Hello, Người Thừa Kế
Cô nhìn Trình Tư Triết một lát rồi hỏi: “Anh có thể kể cho tôi nghe vài chuyện của nhà họ Tiêu không?”
Trình Tư Triết không phải là một người thích nói chuyện thị phi của người khác. Có điều, Trang Nại Nại của bây giờ không ổn lắm. Vả lại cũng hiếm khi thấy cô hứng thú với chuyện của người khác, nên Trình Tư Triết gật đầu.
Sau đó, anh ta tìm một chỗ đỗ xe, rồi nhìn Trang Nại Nại cười nói: “Chắc cô từng nghe người ta nói tôi là con rể được nhà họ Tiêu lựa chọn.”
Trang Nại Nại gật đầu. Cô biết chuyện này, Trình Tư Triết và Tiêu Thái Bạch có hôn ước, nhưng anh ta không muốn kết hôn theo sự xếp đặt của gia đình nên mới ra ngoài gây dựng sự nghiệp.
Trình Tư Triết tiếp tục: “Vậy cô có biết, vì sao tôi lại thấy gai mắt cuộc hôn nhân này như thế không?”
Trang Nại Nại lắc đầu.
Trình Tư Triết thở dài, “Thật ra tôi là người rất khó động lòng. Dáng dấp Tiêu Thái Bạch không tệ, khí chất cũng được. Nếu không có tình cảm thì cũng có thể sống với cô ta cả đời. Chỉ là…”
Trình Tư Triết mím môi, cười khổ một tiếng rồi thở dài: “Chỉ là, sau khi kết hôn với Tiêu Thái Bạch, tôi phải đến nhà họ Tiêu ở rể.”
Cái gì?
Trang Nại Nại bối rối.
Nhìn cái cách giới thượng lưu Bắc Kinh đối xử với Trình Tư Triết thì biết nhà họ Trình không phải là gia tộc bình thường. Giới hào môn quý tộc rất xem trọng sự nối dõi. Nếu không… vì sao đám minh tinh được gả vào nhà giàu, đều liều mạng sinh con trai?
Cho nên, chuyện nhà họ Trình để Trình Tư Triết ở rể nhà họ Tiêu, đã nói rõ một điều là nhà họ Tiêu lợi hại hơn nhà họ Trình.
“Rốt cuộc nhà họ Tiêu có lai lịch thế nào? Vì sao tôi ở trong nước chưa từng nghe nhắc đến nhà họ Tiêu?” Trang Nại Nại tò mò hỏi.
“Nhà họ Tiêu cũng giống như Đế Hào. Chỉ khác là, thế lực Đế Hào ở trong nước, còn thế lực nhà họ Tiêu ở nước ngoài. Có thể nói thế lực của ngài Tư ở nước ngoài kém nhà họ Tiêu. Tương tự như vậy, ảnh hưởng của nhà họ Tiêu ở trong nước kém ngài Tư.”
Đang yên lành, nhắc tới Tư Chính Đình làm gì?
Vừa nghe Trình Tư Triết nhắc tới anh, Trang Nại Nại liền cảm thấy chột dạ.
May mà lời nói tiếp theo của Trình Tư Triết đã hấp dẫn sự chú ý của cô, “Đáng tiếc, nhà họ Tiêu không có cháu trai, chỉ có một đứa cháu gái là Tiêu Thái Bạch.”
Một doanh nghiệp lớn mà lại chỉ có một cô cháu gái. Nếu gả cháu gái ra ngoài thì nhà họ Tiêu phải tuyệt hậu rồi. Trang Nại Nại nhớ lại phong thái của Tiêu Thái Bạch, cảm thấy nhà họ Tiêu có một đứa cháu gái như vậy cũng đã rất lợi hại rồi.
“Chuyện này có liên quan gì đến Mino? Mino cản trở cô ta chuyện gì sao?”
Trình Tư Triết lại lắc đầu, “Chuyện này có liên quan đến chuyện của thế hệ người lớn. Bây giờ người quản lý nhà họ Tiêu vẫn là Tiêu lão - Tiêu Khải. Tiêu lão là con trai độc nhất, nhà họ Tiêu mấy đời đều đều là con một độc truyền. Cho đến thế hệ của Tiêu lão, vì muốn trong nhà đông người hơn một chút, bọn họ đã nhận một đứa con gái nuôi, đặt tên là Tiêu Cốc Vân. Bọn họ cứ nghĩ nếu sinh được một đứa con trai thì chỉ tốn một số tiền làm đồ cưới, gả đứa con gái nuôi kia ra ngoài. Ai ngờ, bọn họ lại chỉ sinh được một đứa con gái.”
Hình như Trang Nại Nại đã đoán được gì đó, “Người con gái đó là Tiêu Mộ Thanh?”
Trình Tư Triết ngạc nhiên nhìn Trang Nại Nại, không ngờ cô lại biết chuyện này. Anh ta gật đầu, “Đúng vậy, người con gái đó chính là Tiêu Mộ Thanh. Chỉ tiếc là bác ấy đã mất sớm.”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...