Nhân cách phụ cười đủ rồi, tiếng gõ cửa mới dừng lại. Bằng trí não Trương Sâm rất dễ đoán ra lý do nhân cách phụ thật lâu không mở cửa. Trong phòng nghe thấy tiếng bước chân xa dần, khi lần nữa quay lại còn nghe được âm thanh chìa khoá ma sát.
Ngay sau đó là tiếng chìa tra vào ổ.
Nhân cách phụ có quá nhiều lời muốn nói, coi như bị khoá miệng, coi như nhân cách chủ đã tiến vào chiêm bao, nó vẫn khó nhịn ba hoa khoác lác.
"Coi như cậu biết bọn tôi cũng có mật mã tử vong thì còn ích gì đâu? Quá muộn rồi." Nhân cách phụ âm thầm nhủ với nhân cách chủ.
Nó có thể đọc được ý nghĩ của Lâm Quát, thời điểm cậu đứng sau lưng Lâm Chi, khoảnh khắc cậu chăm chú nhìn cô nhóc di chuyển chậu cảnh đàn hương, Lâm Quát đã thông suốt hết thảy rồi.
Lâm Chi tận lực tìm kiếm mật mã tử vong của Lâm Quát, đối với cô nhóc mà nói, mật mã tử vong của Lâm Quát là trên hết. Nhưng có chuyện khẳng định quan trọng hơn tìm kiếm mật mã tử vong phải bàn tới, đó chính là… giấu kỹ mật mã tử vong.
Lâm Chi đại diện sức mạnh Tà Thần, Trương Sâm đại diện đầu não Tà Thần, bóng đen đại diện hình thể Tà Thần, nhân cách phụ đại diện giác quan Tà Thần, trên cơ bản bốn kẻ bọn chúng đã có thể gộp thành nguyên mẫu Tà Thần, nhưng chưa đủ.
Lâm Quát tạm chưa xác định nếu bị loại trừ thêm mật mã tử vong liệu có ban thưởng thêm mảnh ghép tà thần khác hay không, nhưng mảnh ghép đại diện sức mạnh, đầu não, hình thể, giác quan Tà Thần không thành công tạo dựng Tà Thần đời đầu, là bởi còn thiếu một mảnh ghép quan trọng nhất.
Bản thể của Tà Thần.
Thời điểm sinh ra ý nghĩ này, Lâm Quát lấy "người" vẽ ra một bảng biểu đối ứng:
Sức mạnh con người —— Sức mạnh Tà Thần —— Lâm Chi
Trí tuệ con người —— Đầu não Tà Thần —— Trương sâm
Giác quan con người —— Giác quan Tà Thần —— Nhân cách phụ
Bóng của con người —— Hình thể Tà Thần —— Bóng đen
Cơ thể con người —— Bản thể Tà Thần —— Cây gỗ đàn hương
Đặc điểm của cây gỗ đàn hương: Sức sống mãnh liệt, trường mệnh, bốn mùa tươi tốt, thử hỏi không khớp với đặc điểm của Tà Thần sao? Sức sốc mãnh liệt ứng với khả năng tự lành đáng sợ của Tà Thần, trường mệnh ứng với sinh mệnh dài vô tận của Tà Thần, bốn mùa tươi tốt ứng với Tà Thần có thể ở bất cứ đâu.
Bảng biểu tham chiếu đối ứng này giúp Lâm Quát mở ra sương mù dày đặc, cậu từ phát ngôn của Lâm Chi có thể phán đoán, Lâm Chi đối với những ban thưởng phẩm khác có thái độ xem thường, nếu Lâm Quát chết trong tay ban thưởng phẩm, đối với Lâm Chi chính là một loại nhục nhã, qua nhiều lần phát ngôn "chết trong tay em, chẳng phải tốt hơn sao" của cô nhóc có thể chứng minh điểm này.
Nhưng Lâm Chi giữ thái độ xem thường với ban thưởng phẩm cớ gì lại khẩn trương di chuyển chậu cảnh đàn hương thậm chí chẳng phải ban thưởng phẩm, bởi vì Lâm Chi căn bản cũng không phải ban thưởng phẩm, cô nhóc chính là muốn giữ lại sức mạnh bản thể của Tà Thần!
Phó bản rõ ràng có năng lực sáng tạo ra thế giới phó bản, cớ sao lựa chọn thế giới hiện thực. Lâm Quát rốt cuộc đã hiểu "dụng tâm lương khổ" của phó bản, người anh trai tự tay chăm sóc em gái lớn lên, sao có thể tàn ác đến dứt khoát tổn thương cô nhóc?
Sự thật quả đúng như thiết lập ban đầu của phó bản, Lâm Quát biết mật mã tử vong của Lâm Chi, ánh nắng chiếu thẳng đến thực vật sẽ đốt cháy lá, hoặc khiến thực vật mất nước quá nhanh dẫn đến héo rũ, tương đương, mật mã tử vong của Lâm Chi —— "Bị thiêu chết".
Lâm Quát không nỡ tổn thương cô nhóc, cậu mài dao đến trưa, Lâm Chi ở ngay bên cạnh nhìn cậu, sau đó Lâm Quát cầm dao đi tìm tên oan đại đầu Trương Sâm.
Về phần mật mã tử vong của Trương Sâm, Lâm quát cũng có suy đoán. Toàn bộ manh mối mấu chốt đều bị ẩn giấu, cậu suy nghĩ về điều kiện hạn chế của Trương Sâm liền suy ra mật mã tử vong của gã, ngủ say có thể khiến đại não đình chỉ hoạt động, đây là chuyện khiến Trương Sâm lo sợ, cho nên mật mã tử vong của Trương Sâm —— "Não tử vong".
Thế là Lâm Quát đâm chí mạng vào đại não Trương Sâm, chỉ là gã không có máu, cậu không chắc Trương Sâm rốt cuộc chết chưa, chỉ đành tạm thời ném gã vào bồn tắm trong phòng vệ sinh.
Xử lý Trương Sâm xong chính là đến bóng đen, bóng đen có điều kiện hạn chế là không thể xuất hiện dưới tầm mắt con người, kỳ thực đơn giản nghĩ rộng hơn chút là tìm ra mối liên hệ với mật mã tử vong. Cùng cách nói bóng đen không thể xuất hiện dưới tầm mắt con người, hàm nghĩa đúng hơn là nó sợ xen lẫn trong tầm mắt con người, này tương tự với mật mã tử vong của Lâm Quát, bị người ta dùng ánh mắt phức tạp nhìn chằm chằm, còn thêm chỉ trỏ sẽ khiến cậu cảm thấy không có chỗ trốn. Nắng gắt trên đầu, tối tăm bẩn thỉu hết thảy đều không nơi ẩn náu, mật mã tử vong của bóng đen —— "Tiếp xúc nắng chết".
Lâm Quát xử lý Trương Sâm xong đã 17 giờ, mặt trời xuống núi bóng ngả về tây. Lâm Quát tính toán ngủ một giấc trước, duy trì thể lực dồi dào rồi hẵng nghĩ cách dụ bóng đen ra ngoài chờ ngày thứ hai mặt trời lên. Cậu lo lúc mình ngủ, nhân cách phụ sẽ dùng cơ thể cậu câu thông với bóng đen, cho nên mới tự trói mình lại.
Hết thảy nhìn như đều trong tầm kiểm soát…
Nhân cách phụ ngẩng đầu nhìn hướng cửa sắp mở ra, lòng càng nhảy nhót, nó không nhịn được nói với nhân cách chủ đã ngủ say: "Trương Sâm chỉ có đầu óc, làm sao không quý báu bộ não duy nhất còn lại của mình. Gã gian xảo dối trá, thế nào lại thực sự để bộ não mình trong đầu? Nhân cách chủ, cậu suy luận hoàn toàn chính xác, lại không nghĩ tới điểm này, đây gọi là thất bại trong gang tấc."
Chốt cửa chịu tác động ngoại lực, chậm rãi kéo xuống.
Thịnh Văn đang chuẩn bị nổ pháo hoa rồi, chợt thấy người trong video dùng đầu lưỡi từng chút một đẩy băng dán khỏi miệng, nhìn thoáng qua mình: "A Văn… cảm ơn."
Thịnh Văn khựng lại, kế đó nở nụ cười.
Lâm Quát dùng răng nhanh chóng cắn mở nút thắt dây thừng, cũng lúc nhân cách phụ trong cơ thể hô to: "Cậu làm thế nào!" Nhân cách phụ có thể đọc được suy nghĩ của Lâm Quát, nhưng lúc này cậu chỉ muốn tháo bỏ dây thừng, nó chỉ đành gặng hỏi: "Nói cho tôi!"
Lâm Quát cắn mở một nút thắt, gỡ thoát được một tay sau đó thuần thục dùng răng phối hợp tháo toàn bộ dây thừng ném xuống đất, không nhiều lời nắm dao giấu một bên, thời khắc Trương Sâm đẩy cửa vào nhắm ngực gã vung dao tới.
Trương sâm đau đớn thét lên, oán độc giận giữ trừng Lâm Quát, môi mấp máy dường như muốn nguyền rủa gì đó, nhưng gã chưa kịp phát ra nửa âm tiết, cả người 'soạt' một tiếng hoá thành luồng khói đen.
Lâm Quát xoa xoa cổ tay, suy tính một hồi, đại khái coi nhân cách phụ là bản ngã chính cậu từng nghĩ tới, mới lời ít ý nhiều giải thích: "Tôi rất nhạy cảm với tiếng nước."
Nhân cách phụ thoáng chốc sững sờ.
Nó đọc suy nghĩ của Lâm Quát, sâu trong kí ức cậu có một đoạn thời gian không muốn nhớ lại, Lâm Chi từng vô ý ngã xuống nước, có người tốt bụng vớt Lâm Chi dưới hồ nước lên không ngừng làm hô hấp nhân tạo cho cô nhóc, sau đó áy náy nhìn sắc mặt tái nhợt của tiểu Lâm Quát ở bên, khó khăn lắc đầu.
Lâm Chi là thân nhân cuối cùng trên đời này của Lâm Quát, không có cô nhóc, cậu cũng chỉ còn một mình. Từ chuyện ngoài ý muốn kia khiến Lâm Quát sinh ra tâm lý kích động, đối với tiếng nước đặc biệt nhạy cảm và cảnh giác. Bởi vì không xác định Trương Sâm rốt cuộc đã chết hay chưa, cậu ném gã vào bồn tắm, sau đó xả đầy nước, nếu Trương Sâm thức tỉnh, đứng dậy tiếng nước sẽ kích thích Lâm Quát, qua đó khiến cậu bừng tỉnh.
E rằng tiếnng nước "lách tách" là căn bệnh trầm kha trong lòng Lâm Quát, cậu không chủ động nhớ lại thì dù nhân cách phụ có thể đọc được suy nghĩ của cậu cũng không cách nào dò ra bí mật bên trong. Nhân cách phụ chỉ biết Lâm Quát xả đầy nước bồn tắm là để nhắc mình tỉnh lại, nhưng chẳng ngờ đến tiếng nước này lại khiến Lâm Quát sinh ra chấn động mạnh như vậy.
Lâm Quát chậm rãi nói tiếp: "Lời cậu nói tôi đều nghe được."
Nhắc tới Trương Sâm, gã vô cùng trân quý đầu não của mình, đồ vật trân quý đều phải đặt ở trong lòng. Cho nên cũng không phải cậu suy luận sai, mật mã tử vong của Trương Sâm đúng là "não tử vong", chẳng qua đại não gã giấu trong trái tim, như vậy duỗi tay chạm vào, không chỉ cảm nhận được nhịp tim đập mà còn có thể cảm nhận được đại não động đậy.
Không để ý nhân cách phụ nữa, Lâm Quát ném dao xuống, cầm điện thoại lên: "A Văn, anh… "
Chưa đợi Lâm Quát nói hết, Thịnh Văn thấy cậu sắp phá cục, biết cậu tạm thời không gặp nguy hiểm, liền tận lực tạo ra ảo giác ăn ý mười phần giữa hai người: "Được, tạm biệt ca ca."
Video trò chuyện kết thúc, trước khi Lâm Quát cất điện thoại đi, mắt nhìn qua thời lượng cuộc gọi, 7 tiếng.
Lâm Quát vuốt mặt, cậu vượt phó bản để trả điểm tích lũy cho A Văn, thế nào lại nợ nhiều hơn rồi.
~~~
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...