu ớt, không chỉ vậy, khuôn mặt còn đỏ và sưng lên, dường như do cô ây làm mất Kim ô sa và phài nhận sự trừng phạt của Ninh Uyển Uyển lại không được cho uống thuốc đề hồi phục.
"An Tố.
Tôi không ngờ lại gặp lại cô sớm như vậy?" Ninh Uyển Uyển nói một cách mỉa mai khi nhìn thấy khuôn mặt của tôi.
Khóe miệng tôi xuất hiện một tia giễu cợt, "Không thể nào, không phài lúc nào cũng theo dõi tôi sao?"
Khuôn mặt cùa Ninh Uyển Uyển lúc này không dùng ào ởnh che lốp nên bị lời nói của tôi làm cho tức giận, khuôn mặt biên dạng kia thột ghê tởm
và khiếp sợ.
"Hừ hừ." Nàng ta lại nhanh chóng chế nhạo, "Tố Tố, ngươi thật kiêu ngạo, chín bào vật mà ngươi thu thập được thì sao? Chì can ta bây giờ làm gián đoạn quá trình ngưng tụ linh hồn, ngươi cho rằng Tiết Xán còn có thể tái sinh" "Tiêu tán linh hồn? "
Nỗi đau trong lòng tôi nhói lên, sắc mặt tôi khẽ thay đổi, ánh mắt càng thêm khó chịu, "Ninh Uyển Uyển cô luôn nói là cô yêu Tiết Xán? Tại sao cô lại phá hỏng cơ hội lấy lại linh hổn cùa anh ấy! Cô có biết không?" Lổn này nếu không thành công anh ây sẽ thật sự tiêu tán hổn phách!"
"Haha! Đương nhiên là biết rồi!" Trước lời nhắc nhở của tôi, Ninh Uyển Uyển không hề tỏ ra đau khổ hay lo lắng gì cà, thay vào đó cô ấy cười điên cuồng, "Đúng vậy, nếu Tiết Xán thực sự muôn tiêu tán hổn phách, tôi e rằng sẽ rất đau lòng.
Nhưng không sao cà, ngay cỏ khi anh ta không tiêu tán hổn phách bây giờ tôi cũng đang rất đau lòng! Bởi vì anh ta đang ở bên cô, bạn, người phụ nữ mà tôi căm hận nhất!"
Nhìn thấy bộ dạng điên cuồng của Ninh Uyển Uyển, tôi thầm sốc.
Chắc chắn, những gì tôi nghĩ là đúng.
Tình yêu của Ninh Uyển Uyển dành cho Tiết xán đã bị bóp méo vì sự ghen tị đố kị cùa cô ấy với tôi.
"Đõ vậy." tôi thì thào, chậm rãi nâng lên linh lực trong lòng bàn tay một chút, "Tôi chỉ có thể ngăn càn cô."
"Haha, An Tố, cô có muốn một mình đánh nhau với cà đám chúng tôi hay sao?" Nụ cười trên mặt Ninh Uyển Uyển đột nhiên trở nên tự mãn, "Mơ mộng.
Này, sao các ngươi đứng ngốc ra vậy, Sao không nhanh lên?"
Theo sau tiếng la hét của Ninh Uyển Uyển, những hồn phía sau cô ấy là những hồn ma cùa họ Ninh và những hồn ma họ Tiết trước cửa nhà cùng nhau lao về phía tôi hét lên.
Tôi biết rằng tất cờ những gì tôi có thể làm là trì hoãn, vì vậy tôi không vội tiếp xúc trực tiếp với họ, chì cân tiếp tục né tránh.
Nhưng Ninh Uyển Uyển đã sớm nhìn ra động cơ của tôi, và cô ấy lộp tức hét lên: "Đừng bận tâm về An Tố! Các ngươi nhanh tìm Tiết Xán đang ở đâu!"
Tôi thầm nghĩ không tốt, rất nhanh thu thập linh lực nhìn toàn bộ biệt thự, đê’ biết động tĩnh của họ.
May mắn thay, những người đó không biết rằng biệt thự có tổng hầm, họ đã tìm kiếm khắp nơi trong phòng nhưng đều vô ích.
Nhưng ngay sau đó, có vè như một hồn ma nhà họ Ninh cuối cùng đã nhận ra điều gì đó, và tôi nghe thấy tiêng hắn ta gầm lên đầy phấn khích " Tiểu thư, cô đến xem thử đi!
Hình như có một tổng hổm ở đây!".
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...