Edit by Như Oanh
Lần này nhìn thấy Tiết Phong chạy tới, theo bản năng tưởng là giả, tôi liền hoảng sợ thúc giục Hạ Lẫm.
"Cái này cũng là giả, chúng ta đi mau!"
Sự việc Tiết Phong giả lần trước khiến tôi nghi ngờ sự xuất hiện trở lại của Tiết Phong.
Đối mặt với sự thúc giục của tôi, lần này Hạ Lẫm cũng không thực sự rút súng linh lực kiara, thay vào đó, anh ta cấp tốc phanh xe hướng về Tiết Phong đang ngoài cửa sổ: “Lên xe! "
Ai??
Ta không biết, ta sững sờ, không hiểu Hạ Lẫm.
Có lẽ làn này là thật
Trong lúc tôi Suy nghĩ, Tiết Phong đã lên xe, Hạ Lẫm nhấn số, định lái xe ra khỏi con phố nơi xảy ra tai nạn.
Và chỉ trong vòng mười giây sau khi Land Rover lái xe rời khỏi nơi đó, hàng ngàn phệ tâm nữ quỷ giống hệt nhau lao ra khỏi con hẻm, họ cười toe toét và trông có vẻ dữ tợn, nhưng những hướng họ lao ra đều chỉ về cùng một nơi mà Land Rover vừa biến mất.
"Là hương vị của Tiết gia và người nhà họ Hạ, chết tiệt, chết tiệt -"
Ngập trời oán hận hóa thành vô cùng vô tận màu đen oán lực, bay thẳng nửa đêm chân trời.
Bầu trời đêm đen kịt, dưới sự đen kịt của ai oán, cắt ra một tia sáng đỏ như máu như bị cắt bởi lưỡi liềm của tử thần.
Sau khi rời phố, chúng tôi lái xe dọc theo đường cao tốc gần nhất.
Đêm nay không ồn ào, trên đường cũng ít xe cộ.
Đèn neon chiếu rọi con đường cuối cùng không thấy được, thời tiết sương mù, con đường dường như rất vắng vẻ.
Vầng sáng màu đỏ đột nhiên xuất hiện trên bầu trời khiến Hạ Lẫm và Tiết Phong lay động đôi chút.
Tiết Phong nhìn chằm chằm bầu trời đêm đỏ rực nửa bầu trời từ cửa sổ xe, cau mày, trong miệng lẩm bẩm những lời không thể tin được: "Nửa đêm, huyết ma lang thang kinh ngạc, lưỡi liềm cắt xương người.
mặt trời, và xương người chết được chôn ở nơi khác.
"
Tiết Phong đột nhiên lẩm bẩm một câu như vậy, Tôi không hiểu được.
Ta vừa mở miệng muốn hỏi anh có ý tứ gì, lại nghe Tiết Phong kêu Hạ Lẫm ngồi ở ghế lái: "Tăng tốc, tiếp tục tăng tốc, chúng ta lập tức phải rời khỏi đây!"
Tiết Phong thất thần gào lên, ta bị tiếng gào đột ngột của anh làm cho sửng sốt.
Từ khi gặp Tiết Phong, chưa bao giờ tôi thấy anh ta căng thẳng và sợ hãi như vậy, chẳng lẽ đêm nay nửa bầu trời đỏ rực, có điềm báo gì sao?
Tôi còn chưa kịp suy nghĩ thông suốt tình huống đột ngột của anh ta, tôi đã bị Hạ Lẫm gia tăng tốc đột ngột lao tới kính chắn gió bằng cách đạp ga.
Tôi bị đau ở trán, cơn đau làm tôi nhe răng nhếch miệng, khi chạm vào trán, tôi bị trầy xước da và chảy máu một chút.
Và sau khi vết máu trên trán tôi lấm tấm trên kính chắn gió, nó không ngờ lại vạch ra nét chữ đẫm máu một cách kỳ lạ.
Lúc đầu, tôi không hiểu các ký tự đơn giản ở trên, và khi tôi đến gần hơn, tôi nhận ra rằng đó không phải là một từ, mà là một bức tranh trừu tượng của một khuôn mặt nhăn nhó.
Đột nhiên, một làn sương mù màu đỏ xuất hiện từ khuôn mặt nhuốm màu máu, và Tiết Phong, đang ngồi ở chỗ đậu xe phía sau, nhanh chóng đến gần ghế phụ của tôi và kéo tôi lại từ kính chắn gió.
"Tiết Phong, ngươi..."
Ta đột nhiên bị Tiết Phong kéo lại chỗ ngồi, ta nhìn chằm chằm, há mồm liền tìm Tiết Phong phiền phức.
Nhưng trước khi lời buộc tội thốt ra khỏi miệng, tôi nhìn lên và thấy khuôn mặt nhăn nhó đỏ tươi trên kính chắn gió phảng phất sương mù đỏ.
Với việc khó khăn, một khuôn mặt con người sống động xuất hiện trong màn sương, làn da của nó mở ra và có thịt, và nó đang há to miệng nuốt chửng lấy tôi.
Tôi bị sốc đến mức tôi có đủ linh lực, và tôi không biết sức mạnh đã tập trung ở đâu trên cánh tay phải của tôi, và tôi đã đưa ngón tay lên và chỉ vào nó một cách mạnh mẽ.
Những đầu ngón tay thực sự bắn ra một thứ ánh sáng bạch quang chói và sắc bén, làm phát ra vẻ mặt nhăn nhó lạ lùng.
"Tiêu, biến mất."
Rõ ràng là chính ta tiêu diệt mặt quỷ, ta thế mà so nhìn thấy người khác tiêu diệt còn muốn sợ hãi, bàng hoàng.
Tôi nhìn vào bàn tay phải của mình đã giết chết quỷ nữ trong sự hoài nghi.
Tôi cảm thấy mọi thứ vừa rồi chỉ là một giấc mơ.
Hạ Lẫm cùng Tiết Phong ánh mắt nghi hoặc xuất hiện ở bên trái phải của ta.
Tiết Phong không có kiên nhẫn Hạ Lẫm, nhìn thấy ta chụp xong, thẳng thắn hỏi ta: "Đoá Nhã, thật là mạnh mẽ linh lực a, cô vất vả như vậy giấu giếm chúng ta."
Giọng điệu của Tiết Phong có vẻ thờ ơ, nhưng hàm ý lại đầy chất vấn mạnh mẽ.
Tôi tê cả da đầu, lúc đó tôi còn sốc hơn cả anh.
Linh lực mạnh mẽ đột ngột bắn ra từ tôi, và đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy nó.
"Sư phụ Tiết Phong, nghe ta nói...!Ta không biết chuyện gì đang xảy ra.
Ta so với anh còn thua.
Không biết thực lực của mình đến từ đâu...!Ta..."
Tôi nói dối và quay lại, và giải thích với
"Tiêu, biến mất."
Rõ ràng là chính ta tiêu diệt mặt quỷ, ta thế mà so nhìn thấy người khác tiêu diệt còn muốn sợ hãi, bàng hoàng.
phía sau tôi bằng cử chỉ.
Đáng tiếc Tiết Phong hoàn toàn không có nghe ta giải thích, trong lòng chìm xuống, quay đầu giải thích rõ ràng với Hạ Lẫm.
Khi lời nói đến miệng, tôi sắp thốt ra.
Chiếc Land Rover đang lái xe trên đường đột nhiên kêu lên một tiếng, tốc độ quá nhanh, Land Rover không thể chịu đựng được mà dừng lại đột ngột, sau khi lốp xe phát ra âm thanh ma sát dữ dội với mặt đất, họ dừng hẳn lại giữa đường..
Xe đột nhiên bị chết máy giữa đường, lời giải thích của tôi với Hạ Lẫm đều nói không thành lời, anh ta nhảy xuống xe, đi kiểm tra mui xe.
Hạ Lẫm sau khi xuống xe kiểm tra.
Lúc đó bầu trời đã hơn phân nửa bị huyết sắc hồng mang bao trùm, giống như Hoàng Tuyền Bỉ Ngạn Hoa mở đỏ chói.
Tôi bất giác liếc nhìn bầu trời, và bị doạ bởi bầu trời đỏ rực.
"Bùm - bùm - bùm -" Lúc này tim đập nhanh.
Một nỗi sợ hãi không tên cứ thế lan tỏa trong lòng.
Và nguồn gốc của nỗi sợ hãi này là Hạ Lẫm, người đang hướng về mui xe của Land Rover.
Ta lo lắng trừng mắt nhìn Hạ Lẫm, vươn tay mở mui xe, trong lòng sôi trào.
Không chút do dự, tôi đi tới bên cạnh Hạ Lẫm, cố gắng dùng sức che lại mui xe mà Hạ Lẫm chuẩn bị vén lên.
"Hạ Lẫm, không, rất nguy hiểm!"
Nhưng tốc độ của tôi đâu có nhanh như Hạ Lẫm được đào tạo bài bản, tôi vừa nói thì mui xe mở ra.
Một bóng đỏ bay ra khỏi mui xe, chuẩn bị đánh vào Hạ Lẫm.
Đó là một linh hồn ác quỷ nhẫn tâm đẫm máu và xấu xí, với những lỗ thủng khắp cơ thể.
Nhưng làm sao có thể quan tâm nàng bị người ức hiếp trước khi còn sống, nhìn thấy quỷ đỏ kia vồ lên Hạ Lẫm, động tác nhanh hơn đại não, tôi nhanh chóng nhào về phía Hạ Lẫm.
Nhắm mắt lại, sự đau đớn hay xót xa đã không xuất hiện như mong đợi.
Thay vào đó, cơ thể tôi được nâng đỡ bởi một đôi cánh tay mạnh mẽ.
Cuối cùng, sau khi xoay người 360 độ, anh ấy đã giải thoát tôi khỏi những linh hồn xấu xa một cách nguy hiểm.
Sau đó, Hạ Lẫm lệnh lạnh lùng vang lên bên tai.
"Tiết Phong, giúp ta bảo vệ tốt Đoá Nhã!"
Trong nháy mắt, tôi bị ném từ vòng tay này sang vòng tay rộng lớn khác.
Tiết Phong bế ta lên xe, lập tức một đạo đạo kim sắc phù lục đánh về phía xe bốn phương tám hướng..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...