Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng Tiết Phong, một người có tính cách vô tư và thân thiết với chúng tôi như vậy, lại có ngày quát mắng tôi thế này.
Mặt tôi không khỏi lạnh đi, nói: "Chúng tôi không ép buộc gì cô ấy cả, đó chỉ là công việc bình thường.
Bản thân cô ấy không chịu nổi nên đột nhiên ngất đi.
Chuyện này không liên quan gì đến chúng tôi."
"Sức khỏe của Ngụy Lâm vốn không tốt, không thể quay phim trong một thời gian dài.
Giờ làm việc của cô ấy luôn được thu xếp vào ban ngày, không bao giờ làm việc vào ban đêm cả, tất cả đều là do lần này các người bắt cô ấy phải làm thêm giờ, nên cô mới ngất xỉu! "
Tôi không muốn giải thích nữa, mà bản thân Tiết Phong cũng không quan tâm, chỉ tức giận mắng tôi xa xả.
Nhưng tôi không tức giận lâu với thái độ của Tiết Phong.
Anh ấy chỉ là quá lo lắng cho cô ấy mà thôi.
Ngụy Hâm đúng là sức khỏe có không tốt, mỗi lần quay phim chỉ có thể quay vào ban ngày, không được quay vào ban đêm.
Trước đây, tôi cũng đã học được một số kỹ năng về y khoa, tuy không có chuyên ngành giỏi như Hạ Lẫm nhưng có thể thấy Ngụy Hâm không hề có vấn đề gì về thể chất, ngược lại cô ấy còn khỏe mạnh, nhưng tại sao cô ấy không thể làm việc trong một thời gian dài liên tục, lại chỉ có thể làm việc vào ban ngày?
Tôi còn đang luẩn quẩn với mớ câu hỏi trong đầu, thì Tiết Phong đã gấp gáp ôm Ngụy Hâm ra khỏi phòng thay đồ.
Tôi hơi tức giận, chỉ muốn ngăn Tiết phong lại, nhưng khi anh ấy quay đi, tôi chợt nhìn thấy phía sau gáy cô ấy, ngay trên cổ áo có một vết đen xanh.
Tôi sững sờ trong giây lát, điểm đen kia tràn ngập năng lượng quỷ dị, từ trong cơ thể Tiết Phong phát ra, như thể ma khí xuyên vào trong cơ thể Tiết Phong.
“Tiết Phong!”
Tôi sợ tới mức muốn ngăn anh ấy lại, hỏi kỹ xem anh ấy có biết chuyện này không.
Nhưng Tiết Phong lúc này lại nhìn tôi với ánh mắt bực bội.
Nghe thấy tôi gọi,anh ấy không thèm dừng hay quay lại nhìn tôi mà thay vào đó, anh ấy đi càng nhanh,đưa Ngụy Hâm rời khỏi phòng thay đồ.
Tôi bây giờ không thèm nghĩ đến sự tức giaanh của anh ấy mà tôi quan tâm đến an toàn của anh ấy hơn, tôi nhanh chóng đuổi theo hai người họ nhưng Hạ Lẫm đã nắm lấy cổ tay, giữ tôi lại.
"Hạ Lẫm! Em có nhìn thấy không? Tiết Phong phía sau anh ấy-" Tôi lo lắng nói với Hạ Lẫm, còn chưa kịp nói xong, Hạ Lẫm đã thấp giọng ngắt lời tôi.
"Em đã nhin thấy rồi."
“Vậy thì tại sao chúng ta không nhanh chóng báo cho anh ấy chuyện này nếu thật sự xảy ra chuyện gì với anh ấy thì sao?” Tôi càng lo lắng, nhưng so với sự lo lắng của tôi, Hạ Lẫm vẫn rất bình tĩnh.
"An Tố, chị cho rằng hiện tại chúng ta đi nói chuyện với Tiết Phong, anh ấy sẽ để cho chị kiểm tra sao?"
Tôi đã choáng váng.
Hạ Lẫm nói đúng.
Thái độ của Tiết Phong bây giờ có lẽ không coi chúng tôi là bạn bè gì cả.
Đừng nói tới chuyện anh ấy cho chúng tôi kiểm tra.
Có thể anh ấy vẫn nghĩ rằng chúng tôi lại giở trò và muốn bắt giữ anh ấy hoặc người yêu nhỏ bé,Ngụy Hâm của anh ấy.
“Vậy thì phải làm sao?” Nhưng tôi vẫn không khỏi lo lắng cho Tiết Phong.
Hạ Lẫm quay đầu nhìn bóng lưng Tiết Phong ở cuối hành lang, suy nghĩ một chút, thì thào nói: "An Tố, chị có cảm giác được tà khí trong chỗ tối kia không?"
Tôi gật đầu.
“Vậy thì sao chị lại cho rằng ác ma này có liên quan đến Ngụy Hâm sao?” Hạ Lẫm hỏi
Tôi sững sờ một lúc, chợt nghĩ đến cái thẻ Hồ Tiên vừa nhìn thấy trên cổ Ngụy Hâm.
"Ý em là trong thẻ Hồ Tiên trên người Ngụy Hâm thật sự có một con hồ ly? Đó là lý do tại sao Tiết Phong lại bị cô ta mê hoặc.
Cũng chính vì con hồ ly này mà Tiết Phong bị nhiễm tà khí?" Tôi hỏi.
“Đúng vậy.” Hạ Lẫm nói.
Suy đoán của Hạ Lẫm quả nhiên có lý, nhưng có hai vấn đề.
"Nhưng sau đó tại sao chúng ta lại không cảm giác được linh hồn của quỷ hồ ly? Tu vi của Tiết Phong cũng không yếu, không thể bị tiểu hồ ly làm lung lay." Tôi nói
“Về hai điểm này, duy nhất có thể giải thích thế naỳ.” Hạ Lẫm hiển nhiên cũng nghĩ tới hai điểm này, chậm rãi nói: “Cơ sở tu luyện của quỷ hồ ly cao hơn tu vi của chúng ta.”
Nghe được lời này của Hạ Lẫm, tôi không khỏi nở nụ cười.
Không phải những gì Hạ Lẫm nói sẽ nực cười đến mức nào, chỉ là với căn cơ tu luyện hiện tại của chúng tôi, tuy không thể nói là siêu cấp cao thủ, nhưng cũng không thể tìm được một con quỷ hồ ly có căn cơ tu luyện cao hơn chúng tôi được..
Theo lý thuyết, mọi sinh vật đều có linh khí nên cả người và động vật đều có thể luyện linh khí, tuy nhiên là linh trưởng của vạn vật, con người là loài dễ tu luyện nhất, vì vậy con người thường dễ tu luyện hơn yêu quái cấp cao.
Chúng tôi bây giờ được coi là kiệt xuất giữa loài người, e rằng trên đời này không có bao nhiêu quái vật có thể vượt qua chúng tôi, những yêu quái trong truyện ma cổ đại chỉ có thể ức hiếp người thường.
“Không có gì lad tuyệt đối cả.” Nhìn thấy vẻ mặt của tôi, Ha Lẫm rõ ràng biết suy nghĩ ấy, thì thào nói: “Trên đời này luôn có rất nhiều ngoại lệ, chẳng hạn, có thể có chuyện chúng ta không biết nên đã vô tình giúp đỡ con quỷ hồ ly này, để cô ấy có thể tăng lên rất nhiều cấp bậc tu luyện của mình.
"
Tôi nghĩ về nó một lúc, và cảm thấy rằng có một số sự thật trong đó.
Nguyên nhân chính là ngoài lời giải thích này, tôi thực sự không thể tìm ra lý do nào khác có thể khiến Tiết Phong phát cuồng vì người phụ nữ như Ngụy Hâm này.
Và những gì Tiết Phong nói, Ngụy Hâm ban ngày không thể làm việc, vừa rồi mùi hôi thối mà chúng tôi ngửi thấy trong phòng thu, dường như mọi dấu hiệu đều cho thấy Ngụy Hâm nhất định phải có bí mật.
Tôi cúi đầu suy nghĩ một hồi, cuối cùng gọi cho Tiền Thuận.
“Này, cô ơi, cô đang có việc gì nhờ i tôi à?” Tiền Thuận rất hào hứng khi nhận được cuộc gọi của tôi.
Tiền Thuận đã ở thành phố H.
Từ lúc gặp mặt, chúng tôi chưa bao giờ nói với anh ấy về Thần khí, dù sao thì bây giờ với khả năng của anh ấy, không thể tính được vị trí chính xác của Thần khí, nhưng về Ngụy Hâm, có lẽ anh ấy có thể giúp đỡ.
“Đi giúp tôi tìm ra một người phụ nữ.” Theo thông tin Ngụy Hâm ký với chúng tôi, tôi đã nói với Tiền Thuận tất cả ngày sinh của cô ấy.
Tuy rằng tôi cũng hy vọng có thể đối mặt điều tra Ngụy Hâm từ đầu đến cuối, nhưng xem ra Tiết Phong hiện tại đang bảo vệ nàng, tôi chỉ có thể bắt đầu từ Tiền Thuận, xem anh ấy có thể đoán ra được điều gì.
Tiền Thuận đã lâu không gặp chúng tôi, nên nhân cơ hội này, hắn trực tiếp lái xe từ thành phố H đến thành phố S, muốn đích thân nói cho chúng tôi biết kết quả mà hắn tính toán về Ngụy Hâm.
Ngày hôm sau, Tiền Thuận đã đến nơi, khi nhìn thấy Tiết Xán nhỏ nhắn, anh ta liền hét lên: "Cô ơi, cô sinh con sớm vậy? Ôi không, sao đứa bé lại lớn như vậy?"
Tôi thiếu não có chút sốt ruột, ném cho hắn một cái hạt dẻ, "Ngươi câm miệng, ta không tới cùng ngươi nói những chuyện nhảm nhí này.
Nói đi, ta kêu ngươi tính nữ nhân, có chuyện gì.? Có chuyện gì vậy? "
Tiền Thuận vò đầu bứt tai, rồi nói: "Người phụ nữ đó, chẳng có gì đặc biệt cả, nhưng lại chịu một đời cay đắng, vận đào hoa kiếp này rất đen đủi, một mình cô ấy là một thân một mình chết đi.
cô ấy không thể tìm thấy một người để yêu cô ấy..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...